Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1338: Đếm không xong đừng hòng được ăn cơm, nước cũng không được uống một giọt

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cuối cùng, thím họ Cả đuổi mẹ con Dương Hạ ra ngoài giống như đuổi chó, còn vứt hết cả đặc sản địa phương được mẹ cô ta lựa chọn cẩn thận để làm quà đi luôn.Vương vãi đầy đất.Chuyện đó đến bây giờ vẫn còn là một vết thương trong lòng Dương Hạ.Cô ta đã thề với lòng sẽ cắm đầu vào học hành, lấy lại thể diện, không để người khác coi thường nữa.Cho nên, Dương Hạ đỗ vào trường đại học Kim Lăng.Nhưng sau đó cô ta nhận ra, cho dù bản thân có cố gắng đến mức nào, cũng không thoát nghèo được.Cô ta thích một người. Nhưng người khác nhìn vào đều coi thường.Cô ta không thích loại cảm giác này, cô ta phải nổi bật hơn người!Mà hôm nay đến đây, Dương Hạ chính là muốn hiện thực nguyện vọng bao năm qua của mình."Hừ, vậy hôm nay cô đến tìm chúng tôi để làm gì? Có phải mẹ cô lại mắc bệnh không, nói cho cô biết chúng †ôi đây không có tiền!"'Thím họ Cả lúc này bước lên nói."Mẹ, mẹ không nhìn thấy sao, chị họ bây giờ ăn mặc đẹp như vậy, phỏng chừng là tới khoe khoang với chúng ta thôi, nói không chừng người ta câu được con rùa vàng nào đó rồi!"Một cô gái nói."Năm đó, cháu nhớ thím họ Hai vì muốn đuổi mẹ con cháu đi nên đã quăng cho mẹ cháu năm mươi tệ, coi như là bồi thường cho đặc sản mà mẹ cháu mang đến! Thím Hai, thím còn nhớ không?”Thím họ Hai hít sâu một hơi: "Thế nào, cô muốn báo. thù sao?"'Thím họ Hai rít lên."Không phải báo thù, cháu đến để trả lại thím năm mươi tệ, bởi vì lúc trước cháu đã thề sẽ trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần cho thím mài"Dương Hạ nói xong chỉ ra ngoài cửa sổ: "Thím Cả, thím Hai, hai người có thể ra ngoài cửa sổ nhìn xem, tiền cháu trả cho các thím đều ở ngoài đó!"Hai bà thím sửng sốt.Cùng đi đến bên cửa sổ.Lúc nhìn thấy bên ngoài, cả hai đều bưng miệng kinh ngạc."Trời đất ơi!"Hai người trợn tròn mắt, bởi vì dưới lầu đậu toàn xe sang, mà trước đầu xe còn bày nhiều túi lớn.Nhìn từ xa, trong túi toàn là giấy bạc hồng hồng. Quả thực mê hoặc ánh nhìn của mọi người.Hai bà thím ngồi rạp xuống. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Điên cuồng nuốt nước bọt,Lúc này cửa phòng xịch mở, đội vệ sĩ của Dương Hạ đi tới."Phía dưới là tiền trả cho các người, các người đếm đi, người của tôi sẽ canh các người, đếm không xong đừng hòng được ăn cơm, nước cũng không được uống một giọt!"Dương Hạ nhìn hai bà thím đang ỉu xìu, lạnh lùng nói.Trong phòng lúc này không còn ai dám nói gì nữa.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cuối cùng, thím họ Cả đuổi mẹ con Dương Hạ ra ngoài giống như đuổi chó, còn vứt hết cả đặc sản địa phương được mẹ cô ta lựa chọn cẩn thận để làm quà đi luôn.Vương vãi đầy đất.Chuyện đó đến bây giờ vẫn còn là một vết thương trong lòng Dương Hạ.Cô ta đã thề với lòng sẽ cắm đầu vào học hành, lấy lại thể diện, không để người khác coi thường nữa.Cho nên, Dương Hạ đỗ vào trường đại học Kim Lăng.Nhưng sau đó cô ta nhận ra, cho dù bản thân có cố gắng đến mức nào, cũng không thoát nghèo được.Cô ta thích một người. Nhưng người khác nhìn vào đều coi thường.Cô ta không thích loại cảm giác này, cô ta phải nổi bật hơn người!Mà hôm nay đến đây, Dương Hạ chính là muốn hiện thực nguyện vọng bao năm qua của mình."Hừ, vậy hôm nay cô đến tìm chúng tôi để làm gì? Có phải mẹ cô lại mắc bệnh không, nói cho cô biết chúng †ôi đây không có tiền!"'Thím họ Cả lúc này bước lên nói."Mẹ, mẹ không nhìn thấy sao, chị họ bây giờ ăn mặc đẹp như vậy, phỏng chừng là tới khoe khoang với chúng ta thôi, nói không chừng người ta câu được con rùa vàng nào đó rồi!"Một cô gái nói."Năm đó, cháu nhớ thím họ Hai vì muốn đuổi mẹ con cháu đi nên đã quăng cho mẹ cháu năm mươi tệ, coi như là bồi thường cho đặc sản mà mẹ cháu mang đến! Thím Hai, thím còn nhớ không?”Thím họ Hai hít sâu một hơi: "Thế nào, cô muốn báo. thù sao?"'Thím họ Hai rít lên."Không phải báo thù, cháu đến để trả lại thím năm mươi tệ, bởi vì lúc trước cháu đã thề sẽ trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần cho thím mài"Dương Hạ nói xong chỉ ra ngoài cửa sổ: "Thím Cả, thím Hai, hai người có thể ra ngoài cửa sổ nhìn xem, tiền cháu trả cho các thím đều ở ngoài đó!"Hai bà thím sửng sốt.Cùng đi đến bên cửa sổ.Lúc nhìn thấy bên ngoài, cả hai đều bưng miệng kinh ngạc."Trời đất ơi!"Hai người trợn tròn mắt, bởi vì dưới lầu đậu toàn xe sang, mà trước đầu xe còn bày nhiều túi lớn.Nhìn từ xa, trong túi toàn là giấy bạc hồng hồng. Quả thực mê hoặc ánh nhìn của mọi người.Hai bà thím ngồi rạp xuống. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Điên cuồng nuốt nước bọt,Lúc này cửa phòng xịch mở, đội vệ sĩ của Dương Hạ đi tới."Phía dưới là tiền trả cho các người, các người đếm đi, người của tôi sẽ canh các người, đếm không xong đừng hòng được ăn cơm, nước cũng không được uống một giọt!"Dương Hạ nhìn hai bà thím đang ỉu xìu, lạnh lùng nói.Trong phòng lúc này không còn ai dám nói gì nữa.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cuối cùng, thím họ Cả đuổi mẹ con Dương Hạ ra ngoài giống như đuổi chó, còn vứt hết cả đặc sản địa phương được mẹ cô ta lựa chọn cẩn thận để làm quà đi luôn.Vương vãi đầy đất.Chuyện đó đến bây giờ vẫn còn là một vết thương trong lòng Dương Hạ.Cô ta đã thề với lòng sẽ cắm đầu vào học hành, lấy lại thể diện, không để người khác coi thường nữa.Cho nên, Dương Hạ đỗ vào trường đại học Kim Lăng.Nhưng sau đó cô ta nhận ra, cho dù bản thân có cố gắng đến mức nào, cũng không thoát nghèo được.Cô ta thích một người. Nhưng người khác nhìn vào đều coi thường.Cô ta không thích loại cảm giác này, cô ta phải nổi bật hơn người!Mà hôm nay đến đây, Dương Hạ chính là muốn hiện thực nguyện vọng bao năm qua của mình."Hừ, vậy hôm nay cô đến tìm chúng tôi để làm gì? Có phải mẹ cô lại mắc bệnh không, nói cho cô biết chúng †ôi đây không có tiền!"'Thím họ Cả lúc này bước lên nói."Mẹ, mẹ không nhìn thấy sao, chị họ bây giờ ăn mặc đẹp như vậy, phỏng chừng là tới khoe khoang với chúng ta thôi, nói không chừng người ta câu được con rùa vàng nào đó rồi!"Một cô gái nói."Năm đó, cháu nhớ thím họ Hai vì muốn đuổi mẹ con cháu đi nên đã quăng cho mẹ cháu năm mươi tệ, coi như là bồi thường cho đặc sản mà mẹ cháu mang đến! Thím Hai, thím còn nhớ không?”Thím họ Hai hít sâu một hơi: "Thế nào, cô muốn báo. thù sao?"'Thím họ Hai rít lên."Không phải báo thù, cháu đến để trả lại thím năm mươi tệ, bởi vì lúc trước cháu đã thề sẽ trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần cho thím mài"Dương Hạ nói xong chỉ ra ngoài cửa sổ: "Thím Cả, thím Hai, hai người có thể ra ngoài cửa sổ nhìn xem, tiền cháu trả cho các thím đều ở ngoài đó!"Hai bà thím sửng sốt.Cùng đi đến bên cửa sổ.Lúc nhìn thấy bên ngoài, cả hai đều bưng miệng kinh ngạc."Trời đất ơi!"Hai người trợn tròn mắt, bởi vì dưới lầu đậu toàn xe sang, mà trước đầu xe còn bày nhiều túi lớn.Nhìn từ xa, trong túi toàn là giấy bạc hồng hồng. Quả thực mê hoặc ánh nhìn của mọi người.Hai bà thím ngồi rạp xuống. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Điên cuồng nuốt nước bọt,Lúc này cửa phòng xịch mở, đội vệ sĩ của Dương Hạ đi tới."Phía dưới là tiền trả cho các người, các người đếm đi, người của tôi sẽ canh các người, đếm không xong đừng hòng được ăn cơm, nước cũng không được uống một giọt!"Dương Hạ nhìn hai bà thím đang ỉu xìu, lạnh lùng nói.Trong phòng lúc này không còn ai dám nói gì nữa.

Chương 1338: Đếm không xong đừng hòng được ăn cơm, nước cũng không được uống một giọt