Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1341: Quay về thôi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhìn con dao bay về phía mình, người nước ngoài kia lắc đầu cười.Nhưng mà, phát hiện ra con dao đột ngột tăng tốc.Biến thành luồng ánh sáng đâm xuyên bụng người nước ngoài kia.Rồi cắm chặt vào thân cây phía sau lưng. "AP"Người nước ngoài lạnh thấu xương, máu từ hai bên tuôn ra.Hắn che bụng, ngồi phủ phục trên nền đất. "Hả?"Đám người nước ngoài loạn cào cào. "Đệch, chạy maul"'Tên cầm đầu hô.Thủ hạ xoắn xít bỏ chạy.Dương Hạ thở hổn hển.Chống tay đứng dậy.Nhìn chăm chăm con dao cắm sâu vào thân cây. Dương Hạ kinh hãi."Anh... anh là ai? Cảm ơn đã cứu tôi!" Dương Hạ cung kính nói.Lúc nãy, Trần Khiêm sử dụng thuật biến giọng, cho nên Dương Hạ không nhận ra giọng anh.Đợi khi Dương Hạ tìm kiếm khắp nơi, phát hiện xung quanh không có một ai."Rốt cuộc là ai chứ?” Dương Hạ càng ngày càng thấy kì lạ.Giọng nói lúc nãy dường như phát ra từ trong tim mình, người ngoài không nghe thấy được.Đặc biệt là lúc mình vung con dao.Lại có được uy lực lớn như vậy, Dương Hạ tin chắc có người âm thầm giúp đỡ mình.Rốt cuộc người đó là ai?Nếu là người nhà họ Long bảo vệ mình thì không cần phải ẩn nấp."Gô chủ, thì ra cô ở đây, lúc nãy ông chủ có gọi đến hỏi thăm việc hợp tác với nhà họ Lục..."Lúc này, một vệ sĩ chạy đến. "Tôi biết rồi, bây giờ quay về thôi!" Dương Hạ tiếc nuối gật đầu. Thời gian trôi qua rất nhanh.Gần chạng vạng.Xe lớn xe nhỏ của nhà họ Lục dừng trước cửa.Lục Tông Nguyên, Mạnh Khang, Trương Thiết cung kính đứng chờ."Ê ê ê, nhà họ Lục chúng ta có chuyện gì mà xôn xao. vậy, ba đang làm gì thế không biết?"Một người làm đang chạy đôn chạy đáo. Thì bị một cô gái chặn lại."Thưa cô Hai, ông chủ đang đợi người, còn cụ thể là có việc gì thì tôi không biết!""Thật kì lạ, không biết ba đang giấu chúng ta chuyện gì, cứ thần thần bí bí như vậy!"Cô Hai này không phải ai xa lạ, mà chính là Lục. Hàm.Lúc cô ấy định đi dò la. Thì một toán vệ sĩ nhà họ Lục bước ra.Những cảnh tượng như vậy Lục Hàm đã quen rồi, cũng không nói gì. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Chỉ là, lúc cô nhìn thấy hai đám vệ sĩ nhà họ Lục, cũng là lúc cô nhìn thấy một người nữa cùng đi ra.Không kiềm được trợn trừng hai mắt. "Hả? Trần... Trần Khiêm?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhìn con dao bay về phía mình, người nước ngoài kia lắc đầu cười.Nhưng mà, phát hiện ra con dao đột ngột tăng tốc.Biến thành luồng ánh sáng đâm xuyên bụng người nước ngoài kia.Rồi cắm chặt vào thân cây phía sau lưng. "AP"Người nước ngoài lạnh thấu xương, máu từ hai bên tuôn ra.Hắn che bụng, ngồi phủ phục trên nền đất. "Hả?"Đám người nước ngoài loạn cào cào. "Đệch, chạy maul"'Tên cầm đầu hô.Thủ hạ xoắn xít bỏ chạy.Dương Hạ thở hổn hển.Chống tay đứng dậy.Nhìn chăm chăm con dao cắm sâu vào thân cây. Dương Hạ kinh hãi."Anh... anh là ai? Cảm ơn đã cứu tôi!" Dương Hạ cung kính nói.Lúc nãy, Trần Khiêm sử dụng thuật biến giọng, cho nên Dương Hạ không nhận ra giọng anh.Đợi khi Dương Hạ tìm kiếm khắp nơi, phát hiện xung quanh không có một ai."Rốt cuộc là ai chứ?” Dương Hạ càng ngày càng thấy kì lạ.Giọng nói lúc nãy dường như phát ra từ trong tim mình, người ngoài không nghe thấy được.Đặc biệt là lúc mình vung con dao.Lại có được uy lực lớn như vậy, Dương Hạ tin chắc có người âm thầm giúp đỡ mình.Rốt cuộc người đó là ai?Nếu là người nhà họ Long bảo vệ mình thì không cần phải ẩn nấp."Gô chủ, thì ra cô ở đây, lúc nãy ông chủ có gọi đến hỏi thăm việc hợp tác với nhà họ Lục..."Lúc này, một vệ sĩ chạy đến. "Tôi biết rồi, bây giờ quay về thôi!" Dương Hạ tiếc nuối gật đầu. Thời gian trôi qua rất nhanh.Gần chạng vạng.Xe lớn xe nhỏ của nhà họ Lục dừng trước cửa.Lục Tông Nguyên, Mạnh Khang, Trương Thiết cung kính đứng chờ."Ê ê ê, nhà họ Lục chúng ta có chuyện gì mà xôn xao. vậy, ba đang làm gì thế không biết?"Một người làm đang chạy đôn chạy đáo. Thì bị một cô gái chặn lại."Thưa cô Hai, ông chủ đang đợi người, còn cụ thể là có việc gì thì tôi không biết!""Thật kì lạ, không biết ba đang giấu chúng ta chuyện gì, cứ thần thần bí bí như vậy!"Cô Hai này không phải ai xa lạ, mà chính là Lục. Hàm.Lúc cô ấy định đi dò la. Thì một toán vệ sĩ nhà họ Lục bước ra.Những cảnh tượng như vậy Lục Hàm đã quen rồi, cũng không nói gì. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Chỉ là, lúc cô nhìn thấy hai đám vệ sĩ nhà họ Lục, cũng là lúc cô nhìn thấy một người nữa cùng đi ra.Không kiềm được trợn trừng hai mắt. "Hả? Trần... Trần Khiêm?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhìn con dao bay về phía mình, người nước ngoài kia lắc đầu cười.Nhưng mà, phát hiện ra con dao đột ngột tăng tốc.Biến thành luồng ánh sáng đâm xuyên bụng người nước ngoài kia.Rồi cắm chặt vào thân cây phía sau lưng. "AP"Người nước ngoài lạnh thấu xương, máu từ hai bên tuôn ra.Hắn che bụng, ngồi phủ phục trên nền đất. "Hả?"Đám người nước ngoài loạn cào cào. "Đệch, chạy maul"'Tên cầm đầu hô.Thủ hạ xoắn xít bỏ chạy.Dương Hạ thở hổn hển.Chống tay đứng dậy.Nhìn chăm chăm con dao cắm sâu vào thân cây. Dương Hạ kinh hãi."Anh... anh là ai? Cảm ơn đã cứu tôi!" Dương Hạ cung kính nói.Lúc nãy, Trần Khiêm sử dụng thuật biến giọng, cho nên Dương Hạ không nhận ra giọng anh.Đợi khi Dương Hạ tìm kiếm khắp nơi, phát hiện xung quanh không có một ai."Rốt cuộc là ai chứ?” Dương Hạ càng ngày càng thấy kì lạ.Giọng nói lúc nãy dường như phát ra từ trong tim mình, người ngoài không nghe thấy được.Đặc biệt là lúc mình vung con dao.Lại có được uy lực lớn như vậy, Dương Hạ tin chắc có người âm thầm giúp đỡ mình.Rốt cuộc người đó là ai?Nếu là người nhà họ Long bảo vệ mình thì không cần phải ẩn nấp."Gô chủ, thì ra cô ở đây, lúc nãy ông chủ có gọi đến hỏi thăm việc hợp tác với nhà họ Lục..."Lúc này, một vệ sĩ chạy đến. "Tôi biết rồi, bây giờ quay về thôi!" Dương Hạ tiếc nuối gật đầu. Thời gian trôi qua rất nhanh.Gần chạng vạng.Xe lớn xe nhỏ của nhà họ Lục dừng trước cửa.Lục Tông Nguyên, Mạnh Khang, Trương Thiết cung kính đứng chờ."Ê ê ê, nhà họ Lục chúng ta có chuyện gì mà xôn xao. vậy, ba đang làm gì thế không biết?"Một người làm đang chạy đôn chạy đáo. Thì bị một cô gái chặn lại."Thưa cô Hai, ông chủ đang đợi người, còn cụ thể là có việc gì thì tôi không biết!""Thật kì lạ, không biết ba đang giấu chúng ta chuyện gì, cứ thần thần bí bí như vậy!"Cô Hai này không phải ai xa lạ, mà chính là Lục. Hàm.Lúc cô ấy định đi dò la. Thì một toán vệ sĩ nhà họ Lục bước ra.Những cảnh tượng như vậy Lục Hàm đã quen rồi, cũng không nói gì. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời2. Kẹo Sữa Bò3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác=====================================Chỉ là, lúc cô nhìn thấy hai đám vệ sĩ nhà họ Lục, cũng là lúc cô nhìn thấy một người nữa cùng đi ra.Không kiềm được trợn trừng hai mắt. "Hả? Trần... Trần Khiêm?”

Chương 1341: Quay về thôi