Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1347: Tính kế
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lục Tông Nguyên đang mân mê một mặt dây chuyền."Chuyện này cũng lạ, tôi vốn cho rằng cậu ta có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một tên sát thủ có bản lĩnh, đối phó với loại võ phu này chỉ cần tặng tiền tặng phụ nữ là được. Hơn nữa về sau tôi cũng có cách khiến cậu ta phục vụ cho nhà họ Lục!""Nhưng tôi không ngờ, cậu ta nhẹ nhàng đồng ý không phải vì nể mặt Mạnh Khang, mà là nhằm vào.“Kinh Bách Thú”, hơn nữa lại đưa ra yêu cầu trong lúc cấp bách!"Ánh mắt Lục Tông Nguyên ngưng trệ."Gia chủ, “Kinh Bách Thú” là bảo vật gia truyền của nhà họ Lục, tuyệt đối không được đưa cho cậu tai"Có người nói."Tôi biết chứ, nhưng mà lúc ấy đã đồng ý với cậu ta rồi. Bây giờ đổi ý sẽ khiếnTrần Khiêm bất mãn! Cậu ta không giống Mạnh Khang, cậu ta không dễ bị mua chuộc. Hơn nữa cậu ta còn hung dữ hơn cả Vương Đại Hải! Đây mới là điều tôi lo lắng!""Ha ha ha, anh Cả chớ phiền não, em có một chủ ý, không những có thể bảo vệ "Kinh BáchThú " của nhà chúng ta mà còn có thể diệt trừ Trần Khiêm!"Lúc này, một người đàn ông trung niên mắt nheo. nheo đứng dậy."Tông Niên, chủ ý gì?" Lục Tông Nguyên vội hỏi."Tôi có sai thủ hạ điều tra, chúng báo về tuy không nhiều thông tin, nhưng tôi biết cậu ta có một bí mật lớn!"Lục Tông Niên nói."Anh Cả, nhà họ Mạc ở Long Giang anh biết chứ?Tuy rằng chúng ta không qua lại với nhà họ Mạc, nhưng mà tôi nghe nói, một năm trước, nhà họ Mạc hao tâm †ổn sức yêu cầu các gia tộc lớn ở phía Nam truy giết một người tên Trần Khiêm!""Mà Trần Khiêm này cũng đến từ phía Nam, vẻ ngoài được miêu tả cũng giống với người đang ở nhà chúng ta. Có lẽ nào cậu ta chính là người mà nhà họ Mạc muốn tìm?"Lục Tông Niên híp đôi mắt lại, cười âm hiểm.Lục Tông Nguyên buông mặt dây chuyền xuống, vẻ mặt như bừng tỉnh."Nếu đúng là như vậy, đây đúng là cách hay. Gia thế nhà họ Mạc đồ sộ, nội bộ gia tộc lại có nhiều cao thủ vượt xa sức tưởng tượng, nếu nhà họ Mạc có thể nhúng tay vào vậy thì tốt quái"Lục Tông Nguyên cười nói."Nhưng mà ông chủ, nhà họ Mạc và nhà họ Lục chúng ta quan hệ hời hợt, thậm chí cũng có chút ân oán. Kì thực, tôi nghe nói nhà họ Mạc từ lâu đã muốn thâu †óm nhà họ Lục chúng ta. Nhưng nhà họ Lục chúng ta ở Long Giang có lịch sử lâu đời, động vào chúng ta chính là động vào những mối quan hệ kinh tế khác, nên bọn họ. mới không ra tay. Ông nói xem bọn họ có chịu giúp chúng ta không?"Có người đặt câu hỏi."Giúp, đương nhiên sẽ giúp. Nếu chúng ta giúp bọn họ tìm được người mà bọn họ cấp bách muốn tìm, không cần chúng ta nói, tin rằng bọn họ cũng sẽ tự động. ra tay giải quyết phiền toái của chúng ta!""Vấn đề mấu chốt bây giờ là phải tìm người thuyết phục Trần Khiêm trước, nếu cậu ta chịu phục tùng chúng †a, chúng ta sẽ cho cậu ta đường lui, nếu không, chỉ có thể nhờ nhà họ Mạc ra tay!"Lục Tông Nguyên nói.Buổi họp diễn ra tới tận đêm khuya mới xong.Đèn trong phòng Trần Khiêm còn sáng.Trần Khiêm đang nghiên cứu bản đồ mà Mạnh Khang đưa cho.Cái này đúng là có ích cho Trần Khiêm khi hành động trong rừng rậm.Bồng nhiên lúc này có tiếng gõ cửa...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lục Tông Nguyên đang mân mê một mặt dây chuyền."Chuyện này cũng lạ, tôi vốn cho rằng cậu ta có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một tên sát thủ có bản lĩnh, đối phó với loại võ phu này chỉ cần tặng tiền tặng phụ nữ là được. Hơn nữa về sau tôi cũng có cách khiến cậu ta phục vụ cho nhà họ Lục!""Nhưng tôi không ngờ, cậu ta nhẹ nhàng đồng ý không phải vì nể mặt Mạnh Khang, mà là nhằm vào.“Kinh Bách Thú”, hơn nữa lại đưa ra yêu cầu trong lúc cấp bách!"Ánh mắt Lục Tông Nguyên ngưng trệ."Gia chủ, “Kinh Bách Thú” là bảo vật gia truyền của nhà họ Lục, tuyệt đối không được đưa cho cậu tai"Có người nói."Tôi biết chứ, nhưng mà lúc ấy đã đồng ý với cậu ta rồi. Bây giờ đổi ý sẽ khiếnTrần Khiêm bất mãn! Cậu ta không giống Mạnh Khang, cậu ta không dễ bị mua chuộc. Hơn nữa cậu ta còn hung dữ hơn cả Vương Đại Hải! Đây mới là điều tôi lo lắng!""Ha ha ha, anh Cả chớ phiền não, em có một chủ ý, không những có thể bảo vệ "Kinh BáchThú " của nhà chúng ta mà còn có thể diệt trừ Trần Khiêm!"Lúc này, một người đàn ông trung niên mắt nheo. nheo đứng dậy."Tông Niên, chủ ý gì?" Lục Tông Nguyên vội hỏi."Tôi có sai thủ hạ điều tra, chúng báo về tuy không nhiều thông tin, nhưng tôi biết cậu ta có một bí mật lớn!"Lục Tông Niên nói."Anh Cả, nhà họ Mạc ở Long Giang anh biết chứ?Tuy rằng chúng ta không qua lại với nhà họ Mạc, nhưng mà tôi nghe nói, một năm trước, nhà họ Mạc hao tâm †ổn sức yêu cầu các gia tộc lớn ở phía Nam truy giết một người tên Trần Khiêm!""Mà Trần Khiêm này cũng đến từ phía Nam, vẻ ngoài được miêu tả cũng giống với người đang ở nhà chúng ta. Có lẽ nào cậu ta chính là người mà nhà họ Mạc muốn tìm?"Lục Tông Niên híp đôi mắt lại, cười âm hiểm.Lục Tông Nguyên buông mặt dây chuyền xuống, vẻ mặt như bừng tỉnh."Nếu đúng là như vậy, đây đúng là cách hay. Gia thế nhà họ Mạc đồ sộ, nội bộ gia tộc lại có nhiều cao thủ vượt xa sức tưởng tượng, nếu nhà họ Mạc có thể nhúng tay vào vậy thì tốt quái"Lục Tông Nguyên cười nói."Nhưng mà ông chủ, nhà họ Mạc và nhà họ Lục chúng ta quan hệ hời hợt, thậm chí cũng có chút ân oán. Kì thực, tôi nghe nói nhà họ Mạc từ lâu đã muốn thâu †óm nhà họ Lục chúng ta. Nhưng nhà họ Lục chúng ta ở Long Giang có lịch sử lâu đời, động vào chúng ta chính là động vào những mối quan hệ kinh tế khác, nên bọn họ. mới không ra tay. Ông nói xem bọn họ có chịu giúp chúng ta không?"Có người đặt câu hỏi."Giúp, đương nhiên sẽ giúp. Nếu chúng ta giúp bọn họ tìm được người mà bọn họ cấp bách muốn tìm, không cần chúng ta nói, tin rằng bọn họ cũng sẽ tự động. ra tay giải quyết phiền toái của chúng ta!""Vấn đề mấu chốt bây giờ là phải tìm người thuyết phục Trần Khiêm trước, nếu cậu ta chịu phục tùng chúng †a, chúng ta sẽ cho cậu ta đường lui, nếu không, chỉ có thể nhờ nhà họ Mạc ra tay!"Lục Tông Nguyên nói.Buổi họp diễn ra tới tận đêm khuya mới xong.Đèn trong phòng Trần Khiêm còn sáng.Trần Khiêm đang nghiên cứu bản đồ mà Mạnh Khang đưa cho.Cái này đúng là có ích cho Trần Khiêm khi hành động trong rừng rậm.Bồng nhiên lúc này có tiếng gõ cửa...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lục Tông Nguyên đang mân mê một mặt dây chuyền."Chuyện này cũng lạ, tôi vốn cho rằng cậu ta có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một tên sát thủ có bản lĩnh, đối phó với loại võ phu này chỉ cần tặng tiền tặng phụ nữ là được. Hơn nữa về sau tôi cũng có cách khiến cậu ta phục vụ cho nhà họ Lục!""Nhưng tôi không ngờ, cậu ta nhẹ nhàng đồng ý không phải vì nể mặt Mạnh Khang, mà là nhằm vào.“Kinh Bách Thú”, hơn nữa lại đưa ra yêu cầu trong lúc cấp bách!"Ánh mắt Lục Tông Nguyên ngưng trệ."Gia chủ, “Kinh Bách Thú” là bảo vật gia truyền của nhà họ Lục, tuyệt đối không được đưa cho cậu tai"Có người nói."Tôi biết chứ, nhưng mà lúc ấy đã đồng ý với cậu ta rồi. Bây giờ đổi ý sẽ khiếnTrần Khiêm bất mãn! Cậu ta không giống Mạnh Khang, cậu ta không dễ bị mua chuộc. Hơn nữa cậu ta còn hung dữ hơn cả Vương Đại Hải! Đây mới là điều tôi lo lắng!""Ha ha ha, anh Cả chớ phiền não, em có một chủ ý, không những có thể bảo vệ "Kinh BáchThú " của nhà chúng ta mà còn có thể diệt trừ Trần Khiêm!"Lúc này, một người đàn ông trung niên mắt nheo. nheo đứng dậy."Tông Niên, chủ ý gì?" Lục Tông Nguyên vội hỏi."Tôi có sai thủ hạ điều tra, chúng báo về tuy không nhiều thông tin, nhưng tôi biết cậu ta có một bí mật lớn!"Lục Tông Niên nói."Anh Cả, nhà họ Mạc ở Long Giang anh biết chứ?Tuy rằng chúng ta không qua lại với nhà họ Mạc, nhưng mà tôi nghe nói, một năm trước, nhà họ Mạc hao tâm †ổn sức yêu cầu các gia tộc lớn ở phía Nam truy giết một người tên Trần Khiêm!""Mà Trần Khiêm này cũng đến từ phía Nam, vẻ ngoài được miêu tả cũng giống với người đang ở nhà chúng ta. Có lẽ nào cậu ta chính là người mà nhà họ Mạc muốn tìm?"Lục Tông Niên híp đôi mắt lại, cười âm hiểm.Lục Tông Nguyên buông mặt dây chuyền xuống, vẻ mặt như bừng tỉnh."Nếu đúng là như vậy, đây đúng là cách hay. Gia thế nhà họ Mạc đồ sộ, nội bộ gia tộc lại có nhiều cao thủ vượt xa sức tưởng tượng, nếu nhà họ Mạc có thể nhúng tay vào vậy thì tốt quái"Lục Tông Nguyên cười nói."Nhưng mà ông chủ, nhà họ Mạc và nhà họ Lục chúng ta quan hệ hời hợt, thậm chí cũng có chút ân oán. Kì thực, tôi nghe nói nhà họ Mạc từ lâu đã muốn thâu †óm nhà họ Lục chúng ta. Nhưng nhà họ Lục chúng ta ở Long Giang có lịch sử lâu đời, động vào chúng ta chính là động vào những mối quan hệ kinh tế khác, nên bọn họ. mới không ra tay. Ông nói xem bọn họ có chịu giúp chúng ta không?"Có người đặt câu hỏi."Giúp, đương nhiên sẽ giúp. Nếu chúng ta giúp bọn họ tìm được người mà bọn họ cấp bách muốn tìm, không cần chúng ta nói, tin rằng bọn họ cũng sẽ tự động. ra tay giải quyết phiền toái của chúng ta!""Vấn đề mấu chốt bây giờ là phải tìm người thuyết phục Trần Khiêm trước, nếu cậu ta chịu phục tùng chúng †a, chúng ta sẽ cho cậu ta đường lui, nếu không, chỉ có thể nhờ nhà họ Mạc ra tay!"Lục Tông Nguyên nói.Buổi họp diễn ra tới tận đêm khuya mới xong.Đèn trong phòng Trần Khiêm còn sáng.Trần Khiêm đang nghiên cứu bản đồ mà Mạnh Khang đưa cho.Cái này đúng là có ích cho Trần Khiêm khi hành động trong rừng rậm.Bồng nhiên lúc này có tiếng gõ cửa...