Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1367: Có điều kiện gì cậu mau nói đi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu nói có hận Trần Khiêm không?Đương nhiên Dương Hạ rất hận.Nếu Trần Khiêm đồng ý ở bên cạnh mình thì mình cũng không cần phải chịu khuất phục nhà họ Long thế này.Hơn nữa anh ta nay giàu có rồi thì đá mình.Bất kể là nguyên nhân gì đi nữa thì tóm lại Dương Hạ vô cùng căm hận.Nhưng nghe nói Trần Khiêm bị bắt, hơn nữa còn hấp. hối.Dương Hạ lại đau lòng.Dù có thế nào đi nữa thì người đàn ông này cũng từng yêu mình như vậy, hoàn toàn thật lòng yêu mình.Bao gồm cả lúc đầu từ bỏ Trần Khiêm, Dương Hạ cũng nghĩ như vậy.“Làm thế nào đây? Làm sao bây giờ? Người nhà họ. Mạc chắc chắn sẽ giết Trần Khiêm!”Dương Hạ đi tới đi lui.“Cho dù không giết thì cậu ấy cũng chẳng sống được. bao lâu nữa. Lúc bị bắt cậu ấy đã sắp tắt thở rồi, bây giờ còn bị ném vào ngục giam của nhà họ Mạc!”Vệ sĩ lại nói.Dương Hạ lại thêm lo lắng.Sau đó hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia oán hận:“Hừ, tôi đã nói rồi, lúc đầu tôi từ bỏ anh ta, tôi với anh ta đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi. Bây giờ anh ta sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả!”Dương Hạ ngồi xuống.Ha ha, mình cố gắng nhiều năm như vậy là vì cái gì chứ, chẳng phải là để sống tốt hơn anh †a sao?Bây giờ anh ta sắp chết, đây nên là chuyện tốt mới đúng!“Cô chủ, nếu cô muốn nhìn cậu ấy lần cuối, thì thuộc. hạ cũng có một cách cuối cùng!”“Cách gì?”Dương Hạ vội hỏi.Sau đó ý thức được mình bị hớ, vội nói: “Ai muốn gặp anh ta chứ, nhưng trước khi chết, thấy được bộ dạng thê thảm của anh ta, ha ha, tôi vẫn có hứng thú đấy!”“Chìa khóa ngục giam vẫn luôn được quản gia của nhà họ Mạc giữ, thuộc hạ quen với con trai của người quản gia này, có thể giúp được!”Vệ sĩ nói.“Được, vậy anh giúp tôi liên lạc đi!”Dương Hạ nói.“Không được, Trần Khiêm là nhân vật quan trọng của nhà họ Mạc, ngay cả ba tôi cũng không có tư cách để gặp. Với cả, bên đó canh giữ rất nghiêm ngặc, đừng nói là nhà họ Long, rất nhiều người của nhà họ Mạc cũng không vào được nữa lài”Con trai của quản gia trông rất xấu xí, lúc này nghe thấy yêu cầu Dương Hạ, anh ta lắc đầu như cái trống lắc.“Tôi biết cậu chắc chắn có cách để tôi vào mà, có điều kiện gì cậu mau nói đi!" . 𝙏rang gì 𝒎à ha𝘆 ha𝘆 thế == 𝙏 R U 𝑴 𝙏 R U 𝐘 Ệ N.Vn ==Lúc này, Dương Hạ nhìn anh ta, nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu nói có hận Trần Khiêm không?Đương nhiên Dương Hạ rất hận.Nếu Trần Khiêm đồng ý ở bên cạnh mình thì mình cũng không cần phải chịu khuất phục nhà họ Long thế này.Hơn nữa anh ta nay giàu có rồi thì đá mình.Bất kể là nguyên nhân gì đi nữa thì tóm lại Dương Hạ vô cùng căm hận.Nhưng nghe nói Trần Khiêm bị bắt, hơn nữa còn hấp. hối.Dương Hạ lại đau lòng.Dù có thế nào đi nữa thì người đàn ông này cũng từng yêu mình như vậy, hoàn toàn thật lòng yêu mình.Bao gồm cả lúc đầu từ bỏ Trần Khiêm, Dương Hạ cũng nghĩ như vậy.“Làm thế nào đây? Làm sao bây giờ? Người nhà họ. Mạc chắc chắn sẽ giết Trần Khiêm!”Dương Hạ đi tới đi lui.“Cho dù không giết thì cậu ấy cũng chẳng sống được. bao lâu nữa. Lúc bị bắt cậu ấy đã sắp tắt thở rồi, bây giờ còn bị ném vào ngục giam của nhà họ Mạc!”Vệ sĩ lại nói.Dương Hạ lại thêm lo lắng.Sau đó hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia oán hận:“Hừ, tôi đã nói rồi, lúc đầu tôi từ bỏ anh ta, tôi với anh ta đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi. Bây giờ anh ta sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả!”Dương Hạ ngồi xuống.Ha ha, mình cố gắng nhiều năm như vậy là vì cái gì chứ, chẳng phải là để sống tốt hơn anh †a sao?Bây giờ anh ta sắp chết, đây nên là chuyện tốt mới đúng!“Cô chủ, nếu cô muốn nhìn cậu ấy lần cuối, thì thuộc. hạ cũng có một cách cuối cùng!”“Cách gì?”Dương Hạ vội hỏi.Sau đó ý thức được mình bị hớ, vội nói: “Ai muốn gặp anh ta chứ, nhưng trước khi chết, thấy được bộ dạng thê thảm của anh ta, ha ha, tôi vẫn có hứng thú đấy!”“Chìa khóa ngục giam vẫn luôn được quản gia của nhà họ Mạc giữ, thuộc hạ quen với con trai của người quản gia này, có thể giúp được!”Vệ sĩ nói.“Được, vậy anh giúp tôi liên lạc đi!”Dương Hạ nói.“Không được, Trần Khiêm là nhân vật quan trọng của nhà họ Mạc, ngay cả ba tôi cũng không có tư cách để gặp. Với cả, bên đó canh giữ rất nghiêm ngặc, đừng nói là nhà họ Long, rất nhiều người của nhà họ Mạc cũng không vào được nữa lài”Con trai của quản gia trông rất xấu xí, lúc này nghe thấy yêu cầu Dương Hạ, anh ta lắc đầu như cái trống lắc.“Tôi biết cậu chắc chắn có cách để tôi vào mà, có điều kiện gì cậu mau nói đi!" . 𝙏rang gì 𝒎à ha𝘆 ha𝘆 thế == 𝙏 R U 𝑴 𝙏 R U 𝐘 Ệ N.Vn ==Lúc này, Dương Hạ nhìn anh ta, nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu nói có hận Trần Khiêm không?Đương nhiên Dương Hạ rất hận.Nếu Trần Khiêm đồng ý ở bên cạnh mình thì mình cũng không cần phải chịu khuất phục nhà họ Long thế này.Hơn nữa anh ta nay giàu có rồi thì đá mình.Bất kể là nguyên nhân gì đi nữa thì tóm lại Dương Hạ vô cùng căm hận.Nhưng nghe nói Trần Khiêm bị bắt, hơn nữa còn hấp. hối.Dương Hạ lại đau lòng.Dù có thế nào đi nữa thì người đàn ông này cũng từng yêu mình như vậy, hoàn toàn thật lòng yêu mình.Bao gồm cả lúc đầu từ bỏ Trần Khiêm, Dương Hạ cũng nghĩ như vậy.“Làm thế nào đây? Làm sao bây giờ? Người nhà họ. Mạc chắc chắn sẽ giết Trần Khiêm!”Dương Hạ đi tới đi lui.“Cho dù không giết thì cậu ấy cũng chẳng sống được. bao lâu nữa. Lúc bị bắt cậu ấy đã sắp tắt thở rồi, bây giờ còn bị ném vào ngục giam của nhà họ Mạc!”Vệ sĩ lại nói.Dương Hạ lại thêm lo lắng.Sau đó hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia oán hận:“Hừ, tôi đã nói rồi, lúc đầu tôi từ bỏ anh ta, tôi với anh ta đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi. Bây giờ anh ta sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả!”Dương Hạ ngồi xuống.Ha ha, mình cố gắng nhiều năm như vậy là vì cái gì chứ, chẳng phải là để sống tốt hơn anh †a sao?Bây giờ anh ta sắp chết, đây nên là chuyện tốt mới đúng!“Cô chủ, nếu cô muốn nhìn cậu ấy lần cuối, thì thuộc. hạ cũng có một cách cuối cùng!”“Cách gì?”Dương Hạ vội hỏi.Sau đó ý thức được mình bị hớ, vội nói: “Ai muốn gặp anh ta chứ, nhưng trước khi chết, thấy được bộ dạng thê thảm của anh ta, ha ha, tôi vẫn có hứng thú đấy!”“Chìa khóa ngục giam vẫn luôn được quản gia của nhà họ Mạc giữ, thuộc hạ quen với con trai của người quản gia này, có thể giúp được!”Vệ sĩ nói.“Được, vậy anh giúp tôi liên lạc đi!”Dương Hạ nói.“Không được, Trần Khiêm là nhân vật quan trọng của nhà họ Mạc, ngay cả ba tôi cũng không có tư cách để gặp. Với cả, bên đó canh giữ rất nghiêm ngặc, đừng nói là nhà họ Long, rất nhiều người của nhà họ Mạc cũng không vào được nữa lài”Con trai của quản gia trông rất xấu xí, lúc này nghe thấy yêu cầu Dương Hạ, anh ta lắc đầu như cái trống lắc.“Tôi biết cậu chắc chắn có cách để tôi vào mà, có điều kiện gì cậu mau nói đi!" . 𝙏rang gì 𝒎à ha𝘆 ha𝘆 thế == 𝙏 R U 𝑴 𝙏 R U 𝐘 Ệ N.Vn ==Lúc này, Dương Hạ nhìn anh ta, nói.

Chương 1367: Có điều kiện gì cậu mau nói đi