Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1411: Muốn chạy sao

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Lực Long Tượng sao?”Mí mắt của Mạc Thương Long hơi giật. Lão liên tục lùi lại về sau vài bước.Nhanh nhẹn nắm bắt lấy thời cơ này, Trần Điểm Thương hét lớn: “Tiểu Khiêm, mau đi đi!”Máy bay trực thăng rất nhanh đã được khởi động sẵn sàng.Mặc dù Trần Khiêm có chút không nỡ rời đi nhưng nghĩ đến chuyện ông nội anh đã dùng hết sức lực để có thể cứu bản thân mình thoát ra khỏi đây.Nếu như anh còn chần chừ, do dự không chịu rời đi thì coi như đã uổng phí tấm lòng của ông.Ngay lập tức anh liên bước lên trực thăng. Mạc Thương Long vừa định đuổi theo.Nhưng lão bị Trần Điểm Thương cố chấp giữ lại bằng mọi cách.“Trần Điểm Thương, anh còn độc hơn cả tôi, tôi thật sự không ngờ anh lại có thể dùng lực Long Tượng của mình để tiếp đỡ sức mạnh Huyền Kính của tôi. Mặc dù tôi không thể nào giết chết được anh nhưng anh cũng sẽ phải nhận lấy tổn hại nghiêm trọng. Hẹn ước Thánh Thủy phải ba tháng nữa mới đến, e rằng anh không còn giữ được cái mạng già này lâu nữa đâu!”Đối mặt với Trần Điểm Thương lúc bộc phát uy lực. Mạc Thương Long chẳng còn cách nào khác.Dù sao thì lực Long Tượng đúng là không thể khinh thường được.Đặc biệt là ở thời điểm hiện tại, Mạc Thương Long và Trần Điểm Thương bạt mạng đối đầu với nhau thật sự không đáng.Nếu như Trần Khiêm bỏ chạy mất rồi, bản thân lại công toi một phen.Lão đánh lui Trần Điểm Thương.'Thì Mạc Thương Long liền đuổi theo hướng mà trực thăng chở Trần Khiêm đi.“Khụt”Trần Điểm Thương nhổ ra một ngụm máu tươi, khuyu gối quỳ trên mặt đất, không còn sức lực mà đuổi theo, chỉ có điều khuôn mặt ông đầy vẻ lo lắng nhìn theo hướng trực thăng bay đi.“Tôi đang bay ở độ cao rất cao, thưa thiếu điện chủ, chắc chắn ông ta không thể đuổi theo được đâu, càng không thể đuổi kịp được!”Một thuộc hạ lái trực thăng nói.“Ừm, cũng không biết giờ này ông nội ra sao rồi nữa.Haizz, thật ra ban đầu tôi cảm thấy ông nội thừa sức có thể đánh bại lão Mạc Thương Long đó, ai ngờ pháp khí trong tay lão lại có thể lợi hại đến vậy!”Trong lòng Trần Khiêm cảm thấy vô cùng thấp thỏm“Thiếu điện chủ yên tâm đi, thực lực của chủ thượng vô cùng lợi hại, cứ cho là pháp khí trong tay lão Mạc. Thương Long kia thật sự vô cùng lợi hại đi chăng nữa cũng không thể đụng được tới một cọng lông của chủ thượng đâu. Khi nãy ông ấy chỉ là đang tìm cách cho. thiếu điện chủ chạy thoát thôi, chỉ cân chúng ta có thể chạy thoát khỏi nơi đó thì ông ấy sẽ không bị phân tâm nữa”Người vệ sĩ nói.Đột nhiên, máy bay trực thăng rung lên.Cứ như thể có một thứ gì đó đang giữ lấy phần dưới của nó.Ngay sau đó mọi người liền nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở ngay bên cạnh chiếc trực thăng.Đó chính là Mạc Thương Long. “Nhóc con, muốn chạy sao?” Mạc Thương Long nở nụ cười lạnh lùng.Sau đó lão cổ tay lão phất một cái, một thứ ánh sáng màu trắng lập tức lao về phía họ với vận tốc vô cùng nhanh.Uỳnh một tiếng.Toàn bộ máy bay lập tức run rẩy.Sau đó nó lao đầu đâm xuống dưới mặt đất.Uỳnh uỳnh uỳnh!Đạn lửa bắn ra tứ phía, đất đá xung quanh bay lên.Phía dưới mặt đất bị nổ tanh bành.Người phi công lái máy bay dĩ nhiên đã thiệt mạng.'Trân Khiêm cũng bị thương.Chỉ có điều anh cũng đã đạt đến trình độ bán Tông sư, xác thịt đã sớm không giống với những người bình thường rồi.Sau đó anh liền chống một tay xuống đất và từ từ đứng dậy

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Lực Long Tượng sao?”Mí mắt của Mạc Thương Long hơi giật. Lão liên tục lùi lại về sau vài bước.Nhanh nhẹn nắm bắt lấy thời cơ này, Trần Điểm Thương hét lớn: “Tiểu Khiêm, mau đi đi!”Máy bay trực thăng rất nhanh đã được khởi động sẵn sàng.Mặc dù Trần Khiêm có chút không nỡ rời đi nhưng nghĩ đến chuyện ông nội anh đã dùng hết sức lực để có thể cứu bản thân mình thoát ra khỏi đây.Nếu như anh còn chần chừ, do dự không chịu rời đi thì coi như đã uổng phí tấm lòng của ông.Ngay lập tức anh liên bước lên trực thăng. Mạc Thương Long vừa định đuổi theo.Nhưng lão bị Trần Điểm Thương cố chấp giữ lại bằng mọi cách.“Trần Điểm Thương, anh còn độc hơn cả tôi, tôi thật sự không ngờ anh lại có thể dùng lực Long Tượng của mình để tiếp đỡ sức mạnh Huyền Kính của tôi. Mặc dù tôi không thể nào giết chết được anh nhưng anh cũng sẽ phải nhận lấy tổn hại nghiêm trọng. Hẹn ước Thánh Thủy phải ba tháng nữa mới đến, e rằng anh không còn giữ được cái mạng già này lâu nữa đâu!”Đối mặt với Trần Điểm Thương lúc bộc phát uy lực. Mạc Thương Long chẳng còn cách nào khác.Dù sao thì lực Long Tượng đúng là không thể khinh thường được.Đặc biệt là ở thời điểm hiện tại, Mạc Thương Long và Trần Điểm Thương bạt mạng đối đầu với nhau thật sự không đáng.Nếu như Trần Khiêm bỏ chạy mất rồi, bản thân lại công toi một phen.Lão đánh lui Trần Điểm Thương.'Thì Mạc Thương Long liền đuổi theo hướng mà trực thăng chở Trần Khiêm đi.“Khụt”Trần Điểm Thương nhổ ra một ngụm máu tươi, khuyu gối quỳ trên mặt đất, không còn sức lực mà đuổi theo, chỉ có điều khuôn mặt ông đầy vẻ lo lắng nhìn theo hướng trực thăng bay đi.“Tôi đang bay ở độ cao rất cao, thưa thiếu điện chủ, chắc chắn ông ta không thể đuổi theo được đâu, càng không thể đuổi kịp được!”Một thuộc hạ lái trực thăng nói.“Ừm, cũng không biết giờ này ông nội ra sao rồi nữa.Haizz, thật ra ban đầu tôi cảm thấy ông nội thừa sức có thể đánh bại lão Mạc Thương Long đó, ai ngờ pháp khí trong tay lão lại có thể lợi hại đến vậy!”Trong lòng Trần Khiêm cảm thấy vô cùng thấp thỏm“Thiếu điện chủ yên tâm đi, thực lực của chủ thượng vô cùng lợi hại, cứ cho là pháp khí trong tay lão Mạc. Thương Long kia thật sự vô cùng lợi hại đi chăng nữa cũng không thể đụng được tới một cọng lông của chủ thượng đâu. Khi nãy ông ấy chỉ là đang tìm cách cho. thiếu điện chủ chạy thoát thôi, chỉ cân chúng ta có thể chạy thoát khỏi nơi đó thì ông ấy sẽ không bị phân tâm nữa”Người vệ sĩ nói.Đột nhiên, máy bay trực thăng rung lên.Cứ như thể có một thứ gì đó đang giữ lấy phần dưới của nó.Ngay sau đó mọi người liền nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở ngay bên cạnh chiếc trực thăng.Đó chính là Mạc Thương Long. “Nhóc con, muốn chạy sao?” Mạc Thương Long nở nụ cười lạnh lùng.Sau đó lão cổ tay lão phất một cái, một thứ ánh sáng màu trắng lập tức lao về phía họ với vận tốc vô cùng nhanh.Uỳnh một tiếng.Toàn bộ máy bay lập tức run rẩy.Sau đó nó lao đầu đâm xuống dưới mặt đất.Uỳnh uỳnh uỳnh!Đạn lửa bắn ra tứ phía, đất đá xung quanh bay lên.Phía dưới mặt đất bị nổ tanh bành.Người phi công lái máy bay dĩ nhiên đã thiệt mạng.'Trân Khiêm cũng bị thương.Chỉ có điều anh cũng đã đạt đến trình độ bán Tông sư, xác thịt đã sớm không giống với những người bình thường rồi.Sau đó anh liền chống một tay xuống đất và từ từ đứng dậy

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Lực Long Tượng sao?”Mí mắt của Mạc Thương Long hơi giật. Lão liên tục lùi lại về sau vài bước.Nhanh nhẹn nắm bắt lấy thời cơ này, Trần Điểm Thương hét lớn: “Tiểu Khiêm, mau đi đi!”Máy bay trực thăng rất nhanh đã được khởi động sẵn sàng.Mặc dù Trần Khiêm có chút không nỡ rời đi nhưng nghĩ đến chuyện ông nội anh đã dùng hết sức lực để có thể cứu bản thân mình thoát ra khỏi đây.Nếu như anh còn chần chừ, do dự không chịu rời đi thì coi như đã uổng phí tấm lòng của ông.Ngay lập tức anh liên bước lên trực thăng. Mạc Thương Long vừa định đuổi theo.Nhưng lão bị Trần Điểm Thương cố chấp giữ lại bằng mọi cách.“Trần Điểm Thương, anh còn độc hơn cả tôi, tôi thật sự không ngờ anh lại có thể dùng lực Long Tượng của mình để tiếp đỡ sức mạnh Huyền Kính của tôi. Mặc dù tôi không thể nào giết chết được anh nhưng anh cũng sẽ phải nhận lấy tổn hại nghiêm trọng. Hẹn ước Thánh Thủy phải ba tháng nữa mới đến, e rằng anh không còn giữ được cái mạng già này lâu nữa đâu!”Đối mặt với Trần Điểm Thương lúc bộc phát uy lực. Mạc Thương Long chẳng còn cách nào khác.Dù sao thì lực Long Tượng đúng là không thể khinh thường được.Đặc biệt là ở thời điểm hiện tại, Mạc Thương Long và Trần Điểm Thương bạt mạng đối đầu với nhau thật sự không đáng.Nếu như Trần Khiêm bỏ chạy mất rồi, bản thân lại công toi một phen.Lão đánh lui Trần Điểm Thương.'Thì Mạc Thương Long liền đuổi theo hướng mà trực thăng chở Trần Khiêm đi.“Khụt”Trần Điểm Thương nhổ ra một ngụm máu tươi, khuyu gối quỳ trên mặt đất, không còn sức lực mà đuổi theo, chỉ có điều khuôn mặt ông đầy vẻ lo lắng nhìn theo hướng trực thăng bay đi.“Tôi đang bay ở độ cao rất cao, thưa thiếu điện chủ, chắc chắn ông ta không thể đuổi theo được đâu, càng không thể đuổi kịp được!”Một thuộc hạ lái trực thăng nói.“Ừm, cũng không biết giờ này ông nội ra sao rồi nữa.Haizz, thật ra ban đầu tôi cảm thấy ông nội thừa sức có thể đánh bại lão Mạc Thương Long đó, ai ngờ pháp khí trong tay lão lại có thể lợi hại đến vậy!”Trong lòng Trần Khiêm cảm thấy vô cùng thấp thỏm“Thiếu điện chủ yên tâm đi, thực lực của chủ thượng vô cùng lợi hại, cứ cho là pháp khí trong tay lão Mạc. Thương Long kia thật sự vô cùng lợi hại đi chăng nữa cũng không thể đụng được tới một cọng lông của chủ thượng đâu. Khi nãy ông ấy chỉ là đang tìm cách cho. thiếu điện chủ chạy thoát thôi, chỉ cân chúng ta có thể chạy thoát khỏi nơi đó thì ông ấy sẽ không bị phân tâm nữa”Người vệ sĩ nói.Đột nhiên, máy bay trực thăng rung lên.Cứ như thể có một thứ gì đó đang giữ lấy phần dưới của nó.Ngay sau đó mọi người liền nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở ngay bên cạnh chiếc trực thăng.Đó chính là Mạc Thương Long. “Nhóc con, muốn chạy sao?” Mạc Thương Long nở nụ cười lạnh lùng.Sau đó lão cổ tay lão phất một cái, một thứ ánh sáng màu trắng lập tức lao về phía họ với vận tốc vô cùng nhanh.Uỳnh một tiếng.Toàn bộ máy bay lập tức run rẩy.Sau đó nó lao đầu đâm xuống dưới mặt đất.Uỳnh uỳnh uỳnh!Đạn lửa bắn ra tứ phía, đất đá xung quanh bay lên.Phía dưới mặt đất bị nổ tanh bành.Người phi công lái máy bay dĩ nhiên đã thiệt mạng.'Trân Khiêm cũng bị thương.Chỉ có điều anh cũng đã đạt đến trình độ bán Tông sư, xác thịt đã sớm không giống với những người bình thường rồi.Sau đó anh liền chống một tay xuống đất và từ từ đứng dậy

Chương 1411: Muốn chạy sao