Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1468: Ngày mai xuất phát

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ban đầu trên bức tranh trong mộ thần, Trần Khiêm biết rõ lúc đó cô gái áo trắng bị lão ăn mày bày mưu đặt kế, do đó tách quan tài và Thiên thần, còn bia mộ của cô gái áo trắng đã bị dời đến đâu thì chẳng ai biết rõ.Cho nên Triệu Nhất Phàm vừa nhắc đến cổ mộ, trong nháy mắt đã làm Trần Khiêm liên tưởng đến cô gái áo trắng trong quan tài, sau khi tách ra thì bị đưa đến Nam Hải sao?Mai táng trong mộ Hải Vương. “Mộ Hải Vương ở đâu?” Trần Khiêm hỏi.Triệu Nhất Phàm lập tức nói rõ tất cả những chuyện mình biết ra.Sau khi Trần Khiêm lắng nghe thật cẩn thận xong, cảm thấy mình nên đến đó.Mộ Hải Vương, có lẽ đúng là nơi chôn cất của cô gái áo trắng năm đó.Mặc dù chị Lam đã từng nói từ lâu chị ấy đã mơ thấy cô gái ấy, ở bên một bờ sông đầy chướng khí nhưng cuối cùng nó là sông hay là biển, chị Lam cũng không thể nói rõ được.Cộng thêm lời nhắc nhở của Thái Dương Đồ, đây chính là một manh mối cực kỳ lớn.“Cháu định đi tìm mộ Hải Vương? Tiểu Khiêm, chưa đầy ba tháng nữa là đến ngày hẹn ước Thánh Thủy rồi!”Sau khi Trần Điểm Thương nghe suy nghĩ của Trần Khiêm xong thì kinh ngạc nói.Tất nhiên Trần Khiêm biết rõ hẹn ước Thánh Thủy. cũng rất quan trọng nhưng nếu anh không làm rõ chuyện 'Thiên thần kia thì suốt ngày anh sẽ đứng ngồi không yên. Có lẽ tìm được cô gái áo trắng thì được một câu trả lời khác.“Dạ, ông nội, con sẽ không kéo dài làm lỡ hẹn ước Thánh Thủy. Chỉ cần con làm xong thì con sẽ về với ông ngay ạ. Đúng rồi ông nội, đây là Huyền Kính!”Trần Khiêm đưa Huyền Kính cho Trần Điểm Thương.“Hả? Huyền Kính của Mạc Thương Long?”“Đúng vậy, nếu như gặp phải lão ở hẹn ước Thánh Thủy thì ông nội cứ việc sai lão làm việc, lão sẽ không dám cãi lời!"“Tiểu Khiêm, cháu...Mắt của Mạc Thương Long càng ngày càng trợn to.Thế là Trần Khiêm kể những chuyện đã xảy ra trong sa mạc.“Cái gì, tu vi cháu trai tôi đã vượt cấp Tông sư?”Trần Điểm Thương vui vẻ, vỗ vai Trần Khiêm, nét mặt kiêu ngạo tự hào.Ngày mai, Trần Khiêm xuất phát.Trước khi đến cung Hải Vương tìm kiếm, người của Hồn Điện đều đã bị ông nội đưa đi.Mà bản thân anh chỉ dặn nhân viên ở căn cứ nhà họ Trần phải đợi mệnh lệnh bất kỳ lúc nào. Dù sao bây giờ trong điều kiện cho phép, Trần Khiêm phải mượn sức gia tộc.Họ đến một khu vực bằng phẳng bên cạnh bờ biển, tên là Hải Thành để xem xét tình hình.Giờ phút này, màn đêm đã buông xuống, Trần Khiêm di chuyển từ bến cảng ra xuống thuyền.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ban đầu trên bức tranh trong mộ thần, Trần Khiêm biết rõ lúc đó cô gái áo trắng bị lão ăn mày bày mưu đặt kế, do đó tách quan tài và Thiên thần, còn bia mộ của cô gái áo trắng đã bị dời đến đâu thì chẳng ai biết rõ.Cho nên Triệu Nhất Phàm vừa nhắc đến cổ mộ, trong nháy mắt đã làm Trần Khiêm liên tưởng đến cô gái áo trắng trong quan tài, sau khi tách ra thì bị đưa đến Nam Hải sao?Mai táng trong mộ Hải Vương. “Mộ Hải Vương ở đâu?” Trần Khiêm hỏi.Triệu Nhất Phàm lập tức nói rõ tất cả những chuyện mình biết ra.Sau khi Trần Khiêm lắng nghe thật cẩn thận xong, cảm thấy mình nên đến đó.Mộ Hải Vương, có lẽ đúng là nơi chôn cất của cô gái áo trắng năm đó.Mặc dù chị Lam đã từng nói từ lâu chị ấy đã mơ thấy cô gái ấy, ở bên một bờ sông đầy chướng khí nhưng cuối cùng nó là sông hay là biển, chị Lam cũng không thể nói rõ được.Cộng thêm lời nhắc nhở của Thái Dương Đồ, đây chính là một manh mối cực kỳ lớn.“Cháu định đi tìm mộ Hải Vương? Tiểu Khiêm, chưa đầy ba tháng nữa là đến ngày hẹn ước Thánh Thủy rồi!”Sau khi Trần Điểm Thương nghe suy nghĩ của Trần Khiêm xong thì kinh ngạc nói.Tất nhiên Trần Khiêm biết rõ hẹn ước Thánh Thủy. cũng rất quan trọng nhưng nếu anh không làm rõ chuyện 'Thiên thần kia thì suốt ngày anh sẽ đứng ngồi không yên. Có lẽ tìm được cô gái áo trắng thì được một câu trả lời khác.“Dạ, ông nội, con sẽ không kéo dài làm lỡ hẹn ước Thánh Thủy. Chỉ cần con làm xong thì con sẽ về với ông ngay ạ. Đúng rồi ông nội, đây là Huyền Kính!”Trần Khiêm đưa Huyền Kính cho Trần Điểm Thương.“Hả? Huyền Kính của Mạc Thương Long?”“Đúng vậy, nếu như gặp phải lão ở hẹn ước Thánh Thủy thì ông nội cứ việc sai lão làm việc, lão sẽ không dám cãi lời!"“Tiểu Khiêm, cháu...Mắt của Mạc Thương Long càng ngày càng trợn to.Thế là Trần Khiêm kể những chuyện đã xảy ra trong sa mạc.“Cái gì, tu vi cháu trai tôi đã vượt cấp Tông sư?”Trần Điểm Thương vui vẻ, vỗ vai Trần Khiêm, nét mặt kiêu ngạo tự hào.Ngày mai, Trần Khiêm xuất phát.Trước khi đến cung Hải Vương tìm kiếm, người của Hồn Điện đều đã bị ông nội đưa đi.Mà bản thân anh chỉ dặn nhân viên ở căn cứ nhà họ Trần phải đợi mệnh lệnh bất kỳ lúc nào. Dù sao bây giờ trong điều kiện cho phép, Trần Khiêm phải mượn sức gia tộc.Họ đến một khu vực bằng phẳng bên cạnh bờ biển, tên là Hải Thành để xem xét tình hình.Giờ phút này, màn đêm đã buông xuống, Trần Khiêm di chuyển từ bến cảng ra xuống thuyền.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ban đầu trên bức tranh trong mộ thần, Trần Khiêm biết rõ lúc đó cô gái áo trắng bị lão ăn mày bày mưu đặt kế, do đó tách quan tài và Thiên thần, còn bia mộ của cô gái áo trắng đã bị dời đến đâu thì chẳng ai biết rõ.Cho nên Triệu Nhất Phàm vừa nhắc đến cổ mộ, trong nháy mắt đã làm Trần Khiêm liên tưởng đến cô gái áo trắng trong quan tài, sau khi tách ra thì bị đưa đến Nam Hải sao?Mai táng trong mộ Hải Vương. “Mộ Hải Vương ở đâu?” Trần Khiêm hỏi.Triệu Nhất Phàm lập tức nói rõ tất cả những chuyện mình biết ra.Sau khi Trần Khiêm lắng nghe thật cẩn thận xong, cảm thấy mình nên đến đó.Mộ Hải Vương, có lẽ đúng là nơi chôn cất của cô gái áo trắng năm đó.Mặc dù chị Lam đã từng nói từ lâu chị ấy đã mơ thấy cô gái ấy, ở bên một bờ sông đầy chướng khí nhưng cuối cùng nó là sông hay là biển, chị Lam cũng không thể nói rõ được.Cộng thêm lời nhắc nhở của Thái Dương Đồ, đây chính là một manh mối cực kỳ lớn.“Cháu định đi tìm mộ Hải Vương? Tiểu Khiêm, chưa đầy ba tháng nữa là đến ngày hẹn ước Thánh Thủy rồi!”Sau khi Trần Điểm Thương nghe suy nghĩ của Trần Khiêm xong thì kinh ngạc nói.Tất nhiên Trần Khiêm biết rõ hẹn ước Thánh Thủy. cũng rất quan trọng nhưng nếu anh không làm rõ chuyện 'Thiên thần kia thì suốt ngày anh sẽ đứng ngồi không yên. Có lẽ tìm được cô gái áo trắng thì được một câu trả lời khác.“Dạ, ông nội, con sẽ không kéo dài làm lỡ hẹn ước Thánh Thủy. Chỉ cần con làm xong thì con sẽ về với ông ngay ạ. Đúng rồi ông nội, đây là Huyền Kính!”Trần Khiêm đưa Huyền Kính cho Trần Điểm Thương.“Hả? Huyền Kính của Mạc Thương Long?”“Đúng vậy, nếu như gặp phải lão ở hẹn ước Thánh Thủy thì ông nội cứ việc sai lão làm việc, lão sẽ không dám cãi lời!"“Tiểu Khiêm, cháu...Mắt của Mạc Thương Long càng ngày càng trợn to.Thế là Trần Khiêm kể những chuyện đã xảy ra trong sa mạc.“Cái gì, tu vi cháu trai tôi đã vượt cấp Tông sư?”Trần Điểm Thương vui vẻ, vỗ vai Trần Khiêm, nét mặt kiêu ngạo tự hào.Ngày mai, Trần Khiêm xuất phát.Trước khi đến cung Hải Vương tìm kiếm, người của Hồn Điện đều đã bị ông nội đưa đi.Mà bản thân anh chỉ dặn nhân viên ở căn cứ nhà họ Trần phải đợi mệnh lệnh bất kỳ lúc nào. Dù sao bây giờ trong điều kiện cho phép, Trần Khiêm phải mượn sức gia tộc.Họ đến một khu vực bằng phẳng bên cạnh bờ biển, tên là Hải Thành để xem xét tình hình.Giờ phút này, màn đêm đã buông xuống, Trần Khiêm di chuyển từ bến cảng ra xuống thuyền.

Chương 1468: Ngày mai xuất phát