Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1516: Cô gái đó đã tới rồi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Đúng là tai to mặt lớn thật đấy, còn để người khác phải tổ chức ngày lễ cho mình."Trần Khiêm không khỏi gật đầu."Lẽ nào Thánh chủ này có năng lực ngăn cho bão. biển không tràn tới đây sao?"Có khi là thật đó, đảo Mạch chưa phải chịu biển động sóng gầm một lần nào, vẫn luôn bình yên vô sự!"Gổ Vũ Tiêu nói "Đúng là lạ thật"Nhưng nếu đã đến nơi này, trừ việc bố trí ổn thoả cho thuộc hạ, sắp xếp lại hành trình sau này, quan trọng nhất là Trần Khiêm muốn tìm được người đứng đầu nơi này, tìm hiểu về lịch sử thành lập thành phố. Bởi vì đây là một hòn đảo nhỏ mà Hội Thái Dương đã từng đặt chân tới.Không biết có dấu vết nào liên quan đến Hội Thái Dương hay không?Chuyện này Trần Khiêm đã dặn thuộc hạ đi điều tra từ lúc còn ở trên tàu.Địa điểm nghỉ ngơi là một trang viên xa xỉ trên đảo.Trên đảo có suối nước nóng.Trần Khiêm thư giãn trong suối nước nóng, đồng thời chờ người địa phương mang theo ghi chép về huyện này cho anh xem.Cùng ngâm suối nước nóng còn có một đám cậu ấm cô chiêu, bọn họ có cả nam và nữ, tiêu pha xa xỉ, lại còn phát ra tiếng cười đùa ồn ào khiến Trần Khiêm cảm thấy khá phiền phức.Nhưng Trần Khiêm cũng không phải kẻ thích gây chuyện, cứ xem như bọn họ không tồn tại vậy."Gọi cô ta đến đây đi, dạo này xương cốt của cậu đây uể oải lắm, để cô ta đến mát xa cho tôi một lát!"Đúng lúc này, một cậu ấm trong nhóm đó chỉ tay ra lệnh cho tên đàn em đang đứng bên cạnh."Cậu Vân, chuyện này e không ổn đâu. Ông chủ đã dặn rồi, dù sao cô ta vẫn là khách quý!"Tên đàn em có ý tốt nhắc nhở.Bốp!'Trên mặt hắn ta lại nhận một cái tát thật kêu."Bảo mày đi thì đi đi, có gì mà không ổn, khách quý. cái thá gì, hiện giờ cô ta có chuyện muốn cầu xin nhà họ. Vân chúng ta đó thôi!"Cậu Vân đó quát."Cậu Vân, thôi bỏ đi, tuy cô ta xinh đẹp hơn người, thế nhưng cũng khó nuốt lắm, cô ta biết võ công đấy!" Mấy cậu ấm khác cũng nhắc nhở đôi lời."Tôi sợ cô ta chắc, nhanh gọi cô ta tới đây cho tôi giãn gân giãn cốt, đậu má, ông già không cho tôi chạm vào cô ta đã khiến tôi phải nhẫn nhịn lắm rồi! Lẽ nào để cô ta đến giúp tôi thả lỏng cũng không được?"Cậu Vân cười nhạt.Tên đàn em chỉ đành bụm mặt đi rồi.Cũng không lâu lắm.Cô gái đó đã tới rồi.Nhan sắc của cô ta đúng là xinh đẹp xuất sắc, vừa bước tới đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều phái nam, thậm chí là cả phụ nữ.

"Đúng là tai to mặt lớn thật đấy, còn để người khác phải tổ chức ngày lễ cho mình."

Trần Khiêm không khỏi gật đầu.

"Lẽ nào Thánh chủ này có năng lực ngăn cho bão. biển không tràn tới đây sao?

"Có khi là thật đó, đảo Mạch chưa phải chịu biển động sóng gầm một lần nào, vẫn luôn bình yên vô sự!"

Gổ Vũ Tiêu nói "Đúng là lạ thật"

Nhưng nếu đã đến nơi này, trừ việc bố trí ổn thoả cho thuộc hạ, sắp xếp lại hành trình sau này, quan trọng nhất là Trần Khiêm muốn tìm được người đứng đầu nơi này, tìm hiểu về lịch sử thành lập thành phố. Bởi vì đây là một hòn đảo nhỏ mà Hội Thái Dương đã từng đặt chân tới.

Không biết có dấu vết nào liên quan đến Hội Thái Dương hay không?

Chuyện này Trần Khiêm đã dặn thuộc hạ đi điều tra từ lúc còn ở trên tàu.

Địa điểm nghỉ ngơi là một trang viên xa xỉ trên đảo.

Trên đảo có suối nước nóng.

Trần Khiêm thư giãn trong suối nước nóng, đồng thời chờ người địa phương mang theo ghi chép về huyện này cho anh xem.

Cùng ngâm suối nước nóng còn có một đám cậu ấm cô chiêu, bọn họ có cả nam và nữ, tiêu pha xa xỉ, lại còn phát ra tiếng cười đùa ồn ào khiến Trần Khiêm cảm thấy khá phiền phức.

Nhưng Trần Khiêm cũng không phải kẻ thích gây chuyện, cứ xem như bọn họ không tồn tại vậy.

"Gọi cô ta đến đây đi, dạo này xương cốt của cậu đây uể oải lắm, để cô ta đến mát xa cho tôi một lát!"

Đúng lúc này, một cậu ấm trong nhóm đó chỉ tay ra lệnh cho tên đàn em đang đứng bên cạnh.

"Cậu Vân, chuyện này e không ổn đâu. Ông chủ đã dặn rồi, dù sao cô ta vẫn là khách quý!"

Tên đàn em có ý tốt nhắc nhở.

Bốp!

'Trên mặt hắn ta lại nhận một cái tát thật kêu.

"Bảo mày đi thì đi đi, có gì mà không ổn, khách quý. cái thá gì, hiện giờ cô ta có chuyện muốn cầu xin nhà họ. Vân chúng ta đó thôi!"

Cậu Vân đó quát.

"Cậu Vân, thôi bỏ đi, tuy cô ta xinh đẹp hơn người, thế nhưng cũng khó nuốt lắm, cô ta biết võ công đấy!" Mấy cậu ấm khác cũng nhắc nhở đôi lời.

"Tôi sợ cô ta chắc, nhanh gọi cô ta tới đây cho tôi giãn gân giãn cốt, đậu má, ông già không cho tôi chạm vào cô ta đã khiến tôi phải nhẫn nhịn lắm rồi! Lẽ nào để cô ta đến giúp tôi thả lỏng cũng không được?"

Cậu Vân cười nhạt.

Tên đàn em chỉ đành bụm mặt đi rồi.

Cũng không lâu lắm.

Cô gái đó đã tới rồi.

Nhan sắc của cô ta đúng là xinh đẹp xuất sắc, vừa bước tới đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều phái nam, thậm chí là cả phụ nữ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Đúng là tai to mặt lớn thật đấy, còn để người khác phải tổ chức ngày lễ cho mình."Trần Khiêm không khỏi gật đầu."Lẽ nào Thánh chủ này có năng lực ngăn cho bão. biển không tràn tới đây sao?"Có khi là thật đó, đảo Mạch chưa phải chịu biển động sóng gầm một lần nào, vẫn luôn bình yên vô sự!"Gổ Vũ Tiêu nói "Đúng là lạ thật"Nhưng nếu đã đến nơi này, trừ việc bố trí ổn thoả cho thuộc hạ, sắp xếp lại hành trình sau này, quan trọng nhất là Trần Khiêm muốn tìm được người đứng đầu nơi này, tìm hiểu về lịch sử thành lập thành phố. Bởi vì đây là một hòn đảo nhỏ mà Hội Thái Dương đã từng đặt chân tới.Không biết có dấu vết nào liên quan đến Hội Thái Dương hay không?Chuyện này Trần Khiêm đã dặn thuộc hạ đi điều tra từ lúc còn ở trên tàu.Địa điểm nghỉ ngơi là một trang viên xa xỉ trên đảo.Trên đảo có suối nước nóng.Trần Khiêm thư giãn trong suối nước nóng, đồng thời chờ người địa phương mang theo ghi chép về huyện này cho anh xem.Cùng ngâm suối nước nóng còn có một đám cậu ấm cô chiêu, bọn họ có cả nam và nữ, tiêu pha xa xỉ, lại còn phát ra tiếng cười đùa ồn ào khiến Trần Khiêm cảm thấy khá phiền phức.Nhưng Trần Khiêm cũng không phải kẻ thích gây chuyện, cứ xem như bọn họ không tồn tại vậy."Gọi cô ta đến đây đi, dạo này xương cốt của cậu đây uể oải lắm, để cô ta đến mát xa cho tôi một lát!"Đúng lúc này, một cậu ấm trong nhóm đó chỉ tay ra lệnh cho tên đàn em đang đứng bên cạnh."Cậu Vân, chuyện này e không ổn đâu. Ông chủ đã dặn rồi, dù sao cô ta vẫn là khách quý!"Tên đàn em có ý tốt nhắc nhở.Bốp!'Trên mặt hắn ta lại nhận một cái tát thật kêu."Bảo mày đi thì đi đi, có gì mà không ổn, khách quý. cái thá gì, hiện giờ cô ta có chuyện muốn cầu xin nhà họ. Vân chúng ta đó thôi!"Cậu Vân đó quát."Cậu Vân, thôi bỏ đi, tuy cô ta xinh đẹp hơn người, thế nhưng cũng khó nuốt lắm, cô ta biết võ công đấy!" Mấy cậu ấm khác cũng nhắc nhở đôi lời."Tôi sợ cô ta chắc, nhanh gọi cô ta tới đây cho tôi giãn gân giãn cốt, đậu má, ông già không cho tôi chạm vào cô ta đã khiến tôi phải nhẫn nhịn lắm rồi! Lẽ nào để cô ta đến giúp tôi thả lỏng cũng không được?"Cậu Vân cười nhạt.Tên đàn em chỉ đành bụm mặt đi rồi.Cũng không lâu lắm.Cô gái đó đã tới rồi.Nhan sắc của cô ta đúng là xinh đẹp xuất sắc, vừa bước tới đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều phái nam, thậm chí là cả phụ nữ.

Chương 1516: Cô gái đó đã tới rồi