Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1539: Tôi đã tìm được người tới đây rồi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Thiết Thành tôi rất sẵn lòng đi theo cậu Trần, làm việc cho cậu Trần, cuối cùng Thiết Thành tôi cũng có thể sống như người bình thường rồi, tôi bằng lòng đi theo cậu Trần.”Thiết Thành vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.“Anh phải nghĩ cho kỹ, anh thật sự muốn từ bỏ thân phận Thiếu Thánh chủ à?” Trân Khiêm hỏi.“Từ bỏ! Tôi từ bỏ!”Thiết Thành không hề do dự nói.Trần Khiêm lắng nghe mọi câu chuyện của hắn ta, còn cùng hắn ta hóa giải hết khúc mắc ngột ngạt trong lòng.Hơn nữa còn tha mạng cho hắn ta.Thiết Thành vốn rất cảm kích Trần Khiêm rồi.Nhất là khi trên người Trần Khiêm toát ra một khí chất, Thiết Thành cũng không thể diễn tả được, rốt cuộckhí chất này là gì, nhưng suy cho cùng, nó đã làm Thiết Thành rung động.Hắn ta cảm thấy nếu đi theo Trần Khiêm, thì hắn ta mới không sống vô nghĩa trên thế giới này.“Được, nếu đã như vậy, anh hãy theo tôi đi tới cung Hải Vương! Đúng lúc tôi cũng muốn điều tra xem, cô gái mặc đồ trắng đã cứu anh năm đó, có liên quan gì đến người tôi cần tìm hay không?”Trần Khiêm gật đầu nói. Đúng lúc này.Cổ Vũ Tiêu dẫn một người đàn ông trung niên đi vào phòng khách của Trần Khiêm.Thấy Phương Kiển Nám đang dựa rất gần Trần Khiêm, lại thấy Phương Kiển Nám có ngoại hình xinh đẹp, không hề thua kém mình.Không biết tại sao, trong lòng Cổ Vũ Tiêu bỗng có cảm giác không thoải mái.Giọng điệu cô ấy lập tức trở nên tồi tệ hơn nhiều:“Trần Khiêm! Tôi đã tìm được người tới đây rồi, ôngDương đã mang đến toàn bộ tư liệu trên đảo Mạch năm đó."Cổ Vũ Tiêu lạnh lùng nói một câu rồi đứng qua một bên.Phương Kiển Nám cũng quan sát kỹ lưỡng cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh Trần Khiêm.Trong nháy mắt, hai người phụ nữ gần như rơi vào. một trạng thái nào đó.“Cậu Trần!”

“Thiết Thành tôi rất sẵn lòng đi theo cậu Trần, làm việc cho cậu Trần, cuối cùng Thiết Thành tôi cũng có thể sống như người bình thường rồi, tôi bằng lòng đi theo cậu Trần.”

Thiết Thành vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

“Anh phải nghĩ cho kỹ, anh thật sự muốn từ bỏ thân phận Thiếu Thánh chủ à?” Trân Khiêm hỏi.

“Từ bỏ! Tôi từ bỏ!”

Thiết Thành không hề do dự nói.

Trần Khiêm lắng nghe mọi câu chuyện của hắn ta, còn cùng hắn ta hóa giải hết khúc mắc ngột ngạt trong lòng.

Hơn nữa còn tha mạng cho hắn ta.

Thiết Thành vốn rất cảm kích Trần Khiêm rồi.

Nhất là khi trên người Trần Khiêm toát ra một khí chất, Thiết Thành cũng không thể diễn tả được, rốt cuộc

khí chất này là gì, nhưng suy cho cùng, nó đã làm Thiết Thành rung động.

Hắn ta cảm thấy nếu đi theo Trần Khiêm, thì hắn ta mới không sống vô nghĩa trên thế giới này.

“Được, nếu đã như vậy, anh hãy theo tôi đi tới cung Hải Vương! Đúng lúc tôi cũng muốn điều tra xem, cô gái mặc đồ trắng đã cứu anh năm đó, có liên quan gì đến người tôi cần tìm hay không?”

Trần Khiêm gật đầu nói. Đúng lúc này.

Cổ Vũ Tiêu dẫn một người đàn ông trung niên đi vào phòng khách của Trần Khiêm.

Thấy Phương Kiển Nám đang dựa rất gần Trần Khiêm, lại thấy Phương Kiển Nám có ngoại hình xinh đẹp, không hề thua kém mình.

Không biết tại sao, trong lòng Cổ Vũ Tiêu bỗng có cảm giác không thoải mái.

Giọng điệu cô ấy lập tức trở nên tồi tệ hơn nhiều:

“Trần Khiêm! Tôi đã tìm được người tới đây rồi, ông

Dương đã mang đến toàn bộ tư liệu trên đảo Mạch năm đó."

Cổ Vũ Tiêu lạnh lùng nói một câu rồi đứng qua một bên.

Phương Kiển Nám cũng quan sát kỹ lưỡng cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh Trần Khiêm.

Trong nháy mắt, hai người phụ nữ gần như rơi vào. một trạng thái nào đó.

“Cậu Trần!”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Thiết Thành tôi rất sẵn lòng đi theo cậu Trần, làm việc cho cậu Trần, cuối cùng Thiết Thành tôi cũng có thể sống như người bình thường rồi, tôi bằng lòng đi theo cậu Trần.”Thiết Thành vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.“Anh phải nghĩ cho kỹ, anh thật sự muốn từ bỏ thân phận Thiếu Thánh chủ à?” Trân Khiêm hỏi.“Từ bỏ! Tôi từ bỏ!”Thiết Thành không hề do dự nói.Trần Khiêm lắng nghe mọi câu chuyện của hắn ta, còn cùng hắn ta hóa giải hết khúc mắc ngột ngạt trong lòng.Hơn nữa còn tha mạng cho hắn ta.Thiết Thành vốn rất cảm kích Trần Khiêm rồi.Nhất là khi trên người Trần Khiêm toát ra một khí chất, Thiết Thành cũng không thể diễn tả được, rốt cuộckhí chất này là gì, nhưng suy cho cùng, nó đã làm Thiết Thành rung động.Hắn ta cảm thấy nếu đi theo Trần Khiêm, thì hắn ta mới không sống vô nghĩa trên thế giới này.“Được, nếu đã như vậy, anh hãy theo tôi đi tới cung Hải Vương! Đúng lúc tôi cũng muốn điều tra xem, cô gái mặc đồ trắng đã cứu anh năm đó, có liên quan gì đến người tôi cần tìm hay không?”Trần Khiêm gật đầu nói. Đúng lúc này.Cổ Vũ Tiêu dẫn một người đàn ông trung niên đi vào phòng khách của Trần Khiêm.Thấy Phương Kiển Nám đang dựa rất gần Trần Khiêm, lại thấy Phương Kiển Nám có ngoại hình xinh đẹp, không hề thua kém mình.Không biết tại sao, trong lòng Cổ Vũ Tiêu bỗng có cảm giác không thoải mái.Giọng điệu cô ấy lập tức trở nên tồi tệ hơn nhiều:“Trần Khiêm! Tôi đã tìm được người tới đây rồi, ôngDương đã mang đến toàn bộ tư liệu trên đảo Mạch năm đó."Cổ Vũ Tiêu lạnh lùng nói một câu rồi đứng qua một bên.Phương Kiển Nám cũng quan sát kỹ lưỡng cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh Trần Khiêm.Trong nháy mắt, hai người phụ nữ gần như rơi vào. một trạng thái nào đó.“Cậu Trần!”

Chương 1539: Tôi đã tìm được người tới đây rồi