Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1541: Có lẽ tất cả đều bị cô ấy giết chết rồi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hình như bọn họ tới đây có mục đích.Nhưng hình như đại sư có quen biết với họ.Sau đó đại sư bay lên trên căn nhà bay đó, rồi bàn bạc với họ mấy chuyện gì đó.Chúng tôi không hề biết nội dung họ bàn bạc. Chỉ biết rằng đại sư bàn bạc với họ rất lâu.Rồi căn nhà bay đó đưa đại Sư chìm xuống dưới đáy biển.Đêm đó, bọn họ không thể nào chợp mắt được. Đành phải canh giữ thi thể của tiên nữ.Cho đến nửa đêm, đến lượt chín người chúng tôi canh chừng.Nhưng đúng lúc này lại xảy ra một chuyện, đã làm thay đổi số phận của tôi.Bởi vì tiên nữ đó vẫn còn sống.Thế mà cô ấy lại xuất hiện trước mặt chín người chúng tôi.Sắc mặt cô ấy hơi tái xanh, lạnh lùng nhìn mấy người chúng tôi.Sau đó hỏi chúng tôi muốn đưa cô ấy đi đâu?“Chúng tôi đã nói ra toàn bộ sự thật.”Hình như cô ấy rất tức giận, tôi vẫn nhớ rất rõ, cô ấy đã nói một câu: “Đến bây giờ rồi mà các người vẫn muốn liên lụy ta! Cũng may là ta đã tỉnh lại.”Sau đó cô ấy nổi trận lôi đình, ra tay với chúng tôi.Cô... cô ấy thật sự quá đáng sợ.Vừa ra tay đã giết chết sáu người.'Tôi cũng muốn bỏ chạy nhưng cô ấy vung ống tay áo dài quấn vào cổ tôi, sau đó tôi bị cô ấy ném bay lên trời rồi rơi xuống đất, chắc chắn tôi sẽ bị thịt nát xương tan.Nhưng cũng may, tôi đã được một thân cây đỡ, nên lúc rơi xuống chỉ bị té gãy chân.Sau đó tôi rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Lúc đó tôi mới hoảng sợ nghĩ ra chuyện này hoàn toàn không thích hợp, tiên nữ vẫn đang nằm trong quan †ài, vậy người phụ nữ xinh đẹp điên cuồng kia là ai?Giờ tôi cũng không biết mấy người bạn của tôi ra Sao nữa.Có lẽ tất cả đều bị cô ấy giết chết rồi.Nhưng đúng lúc này, căn nhà bằng đồng to lớn kia lại bay lên từ dưới đáy biển, giống như đang phát nổ vậy.Vì hứng chịu chấn động quá lớn mà tôi rơi vào hôn mê.Đợi đến khi tôi tỉnh lại đã nằm trong nhà một ngư dân tốt bụng, giờ tôi mới biết tối qua có tổng cộng tám người chết và bị thương, còn mấy người còn lại thì được đại sư giải cứu, mà tôi là người may mắn sống sót.Nhưng cũng vì chuyện lần này mà tôi bị tàn tật, không thể vượt qua sóng được nữa, đành phải định cư ở đảo Mạch, nhưng đại sư đã để lại cho tôi rất nhiều của cải.Trên mộ chí này có nói đến, sau khi người may mắn sống sót này nhận được của cải, thì trở nên giàu có trong mấy năm ngắn ngủi, đồng thời trở thành nhân vật nổi tiếng trên hòn đảo.Những chuyện này là được thế hệ sau của ông ấy khắc lên bia mộ.

Hình như bọn họ tới đây có mục đích.

Nhưng hình như đại sư có quen biết với họ.

Sau đó đại sư bay lên trên căn nhà bay đó, rồi bàn bạc với họ mấy chuyện gì đó.

Chúng tôi không hề biết nội dung họ bàn bạc. Chỉ biết rằng đại sư bàn bạc với họ rất lâu.

Rồi căn nhà bay đó đưa đại Sư chìm xuống dưới đáy biển.

Đêm đó, bọn họ không thể nào chợp mắt được. Đành phải canh giữ thi thể của tiên nữ.

Cho đến nửa đêm, đến lượt chín người chúng tôi canh chừng.

Nhưng đúng lúc này lại xảy ra một chuyện, đã làm thay đổi số phận của tôi.

Bởi vì tiên nữ đó vẫn còn sống.

Thế mà cô ấy lại xuất hiện trước mặt chín người chúng tôi.

Sắc mặt cô ấy hơi tái xanh, lạnh lùng nhìn mấy người chúng tôi.

Sau đó hỏi chúng tôi muốn đưa cô ấy đi đâu?

“Chúng tôi đã nói ra toàn bộ sự thật.”

Hình như cô ấy rất tức giận, tôi vẫn nhớ rất rõ, cô ấy đã nói một câu: “Đến bây giờ rồi mà các người vẫn muốn liên lụy ta! Cũng may là ta đã tỉnh lại.”

Sau đó cô ấy nổi trận lôi đình, ra tay với chúng tôi.

Cô... cô ấy thật sự quá đáng sợ.

Vừa ra tay đã giết chết sáu người.

'Tôi cũng muốn bỏ chạy nhưng cô ấy vung ống tay áo dài quấn vào cổ tôi, sau đó tôi bị cô ấy ném bay lên trời rồi rơi xuống đất, chắc chắn tôi sẽ bị thịt nát xương tan.

Nhưng cũng may, tôi đã được một thân cây đỡ, nên lúc rơi xuống chỉ bị té gãy chân.

Sau đó tôi rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Lúc đó tôi mới hoảng sợ nghĩ ra chuyện này hoàn toàn không thích hợp, tiên nữ vẫn đang nằm trong quan †ài, vậy người phụ nữ xinh đẹp điên cuồng kia là ai?

Giờ tôi cũng không biết mấy người bạn của tôi ra Sao nữa.

Có lẽ tất cả đều bị cô ấy giết chết rồi.

Nhưng đúng lúc này, căn nhà bằng đồng to lớn kia lại bay lên từ dưới đáy biển, giống như đang phát nổ vậy.

Vì hứng chịu chấn động quá lớn mà tôi rơi vào hôn mê.

Đợi đến khi tôi tỉnh lại đã nằm trong nhà một ngư dân tốt bụng, giờ tôi mới biết tối qua có tổng cộng tám người chết và bị thương, còn mấy người còn lại thì được đại sư giải cứu, mà tôi là người may mắn sống sót.

Nhưng cũng vì chuyện lần này mà tôi bị tàn tật, không thể vượt qua sóng được nữa, đành phải định cư ở đảo Mạch, nhưng đại sư đã để lại cho tôi rất nhiều của cải.

Trên mộ chí này có nói đến, sau khi người may mắn sống sót này nhận được của cải, thì trở nên giàu có trong mấy năm ngắn ngủi, đồng thời trở thành nhân vật nổi tiếng trên hòn đảo.

Những chuyện này là được thế hệ sau của ông ấy khắc lên bia mộ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hình như bọn họ tới đây có mục đích.Nhưng hình như đại sư có quen biết với họ.Sau đó đại sư bay lên trên căn nhà bay đó, rồi bàn bạc với họ mấy chuyện gì đó.Chúng tôi không hề biết nội dung họ bàn bạc. Chỉ biết rằng đại sư bàn bạc với họ rất lâu.Rồi căn nhà bay đó đưa đại Sư chìm xuống dưới đáy biển.Đêm đó, bọn họ không thể nào chợp mắt được. Đành phải canh giữ thi thể của tiên nữ.Cho đến nửa đêm, đến lượt chín người chúng tôi canh chừng.Nhưng đúng lúc này lại xảy ra một chuyện, đã làm thay đổi số phận của tôi.Bởi vì tiên nữ đó vẫn còn sống.Thế mà cô ấy lại xuất hiện trước mặt chín người chúng tôi.Sắc mặt cô ấy hơi tái xanh, lạnh lùng nhìn mấy người chúng tôi.Sau đó hỏi chúng tôi muốn đưa cô ấy đi đâu?“Chúng tôi đã nói ra toàn bộ sự thật.”Hình như cô ấy rất tức giận, tôi vẫn nhớ rất rõ, cô ấy đã nói một câu: “Đến bây giờ rồi mà các người vẫn muốn liên lụy ta! Cũng may là ta đã tỉnh lại.”Sau đó cô ấy nổi trận lôi đình, ra tay với chúng tôi.Cô... cô ấy thật sự quá đáng sợ.Vừa ra tay đã giết chết sáu người.'Tôi cũng muốn bỏ chạy nhưng cô ấy vung ống tay áo dài quấn vào cổ tôi, sau đó tôi bị cô ấy ném bay lên trời rồi rơi xuống đất, chắc chắn tôi sẽ bị thịt nát xương tan.Nhưng cũng may, tôi đã được một thân cây đỡ, nên lúc rơi xuống chỉ bị té gãy chân.Sau đó tôi rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Lúc đó tôi mới hoảng sợ nghĩ ra chuyện này hoàn toàn không thích hợp, tiên nữ vẫn đang nằm trong quan †ài, vậy người phụ nữ xinh đẹp điên cuồng kia là ai?Giờ tôi cũng không biết mấy người bạn của tôi ra Sao nữa.Có lẽ tất cả đều bị cô ấy giết chết rồi.Nhưng đúng lúc này, căn nhà bằng đồng to lớn kia lại bay lên từ dưới đáy biển, giống như đang phát nổ vậy.Vì hứng chịu chấn động quá lớn mà tôi rơi vào hôn mê.Đợi đến khi tôi tỉnh lại đã nằm trong nhà một ngư dân tốt bụng, giờ tôi mới biết tối qua có tổng cộng tám người chết và bị thương, còn mấy người còn lại thì được đại sư giải cứu, mà tôi là người may mắn sống sót.Nhưng cũng vì chuyện lần này mà tôi bị tàn tật, không thể vượt qua sóng được nữa, đành phải định cư ở đảo Mạch, nhưng đại sư đã để lại cho tôi rất nhiều của cải.Trên mộ chí này có nói đến, sau khi người may mắn sống sót này nhận được của cải, thì trở nên giàu có trong mấy năm ngắn ngủi, đồng thời trở thành nhân vật nổi tiếng trên hòn đảo.Những chuyện này là được thế hệ sau của ông ấy khắc lên bia mộ.

Chương 1541: Có lẽ tất cả đều bị cô ấy giết chết rồi