Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1553: Đóa hoa Vô Danh

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nghe mấy vệ sĩ kể lại xong.Trần Khiêm thầm nghĩ, thế mà mình lại hôn mê nửa tháng, xem ra đả kích mà Đóa Hoa Quỷ mang tới cho mình còn lợi hại hơn mình nghĩ nữa.Khác với thủ đoạn công kích của những cao thủ như: Mạc Thương Long.Đóa Hoa Quỷ này sẽ làm chất xúc tác, tổn thương nặng nề đến thần kinh của con người.Mặc dù cơ thể mình đã được rèn luyện đến mức cực hạn, nhưng sức mạnh tinh thần vẫn còn cách rất xa, nên lần này suýt chút nữa là bị Đóa Hoa Quỷ tổn thương đến tính mạng.Nhưng cảnh tượng trước khi mình rơi vào hôn mê ở cung Hải Vương vẫn còn lưu lại trong ký ức.Hình như chiếc quan tài lớn màu đen đó đã mở ra.Một luồng khí mang màu đen bay thẳng ra ngoài, nhưng mình vẫn ôm chặt quan tài Trường Sinh.Nếu quan tài Trường Sinh vẫn còn, vậy thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?Trần Khiêm ngồi dậy, đi vào một căn phòng được vệ sĩ quan trọng canh gác ở sân sau.Anh vừa mở cửa ra đã nhìn thấy quan tài Trường Sinh đang được đặt ngay vị trí trung tâm.Trần Khiêm mở nắp quan tài ra, lúc này mới nhận ra rằng, bên trong quan tài đã trống không, cô gái mặc đồ. trắng đã biến mất rồi.“Cậu Trần, lúc chúng tôi vớt anh lên thì thấy quan tài Trường Sinh đang ở bên cạnh anh, nên chúng tôi cũngvớt lên luôn, lúc đó cô gái mặc đồ trắng trong quan tài vẫn còn ở đó. Nhưng bảy ngày trước, đã xuất hiện một biến cố, trong vòng một đêm, cô gái nằm trong quan tài này giống như bốc hơi khỏi thế gian, không hề nhìn thấy bóng dáng, chỉ để lại chiếc quan tài này!”Một vệ sĩ bước lên phía trước nói. “Chuyện này thật sự rất khó tin.” Ông cụ Phương cũng có mặt ở đây.Lúc trước bọn họ đã tới Hải Thành rồi, cũng sắp xếp. mọi thứ ổn thỏa rồi.Lúc đang chuẩn bị quay về Tây Nam thì đột nhiên vệ sĩ tới tìm Tả Trung Đào, nói cậu Trần bị thương, rơi vào. hôn mê sâu rồi.Bởi vì họ vẫn chưa rời đi, nên tới thẳng đảo Mạch hỏi thăm.Cho dù ông cụ Phương đã gần trăm tuổi thì cũng cảm thấy khó tin với cảnh tượng trước mắt.Trần Khiêm cũng ngạc nhiên, chẳng lẽ lời kể của người đưa tang kia là thật sao? Cô gái mặc đồ trắng trong quan tài thật sự có thể sống lại sao?Trần Khiêm cẩn thận quan sát quan tài Trường Sinh.Một Đóa Hoa Quỷ được đặt ở trung tâm đã thu hút sự chú ý của Trần Khiêm.Nhìn thấy thứ này, Trần Khiêm muốn lùi về sau một bước theo bản năng, anh thật sự bị thứ này làm cho ám ảnh rồi.Đóa hoa này được đặt rất ngay ngắn, giống như có người cố ý để lại vậy.“Đúng rồi cậu Trần, cô ấy chỉ để lại một đóa hoa Vô Danh này!”Vệ sĩ xấu hổ nói.

Nghe mấy vệ sĩ kể lại xong.

Trần Khiêm thầm nghĩ, thế mà mình lại hôn mê nửa tháng, xem ra đả kích mà Đóa Hoa Quỷ mang tới cho mình còn lợi hại hơn mình nghĩ nữa.

Khác với thủ đoạn công kích của những cao thủ như: Mạc Thương Long.

Đóa Hoa Quỷ này sẽ làm chất xúc tác, tổn thương nặng nề đến thần kinh của con người.

Mặc dù cơ thể mình đã được rèn luyện đến mức cực hạn, nhưng sức mạnh tinh thần vẫn còn cách rất xa, nên lần này suýt chút nữa là bị Đóa Hoa Quỷ tổn thương đến tính mạng.

Nhưng cảnh tượng trước khi mình rơi vào hôn mê ở cung Hải Vương vẫn còn lưu lại trong ký ức.

Hình như chiếc quan tài lớn màu đen đó đã mở ra.

Một luồng khí mang màu đen bay thẳng ra ngoài, nhưng mình vẫn ôm chặt quan tài Trường Sinh.

Nếu quan tài Trường Sinh vẫn còn, vậy thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Trần Khiêm ngồi dậy, đi vào một căn phòng được vệ sĩ quan trọng canh gác ở sân sau.

Anh vừa mở cửa ra đã nhìn thấy quan tài Trường Sinh đang được đặt ngay vị trí trung tâm.

Trần Khiêm mở nắp quan tài ra, lúc này mới nhận ra rằng, bên trong quan tài đã trống không, cô gái mặc đồ. trắng đã biến mất rồi.

“Cậu Trần, lúc chúng tôi vớt anh lên thì thấy quan tài Trường Sinh đang ở bên cạnh anh, nên chúng tôi cũng

vớt lên luôn, lúc đó cô gái mặc đồ trắng trong quan tài vẫn còn ở đó. Nhưng bảy ngày trước, đã xuất hiện một biến cố, trong vòng một đêm, cô gái nằm trong quan tài này giống như bốc hơi khỏi thế gian, không hề nhìn thấy bóng dáng, chỉ để lại chiếc quan tài này!”

Một vệ sĩ bước lên phía trước nói. “Chuyện này thật sự rất khó tin.” Ông cụ Phương cũng có mặt ở đây.

Lúc trước bọn họ đã tới Hải Thành rồi, cũng sắp xếp. mọi thứ ổn thỏa rồi.

Lúc đang chuẩn bị quay về Tây Nam thì đột nhiên vệ sĩ tới tìm Tả Trung Đào, nói cậu Trần bị thương, rơi vào. hôn mê sâu rồi.

Bởi vì họ vẫn chưa rời đi, nên tới thẳng đảo Mạch hỏi thăm.

Cho dù ông cụ Phương đã gần trăm tuổi thì cũng cảm thấy khó tin với cảnh tượng trước mắt.

Trần Khiêm cũng ngạc nhiên, chẳng lẽ lời kể của người đưa tang kia là thật sao? Cô gái mặc đồ trắng trong quan tài thật sự có thể sống lại sao?

Trần Khiêm cẩn thận quan sát quan tài Trường Sinh.

Một Đóa Hoa Quỷ được đặt ở trung tâm đã thu hút sự chú ý của Trần Khiêm.

Nhìn thấy thứ này, Trần Khiêm muốn lùi về sau một bước theo bản năng, anh thật sự bị thứ này làm cho ám ảnh rồi.

Đóa hoa này được đặt rất ngay ngắn, giống như có người cố ý để lại vậy.

“Đúng rồi cậu Trần, cô ấy chỉ để lại một đóa hoa Vô Danh này!”

Vệ sĩ xấu hổ nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nghe mấy vệ sĩ kể lại xong.Trần Khiêm thầm nghĩ, thế mà mình lại hôn mê nửa tháng, xem ra đả kích mà Đóa Hoa Quỷ mang tới cho mình còn lợi hại hơn mình nghĩ nữa.Khác với thủ đoạn công kích của những cao thủ như: Mạc Thương Long.Đóa Hoa Quỷ này sẽ làm chất xúc tác, tổn thương nặng nề đến thần kinh của con người.Mặc dù cơ thể mình đã được rèn luyện đến mức cực hạn, nhưng sức mạnh tinh thần vẫn còn cách rất xa, nên lần này suýt chút nữa là bị Đóa Hoa Quỷ tổn thương đến tính mạng.Nhưng cảnh tượng trước khi mình rơi vào hôn mê ở cung Hải Vương vẫn còn lưu lại trong ký ức.Hình như chiếc quan tài lớn màu đen đó đã mở ra.Một luồng khí mang màu đen bay thẳng ra ngoài, nhưng mình vẫn ôm chặt quan tài Trường Sinh.Nếu quan tài Trường Sinh vẫn còn, vậy thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?Trần Khiêm ngồi dậy, đi vào một căn phòng được vệ sĩ quan trọng canh gác ở sân sau.Anh vừa mở cửa ra đã nhìn thấy quan tài Trường Sinh đang được đặt ngay vị trí trung tâm.Trần Khiêm mở nắp quan tài ra, lúc này mới nhận ra rằng, bên trong quan tài đã trống không, cô gái mặc đồ. trắng đã biến mất rồi.“Cậu Trần, lúc chúng tôi vớt anh lên thì thấy quan tài Trường Sinh đang ở bên cạnh anh, nên chúng tôi cũngvớt lên luôn, lúc đó cô gái mặc đồ trắng trong quan tài vẫn còn ở đó. Nhưng bảy ngày trước, đã xuất hiện một biến cố, trong vòng một đêm, cô gái nằm trong quan tài này giống như bốc hơi khỏi thế gian, không hề nhìn thấy bóng dáng, chỉ để lại chiếc quan tài này!”Một vệ sĩ bước lên phía trước nói. “Chuyện này thật sự rất khó tin.” Ông cụ Phương cũng có mặt ở đây.Lúc trước bọn họ đã tới Hải Thành rồi, cũng sắp xếp. mọi thứ ổn thỏa rồi.Lúc đang chuẩn bị quay về Tây Nam thì đột nhiên vệ sĩ tới tìm Tả Trung Đào, nói cậu Trần bị thương, rơi vào. hôn mê sâu rồi.Bởi vì họ vẫn chưa rời đi, nên tới thẳng đảo Mạch hỏi thăm.Cho dù ông cụ Phương đã gần trăm tuổi thì cũng cảm thấy khó tin với cảnh tượng trước mắt.Trần Khiêm cũng ngạc nhiên, chẳng lẽ lời kể của người đưa tang kia là thật sao? Cô gái mặc đồ trắng trong quan tài thật sự có thể sống lại sao?Trần Khiêm cẩn thận quan sát quan tài Trường Sinh.Một Đóa Hoa Quỷ được đặt ở trung tâm đã thu hút sự chú ý của Trần Khiêm.Nhìn thấy thứ này, Trần Khiêm muốn lùi về sau một bước theo bản năng, anh thật sự bị thứ này làm cho ám ảnh rồi.Đóa hoa này được đặt rất ngay ngắn, giống như có người cố ý để lại vậy.“Đúng rồi cậu Trần, cô ấy chỉ để lại một đóa hoa Vô Danh này!”Vệ sĩ xấu hổ nói.

Chương 1553: Đóa hoa Vô Danh