Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1574: Phệ Hồn Thuật
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tâm pháp tà công này tên là Phệ Hồn Thuật, dựa vào việc hút tính mạng của một con người, có thể làm cho cơ thể nhanh chóng hội tụ một nguồn kình khí.Tất nhiên càng hút nhiều thì càng hội tụ được nhiều.Rõ ràng mấy tên lâu la này không ngờ rằng, Trần Khiêm vẫn còn chiêu này, giờ bọn chúng muốn chạy trốn cũng muộn rồi, cứ thế sáu người này lại bị Trần Khiêm hút thành một đống tro tàn.Trần Khiêm nhìn màn đêm sâu thẳm ở phía xa xa, ánh mắt lóe lên vẻ độc ác.Bây giờ thực lực của mình đã khôi phục được ba phần rồi.Trong lòng anh cũng hiểu rõ, cho dù mình ở trạng thái tốt nhất thì chắc chắn cũng không phải là đối thủ của Vân Tỉnh.Bây giờ việc quan trọng hàng đầu của mình là phải †ìm được cô gái mặc đồ trắng, cho nên mình phải thoát khỏi cô ta.Mà Vân Tinh thần thông quảng đại, muốn đối phó cô †a không phải là chuyện dễ dàng.Trần Khiêm đã suy nghĩ kỹ càng rồi, anh sẽ đi thỉnh giáo ông Quỷ lần nữa.Những gì ông ta bói đều lần lượt ứng nghiệm.Ngày đó ông ta từng nói, mình vẫn còn một đoạn duyên phận chưa dứt.Rất có thể Vân Tinh này chính là duyên phận kia của mình.Ông Quỷ có thể bói ra được điều này, vậy thì chắc chắn ông ta sẽ có kiến nghị tốt.“Mình phải cứu mấy người ông Phương, rồi nhanh chóng rời khỏi đây.”Ánh mắt Trần Khiêm lóe lên một tia sáng, không hề ngừng nghỉ, mà tới thẳng Thánh giáo Vu Cổ.“Đứng lại, mày tới đây làm gì? Thánh giáo Vu Cổ là nơi mày có thể làm loạn à?”Trần Khiêm xông thẳng tới dưới chân núi, rồi lập tức bị một lâu la đứng canh gác ở cổng ngăn lại.Trần Khiêm ra tay quả quyết, bẻ gãy cổ một người trong số đó ngay.Người còn lại sợ đến mức choáng váng. “Thiết Hồng Tường đâu rồi?” Trần Khiêm bắt người còn lại.“Nhị trưởng lão... đang uống rượu cùng bạn bè trong dinh cơ của ông ấy”Tên lâu la đó nói.“Mấy người ông cụ Phương bị ông ta nhốt ở đâu?”Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.Khí thế này cực kỳ mạnh mẽ, cộng thêm lúc nãy anh ra tay rất tàn nhẫn quả quyết, nên tên lâu la này biết, tính mạng mình đang ngàn cân treo sợi tóc.“Nếu tôi nói với anh, xin anh đừng giết tôi."“Được.”Trong dinh cơ của Thiết Hồng Tường.Ông ta đang chơi mạt chược cùng mấy người bạn.Trong cuộc đời Thiết Hồng Tường có ba sở thích, ngoài việc si mê với Vu Cổ Chỉ Pháp.Thì hai sở thích còn lại là người đẹp và mạt chược.
Tâm pháp tà công này tên là Phệ Hồn Thuật, dựa vào việc hút tính mạng của một con người, có thể làm cho cơ thể nhanh chóng hội tụ một nguồn kình khí.
Tất nhiên càng hút nhiều thì càng hội tụ được nhiều.
Rõ ràng mấy tên lâu la này không ngờ rằng, Trần Khiêm vẫn còn chiêu này, giờ bọn chúng muốn chạy trốn cũng muộn rồi, cứ thế sáu người này lại bị Trần Khiêm hút thành một đống tro tàn.
Trần Khiêm nhìn màn đêm sâu thẳm ở phía xa xa, ánh mắt lóe lên vẻ độc ác.
Bây giờ thực lực của mình đã khôi phục được ba phần rồi.
Trong lòng anh cũng hiểu rõ, cho dù mình ở trạng thái tốt nhất thì chắc chắn cũng không phải là đối thủ của Vân Tỉnh.
Bây giờ việc quan trọng hàng đầu của mình là phải †ìm được cô gái mặc đồ trắng, cho nên mình phải thoát khỏi cô ta.
Mà Vân Tinh thần thông quảng đại, muốn đối phó cô †a không phải là chuyện dễ dàng.
Trần Khiêm đã suy nghĩ kỹ càng rồi, anh sẽ đi thỉnh giáo ông Quỷ lần nữa.
Những gì ông ta bói đều lần lượt ứng nghiệm.
Ngày đó ông ta từng nói, mình vẫn còn một đoạn duyên phận chưa dứt.
Rất có thể Vân Tinh này chính là duyên phận kia của mình.
Ông Quỷ có thể bói ra được điều này, vậy thì chắc chắn ông ta sẽ có kiến nghị tốt.
“Mình phải cứu mấy người ông Phương, rồi nhanh chóng rời khỏi đây.”
Ánh mắt Trần Khiêm lóe lên một tia sáng, không hề ngừng nghỉ, mà tới thẳng Thánh giáo Vu Cổ.
“Đứng lại, mày tới đây làm gì? Thánh giáo Vu Cổ là nơi mày có thể làm loạn à?”
Trần Khiêm xông thẳng tới dưới chân núi, rồi lập tức bị một lâu la đứng canh gác ở cổng ngăn lại.
Trần Khiêm ra tay quả quyết, bẻ gãy cổ một người trong số đó ngay.
Người còn lại sợ đến mức choáng váng. “Thiết Hồng Tường đâu rồi?” Trần Khiêm bắt người còn lại.
“Nhị trưởng lão... đang uống rượu cùng bạn bè trong dinh cơ của ông ấy”
Tên lâu la đó nói.
“Mấy người ông cụ Phương bị ông ta nhốt ở đâu?”
Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.
Khí thế này cực kỳ mạnh mẽ, cộng thêm lúc nãy anh ra tay rất tàn nhẫn quả quyết, nên tên lâu la này biết, tính mạng mình đang ngàn cân treo sợi tóc.
“Nếu tôi nói với anh, xin anh đừng giết tôi."
“Được.”
Trong dinh cơ của Thiết Hồng Tường.
Ông ta đang chơi mạt chược cùng mấy người bạn.
Trong cuộc đời Thiết Hồng Tường có ba sở thích, ngoài việc si mê với Vu Cổ Chỉ Pháp.
Thì hai sở thích còn lại là người đẹp và mạt chược.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tâm pháp tà công này tên là Phệ Hồn Thuật, dựa vào việc hút tính mạng của một con người, có thể làm cho cơ thể nhanh chóng hội tụ một nguồn kình khí.Tất nhiên càng hút nhiều thì càng hội tụ được nhiều.Rõ ràng mấy tên lâu la này không ngờ rằng, Trần Khiêm vẫn còn chiêu này, giờ bọn chúng muốn chạy trốn cũng muộn rồi, cứ thế sáu người này lại bị Trần Khiêm hút thành một đống tro tàn.Trần Khiêm nhìn màn đêm sâu thẳm ở phía xa xa, ánh mắt lóe lên vẻ độc ác.Bây giờ thực lực của mình đã khôi phục được ba phần rồi.Trong lòng anh cũng hiểu rõ, cho dù mình ở trạng thái tốt nhất thì chắc chắn cũng không phải là đối thủ của Vân Tỉnh.Bây giờ việc quan trọng hàng đầu của mình là phải †ìm được cô gái mặc đồ trắng, cho nên mình phải thoát khỏi cô ta.Mà Vân Tinh thần thông quảng đại, muốn đối phó cô †a không phải là chuyện dễ dàng.Trần Khiêm đã suy nghĩ kỹ càng rồi, anh sẽ đi thỉnh giáo ông Quỷ lần nữa.Những gì ông ta bói đều lần lượt ứng nghiệm.Ngày đó ông ta từng nói, mình vẫn còn một đoạn duyên phận chưa dứt.Rất có thể Vân Tinh này chính là duyên phận kia của mình.Ông Quỷ có thể bói ra được điều này, vậy thì chắc chắn ông ta sẽ có kiến nghị tốt.“Mình phải cứu mấy người ông Phương, rồi nhanh chóng rời khỏi đây.”Ánh mắt Trần Khiêm lóe lên một tia sáng, không hề ngừng nghỉ, mà tới thẳng Thánh giáo Vu Cổ.“Đứng lại, mày tới đây làm gì? Thánh giáo Vu Cổ là nơi mày có thể làm loạn à?”Trần Khiêm xông thẳng tới dưới chân núi, rồi lập tức bị một lâu la đứng canh gác ở cổng ngăn lại.Trần Khiêm ra tay quả quyết, bẻ gãy cổ một người trong số đó ngay.Người còn lại sợ đến mức choáng váng. “Thiết Hồng Tường đâu rồi?” Trần Khiêm bắt người còn lại.“Nhị trưởng lão... đang uống rượu cùng bạn bè trong dinh cơ của ông ấy”Tên lâu la đó nói.“Mấy người ông cụ Phương bị ông ta nhốt ở đâu?”Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.Khí thế này cực kỳ mạnh mẽ, cộng thêm lúc nãy anh ra tay rất tàn nhẫn quả quyết, nên tên lâu la này biết, tính mạng mình đang ngàn cân treo sợi tóc.“Nếu tôi nói với anh, xin anh đừng giết tôi."“Được.”Trong dinh cơ của Thiết Hồng Tường.Ông ta đang chơi mạt chược cùng mấy người bạn.Trong cuộc đời Thiết Hồng Tường có ba sở thích, ngoài việc si mê với Vu Cổ Chỉ Pháp.Thì hai sở thích còn lại là người đẹp và mạt chược.