Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1602: Tặng thư mời đặc biệt

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm cũng không giải thích.Nếu hai cha con nhà họ Quách đã dám công khai hãm hại anh ở đây.Anh tin rằng bây giờ đứa trẻ bị thương đó đang bị bọn họ thao túng.Trong khoảng thời gian ngắn mà lại có một kế hoạch tiến hành bôi nhọ và hãm hại như vậy.Xem ra bình thường hai cha con nhà họ Quách cũng rất hay làm những chuyện thế này.Muốn mượn đao nhà họ Thẩm để giết kẻ thù của mình?“Người đâu, kéo xuống phế đi cho tôi!” Cậu Thẩm lạnh lùng nói.Ngay lập tức, toàn bộ mấy chục vệ sĩ của nhà họ Thẩm đều đứng ra để đối phó với Trần Khiêm.“Khoan đã, chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, anh ta sẽ không làm chuyện như vậy!”Tô Nhiên Nhiên đứng lên nói. Hôm qua cô ấy và Tô Sở Sở đã thấy Trần Khiêm thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, sao lại làm đứa nhỏ bị thương rồi trộm đồ?Hơn nữa hôm nay cô ta và Trần Khiêm đã chia sẻ vị trí cho nhau, Trần Khiêm làm gì ở đâu luôn năm trong Tầm kiểm soát của Nhiên Nhiên để tiện sắp xếp.Trần Khiêm đang ngồi trong khách sạn Dicos cách đó không xa.Sao lại thế được?Tô Nhiên Nhiên buồn bực, chắc chắn bọn họ đã lầm.“Ồ? Gô Tô, sao cô lại chắc chắn như vậy?”Lúc này, Quách Hưng đứng lên nói.“Đúng vậy em Nhiên Nhiên, những chuyện không chắc chắn thì đừng nói bậy!” Cậu Thẩm nhìn Tô Nhiên Nhiên nói.“Nhiên Nhiên, con làm gì vậy!”Mà bà Tô thì sốt ruột.Vốn dĩ ban nấy bà ta đã dò hỏi Tô Nhiên Nhiên rằng tại sao lại đưa thằng nhóc nghèo nàn này vào được, kết quả lại xảy ra cảnh tượng này, bà Tô cảm thấy mất mặt.Hơn nữa còn cực kỳ mất mặt.Tô Nhiên Nhiên muốn nói tất nhiên tôi biết toàn bộ buổi sáng anh ta đang ở đâu.Nhưng lại không thể nói chuyện này ra.Nên nói thẳng:“Tất nhiên là tôi chắn chắn anh ta sẽ không làm những chuyện như bắt gà trộm chó, hơn nữa các người có biết anh ta là ai, đến từ đâu và hôm nay đến đây để làm gì không?”Tô Nhiên Nhiên chợt nảy ra một suy nghĩ, đứng lên nói thật to.Lần này, hội trường lại yên tĩnh.Tất cả mọi người đều nhìn sang bên này.“Tôi nói cho các người biết, anh ta đến từ Kim Lăng. Hôm nay anh ta đến đây để thay mặt cho một vị thiếu gia, tặng thư mời đặc biệt cho chị tôi!”Tô Nhiên Nhiên nói.“Hả?”Mọi người càng im lặng hơn.

Trần Khiêm cũng không giải thích.

Nếu hai cha con nhà họ Quách đã dám công khai hãm hại anh ở đây.

Anh tin rằng bây giờ đứa trẻ bị thương đó đang bị bọn họ thao túng.

Trong khoảng thời gian ngắn mà lại có một kế hoạch tiến hành bôi nhọ và hãm hại như vậy.

Xem ra bình thường hai cha con nhà họ Quách cũng rất hay làm những chuyện thế này.

Muốn mượn đao nhà họ Thẩm để giết kẻ thù của mình?

“Người đâu, kéo xuống phế đi cho tôi!” Cậu Thẩm lạnh lùng nói.

Ngay lập tức, toàn bộ mấy chục vệ sĩ của nhà họ Thẩm đều đứng ra để đối phó với Trần Khiêm.

“Khoan đã, chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, anh ta sẽ không làm chuyện như vậy!”

Tô Nhiên Nhiên đứng lên nói. Hôm qua cô ấy và Tô Sở Sở đã thấy Trần Khiêm thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, sao lại làm đứa nhỏ bị thương rồi trộm đồ?

Hơn nữa hôm nay cô ta và Trần Khiêm đã chia sẻ vị trí cho nhau, Trần Khiêm làm gì ở đâu luôn năm trong Tầm kiểm soát của Nhiên Nhiên để tiện sắp xếp.

Trần Khiêm đang ngồi trong khách sạn Dicos cách đó không xa.

Sao lại thế được?

Tô Nhiên Nhiên buồn bực, chắc chắn bọn họ đã lầm.

“Ồ? Gô Tô, sao cô lại chắc chắn như vậy?”

Lúc này, Quách Hưng đứng lên nói.

“Đúng vậy em Nhiên Nhiên, những chuyện không chắc chắn thì đừng nói bậy!” Cậu Thẩm nhìn Tô Nhiên Nhiên nói.

“Nhiên Nhiên, con làm gì vậy!”

Mà bà Tô thì sốt ruột.

Vốn dĩ ban nấy bà ta đã dò hỏi Tô Nhiên Nhiên rằng tại sao lại đưa thằng nhóc nghèo nàn này vào được, kết quả lại xảy ra cảnh tượng này, bà Tô cảm thấy mất mặt.

Hơn nữa còn cực kỳ mất mặt.

Tô Nhiên Nhiên muốn nói tất nhiên tôi biết toàn bộ buổi sáng anh ta đang ở đâu.

Nhưng lại không thể nói chuyện này ra.

Nên nói thẳng:

“Tất nhiên là tôi chắn chắn anh ta sẽ không làm những chuyện như bắt gà trộm chó, hơn nữa các người có biết anh ta là ai, đến từ đâu và hôm nay đến đây để làm gì không?”

Tô Nhiên Nhiên chợt nảy ra một suy nghĩ, đứng lên nói thật to.

Lần này, hội trường lại yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều nhìn sang bên này.

“Tôi nói cho các người biết, anh ta đến từ Kim Lăng. Hôm nay anh ta đến đây để thay mặt cho một vị thiếu gia, tặng thư mời đặc biệt cho chị tôi!”

Tô Nhiên Nhiên nói.

“Hả?”

Mọi người càng im lặng hơn.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm cũng không giải thích.Nếu hai cha con nhà họ Quách đã dám công khai hãm hại anh ở đây.Anh tin rằng bây giờ đứa trẻ bị thương đó đang bị bọn họ thao túng.Trong khoảng thời gian ngắn mà lại có một kế hoạch tiến hành bôi nhọ và hãm hại như vậy.Xem ra bình thường hai cha con nhà họ Quách cũng rất hay làm những chuyện thế này.Muốn mượn đao nhà họ Thẩm để giết kẻ thù của mình?“Người đâu, kéo xuống phế đi cho tôi!” Cậu Thẩm lạnh lùng nói.Ngay lập tức, toàn bộ mấy chục vệ sĩ của nhà họ Thẩm đều đứng ra để đối phó với Trần Khiêm.“Khoan đã, chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, anh ta sẽ không làm chuyện như vậy!”Tô Nhiên Nhiên đứng lên nói. Hôm qua cô ấy và Tô Sở Sở đã thấy Trần Khiêm thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, sao lại làm đứa nhỏ bị thương rồi trộm đồ?Hơn nữa hôm nay cô ta và Trần Khiêm đã chia sẻ vị trí cho nhau, Trần Khiêm làm gì ở đâu luôn năm trong Tầm kiểm soát của Nhiên Nhiên để tiện sắp xếp.Trần Khiêm đang ngồi trong khách sạn Dicos cách đó không xa.Sao lại thế được?Tô Nhiên Nhiên buồn bực, chắc chắn bọn họ đã lầm.“Ồ? Gô Tô, sao cô lại chắc chắn như vậy?”Lúc này, Quách Hưng đứng lên nói.“Đúng vậy em Nhiên Nhiên, những chuyện không chắc chắn thì đừng nói bậy!” Cậu Thẩm nhìn Tô Nhiên Nhiên nói.“Nhiên Nhiên, con làm gì vậy!”Mà bà Tô thì sốt ruột.Vốn dĩ ban nấy bà ta đã dò hỏi Tô Nhiên Nhiên rằng tại sao lại đưa thằng nhóc nghèo nàn này vào được, kết quả lại xảy ra cảnh tượng này, bà Tô cảm thấy mất mặt.Hơn nữa còn cực kỳ mất mặt.Tô Nhiên Nhiên muốn nói tất nhiên tôi biết toàn bộ buổi sáng anh ta đang ở đâu.Nhưng lại không thể nói chuyện này ra.Nên nói thẳng:“Tất nhiên là tôi chắn chắn anh ta sẽ không làm những chuyện như bắt gà trộm chó, hơn nữa các người có biết anh ta là ai, đến từ đâu và hôm nay đến đây để làm gì không?”Tô Nhiên Nhiên chợt nảy ra một suy nghĩ, đứng lên nói thật to.Lần này, hội trường lại yên tĩnh.Tất cả mọi người đều nhìn sang bên này.“Tôi nói cho các người biết, anh ta đến từ Kim Lăng. Hôm nay anh ta đến đây để thay mặt cho một vị thiếu gia, tặng thư mời đặc biệt cho chị tôi!”Tô Nhiên Nhiên nói.“Hả?”Mọi người càng im lặng hơn.

Chương 1602: Tặng thư mời đặc biệt