Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1626: Chúng ta phải mau lên
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mã Hân Nhiên bụm miệng.Đương nhiên cô tin tưởng lời mà Trần Khiêm nói, dù Dương Yến có nhắm vào cô thì cũng không cần đến mứcnày chứ?Lòng người đen tối, làm cho Mã Hân Nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát."Mạch Khê thì sao? Nếu đây là thật thì cả cuộc đời của Mạch Khê sẽ hỏng mất, em ấy đã nỗ lực biết nhường nào!"Mã Hân Nhiên lo lắng hỏi."Bây giờ còn không muộn, thế nhưng tôi đoán Dương Yến sẽ sai người giám sát cẩn thận Mạch Khê, cho nên chúng ta phải mau lên!"Trần Khiêm lái xe rất nhanh.Không bao lâu, hai người đã đến một khu lều lá xập xệ ở vùng ngoại ô.Từ rất xa đã trông thấy ngôi nhà của Mạch Khê. Mạch Khê đang cầm một cà men giữ nhiệt, chắc hẳn vừa nấu cơm xong chuẩn bị đưa cơm cho mẹ, cô bé đang đứng khóa cửa.Thế nhưng đúng lúc này, hai chiếc xe con màu đen đột ngột dứng lại.'Từ trên xe, mấy tên vạm vỡ bước xuống, năm sáu người đều cắt đầu đinh, trên cổ đeo vòng vàng, nách còn kẹp túi, cả đám ngậm thuốc lá trên miệng, ngăn cản không cho Mạch Khê bước đi."Nhóc con vội vàng như vậy là đi đưa cơm sao?"'Tên cầm đầu cười nhạo.lại là mấy người nữa, tôi đã làm theo lời mấy sao mấy người còn đến tìm tôi?"Mạch Khê sợ hãi lùi về sau một bước, tay ôm chặt ng giữ nhệt."Khà khà, đứng sợ mà, thật ra bọn tao tới đây cũng không có ý gì đâu, chỉ muốn làm sao để nhóc con không nói chuyện này với bất kì ai thôi. Nghĩ đi nghĩ lại, bọn tao cũng chỉ nghĩ đến một cách, đó chính là quay một đoạn video của nhóc, chỉ cần nhóc kín miệng, video đó vĩnh viễn sẽ nằm trong USB. Thế nhưng nếu một ngày nhóc. lỡ miệng tiết lộ, video này sẽ lan khắp trang web, nhóc con sẽ nổi tiếng khắp cả nước đấy!"Tên to con cười lớn. Bắt đầu lấy ra máy thu hình."Yên tâm đi em gái nhỏ, các anh làm nhanh lắm, em phải ngoan ngoãn đó, không chừng anh sướng rồi còn có thể cho cưng một cọc tiền, em cầm nó mà đi cứu mẹ nhé!"'Tên cầm đầu nói, vung tay kéo xệch Mạch Khê đến bên cạnh mình.Cặp lồng giữ ấm rơi đập xuống đất.Cơm canh mà Mạch Khê tỉ mẩn làm cho mẹ mình đều rơi ra ngoài, vương vãi đây đất.Còn Mạch Khê thì bị một tên che miệng, nhanh chóng kéo cô bé vào trong xe.Những tên còn lại đứng ngoài hưng phấn hú hét ầmMà đúng lúc này.Một tên trong đó bị giật mạnh lỗ tai."Áp"Hắn ta đau đớn kêu thảm thiết.Thế nhưng, theo sau đó còn có cả tiếng roẹt roẹt.Lỗ tai của hắn ta bị kéo xuống, trong nháy mắt, nửa bên mặt hắn be bét máu thịt.
Mã Hân Nhiên bụm miệng.
Đương nhiên cô tin tưởng lời mà Trần Khiêm nói, dù Dương Yến có nhắm vào cô thì cũng không cần đến mức
này chứ?
Lòng người đen tối, làm cho Mã Hân Nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát.
"Mạch Khê thì sao? Nếu đây là thật thì cả cuộc đời của Mạch Khê sẽ hỏng mất, em ấy đã nỗ lực biết nhường nào!"
Mã Hân Nhiên lo lắng hỏi.
"Bây giờ còn không muộn, thế nhưng tôi đoán Dương Yến sẽ sai người giám sát cẩn thận Mạch Khê, cho nên chúng ta phải mau lên!"
Trần Khiêm lái xe rất nhanh.
Không bao lâu, hai người đã đến một khu lều lá xập xệ ở vùng ngoại ô.
Từ rất xa đã trông thấy ngôi nhà của Mạch Khê. Mạch Khê đang cầm một cà men giữ nhiệt, chắc hẳn vừa nấu cơm xong chuẩn bị đưa cơm cho mẹ, cô bé đang đứng khóa cửa.
Thế nhưng đúng lúc này, hai chiếc xe con màu đen đột ngột dứng lại.
'Từ trên xe, mấy tên vạm vỡ bước xuống, năm sáu người đều cắt đầu đinh, trên cổ đeo vòng vàng, nách còn kẹp túi, cả đám ngậm thuốc lá trên miệng, ngăn cản không cho Mạch Khê bước đi.
"Nhóc con vội vàng như vậy là đi đưa cơm sao?"
'Tên cầm đầu cười nhạo.
lại là mấy người nữa, tôi đã làm theo lời mấy sao mấy người còn đến tìm tôi?"
Mạch Khê sợ hãi lùi về sau một bước, tay ôm chặt ng giữ nhệt.
"Khà khà, đứng sợ mà, thật ra bọn tao tới đây cũng không có ý gì đâu, chỉ muốn làm sao để nhóc con không nói chuyện này với bất kì ai thôi. Nghĩ đi nghĩ lại, bọn tao cũng chỉ nghĩ đến một cách, đó chính là quay một đoạn video của nhóc, chỉ cần nhóc kín miệng, video đó vĩnh viễn sẽ nằm trong USB. Thế nhưng nếu một ngày nhóc. lỡ miệng tiết lộ, video này sẽ lan khắp trang web, nhóc con sẽ nổi tiếng khắp cả nước đấy!"
Tên to con cười lớn. Bắt đầu lấy ra máy thu hình.
"Yên tâm đi em gái nhỏ, các anh làm nhanh lắm, em phải ngoan ngoãn đó, không chừng anh sướng rồi còn có thể cho cưng một cọc tiền, em cầm nó mà đi cứu mẹ nhé!"
'Tên cầm đầu nói, vung tay kéo xệch Mạch Khê đến bên cạnh mình.
Cặp lồng giữ ấm rơi đập xuống đất.
Cơm canh mà Mạch Khê tỉ mẩn làm cho mẹ mình đều rơi ra ngoài, vương vãi đây đất.
Còn Mạch Khê thì bị một tên che miệng, nhanh chóng kéo cô bé vào trong xe.
Những tên còn lại đứng ngoài hưng phấn hú hét ầm
Mà đúng lúc này.
Một tên trong đó bị giật mạnh lỗ tai.
"Áp"
Hắn ta đau đớn kêu thảm thiết.
Thế nhưng, theo sau đó còn có cả tiếng roẹt roẹt.
Lỗ tai của hắn ta bị kéo xuống, trong nháy mắt, nửa bên mặt hắn be bét máu thịt.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mã Hân Nhiên bụm miệng.Đương nhiên cô tin tưởng lời mà Trần Khiêm nói, dù Dương Yến có nhắm vào cô thì cũng không cần đến mứcnày chứ?Lòng người đen tối, làm cho Mã Hân Nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát."Mạch Khê thì sao? Nếu đây là thật thì cả cuộc đời của Mạch Khê sẽ hỏng mất, em ấy đã nỗ lực biết nhường nào!"Mã Hân Nhiên lo lắng hỏi."Bây giờ còn không muộn, thế nhưng tôi đoán Dương Yến sẽ sai người giám sát cẩn thận Mạch Khê, cho nên chúng ta phải mau lên!"Trần Khiêm lái xe rất nhanh.Không bao lâu, hai người đã đến một khu lều lá xập xệ ở vùng ngoại ô.Từ rất xa đã trông thấy ngôi nhà của Mạch Khê. Mạch Khê đang cầm một cà men giữ nhiệt, chắc hẳn vừa nấu cơm xong chuẩn bị đưa cơm cho mẹ, cô bé đang đứng khóa cửa.Thế nhưng đúng lúc này, hai chiếc xe con màu đen đột ngột dứng lại.'Từ trên xe, mấy tên vạm vỡ bước xuống, năm sáu người đều cắt đầu đinh, trên cổ đeo vòng vàng, nách còn kẹp túi, cả đám ngậm thuốc lá trên miệng, ngăn cản không cho Mạch Khê bước đi."Nhóc con vội vàng như vậy là đi đưa cơm sao?"'Tên cầm đầu cười nhạo.lại là mấy người nữa, tôi đã làm theo lời mấy sao mấy người còn đến tìm tôi?"Mạch Khê sợ hãi lùi về sau một bước, tay ôm chặt ng giữ nhệt."Khà khà, đứng sợ mà, thật ra bọn tao tới đây cũng không có ý gì đâu, chỉ muốn làm sao để nhóc con không nói chuyện này với bất kì ai thôi. Nghĩ đi nghĩ lại, bọn tao cũng chỉ nghĩ đến một cách, đó chính là quay một đoạn video của nhóc, chỉ cần nhóc kín miệng, video đó vĩnh viễn sẽ nằm trong USB. Thế nhưng nếu một ngày nhóc. lỡ miệng tiết lộ, video này sẽ lan khắp trang web, nhóc con sẽ nổi tiếng khắp cả nước đấy!"Tên to con cười lớn. Bắt đầu lấy ra máy thu hình."Yên tâm đi em gái nhỏ, các anh làm nhanh lắm, em phải ngoan ngoãn đó, không chừng anh sướng rồi còn có thể cho cưng một cọc tiền, em cầm nó mà đi cứu mẹ nhé!"'Tên cầm đầu nói, vung tay kéo xệch Mạch Khê đến bên cạnh mình.Cặp lồng giữ ấm rơi đập xuống đất.Cơm canh mà Mạch Khê tỉ mẩn làm cho mẹ mình đều rơi ra ngoài, vương vãi đây đất.Còn Mạch Khê thì bị một tên che miệng, nhanh chóng kéo cô bé vào trong xe.Những tên còn lại đứng ngoài hưng phấn hú hét ầmMà đúng lúc này.Một tên trong đó bị giật mạnh lỗ tai."Áp"Hắn ta đau đớn kêu thảm thiết.Thế nhưng, theo sau đó còn có cả tiếng roẹt roẹt.Lỗ tai của hắn ta bị kéo xuống, trong nháy mắt, nửa bên mặt hắn be bét máu thịt.