Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1643: Từ chối
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Oa! Cậu Bằng!"Tất cả những người đẹp đang dùng bữa trong Disos đều ngây người trước màn lãng mạn này.Có cô gái nào mà không thích lãng mạn cơ chứ?Có cô gái nào chưa từng mơ tưởng về cảnh tượng thần thánh như vậy?Bạch mã hoàng tử trong lòng, tay cầm một bó hoa tươi, quỳ gối trước mặt theo đuổi bạn, dường như trong lòng mỗi người nữ sinh đều có một điểm đóng băng, điểm đóng băng này đông kết tất cả sự khao khát cháy bỏng trong lòng cô ấy.Họ khát vọng, tương lai có một chàng trai có thể: dùng tất cả mọi cách để làm tan chảy trái tim băng giá đó.Mỗi một người con gái đều mang trong lòng một khát vọng như vậy.Hiện tại, cảnh tượng đã xảy ra trước mắt mọi người, các nữ sinh dường như bị bỏng, ánh nhìn đây sự hâm mộ xen lẫn ghen ghét.Diêu Viên Viên cũng giống như các cô gái khác.Bọn họ tuy kích động nhưng cũng rất thức thời mà nhường ra một khoảng trống.Và lấy điện thoại di động ra điên cuồng quay lại.Duy chỉ có Thẩm Nam ngồi ở chỗ đó, cơ thể có chút không được tự nhiên, cô nhẹ nhàng vén tóc của mình ra sau tai, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ ửng lên."Vương Bằng anh làm gì vậy?"Cô ấy nói với vẻ mặt vô cùng ngại ngùng."Nam Nam, em hiểu rõ anh đang làm gì mà, anh thích em đã rất lâu rồi. Anh thề, cả đời anh sẽ che chở cho em, làm bạn gái anh nhé?"Vương Bằng nghiêm túc nói."Wowl"Trong nháy mắt cả hội trường nổi lên một trận cao. trào."Đồng ý đi!" "Đồng ý đi!" Không ít người bắt đầu hô lớn.'Trên mặt Vương Bằng cũng hiện lên sự tự tin cùng đắc ý."Tôi đã nói rồi, hiện tại tôi không có ý định yêu đương với ai cải"'Thẩm Nam không hề cảm thấy vui vẻ về điều đó, mặt cô ấy nóng bừng, sau đó lập tức đứng lên, cầm lấy túi xách và xoay người rời đi."Nam Nam! Nam Nam"Vương Bằng không ngờ Thẩm Nam có thể cứ như vậy mà rời đi, khuôn mặt anh ta lập tức ngập tràn sự xấu hổ.Như thể tất cả những đóa hoa hồng tươi đẹp này đều đang giễu cợt anh ta."Àjt" Vương Bằng vứt mạnh bó hoa tươi xuống đất. Vẫn không cam lòng và đuổi theo Thẩm Nam.Mà đám Diêu Viên Viên cũng chạy qua đó xem trò hay."Tránh rat"Khi đi ngang qua người Trần Khiêm, Diêu Viên Viên khinh bỉ đẩy anh ra.Nếu không phải thằng khốn này làm Nam Nam mất vui, nói không chừng hiện tại cũng đã đồng ý lời tỏ tình của cậu Bằng rồi!Các cô gái nghĩ thầm trong lòng.
"Oa! Cậu Bằng!"
Tất cả những người đẹp đang dùng bữa trong Disos đều ngây người trước màn lãng mạn này.
Có cô gái nào mà không thích lãng mạn cơ chứ?
Có cô gái nào chưa từng mơ tưởng về cảnh tượng thần thánh như vậy?
Bạch mã hoàng tử trong lòng, tay cầm một bó hoa tươi, quỳ gối trước mặt theo đuổi bạn, dường như trong lòng mỗi người nữ sinh đều có một điểm đóng băng, điểm đóng băng này đông kết tất cả sự khao khát cháy bỏng trong lòng cô ấy.
Họ khát vọng, tương lai có một chàng trai có thể: dùng tất cả mọi cách để làm tan chảy trái tim băng giá đó.
Mỗi một người con gái đều mang trong lòng một khát vọng như vậy.
Hiện tại, cảnh tượng đã xảy ra trước mắt mọi người, các nữ sinh dường như bị bỏng, ánh nhìn đây sự hâm mộ xen lẫn ghen ghét.
Diêu Viên Viên cũng giống như các cô gái khác.
Bọn họ tuy kích động nhưng cũng rất thức thời mà nhường ra một khoảng trống.
Và lấy điện thoại di động ra điên cuồng quay lại.
Duy chỉ có Thẩm Nam ngồi ở chỗ đó, cơ thể có chút không được tự nhiên, cô nhẹ nhàng vén tóc của mình ra sau tai, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ ửng lên.
"Vương Bằng anh làm gì vậy?"
Cô ấy nói với vẻ mặt vô cùng ngại ngùng.
"Nam Nam, em hiểu rõ anh đang làm gì mà, anh thích em đã rất lâu rồi. Anh thề, cả đời anh sẽ che chở cho em, làm bạn gái anh nhé?"
Vương Bằng nghiêm túc nói.
"Wowl"
Trong nháy mắt cả hội trường nổi lên một trận cao. trào.
"Đồng ý đi!" "Đồng ý đi!" Không ít người bắt đầu hô lớn.
'Trên mặt Vương Bằng cũng hiện lên sự tự tin cùng đắc ý.
"Tôi đã nói rồi, hiện tại tôi không có ý định yêu đương với ai cải"
'Thẩm Nam không hề cảm thấy vui vẻ về điều đó, mặt cô ấy nóng bừng, sau đó lập tức đứng lên, cầm lấy túi xách và xoay người rời đi.
"Nam Nam! Nam Nam"
Vương Bằng không ngờ Thẩm Nam có thể cứ như vậy mà rời đi, khuôn mặt anh ta lập tức ngập tràn sự xấu hổ.
Như thể tất cả những đóa hoa hồng tươi đẹp này đều đang giễu cợt anh ta.
"Àjt" Vương Bằng vứt mạnh bó hoa tươi xuống đất. Vẫn không cam lòng và đuổi theo Thẩm Nam.
Mà đám Diêu Viên Viên cũng chạy qua đó xem trò hay.
"Tránh rat"
Khi đi ngang qua người Trần Khiêm, Diêu Viên Viên khinh bỉ đẩy anh ra.
Nếu không phải thằng khốn này làm Nam Nam mất vui, nói không chừng hiện tại cũng đã đồng ý lời tỏ tình của cậu Bằng rồi!
Các cô gái nghĩ thầm trong lòng.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Oa! Cậu Bằng!"Tất cả những người đẹp đang dùng bữa trong Disos đều ngây người trước màn lãng mạn này.Có cô gái nào mà không thích lãng mạn cơ chứ?Có cô gái nào chưa từng mơ tưởng về cảnh tượng thần thánh như vậy?Bạch mã hoàng tử trong lòng, tay cầm một bó hoa tươi, quỳ gối trước mặt theo đuổi bạn, dường như trong lòng mỗi người nữ sinh đều có một điểm đóng băng, điểm đóng băng này đông kết tất cả sự khao khát cháy bỏng trong lòng cô ấy.Họ khát vọng, tương lai có một chàng trai có thể: dùng tất cả mọi cách để làm tan chảy trái tim băng giá đó.Mỗi một người con gái đều mang trong lòng một khát vọng như vậy.Hiện tại, cảnh tượng đã xảy ra trước mắt mọi người, các nữ sinh dường như bị bỏng, ánh nhìn đây sự hâm mộ xen lẫn ghen ghét.Diêu Viên Viên cũng giống như các cô gái khác.Bọn họ tuy kích động nhưng cũng rất thức thời mà nhường ra một khoảng trống.Và lấy điện thoại di động ra điên cuồng quay lại.Duy chỉ có Thẩm Nam ngồi ở chỗ đó, cơ thể có chút không được tự nhiên, cô nhẹ nhàng vén tóc của mình ra sau tai, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ ửng lên."Vương Bằng anh làm gì vậy?"Cô ấy nói với vẻ mặt vô cùng ngại ngùng."Nam Nam, em hiểu rõ anh đang làm gì mà, anh thích em đã rất lâu rồi. Anh thề, cả đời anh sẽ che chở cho em, làm bạn gái anh nhé?"Vương Bằng nghiêm túc nói."Wowl"Trong nháy mắt cả hội trường nổi lên một trận cao. trào."Đồng ý đi!" "Đồng ý đi!" Không ít người bắt đầu hô lớn.'Trên mặt Vương Bằng cũng hiện lên sự tự tin cùng đắc ý."Tôi đã nói rồi, hiện tại tôi không có ý định yêu đương với ai cải"'Thẩm Nam không hề cảm thấy vui vẻ về điều đó, mặt cô ấy nóng bừng, sau đó lập tức đứng lên, cầm lấy túi xách và xoay người rời đi."Nam Nam! Nam Nam"Vương Bằng không ngờ Thẩm Nam có thể cứ như vậy mà rời đi, khuôn mặt anh ta lập tức ngập tràn sự xấu hổ.Như thể tất cả những đóa hoa hồng tươi đẹp này đều đang giễu cợt anh ta."Àjt" Vương Bằng vứt mạnh bó hoa tươi xuống đất. Vẫn không cam lòng và đuổi theo Thẩm Nam.Mà đám Diêu Viên Viên cũng chạy qua đó xem trò hay."Tránh rat"Khi đi ngang qua người Trần Khiêm, Diêu Viên Viên khinh bỉ đẩy anh ra.Nếu không phải thằng khốn này làm Nam Nam mất vui, nói không chừng hiện tại cũng đã đồng ý lời tỏ tình của cậu Bằng rồi!Các cô gái nghĩ thầm trong lòng.