Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1657: Bữa tiệc sinh nhật
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng từ tháng trước, kể từ khi gia tộc của cô ấy xảy ra chuyện, e rằng bản thân cô ấy đã không có quyền lựa chọn nữa rồi.Nhất định phải tìm một người có tiền có thế ở bên cạnh mình.Đúng như những gì Viên Viên phân tích, hiện tại, không có tiền thì không làm được cái gì cả.Mà sở dĩ hôm nay vẫn cự tuyệt Vương Bằng, là vì Thẩm Nam còn muốn thử Vương Bằng thêm vài lần.Làm sao bây giờ? Một bên là gia tộc, một người mà mình không thích, nhưng lại có thể trợ giúp gia tộc mình -Vương Bằng.Một bên là người mà mình có cảm giác, nhưng lại không thể giúp gì cho gia đình mình - Trần Khiêm!Thẩm Nam trầm tư suy nghĩ."Cậu đừng nghĩ quá nhiều, Nam Nam! Tối mai là tới sinh nhật cậu rồi. Cậu biết không, hôm nay mặc dù anh ấy tỏ tình với cậu mà bị cậu từ chối nhưng vẫn không bỏ. cuộc, mà dành toàn bộ tâm ý vào bữa tiệc sinh nhật ngày mai của cậu đó. Tớ nghĩ rằng, hôm nay cậu đã làm anh ấy mất mặt như vậy, nếu mà cậu mở lời mời anh ấy đến buổi tiệc ngày mai, tớ nghĩ anh ấy sẽ rất vui đó.”Diêu Viên Viên nói."Ừm, tớ biết rồi, nhưng tại buổi sinh nhật lần thứ hai mươi của tớ, tớ còn muốn mời thêm một người.”Thẩm Nam cắn môi nói."Không phải là Trần Khiêm chứ?”Diêu Viên Viên trừng to mắt."Ừm, dù sao hôm nay anh ấy cũng đã cứu chúng ta, nếu như không có anh ấy, không chừng bây giờ chúng ta đã toi đời rồi, chúng ta cũng nên biểu đạt lòng biết ơn!"Thẩm Nam cắn nhẹ bờ môi nói.Nhớ lại lúc mình bước từ trên xe xuống, bởi vì chân mình bị thương nên Trân Khiêm đã vô cùng ân cần đỡ lấy mình.Cứ như thể điểm băng trong lòng mình đã bắt đầu tan chảy vào chính giây phút đó vậy!Hai người nói chuyện một hồi, và gọi điện thông báo. cho mấy người bạn là đã được bình an.Vê phần học võ phòng thân kia, chẳng ai còn hứng thú tiếp tục nữa.Diêu Viên Viên đã xóa luôn số tài khoản kia.Chỉ có điều đến tối, đầu cô ta lại bắt đầu đau nhức, có lẽ ban sáng khi va đập đã bị chấn thương, vì vậy Thẩm Nam liền đưa cô ta tới bệnh viện kiểm tra.Mà tối hôm đó, Trần Khiêm cũng nhận được tin nhắn của Thẩm Nam mời anh tới tham gia bữa tiệc sinh nhật.Trung tuần sắp đến, nếu như đúng với những gì mà Bạch Tiểu Phi phán đoán, ngày mai anh sẽ có được giọt máu chí âm của mình, anh sắp tìm được Chấn Thiên Thạch rồi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng từ tháng trước, kể từ khi gia tộc của cô ấy xảy ra chuyện, e rằng bản thân cô ấy đã không có quyền lựa chọn nữa rồi.Nhất định phải tìm một người có tiền có thế ở bên cạnh mình.Đúng như những gì Viên Viên phân tích, hiện tại, không có tiền thì không làm được cái gì cả.Mà sở dĩ hôm nay vẫn cự tuyệt Vương Bằng, là vì Thẩm Nam còn muốn thử Vương Bằng thêm vài lần.Làm sao bây giờ? Một bên là gia tộc, một người mà mình không thích, nhưng lại có thể trợ giúp gia tộc mình -Vương Bằng.Một bên là người mà mình có cảm giác, nhưng lại không thể giúp gì cho gia đình mình - Trần Khiêm!Thẩm Nam trầm tư suy nghĩ."Cậu đừng nghĩ quá nhiều, Nam Nam! Tối mai là tới sinh nhật cậu rồi. Cậu biết không, hôm nay mặc dù anh ấy tỏ tình với cậu mà bị cậu từ chối nhưng vẫn không bỏ. cuộc, mà dành toàn bộ tâm ý vào bữa tiệc sinh nhật ngày mai của cậu đó. Tớ nghĩ rằng, hôm nay cậu đã làm anh ấy mất mặt như vậy, nếu mà cậu mở lời mời anh ấy đến buổi tiệc ngày mai, tớ nghĩ anh ấy sẽ rất vui đó.”Diêu Viên Viên nói."Ừm, tớ biết rồi, nhưng tại buổi sinh nhật lần thứ hai mươi của tớ, tớ còn muốn mời thêm một người.”Thẩm Nam cắn môi nói."Không phải là Trần Khiêm chứ?”Diêu Viên Viên trừng to mắt."Ừm, dù sao hôm nay anh ấy cũng đã cứu chúng ta, nếu như không có anh ấy, không chừng bây giờ chúng ta đã toi đời rồi, chúng ta cũng nên biểu đạt lòng biết ơn!"Thẩm Nam cắn nhẹ bờ môi nói.Nhớ lại lúc mình bước từ trên xe xuống, bởi vì chân mình bị thương nên Trân Khiêm đã vô cùng ân cần đỡ lấy mình.Cứ như thể điểm băng trong lòng mình đã bắt đầu tan chảy vào chính giây phút đó vậy!Hai người nói chuyện một hồi, và gọi điện thông báo. cho mấy người bạn là đã được bình an.Vê phần học võ phòng thân kia, chẳng ai còn hứng thú tiếp tục nữa.Diêu Viên Viên đã xóa luôn số tài khoản kia.Chỉ có điều đến tối, đầu cô ta lại bắt đầu đau nhức, có lẽ ban sáng khi va đập đã bị chấn thương, vì vậy Thẩm Nam liền đưa cô ta tới bệnh viện kiểm tra.Mà tối hôm đó, Trần Khiêm cũng nhận được tin nhắn của Thẩm Nam mời anh tới tham gia bữa tiệc sinh nhật.Trung tuần sắp đến, nếu như đúng với những gì mà Bạch Tiểu Phi phán đoán, ngày mai anh sẽ có được giọt máu chí âm của mình, anh sắp tìm được Chấn Thiên Thạch rồi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng từ tháng trước, kể từ khi gia tộc của cô ấy xảy ra chuyện, e rằng bản thân cô ấy đã không có quyền lựa chọn nữa rồi.Nhất định phải tìm một người có tiền có thế ở bên cạnh mình.Đúng như những gì Viên Viên phân tích, hiện tại, không có tiền thì không làm được cái gì cả.Mà sở dĩ hôm nay vẫn cự tuyệt Vương Bằng, là vì Thẩm Nam còn muốn thử Vương Bằng thêm vài lần.Làm sao bây giờ? Một bên là gia tộc, một người mà mình không thích, nhưng lại có thể trợ giúp gia tộc mình -Vương Bằng.Một bên là người mà mình có cảm giác, nhưng lại không thể giúp gì cho gia đình mình - Trần Khiêm!Thẩm Nam trầm tư suy nghĩ."Cậu đừng nghĩ quá nhiều, Nam Nam! Tối mai là tới sinh nhật cậu rồi. Cậu biết không, hôm nay mặc dù anh ấy tỏ tình với cậu mà bị cậu từ chối nhưng vẫn không bỏ. cuộc, mà dành toàn bộ tâm ý vào bữa tiệc sinh nhật ngày mai của cậu đó. Tớ nghĩ rằng, hôm nay cậu đã làm anh ấy mất mặt như vậy, nếu mà cậu mở lời mời anh ấy đến buổi tiệc ngày mai, tớ nghĩ anh ấy sẽ rất vui đó.”Diêu Viên Viên nói."Ừm, tớ biết rồi, nhưng tại buổi sinh nhật lần thứ hai mươi của tớ, tớ còn muốn mời thêm một người.”Thẩm Nam cắn môi nói."Không phải là Trần Khiêm chứ?”Diêu Viên Viên trừng to mắt."Ừm, dù sao hôm nay anh ấy cũng đã cứu chúng ta, nếu như không có anh ấy, không chừng bây giờ chúng ta đã toi đời rồi, chúng ta cũng nên biểu đạt lòng biết ơn!"Thẩm Nam cắn nhẹ bờ môi nói.Nhớ lại lúc mình bước từ trên xe xuống, bởi vì chân mình bị thương nên Trân Khiêm đã vô cùng ân cần đỡ lấy mình.Cứ như thể điểm băng trong lòng mình đã bắt đầu tan chảy vào chính giây phút đó vậy!Hai người nói chuyện một hồi, và gọi điện thông báo. cho mấy người bạn là đã được bình an.Vê phần học võ phòng thân kia, chẳng ai còn hứng thú tiếp tục nữa.Diêu Viên Viên đã xóa luôn số tài khoản kia.Chỉ có điều đến tối, đầu cô ta lại bắt đầu đau nhức, có lẽ ban sáng khi va đập đã bị chấn thương, vì vậy Thẩm Nam liền đưa cô ta tới bệnh viện kiểm tra.Mà tối hôm đó, Trần Khiêm cũng nhận được tin nhắn của Thẩm Nam mời anh tới tham gia bữa tiệc sinh nhật.Trung tuần sắp đến, nếu như đúng với những gì mà Bạch Tiểu Phi phán đoán, ngày mai anh sẽ có được giọt máu chí âm của mình, anh sắp tìm được Chấn Thiên Thạch rồi.