Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1678: Sao lại khỏe được
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cậu nói thật không?”Đường Nhiên nghe lời giải thích Trần Khiêm, lại thấy 'Trân Khiêm lấy túi thơm Mộc Vũ tặng ra.Cô ta thấy cũng hơi tin.Hơn nữa cô ta hiểu Trân Khiêm của lúc trước, cứ cảm thấy anh không phải loại người như thế.“Lúc trước tôi cố gắng hết sức giúp mọi người, tôi không dám đứng trước mặt mọi người, cho dù có nói thế nào thì cũng là do tôi không chăm sóc cho cô ấy thật tốt! Chị Đường Nhiên, tôi mới vừa nghe Lý Chấn Quốc. nói từ trước đến nay mọi người không nhận những thứ mà tôi đã tặng?”Chuyện này, Trần Khiêm không ngờ.“Ừ, cả nhà chúng tôi đều cho rằng nếu Mộc Vũ đã mất tích mà hai người lại chưa kết hôn thì tất nhiên người nhà họ Tô chúng tôi phải có lòng tự trọng của người nhà họ Tô, tại sao phải nhận đồ của cậu? Bà ngoại không đồng ý!”Đường Nhiên đã hóa giải một số hiểu lầm về Trần Khiêm.Tất nhiên cũng kể tình hình gần đây của nhà họ Tô cho Trần Khiêm nghe.Thì ra từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện.Toàn bộ nhà họ Tô đều bị một làn khói rất dày bao. †rùm, làm người họ Tô áp lực đến mức không thở nổi.Chỉ riêng ánh nhìn giễu cợt và miệng lưỡi của người ngoài.Dường như có thể làm mỗi một người của nhà họ Tô chết đuối.Bởi vì nhà họ Tô và bởi vì thân phận đặc biệt của Trần Khiêm nên mọi người chưa bao giờ công bố rằng con rể tương lai của cháu gái nhà họ là cậu Trần của Kim Lăng.Tất nhiên, bạn bè thân thiết của nhà họ Tô chỉ biết bạn trai của Tô Mộc Vũ rất giỏi, gia thế cực kỳ mạnh, hơn nữa cho nhà họ Tô một căn biệt thự trị giá một trăm triệu.Chỉ riêng chuyện này thôi đã làm bạn bè của nhà họ 'Tô kinh hãi và ghen ghét, liều mạng nịnh bợ nhà họ Tô, có ý đồ muốn làm quen với người bạn trai bí ẩn của Tô Mộc Vũ.Nhưng từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện thì thời thế của nhà họ Tô đã thay đổi.Bà cụ Tô, Trương Hâm Hoa, cũng chính là bà nội của Tô Mộc Vũ là một người hiếu thẳng thích thể diện. Vì thế trả biệt thự mà Trần Khiêm đã tặng cho họ, quay về căn nhà cũ.Đến xí nghiệp cũng cương quyết từ chối sự bố thí của Trần Khiêm.Ha ha, cháu gái mát tích rồi, trong mắt cậu Trần, nhà họ Tô này có là gì nữa đâu?Tại sao phải mất mặt đi nịnh bợ? Chuyện này, bà cụ không làm được.Cho nên cuối cùng mọi người chọn cuộc sống trước kia, nếu đã có người muốn chế giễu vậy thì mặc kệ thôi!“Thì ra mọi người cho rằng tôi đã từ bỏ Mộc Vũ lâu rồi đúng không?”Trần Khiêm hít một hơi thật sâu, hơi áy náy nói.Bản thân anh chỉ lo tìm kiếm Mộc Vũ và chú Hai nên đã quên mất người thân của Mộc Vũ, anh cảm thấy cực kỳ tội lỗi.“Ừ!" Đường Nhiên gật đầu.“Chú Tô và bà nội vẫn khỏe chứ ạ? Chị dẫn tôi đi đi, tôi muốn đi thăm mọi người!”Trần Khiêm nghiêm túc nói.“Sao lại khỏe được? Hôm nay, là lễ mừng thọ của một người đã từng là chị em thân thiết của bà ngoại. Cậu biết không, từ sau khi Mộc Vũ mất tích, bà ta không. còn qua lại với bà ngoại nữa nhưng bây giờ, ha ha. Bà ta †ổ chức mừng thọ thì nhiều lần mời cả nhà chúng tôi đi!”“Người có mắt đều biết Ngụy Quế Phương đang có ý đồ gì. Chẳng phải là năm đó, Mộc Vũ và cậu quen nhau nên nhà họ Tô chúng tôi đã từ chối lời cầu hôn của cháu trai Ngụy Quế Phương hay sao? Bà ta thấy hận, bây giờ thì hay rồi, cháu gái gả cho cho chồng giàu mà cháu trai thì cưới vợ có quyền thế nên bà ta cật lực mời chúng tôi để khoe khoang trước mặt bà ngoại! Nếu không phải nghe tin biệt thự Vân Đỉnh bị phá bỏ thì tôi cũng đến tham gia rồi!"Đường Nhiên cắn môi nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cậu nói thật không?”Đường Nhiên nghe lời giải thích Trần Khiêm, lại thấy 'Trân Khiêm lấy túi thơm Mộc Vũ tặng ra.Cô ta thấy cũng hơi tin.Hơn nữa cô ta hiểu Trân Khiêm của lúc trước, cứ cảm thấy anh không phải loại người như thế.“Lúc trước tôi cố gắng hết sức giúp mọi người, tôi không dám đứng trước mặt mọi người, cho dù có nói thế nào thì cũng là do tôi không chăm sóc cho cô ấy thật tốt! Chị Đường Nhiên, tôi mới vừa nghe Lý Chấn Quốc. nói từ trước đến nay mọi người không nhận những thứ mà tôi đã tặng?”Chuyện này, Trần Khiêm không ngờ.“Ừ, cả nhà chúng tôi đều cho rằng nếu Mộc Vũ đã mất tích mà hai người lại chưa kết hôn thì tất nhiên người nhà họ Tô chúng tôi phải có lòng tự trọng của người nhà họ Tô, tại sao phải nhận đồ của cậu? Bà ngoại không đồng ý!”Đường Nhiên đã hóa giải một số hiểu lầm về Trần Khiêm.Tất nhiên cũng kể tình hình gần đây của nhà họ Tô cho Trần Khiêm nghe.Thì ra từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện.Toàn bộ nhà họ Tô đều bị một làn khói rất dày bao. †rùm, làm người họ Tô áp lực đến mức không thở nổi.Chỉ riêng ánh nhìn giễu cợt và miệng lưỡi của người ngoài.Dường như có thể làm mỗi một người của nhà họ Tô chết đuối.Bởi vì nhà họ Tô và bởi vì thân phận đặc biệt của Trần Khiêm nên mọi người chưa bao giờ công bố rằng con rể tương lai của cháu gái nhà họ là cậu Trần của Kim Lăng.Tất nhiên, bạn bè thân thiết của nhà họ Tô chỉ biết bạn trai của Tô Mộc Vũ rất giỏi, gia thế cực kỳ mạnh, hơn nữa cho nhà họ Tô một căn biệt thự trị giá một trăm triệu.Chỉ riêng chuyện này thôi đã làm bạn bè của nhà họ 'Tô kinh hãi và ghen ghét, liều mạng nịnh bợ nhà họ Tô, có ý đồ muốn làm quen với người bạn trai bí ẩn của Tô Mộc Vũ.Nhưng từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện thì thời thế của nhà họ Tô đã thay đổi.Bà cụ Tô, Trương Hâm Hoa, cũng chính là bà nội của Tô Mộc Vũ là một người hiếu thẳng thích thể diện. Vì thế trả biệt thự mà Trần Khiêm đã tặng cho họ, quay về căn nhà cũ.Đến xí nghiệp cũng cương quyết từ chối sự bố thí của Trần Khiêm.Ha ha, cháu gái mát tích rồi, trong mắt cậu Trần, nhà họ Tô này có là gì nữa đâu?Tại sao phải mất mặt đi nịnh bợ? Chuyện này, bà cụ không làm được.Cho nên cuối cùng mọi người chọn cuộc sống trước kia, nếu đã có người muốn chế giễu vậy thì mặc kệ thôi!“Thì ra mọi người cho rằng tôi đã từ bỏ Mộc Vũ lâu rồi đúng không?”Trần Khiêm hít một hơi thật sâu, hơi áy náy nói.Bản thân anh chỉ lo tìm kiếm Mộc Vũ và chú Hai nên đã quên mất người thân của Mộc Vũ, anh cảm thấy cực kỳ tội lỗi.“Ừ!" Đường Nhiên gật đầu.“Chú Tô và bà nội vẫn khỏe chứ ạ? Chị dẫn tôi đi đi, tôi muốn đi thăm mọi người!”Trần Khiêm nghiêm túc nói.“Sao lại khỏe được? Hôm nay, là lễ mừng thọ của một người đã từng là chị em thân thiết của bà ngoại. Cậu biết không, từ sau khi Mộc Vũ mất tích, bà ta không. còn qua lại với bà ngoại nữa nhưng bây giờ, ha ha. Bà ta †ổ chức mừng thọ thì nhiều lần mời cả nhà chúng tôi đi!”“Người có mắt đều biết Ngụy Quế Phương đang có ý đồ gì. Chẳng phải là năm đó, Mộc Vũ và cậu quen nhau nên nhà họ Tô chúng tôi đã từ chối lời cầu hôn của cháu trai Ngụy Quế Phương hay sao? Bà ta thấy hận, bây giờ thì hay rồi, cháu gái gả cho cho chồng giàu mà cháu trai thì cưới vợ có quyền thế nên bà ta cật lực mời chúng tôi để khoe khoang trước mặt bà ngoại! Nếu không phải nghe tin biệt thự Vân Đỉnh bị phá bỏ thì tôi cũng đến tham gia rồi!"Đường Nhiên cắn môi nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cậu nói thật không?”Đường Nhiên nghe lời giải thích Trần Khiêm, lại thấy 'Trân Khiêm lấy túi thơm Mộc Vũ tặng ra.Cô ta thấy cũng hơi tin.Hơn nữa cô ta hiểu Trân Khiêm của lúc trước, cứ cảm thấy anh không phải loại người như thế.“Lúc trước tôi cố gắng hết sức giúp mọi người, tôi không dám đứng trước mặt mọi người, cho dù có nói thế nào thì cũng là do tôi không chăm sóc cho cô ấy thật tốt! Chị Đường Nhiên, tôi mới vừa nghe Lý Chấn Quốc. nói từ trước đến nay mọi người không nhận những thứ mà tôi đã tặng?”Chuyện này, Trần Khiêm không ngờ.“Ừ, cả nhà chúng tôi đều cho rằng nếu Mộc Vũ đã mất tích mà hai người lại chưa kết hôn thì tất nhiên người nhà họ Tô chúng tôi phải có lòng tự trọng của người nhà họ Tô, tại sao phải nhận đồ của cậu? Bà ngoại không đồng ý!”Đường Nhiên đã hóa giải một số hiểu lầm về Trần Khiêm.Tất nhiên cũng kể tình hình gần đây của nhà họ Tô cho Trần Khiêm nghe.Thì ra từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện.Toàn bộ nhà họ Tô đều bị một làn khói rất dày bao. †rùm, làm người họ Tô áp lực đến mức không thở nổi.Chỉ riêng ánh nhìn giễu cợt và miệng lưỡi của người ngoài.Dường như có thể làm mỗi một người của nhà họ Tô chết đuối.Bởi vì nhà họ Tô và bởi vì thân phận đặc biệt của Trần Khiêm nên mọi người chưa bao giờ công bố rằng con rể tương lai của cháu gái nhà họ là cậu Trần của Kim Lăng.Tất nhiên, bạn bè thân thiết của nhà họ Tô chỉ biết bạn trai của Tô Mộc Vũ rất giỏi, gia thế cực kỳ mạnh, hơn nữa cho nhà họ Tô một căn biệt thự trị giá một trăm triệu.Chỉ riêng chuyện này thôi đã làm bạn bè của nhà họ 'Tô kinh hãi và ghen ghét, liều mạng nịnh bợ nhà họ Tô, có ý đồ muốn làm quen với người bạn trai bí ẩn của Tô Mộc Vũ.Nhưng từ sau khi Tô Mộc Vũ xảy ra chuyện thì thời thế của nhà họ Tô đã thay đổi.Bà cụ Tô, Trương Hâm Hoa, cũng chính là bà nội của Tô Mộc Vũ là một người hiếu thẳng thích thể diện. Vì thế trả biệt thự mà Trần Khiêm đã tặng cho họ, quay về căn nhà cũ.Đến xí nghiệp cũng cương quyết từ chối sự bố thí của Trần Khiêm.Ha ha, cháu gái mát tích rồi, trong mắt cậu Trần, nhà họ Tô này có là gì nữa đâu?Tại sao phải mất mặt đi nịnh bợ? Chuyện này, bà cụ không làm được.Cho nên cuối cùng mọi người chọn cuộc sống trước kia, nếu đã có người muốn chế giễu vậy thì mặc kệ thôi!“Thì ra mọi người cho rằng tôi đã từ bỏ Mộc Vũ lâu rồi đúng không?”Trần Khiêm hít một hơi thật sâu, hơi áy náy nói.Bản thân anh chỉ lo tìm kiếm Mộc Vũ và chú Hai nên đã quên mất người thân của Mộc Vũ, anh cảm thấy cực kỳ tội lỗi.“Ừ!" Đường Nhiên gật đầu.“Chú Tô và bà nội vẫn khỏe chứ ạ? Chị dẫn tôi đi đi, tôi muốn đi thăm mọi người!”Trần Khiêm nghiêm túc nói.“Sao lại khỏe được? Hôm nay, là lễ mừng thọ của một người đã từng là chị em thân thiết của bà ngoại. Cậu biết không, từ sau khi Mộc Vũ mất tích, bà ta không. còn qua lại với bà ngoại nữa nhưng bây giờ, ha ha. Bà ta †ổ chức mừng thọ thì nhiều lần mời cả nhà chúng tôi đi!”“Người có mắt đều biết Ngụy Quế Phương đang có ý đồ gì. Chẳng phải là năm đó, Mộc Vũ và cậu quen nhau nên nhà họ Tô chúng tôi đã từ chối lời cầu hôn của cháu trai Ngụy Quế Phương hay sao? Bà ta thấy hận, bây giờ thì hay rồi, cháu gái gả cho cho chồng giàu mà cháu trai thì cưới vợ có quyền thế nên bà ta cật lực mời chúng tôi để khoe khoang trước mặt bà ngoại! Nếu không phải nghe tin biệt thự Vân Đỉnh bị phá bỏ thì tôi cũng đến tham gia rồi!"Đường Nhiên cắn môi nói.