Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1714: Chấn Thiên Thạch xuất thế
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mặc dù Thiết Thành bị khống chế, thế nhưng từ đầu hắn ta vẫn có ý thức, chỉ là không thể điều khiển được ý thức, cho nên, hắn ta có thể nhớ được đại khái những chuyện xảy ra bên cạnh mình."Đến Cổ Thành tìm cô gái áo trắng ư?'Trần Khiêm thầm nghĩ."Cửu La Môn này lại là gì nữa đây? Sao lại có thể lợi hại như vậy!Trần Khiêm càng nghỉ ngờ hơn.Nhưng nếu nói đến Cổ Thành, Trần Khiêm cũng đoán được ra đại khái, gia tộc của Cổ Vũ Tiêu là nhà họ Cổ, lúc trước, Cổ Vũ Tiêu và bà lão bí ẩn mất tích ở cung Hải Vương.Chết không thấy xác.Có lẽ nào bà ta không hề chết.Mà là giống như mình, đến một không gian khác, kéo cô gái áo trắng thật sự ra ngoài?Chuyện này không phải là không thể!Vì Trần Khiêm đã cho người bí mật đến cung Hải Vương để điều tra, những ngôi mộ ở đó đã bị phá hủy, sụp đổ từ lâu."Thiết Thành, anh có biết Cổ Thành ở đâu không?”Trần Khiêm lại hỏi.Thiết Thành lắc đầu."Tôi chỉ biết là sau khi đám người Vân Tinh biết được. cô gái áo trắng ở Cổ Thành thì đã đi rồi, sai tôi và Thiết Hồng đến bắt anh, về phần Cổ Thành ở đâu thì tôi không được biết!""Cổ Thành? Hình như ở đó có một gia tộc là nhà họ Cổ, mấy ngày trước hình như tôi từng nghe đại sư Ninh Viễn nhắc tới!"Bác sĩ Mã Tiến ngồi bên cạnh im lặng chợt lên tiếng."Sao? Hay lắm, nếu quả thật có nhà họ Cổ, còn là nơi cô gái áo trắng xuất hiện, vậy thì không thể nghi ngờ, chính là Cổ Thành mà Thiết Thành nói."Trần Khiêm nhìn về phía bác sĩ Mã Tiến."Dạo này đại sư Ninh Viễn đang mở tọa đàm ở Kim Lăng, nếu như cậu Trần đồng ý, tôi có thể giới thiệu, trùng hợp, ông ấy và ông Ngô Tam Phong cũng là bạn chí cốt!"Mã Tiến nói."Được, vậy làm phiền ông Mã rồi!"Trần Khiêm gật đầu đáp lại.Mà đúng lúc này.Một thuộc hạ vội vã chạy vào thông báo."Tổng giám đốc Lý, cậu Trần! Đỉnh núi Vân Đỉnh Sơn bị đào ra, phát hiện một tảng đá ngũ sắc!"Thuộc hạ vội nói. "Tảng đá ngũ sắc?" Cơ thể Trần Khiêm chấn động.Lập tức vội vàng đi theo cảm nhận, từng lưồng hơi thở Chính Dương không ngừng tỏa ra."Là Chấn Thiên Thạch!"Trần Khiêm vui mừng.Cuối cùng cũng tìm được Chấn Thiên Thạch!"Chấn Quốc, truyền lệnh xuống, lập tức phong tỏa khu vực xung quanh Vân Đỉnh Sơn, cho dù là ai cũng không được đến gần!"Trần Khiêm nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mặc dù Thiết Thành bị khống chế, thế nhưng từ đầu hắn ta vẫn có ý thức, chỉ là không thể điều khiển được ý thức, cho nên, hắn ta có thể nhớ được đại khái những chuyện xảy ra bên cạnh mình."Đến Cổ Thành tìm cô gái áo trắng ư?'Trần Khiêm thầm nghĩ."Cửu La Môn này lại là gì nữa đây? Sao lại có thể lợi hại như vậy!Trần Khiêm càng nghỉ ngờ hơn.Nhưng nếu nói đến Cổ Thành, Trần Khiêm cũng đoán được ra đại khái, gia tộc của Cổ Vũ Tiêu là nhà họ Cổ, lúc trước, Cổ Vũ Tiêu và bà lão bí ẩn mất tích ở cung Hải Vương.Chết không thấy xác.Có lẽ nào bà ta không hề chết.Mà là giống như mình, đến một không gian khác, kéo cô gái áo trắng thật sự ra ngoài?Chuyện này không phải là không thể!Vì Trần Khiêm đã cho người bí mật đến cung Hải Vương để điều tra, những ngôi mộ ở đó đã bị phá hủy, sụp đổ từ lâu."Thiết Thành, anh có biết Cổ Thành ở đâu không?”Trần Khiêm lại hỏi.Thiết Thành lắc đầu."Tôi chỉ biết là sau khi đám người Vân Tinh biết được. cô gái áo trắng ở Cổ Thành thì đã đi rồi, sai tôi và Thiết Hồng đến bắt anh, về phần Cổ Thành ở đâu thì tôi không được biết!""Cổ Thành? Hình như ở đó có một gia tộc là nhà họ Cổ, mấy ngày trước hình như tôi từng nghe đại sư Ninh Viễn nhắc tới!"Bác sĩ Mã Tiến ngồi bên cạnh im lặng chợt lên tiếng."Sao? Hay lắm, nếu quả thật có nhà họ Cổ, còn là nơi cô gái áo trắng xuất hiện, vậy thì không thể nghi ngờ, chính là Cổ Thành mà Thiết Thành nói."Trần Khiêm nhìn về phía bác sĩ Mã Tiến."Dạo này đại sư Ninh Viễn đang mở tọa đàm ở Kim Lăng, nếu như cậu Trần đồng ý, tôi có thể giới thiệu, trùng hợp, ông ấy và ông Ngô Tam Phong cũng là bạn chí cốt!"Mã Tiến nói."Được, vậy làm phiền ông Mã rồi!"Trần Khiêm gật đầu đáp lại.Mà đúng lúc này.Một thuộc hạ vội vã chạy vào thông báo."Tổng giám đốc Lý, cậu Trần! Đỉnh núi Vân Đỉnh Sơn bị đào ra, phát hiện một tảng đá ngũ sắc!"Thuộc hạ vội nói. "Tảng đá ngũ sắc?" Cơ thể Trần Khiêm chấn động.Lập tức vội vàng đi theo cảm nhận, từng lưồng hơi thở Chính Dương không ngừng tỏa ra."Là Chấn Thiên Thạch!"Trần Khiêm vui mừng.Cuối cùng cũng tìm được Chấn Thiên Thạch!"Chấn Quốc, truyền lệnh xuống, lập tức phong tỏa khu vực xung quanh Vân Đỉnh Sơn, cho dù là ai cũng không được đến gần!"Trần Khiêm nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mặc dù Thiết Thành bị khống chế, thế nhưng từ đầu hắn ta vẫn có ý thức, chỉ là không thể điều khiển được ý thức, cho nên, hắn ta có thể nhớ được đại khái những chuyện xảy ra bên cạnh mình."Đến Cổ Thành tìm cô gái áo trắng ư?'Trần Khiêm thầm nghĩ."Cửu La Môn này lại là gì nữa đây? Sao lại có thể lợi hại như vậy!Trần Khiêm càng nghỉ ngờ hơn.Nhưng nếu nói đến Cổ Thành, Trần Khiêm cũng đoán được ra đại khái, gia tộc của Cổ Vũ Tiêu là nhà họ Cổ, lúc trước, Cổ Vũ Tiêu và bà lão bí ẩn mất tích ở cung Hải Vương.Chết không thấy xác.Có lẽ nào bà ta không hề chết.Mà là giống như mình, đến một không gian khác, kéo cô gái áo trắng thật sự ra ngoài?Chuyện này không phải là không thể!Vì Trần Khiêm đã cho người bí mật đến cung Hải Vương để điều tra, những ngôi mộ ở đó đã bị phá hủy, sụp đổ từ lâu."Thiết Thành, anh có biết Cổ Thành ở đâu không?”Trần Khiêm lại hỏi.Thiết Thành lắc đầu."Tôi chỉ biết là sau khi đám người Vân Tinh biết được. cô gái áo trắng ở Cổ Thành thì đã đi rồi, sai tôi và Thiết Hồng đến bắt anh, về phần Cổ Thành ở đâu thì tôi không được biết!""Cổ Thành? Hình như ở đó có một gia tộc là nhà họ Cổ, mấy ngày trước hình như tôi từng nghe đại sư Ninh Viễn nhắc tới!"Bác sĩ Mã Tiến ngồi bên cạnh im lặng chợt lên tiếng."Sao? Hay lắm, nếu quả thật có nhà họ Cổ, còn là nơi cô gái áo trắng xuất hiện, vậy thì không thể nghi ngờ, chính là Cổ Thành mà Thiết Thành nói."Trần Khiêm nhìn về phía bác sĩ Mã Tiến."Dạo này đại sư Ninh Viễn đang mở tọa đàm ở Kim Lăng, nếu như cậu Trần đồng ý, tôi có thể giới thiệu, trùng hợp, ông ấy và ông Ngô Tam Phong cũng là bạn chí cốt!"Mã Tiến nói."Được, vậy làm phiền ông Mã rồi!"Trần Khiêm gật đầu đáp lại.Mà đúng lúc này.Một thuộc hạ vội vã chạy vào thông báo."Tổng giám đốc Lý, cậu Trần! Đỉnh núi Vân Đỉnh Sơn bị đào ra, phát hiện một tảng đá ngũ sắc!"Thuộc hạ vội nói. "Tảng đá ngũ sắc?" Cơ thể Trần Khiêm chấn động.Lập tức vội vàng đi theo cảm nhận, từng lưồng hơi thở Chính Dương không ngừng tỏa ra."Là Chấn Thiên Thạch!"Trần Khiêm vui mừng.Cuối cùng cũng tìm được Chấn Thiên Thạch!"Chấn Quốc, truyền lệnh xuống, lập tức phong tỏa khu vực xung quanh Vân Đỉnh Sơn, cho dù là ai cũng không được đến gần!"Trần Khiêm nói.