Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1737: Lý do là gì

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hello, Tiểu Phil Ở đây này!"Không bao lâu sau, ba người Trần Khiêm, Bạch Tiểu Phi và Thiết Thành cùng đi xuống.Một số cô gái cũng nhìn thấy ba người họ. Vội vàng đến chào hỏi Bạch Tiểu Phi.Trong những cô gái này, người đứng đầu tên là Vương Lệ Kiệt, cũng tốt nghiệp từ Đại học Giang Nam như Bạch Tiểu Phi.Sau khi tốt nghiệp, cô ta quay về quê là Thái Thành làm việc.Mặc dù vậy nhưng cô ta vẫn luôn giữ liên lạc với Bạch Tiểu Phi.Mà trong số những cô gái này, mặc dù tất cả đều rất xinh đẹp, nhưng cũng có thể phân ra thành dăm ba bảy loại.Vương Lệ Kiệt miễn cưỡng có thể xếp thứ hai.Bởi vì trong số các cô gái đó, có một cô gái tóc dài mặc áo choàng, thân hình cô ta xinh đẹp, cao, mảnh mai hơn chút, hơn nữa da dẻ lại còn trắng như ngọc và trang điểm nhẹ nhàng.Khi cô ta cười lên, dường như làm không khí xung quanh phải ngưng đọng.Vài người đàn ông đang đứng chờ xe buýt bên cạnh đếu lấy điện thoại ra chụp trộm, mà người bị chụp nhiều nhất cũng chính là cô gái cao ráo xinh đẹp đó.Cô ta tên là Trương Tuyết Phi, là bạn thân từ nhỏ của Vương Lệ Kiệt.||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||Hôm nay mọi người cùng ra ngoài chơi, chuẩn bị bảo Bạch Tiểu Phi dẫn đi tham gia buổi tiệc lần này.Nếu không phải ban nãy Bạch Tiểu Phi gặp Trần Khiêm, háo hức ôn lại chuyện cũ với Trần Khiêm thì có lẽ mọi người đã đến từ lâu rồi."Đây chính là hai anh chàng đẹp trai mà cậu đã nói đó hả?"Rõ ràng Vương Lệ Kiệt là một người vô tư thẳng tính, lúc này thấy Bạch Tiểu Phi dẫn hai anh chàng "đẹp trai" mà bọn họ đã chờ rất lâu đến, mặt cô ta thoáng thấy vọng.Trong đó có một người, sắc mặt của anh ta hơi nhợt nhạt, lại còn lạnh lùng, trông hơi đáng sợ.Hai người này kém hơn những gì cô ta mong đợi nhiều.Còn người kia, trông có vẻ giống người bình thường hơn một chút, đúng là mặt mày đẹp trai sáng sủa.Nhưng trên người anh ta lại không có dáng vẻ phóng khoáng của một công tử con nhà giàu như Bạch Tiểu Phi, mà ngược lại trông anh ta có vẻ thanh lịch hơn nhiều.Như vậy hơi khác so với những gì cô ta mong đợi.Rõ ràng, tuýp đàn ông này thích hợp để kết hôn hơn là làm bạn trai.Nhàm chám quát!Trong lòng những cô gái này đều đang nghĩ như vậy."Được rồi, các cô nhìn gì vậy?" Nhưng Bạch Tiểu Phi lại không quan tâm nhiều đến thế, dù sao cũng là ra ngoài đi chơi với cậu Trần, như vậy là rất vui rồi.Mọi người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ suốt cả quãng đường.Cho đến khi đến nơi tổ chức tiệc.Trần Khiêm cũng nhận ra, đa số sự chú ý của các cô gái đều tập trung hết lên người Tiểu Phi.Chẳng có ai để ý đến anh và Thiết Thành cả.Mà lý do là gì?

"Hello, Tiểu Phil Ở đây này!"

Không bao lâu sau, ba người Trần Khiêm, Bạch Tiểu Phi và Thiết Thành cùng đi xuống.

Một số cô gái cũng nhìn thấy ba người họ. Vội vàng đến chào hỏi Bạch Tiểu Phi.

Trong những cô gái này, người đứng đầu tên là Vương Lệ Kiệt, cũng tốt nghiệp từ Đại học Giang Nam như Bạch Tiểu Phi.

Sau khi tốt nghiệp, cô ta quay về quê là Thái Thành làm việc.

Mặc dù vậy nhưng cô ta vẫn luôn giữ liên lạc với Bạch Tiểu Phi.

Mà trong số những cô gái này, mặc dù tất cả đều rất xinh đẹp, nhưng cũng có thể phân ra thành dăm ba bảy loại.

Vương Lệ Kiệt miễn cưỡng có thể xếp thứ hai.

Bởi vì trong số các cô gái đó, có một cô gái tóc dài mặc áo choàng, thân hình cô ta xinh đẹp, cao, mảnh mai hơn chút, hơn nữa da dẻ lại còn trắng như ngọc và trang điểm nhẹ nhàng.

Khi cô ta cười lên, dường như làm không khí xung quanh phải ngưng đọng.

Vài người đàn ông đang đứng chờ xe buýt bên cạnh đếu lấy điện thoại ra chụp trộm, mà người bị chụp nhiều nhất cũng chính là cô gái cao ráo xinh đẹp đó.

Cô ta tên là Trương Tuyết Phi, là bạn thân từ nhỏ của Vương Lệ Kiệt.

||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||

Hôm nay mọi người cùng ra ngoài chơi, chuẩn bị bảo Bạch Tiểu Phi dẫn đi tham gia buổi tiệc lần này.

Nếu không phải ban nãy Bạch Tiểu Phi gặp Trần Khiêm, háo hức ôn lại chuyện cũ với Trần Khiêm thì có lẽ mọi người đã đến từ lâu rồi.

"Đây chính là hai anh chàng đẹp trai mà cậu đã nói đó hả?"

Rõ ràng Vương Lệ Kiệt là một người vô tư thẳng tính, lúc này thấy Bạch Tiểu Phi dẫn hai anh chàng "đẹp trai" mà bọn họ đã chờ rất lâu đến, mặt cô ta thoáng thấy vọng.

Trong đó có một người, sắc mặt của anh ta hơi nhợt nhạt, lại còn lạnh lùng, trông hơi đáng sợ.

Hai người này kém hơn những gì cô ta mong đợi nhiều.

Còn người kia, trông có vẻ giống người bình thường hơn một chút, đúng là mặt mày đẹp trai sáng sủa.

Nhưng trên người anh ta lại không có dáng vẻ phóng khoáng của một công tử con nhà giàu như Bạch Tiểu Phi, mà ngược lại trông anh ta có vẻ thanh lịch hơn nhiều.

Như vậy hơi khác so với những gì cô ta mong đợi.

Rõ ràng, tuýp đàn ông này thích hợp để kết hôn hơn là làm bạn trai.

Nhàm chám quát!

Trong lòng những cô gái này đều đang nghĩ như vậy.

"Được rồi, các cô nhìn gì vậy?" Nhưng Bạch Tiểu Phi lại không quan tâm nhiều đến thế, dù sao cũng là ra ngoài đi chơi với cậu Trần, như vậy là rất vui rồi.

Mọi người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ suốt cả quãng đường.

Cho đến khi đến nơi tổ chức tiệc.

Trần Khiêm cũng nhận ra, đa số sự chú ý của các cô gái đều tập trung hết lên người Tiểu Phi.

Chẳng có ai để ý đến anh và Thiết Thành cả.

Mà lý do là gì?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hello, Tiểu Phil Ở đây này!"Không bao lâu sau, ba người Trần Khiêm, Bạch Tiểu Phi và Thiết Thành cùng đi xuống.Một số cô gái cũng nhìn thấy ba người họ. Vội vàng đến chào hỏi Bạch Tiểu Phi.Trong những cô gái này, người đứng đầu tên là Vương Lệ Kiệt, cũng tốt nghiệp từ Đại học Giang Nam như Bạch Tiểu Phi.Sau khi tốt nghiệp, cô ta quay về quê là Thái Thành làm việc.Mặc dù vậy nhưng cô ta vẫn luôn giữ liên lạc với Bạch Tiểu Phi.Mà trong số những cô gái này, mặc dù tất cả đều rất xinh đẹp, nhưng cũng có thể phân ra thành dăm ba bảy loại.Vương Lệ Kiệt miễn cưỡng có thể xếp thứ hai.Bởi vì trong số các cô gái đó, có một cô gái tóc dài mặc áo choàng, thân hình cô ta xinh đẹp, cao, mảnh mai hơn chút, hơn nữa da dẻ lại còn trắng như ngọc và trang điểm nhẹ nhàng.Khi cô ta cười lên, dường như làm không khí xung quanh phải ngưng đọng.Vài người đàn ông đang đứng chờ xe buýt bên cạnh đếu lấy điện thoại ra chụp trộm, mà người bị chụp nhiều nhất cũng chính là cô gái cao ráo xinh đẹp đó.Cô ta tên là Trương Tuyết Phi, là bạn thân từ nhỏ của Vương Lệ Kiệt.||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||Hôm nay mọi người cùng ra ngoài chơi, chuẩn bị bảo Bạch Tiểu Phi dẫn đi tham gia buổi tiệc lần này.Nếu không phải ban nãy Bạch Tiểu Phi gặp Trần Khiêm, háo hức ôn lại chuyện cũ với Trần Khiêm thì có lẽ mọi người đã đến từ lâu rồi."Đây chính là hai anh chàng đẹp trai mà cậu đã nói đó hả?"Rõ ràng Vương Lệ Kiệt là một người vô tư thẳng tính, lúc này thấy Bạch Tiểu Phi dẫn hai anh chàng "đẹp trai" mà bọn họ đã chờ rất lâu đến, mặt cô ta thoáng thấy vọng.Trong đó có một người, sắc mặt của anh ta hơi nhợt nhạt, lại còn lạnh lùng, trông hơi đáng sợ.Hai người này kém hơn những gì cô ta mong đợi nhiều.Còn người kia, trông có vẻ giống người bình thường hơn một chút, đúng là mặt mày đẹp trai sáng sủa.Nhưng trên người anh ta lại không có dáng vẻ phóng khoáng của một công tử con nhà giàu như Bạch Tiểu Phi, mà ngược lại trông anh ta có vẻ thanh lịch hơn nhiều.Như vậy hơi khác so với những gì cô ta mong đợi.Rõ ràng, tuýp đàn ông này thích hợp để kết hôn hơn là làm bạn trai.Nhàm chám quát!Trong lòng những cô gái này đều đang nghĩ như vậy."Được rồi, các cô nhìn gì vậy?" Nhưng Bạch Tiểu Phi lại không quan tâm nhiều đến thế, dù sao cũng là ra ngoài đi chơi với cậu Trần, như vậy là rất vui rồi.Mọi người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ suốt cả quãng đường.Cho đến khi đến nơi tổ chức tiệc.Trần Khiêm cũng nhận ra, đa số sự chú ý của các cô gái đều tập trung hết lên người Tiểu Phi.Chẳng có ai để ý đến anh và Thiết Thành cả.Mà lý do là gì?

Chương 1737: Lý do là gì