Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1821: Đã nhận được tin chuyển khoản
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu không tận tai nghe thấy thì cho dù có đánh chết cũng chẳng ai tin.Dù là hiện tại nghe thấy thì Tô Nhược Hi cũng cảm thấy Trần Khiêm đang khoác lác.Quả thật tấm séc này là tấm séc đặc biệt của ngân hàng.Không biết anh ta lấy từ đâu, nhưng mình thật sự viết một tỷ hay năm tỷ anh ta cũng sẽ cho mình sao?Tô Nhược Hi thậm chí còn không có khái niệm gì về số tiền trên.Trần Thiết Lâm cũng sợ đến ngơ ra.“Hai phút rồi, cô nghĩ xong chưa? Nếu nghĩ xong rồi thì điền con số cô thích vào đi.”Trần Khiêm cười khẽ nói.“Được, là anh nói đấy nhé, tôi viết bao nhiêu cũng được phải không?” Tô Nhược Hi hỏi như đang tức giận.“Tất nhiên, muốn viết bao nhiêu cũng được!”“Được, chẳng phải anh nói anh có tiền sao, vậy tôi viết năm tỷ!”Tô Nhược Hi thầm nghĩ anh mạnh miệng gì chứ, xem phim nhiều quá rồi đấy, còn thật sự cho người khác một tấm séc muốn điền bao nhiêu thì điền.Đó chỉ là nội dung mà biên kịch viết trong phim thôi, kể cả nhân vật có viết ra thì cũng chỉ trong phạm vi mà nhân vật chính có thể chấp nhận được, ví dụ như viết chục triệu trăm triệu gì đó.Gòn anh, anh là nhân vật chính sao?Mà dám rêu rao như vậy.“Tôi viết thật rồi, tấm séc này có hiệu lực trước pháp luật đấy, sau khi viết xong, anh gọi cho ngân hàng thì năm tỷ này sẽ là của tôi rồi, bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp đấy!"Cuối cùng, Tô Nhược Hi cảnh cáo nói.“Giám đốc Tô, chị đừng xem là thật!”Lý Thủy Hà cũng bị dọa, vội nói.“Cô viết là được rồi, còn điện thoại thì tôi đã gọi xong rồi. Cô điền xong thì có thể đến thẳng ngân hàng chuyển tiền!”Trần Khiêm bất lực, lắc đầu cười khổ.'Thầm nghĩ: Chỉ có năm tỷ thôi mà, nhiều nhặng đến vậy sao?“Là anh nói đấy!”Tô Nhược Hi cắn môi, lúc này thật sự viết năm tỷ.Đồng thời còn gọi đến cho ngân hàng theo số trên tấm séc.“Xin chào, là cô Tô Nhược Hi phải không, xin cô nói số tiền và số thẻ ngân hàng của cô, chúng tôi sẽ lập tức. tiến hành chuyển tiền sang cho cô!”Giọng nữ vui vẻ trong điện thoại vang lên.Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, nói số tiền.“Vâng, cô chờ một chút!”Phía nhân viên ngân hàng lập tức bắt đầu thực hiện.Rõ ràng, với kiểu khách hàng như Trần Khiêm, ngân hàng không cần chính chủ phải đến tận nơi làm gì, lời nói của anh chính là bằng chứng lớn nhất.Vì vậy chẳng bao lâu sau, điện thoại Tô Nhược Hi đã nhận được tin chuyển khoản.Năm tỷ!ỨỰc!Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, khó tin nhìn Trần Khiêm.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu không tận tai nghe thấy thì cho dù có đánh chết cũng chẳng ai tin.Dù là hiện tại nghe thấy thì Tô Nhược Hi cũng cảm thấy Trần Khiêm đang khoác lác.Quả thật tấm séc này là tấm séc đặc biệt của ngân hàng.Không biết anh ta lấy từ đâu, nhưng mình thật sự viết một tỷ hay năm tỷ anh ta cũng sẽ cho mình sao?Tô Nhược Hi thậm chí còn không có khái niệm gì về số tiền trên.Trần Thiết Lâm cũng sợ đến ngơ ra.“Hai phút rồi, cô nghĩ xong chưa? Nếu nghĩ xong rồi thì điền con số cô thích vào đi.”Trần Khiêm cười khẽ nói.“Được, là anh nói đấy nhé, tôi viết bao nhiêu cũng được phải không?” Tô Nhược Hi hỏi như đang tức giận.“Tất nhiên, muốn viết bao nhiêu cũng được!”“Được, chẳng phải anh nói anh có tiền sao, vậy tôi viết năm tỷ!”Tô Nhược Hi thầm nghĩ anh mạnh miệng gì chứ, xem phim nhiều quá rồi đấy, còn thật sự cho người khác một tấm séc muốn điền bao nhiêu thì điền.Đó chỉ là nội dung mà biên kịch viết trong phim thôi, kể cả nhân vật có viết ra thì cũng chỉ trong phạm vi mà nhân vật chính có thể chấp nhận được, ví dụ như viết chục triệu trăm triệu gì đó.Gòn anh, anh là nhân vật chính sao?Mà dám rêu rao như vậy.“Tôi viết thật rồi, tấm séc này có hiệu lực trước pháp luật đấy, sau khi viết xong, anh gọi cho ngân hàng thì năm tỷ này sẽ là của tôi rồi, bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp đấy!"Cuối cùng, Tô Nhược Hi cảnh cáo nói.“Giám đốc Tô, chị đừng xem là thật!”Lý Thủy Hà cũng bị dọa, vội nói.“Cô viết là được rồi, còn điện thoại thì tôi đã gọi xong rồi. Cô điền xong thì có thể đến thẳng ngân hàng chuyển tiền!”Trần Khiêm bất lực, lắc đầu cười khổ.'Thầm nghĩ: Chỉ có năm tỷ thôi mà, nhiều nhặng đến vậy sao?“Là anh nói đấy!”Tô Nhược Hi cắn môi, lúc này thật sự viết năm tỷ.Đồng thời còn gọi đến cho ngân hàng theo số trên tấm séc.“Xin chào, là cô Tô Nhược Hi phải không, xin cô nói số tiền và số thẻ ngân hàng của cô, chúng tôi sẽ lập tức. tiến hành chuyển tiền sang cho cô!”Giọng nữ vui vẻ trong điện thoại vang lên.Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, nói số tiền.“Vâng, cô chờ một chút!”Phía nhân viên ngân hàng lập tức bắt đầu thực hiện.Rõ ràng, với kiểu khách hàng như Trần Khiêm, ngân hàng không cần chính chủ phải đến tận nơi làm gì, lời nói của anh chính là bằng chứng lớn nhất.Vì vậy chẳng bao lâu sau, điện thoại Tô Nhược Hi đã nhận được tin chuyển khoản.Năm tỷ!ỨỰc!Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, khó tin nhìn Trần Khiêm.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu không tận tai nghe thấy thì cho dù có đánh chết cũng chẳng ai tin.Dù là hiện tại nghe thấy thì Tô Nhược Hi cũng cảm thấy Trần Khiêm đang khoác lác.Quả thật tấm séc này là tấm séc đặc biệt của ngân hàng.Không biết anh ta lấy từ đâu, nhưng mình thật sự viết một tỷ hay năm tỷ anh ta cũng sẽ cho mình sao?Tô Nhược Hi thậm chí còn không có khái niệm gì về số tiền trên.Trần Thiết Lâm cũng sợ đến ngơ ra.“Hai phút rồi, cô nghĩ xong chưa? Nếu nghĩ xong rồi thì điền con số cô thích vào đi.”Trần Khiêm cười khẽ nói.“Được, là anh nói đấy nhé, tôi viết bao nhiêu cũng được phải không?” Tô Nhược Hi hỏi như đang tức giận.“Tất nhiên, muốn viết bao nhiêu cũng được!”“Được, chẳng phải anh nói anh có tiền sao, vậy tôi viết năm tỷ!”Tô Nhược Hi thầm nghĩ anh mạnh miệng gì chứ, xem phim nhiều quá rồi đấy, còn thật sự cho người khác một tấm séc muốn điền bao nhiêu thì điền.Đó chỉ là nội dung mà biên kịch viết trong phim thôi, kể cả nhân vật có viết ra thì cũng chỉ trong phạm vi mà nhân vật chính có thể chấp nhận được, ví dụ như viết chục triệu trăm triệu gì đó.Gòn anh, anh là nhân vật chính sao?Mà dám rêu rao như vậy.“Tôi viết thật rồi, tấm séc này có hiệu lực trước pháp luật đấy, sau khi viết xong, anh gọi cho ngân hàng thì năm tỷ này sẽ là của tôi rồi, bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp đấy!"Cuối cùng, Tô Nhược Hi cảnh cáo nói.“Giám đốc Tô, chị đừng xem là thật!”Lý Thủy Hà cũng bị dọa, vội nói.“Cô viết là được rồi, còn điện thoại thì tôi đã gọi xong rồi. Cô điền xong thì có thể đến thẳng ngân hàng chuyển tiền!”Trần Khiêm bất lực, lắc đầu cười khổ.'Thầm nghĩ: Chỉ có năm tỷ thôi mà, nhiều nhặng đến vậy sao?“Là anh nói đấy!”Tô Nhược Hi cắn môi, lúc này thật sự viết năm tỷ.Đồng thời còn gọi đến cho ngân hàng theo số trên tấm séc.“Xin chào, là cô Tô Nhược Hi phải không, xin cô nói số tiền và số thẻ ngân hàng của cô, chúng tôi sẽ lập tức. tiến hành chuyển tiền sang cho cô!”Giọng nữ vui vẻ trong điện thoại vang lên.Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, nói số tiền.“Vâng, cô chờ một chút!”Phía nhân viên ngân hàng lập tức bắt đầu thực hiện.Rõ ràng, với kiểu khách hàng như Trần Khiêm, ngân hàng không cần chính chủ phải đến tận nơi làm gì, lời nói của anh chính là bằng chứng lớn nhất.Vì vậy chẳng bao lâu sau, điện thoại Tô Nhược Hi đã nhận được tin chuyển khoản.Năm tỷ!ỨỰc!Tô Nhược Hi nuốt nước bọt, khó tin nhìn Trần Khiêm.