Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1853: Ngục giam nhà họ Cổ

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cô tìm tôi làm gì?” Cổ Phong lạnh lùng hỏi.“Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi thăm thôi, anh gặp Trần Khiêm rồi à? Anh ta thật sự lợi hại như những gì anh nói à, có phải anh ta đã thay đổi rất nhiều không?”Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi.“Tất nhiên rồi, còn khủng bố hơn những gì cô và tôi nghĩ nữa!” Cổ Phong nói.“Thật hả, vậy anh nghĩ bà nội có bắt anh ta được. không, theo năng lực hiện tại của anh ta đó?”Cổ Vũ Tiêu vội hỏi.“Rất khó, anh ta của bây giờ đã không còn là anh ta của khi trước nữa, chỉ dựa vào đám phụ nữ các người...”“Hả?”“Ừ thì, nếu chỉ một mình bà nội, thêm cả Cửu La Vương thì cũng khó mà bắt được anh tai”Cổ Phong vội sửa lời.Mặc dù anh khá quen với Cổ Vũ Tiêu nhưng nếu có thể không tiết lộ thân phận thì anh sẽ tiết lộ ra.Cẩn thận vẫn hơn mà.“Đúng rồi, Cổ Vũ Tiêu, cô dẫn tôi đến ngục giam đi, tôi có vài chuyện cần làm!”Cổ Phong nói.Cổ Vũ Tiêu nhíu mày, cô ta cứ cảm thấy hôm nay cô ta thấy Cổ Phong là lạ.Nhưng mà bây giờ trong đầu cô ta chỉ nghĩ đến Trần Khiêm sau khi thay đổi nên làm gì quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế này.Nhưng vẫn hỏi ngược lại: “Anh đến ngục giam làm gì? Hơn nữa, anh không tự đi được hả?”“Lúc tôi về đây thì trên người tôi chẳng còn gì cả, chỉ mang pháp khí của nhà họ Gổ về nên cô phải đưa tôi đi!”Cổ Phong nói.“Tôi biết anh muốn đến đó làm gì, bà nội đã bắt hai người anh em của Trần Khiêm nên anh muốn đi tra tấn bọn họ cho hả giận đúng không?”Cổ Vũ Tiêu sực phản ứng lại, cô ta thừa biết Cổ Phong là người thế nào.“Tra tấn cái gì, tôi muốn đi cứu bọn họ, sau đó đưa bọn họ đến nơi an toàn.” Cổ Phong nói.“Tại sao?”“Trần Khiêm đã trồng một loại cổ độc cực kỳ ác tính lên người tôi, nếu không làm như thế, tôi sẽ chết vì nó, cô thử nói xem tại sao?” Cổ Phong kiêng dè.“Thì ra là vậy, tôi đã nói mà tại sao lần này về, tính anh lại khác như vậy. Được rồi, toàn bộ nhà họ Cổ này, chỉ có bà nội và hai chúng ta có chìa khóa ngục giam, tôi đưa anh đi!”Cổ Vũ Tiêu vừa nghe vậy thì tất nhiên là đồng ý rồi.Cô ta cũng đang tìm cơ hội thả cho hai anh em của Trần Khiêm thoát.Ngục giam nhà họ Cổ. Cổ Vũ Tiêu đưa Cổ Phong vào.Ngục giam này cũng khá là náo nhiệt, giam giữ rất nhiều người.

“Cô tìm tôi làm gì?” Cổ Phong lạnh lùng hỏi.

“Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi thăm thôi, anh gặp Trần Khiêm rồi à? Anh ta thật sự lợi hại như những gì anh nói à, có phải anh ta đã thay đổi rất nhiều không?”

Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi.

“Tất nhiên rồi, còn khủng bố hơn những gì cô và tôi nghĩ nữa!” Cổ Phong nói.

“Thật hả, vậy anh nghĩ bà nội có bắt anh ta được. không, theo năng lực hiện tại của anh ta đó?”

Cổ Vũ Tiêu vội hỏi.

“Rất khó, anh ta của bây giờ đã không còn là anh ta của khi trước nữa, chỉ dựa vào đám phụ nữ các người...”

“Hả?”

“Ừ thì, nếu chỉ một mình bà nội, thêm cả Cửu La Vương thì cũng khó mà bắt được anh tai”

Cổ Phong vội sửa lời.

Mặc dù anh khá quen với Cổ Vũ Tiêu nhưng nếu có thể không tiết lộ thân phận thì anh sẽ tiết lộ ra.

Cẩn thận vẫn hơn mà.

“Đúng rồi, Cổ Vũ Tiêu, cô dẫn tôi đến ngục giam đi, tôi có vài chuyện cần làm!”

Cổ Phong nói.

Cổ Vũ Tiêu nhíu mày, cô ta cứ cảm thấy hôm nay cô ta thấy Cổ Phong là lạ.

Nhưng mà bây giờ trong đầu cô ta chỉ nghĩ đến Trần Khiêm sau khi thay đổi nên làm gì quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế này.

Nhưng vẫn hỏi ngược lại: “Anh đến ngục giam làm gì? Hơn nữa, anh không tự đi được hả?”

“Lúc tôi về đây thì trên người tôi chẳng còn gì cả, chỉ mang pháp khí của nhà họ Gổ về nên cô phải đưa tôi đi!”

Cổ Phong nói.

“Tôi biết anh muốn đến đó làm gì, bà nội đã bắt hai người anh em của Trần Khiêm nên anh muốn đi tra tấn bọn họ cho hả giận đúng không?”

Cổ Vũ Tiêu sực phản ứng lại, cô ta thừa biết Cổ Phong là người thế nào.

“Tra tấn cái gì, tôi muốn đi cứu bọn họ, sau đó đưa bọn họ đến nơi an toàn.” Cổ Phong nói.

“Tại sao?”

“Trần Khiêm đã trồng một loại cổ độc cực kỳ ác tính lên người tôi, nếu không làm như thế, tôi sẽ chết vì nó, cô thử nói xem tại sao?” Cổ Phong kiêng dè.

“Thì ra là vậy, tôi đã nói mà tại sao lần này về, tính anh lại khác như vậy. Được rồi, toàn bộ nhà họ Cổ này, chỉ có bà nội và hai chúng ta có chìa khóa ngục giam, tôi đưa anh đi!”

Cổ Vũ Tiêu vừa nghe vậy thì tất nhiên là đồng ý rồi.

Cô ta cũng đang tìm cơ hội thả cho hai anh em của Trần Khiêm thoát.

Ngục giam nhà họ Cổ. Cổ Vũ Tiêu đưa Cổ Phong vào.

Ngục giam này cũng khá là náo nhiệt, giam giữ rất nhiều người.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cô tìm tôi làm gì?” Cổ Phong lạnh lùng hỏi.“Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi thăm thôi, anh gặp Trần Khiêm rồi à? Anh ta thật sự lợi hại như những gì anh nói à, có phải anh ta đã thay đổi rất nhiều không?”Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi.“Tất nhiên rồi, còn khủng bố hơn những gì cô và tôi nghĩ nữa!” Cổ Phong nói.“Thật hả, vậy anh nghĩ bà nội có bắt anh ta được. không, theo năng lực hiện tại của anh ta đó?”Cổ Vũ Tiêu vội hỏi.“Rất khó, anh ta của bây giờ đã không còn là anh ta của khi trước nữa, chỉ dựa vào đám phụ nữ các người...”“Hả?”“Ừ thì, nếu chỉ một mình bà nội, thêm cả Cửu La Vương thì cũng khó mà bắt được anh tai”Cổ Phong vội sửa lời.Mặc dù anh khá quen với Cổ Vũ Tiêu nhưng nếu có thể không tiết lộ thân phận thì anh sẽ tiết lộ ra.Cẩn thận vẫn hơn mà.“Đúng rồi, Cổ Vũ Tiêu, cô dẫn tôi đến ngục giam đi, tôi có vài chuyện cần làm!”Cổ Phong nói.Cổ Vũ Tiêu nhíu mày, cô ta cứ cảm thấy hôm nay cô ta thấy Cổ Phong là lạ.Nhưng mà bây giờ trong đầu cô ta chỉ nghĩ đến Trần Khiêm sau khi thay đổi nên làm gì quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế này.Nhưng vẫn hỏi ngược lại: “Anh đến ngục giam làm gì? Hơn nữa, anh không tự đi được hả?”“Lúc tôi về đây thì trên người tôi chẳng còn gì cả, chỉ mang pháp khí của nhà họ Gổ về nên cô phải đưa tôi đi!”Cổ Phong nói.“Tôi biết anh muốn đến đó làm gì, bà nội đã bắt hai người anh em của Trần Khiêm nên anh muốn đi tra tấn bọn họ cho hả giận đúng không?”Cổ Vũ Tiêu sực phản ứng lại, cô ta thừa biết Cổ Phong là người thế nào.“Tra tấn cái gì, tôi muốn đi cứu bọn họ, sau đó đưa bọn họ đến nơi an toàn.” Cổ Phong nói.“Tại sao?”“Trần Khiêm đã trồng một loại cổ độc cực kỳ ác tính lên người tôi, nếu không làm như thế, tôi sẽ chết vì nó, cô thử nói xem tại sao?” Cổ Phong kiêng dè.“Thì ra là vậy, tôi đã nói mà tại sao lần này về, tính anh lại khác như vậy. Được rồi, toàn bộ nhà họ Cổ này, chỉ có bà nội và hai chúng ta có chìa khóa ngục giam, tôi đưa anh đi!”Cổ Vũ Tiêu vừa nghe vậy thì tất nhiên là đồng ý rồi.Cô ta cũng đang tìm cơ hội thả cho hai anh em của Trần Khiêm thoát.Ngục giam nhà họ Cổ. Cổ Vũ Tiêu đưa Cổ Phong vào.Ngục giam này cũng khá là náo nhiệt, giam giữ rất nhiều người.

Chương 1853: Ngục giam nhà họ Cổ