Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1877: Buổi tối hôm Mộc Vũ gặp chuyện
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Phải, thế nhưng công dụng cũng không chỉ hạn chế ở việc dự đoán không, bây giờ cậu hãy dùng ngọc bội Long Huyết làm chất dẫn thử liên hệ với nó xem sao. Hãy hỏi chuyện mà thâm tâm cậu muốn hỏi nhất. Tôi cũng muốn xem đá vận mệnh này có thần kì giống như truyền thuyết kể lại hay không?"La Tử Yên nói."Được!"Trần Khiêm làm theo lời La Tử Yên. Truyện Huyền HuyễnAnh lập tức nhắm nghiền hai mắt, một tia sáng từ ngọc bội Long Huyết bắn vào đá vận mệnh.Sau đó Trần Khiêm mở mắt.Anh cùng La Tử Yên yên lặng đợi sự thay đổi của đá vận mệnh.Yên tĩnh chỉ kéo dài trong phút chốc.Đá vận mệnh trong lòng bàn tay anh đột nhiên bay vụt lên không trung.Ánh sáng lam phát ra từ viên đá cũng chói sáng hơn Trước.Luồng sáng mạnh mẽ ấy khiến Trần Khiêm và La Tử Yên đều không tự chủ được lui về sau một bước.Sau đó ánh sáng lam ấy hội tụ thành một màn sáng thật lớn ngay trước mặt mọi người.Loại cảm giác này, có chút giống như ánh sáng của màn hình huỳnh quang, lại giống như ảo giácNó vẽ ra trước tất cả mọi người khung cảnh đại dương mênh mông.Trần Khiêm kinh ngạc đến ngơ ngẩn, anh yên lặng nhìn.Mặt biển trống rỗng chìm trong sắc đêm lạnh lẽo. tạo thành một cảm giác âm trầm đáng sợ.Không biết đã qua bao lâu, trên mặt biển yên ả bỗng xuất hiện một con thuyền chở khách cỡ lớn chậm rãi xuyên qua màn đêm.Có thể thấy rõ trên boong thuyền có hai cô gái vừa ngắm cảnh đêm vừa trò chuyện với nhau.Cảnh tượng này vô cùng bình thản.Thế nhưng lúc này trong lòng Trần Khiêm lại phập phồng không yên, khóe mắt lóe ánh lệ.Bởi vì chiếc thuyền chở khách này không phải thứ xa lạ mà chính là chiếc thuyền Mộc Vũ đã đi lúc cô gặp chuyện không may.Một trong hai cô gái trên boong tàu chính là Mộc Vũ.Đây là buổi tối hôm Mộc Vũ gặp chuyệnI!!!Trong lòng Trần Khiêm sóng gió quay cuồng.Mộc Vũ bị Hội Thái Dương bắt cóc, nhưng cô ấy bị bắt đi như thế nào, Hội Thái Dương rốt cuộc dùng phương thức nào tồn tại trên thế giới này... tất cả thứ này Trần Khiêm đều không hề hay biết.Anh lập tức tập trung tỉnh thân nhìn thật kĩ.Hình ảnh rất nhanh đã thay đổi.Ngay phía trước mũi thuyền sóng biển cuồn cuộn, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy rất lớn.'Vòng xoáy này như một con quái vật há cái miệng khổng lồ.Kéo con thuyền vào trong.Có thể thấy Mộc Vũ khi đó vô cùng bất lực, mà người bạn đứng cạnh cô ấy lại như một kẻ cưồng loạn, Mộc Vũ kéo cánh tay cô ta cố gắng khuyên người đó bình tĩnh lại.Ào ào!Nghìn tầng sóng lớn cuộn trào, một chiếc thuyên khổng lồ màu xanh đồng từ đáy biển thét gào vọt ra.Trần Khiêm vô cùng quen thuộc với chiếc thuyền này, nó chính là chiến hạm của Hội Thái Dương.Bọn họ trực tiếp nuốt chửng chiếc thuyền chở khách kia, sau đó biến mất nơi đáy biển!Trần Khiêm khồng kìm được kích động, lúc này anh chỉ muốn vọt vào trong màn ảnh trước mắt, cứu Mộc Vũ ra ngoài, mặc kệ cứu được hay không, Trần Khiêm đã không quan tâm đến những điều này nữa.Cảm xúc chập chùng quá mức của Trần Khiêm khiến ảo ảnh trở nên vặn vẹo méo mó."Bình tĩnh nào Tiểu Khiêm, những chuyện đó đều đã xảy ra từ rất lâu rồi."La Tử Yên nhẹ nhàng càm lấy bàn tay Trần Khiêm, lúc này mới giúp anh dần ổn định lại.Hình ảnh vẫn tiếp tục.Chỉ là lúc này khung cảnh đã thay đổi.Chuyển đến trên một hoang đảo nào đó...
"Phải, thế nhưng công dụng cũng không chỉ hạn chế ở việc dự đoán không, bây giờ cậu hãy dùng ngọc bội Long Huyết làm chất dẫn thử liên hệ với nó xem sao. Hãy hỏi chuyện mà thâm tâm cậu muốn hỏi nhất. Tôi cũng muốn xem đá vận mệnh này có thần kì giống như truyền thuyết kể lại hay không?"
La Tử Yên nói.
"Được!"
Trần Khiêm làm theo lời La Tử Yên. Truyện Huyền Huyễn
Anh lập tức nhắm nghiền hai mắt, một tia sáng từ ngọc bội Long Huyết bắn vào đá vận mệnh.
Sau đó Trần Khiêm mở mắt.
Anh cùng La Tử Yên yên lặng đợi sự thay đổi của đá vận mệnh.
Yên tĩnh chỉ kéo dài trong phút chốc.
Đá vận mệnh trong lòng bàn tay anh đột nhiên bay vụt lên không trung.
Ánh sáng lam phát ra từ viên đá cũng chói sáng hơn Trước.
Luồng sáng mạnh mẽ ấy khiến Trần Khiêm và La Tử Yên đều không tự chủ được lui về sau một bước.
Sau đó ánh sáng lam ấy hội tụ thành một màn sáng thật lớn ngay trước mặt mọi người.
Loại cảm giác này, có chút giống như ánh sáng của màn hình huỳnh quang, lại giống như ảo giác
Nó vẽ ra trước tất cả mọi người khung cảnh đại dương mênh mông.
Trần Khiêm kinh ngạc đến ngơ ngẩn, anh yên lặng nhìn.
Mặt biển trống rỗng chìm trong sắc đêm lạnh lẽo. tạo thành một cảm giác âm trầm đáng sợ.
Không biết đã qua bao lâu, trên mặt biển yên ả bỗng xuất hiện một con thuyền chở khách cỡ lớn chậm rãi xuyên qua màn đêm.
Có thể thấy rõ trên boong thuyền có hai cô gái vừa ngắm cảnh đêm vừa trò chuyện với nhau.
Cảnh tượng này vô cùng bình thản.
Thế nhưng lúc này trong lòng Trần Khiêm lại phập phồng không yên, khóe mắt lóe ánh lệ.
Bởi vì chiếc thuyền chở khách này không phải thứ xa lạ mà chính là chiếc thuyền Mộc Vũ đã đi lúc cô gặp chuyện không may.
Một trong hai cô gái trên boong tàu chính là Mộc Vũ.
Đây là buổi tối hôm Mộc Vũ gặp chuyệnI!!!
Trong lòng Trần Khiêm sóng gió quay cuồng.
Mộc Vũ bị Hội Thái Dương bắt cóc, nhưng cô ấy bị bắt đi như thế nào, Hội Thái Dương rốt cuộc dùng phương thức nào tồn tại trên thế giới này... tất cả thứ này Trần Khiêm đều không hề hay biết.
Anh lập tức tập trung tỉnh thân nhìn thật kĩ.
Hình ảnh rất nhanh đã thay đổi.
Ngay phía trước mũi thuyền sóng biển cuồn cuộn, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy rất lớn.
'Vòng xoáy này như một con quái vật há cái miệng khổng lồ.
Kéo con thuyền vào trong.
Có thể thấy Mộc Vũ khi đó vô cùng bất lực, mà người bạn đứng cạnh cô ấy lại như một kẻ cưồng loạn, Mộc Vũ kéo cánh tay cô ta cố gắng khuyên người đó bình tĩnh lại.
Ào ào!
Nghìn tầng sóng lớn cuộn trào, một chiếc thuyên khổng lồ màu xanh đồng từ đáy biển thét gào vọt ra.
Trần Khiêm vô cùng quen thuộc với chiếc thuyền này, nó chính là chiến hạm của Hội Thái Dương.
Bọn họ trực tiếp nuốt chửng chiếc thuyền chở khách kia, sau đó biến mất nơi đáy biển!
Trần Khiêm khồng kìm được kích động, lúc này anh chỉ muốn vọt vào trong màn ảnh trước mắt, cứu Mộc Vũ ra ngoài, mặc kệ cứu được hay không, Trần Khiêm đã không quan tâm đến những điều này nữa.
Cảm xúc chập chùng quá mức của Trần Khiêm khiến ảo ảnh trở nên vặn vẹo méo mó.
"Bình tĩnh nào Tiểu Khiêm, những chuyện đó đều đã xảy ra từ rất lâu rồi."
La Tử Yên nhẹ nhàng càm lấy bàn tay Trần Khiêm, lúc này mới giúp anh dần ổn định lại.
Hình ảnh vẫn tiếp tục.
Chỉ là lúc này khung cảnh đã thay đổi.
Chuyển đến trên một hoang đảo nào đó...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Phải, thế nhưng công dụng cũng không chỉ hạn chế ở việc dự đoán không, bây giờ cậu hãy dùng ngọc bội Long Huyết làm chất dẫn thử liên hệ với nó xem sao. Hãy hỏi chuyện mà thâm tâm cậu muốn hỏi nhất. Tôi cũng muốn xem đá vận mệnh này có thần kì giống như truyền thuyết kể lại hay không?"La Tử Yên nói."Được!"Trần Khiêm làm theo lời La Tử Yên. Truyện Huyền HuyễnAnh lập tức nhắm nghiền hai mắt, một tia sáng từ ngọc bội Long Huyết bắn vào đá vận mệnh.Sau đó Trần Khiêm mở mắt.Anh cùng La Tử Yên yên lặng đợi sự thay đổi của đá vận mệnh.Yên tĩnh chỉ kéo dài trong phút chốc.Đá vận mệnh trong lòng bàn tay anh đột nhiên bay vụt lên không trung.Ánh sáng lam phát ra từ viên đá cũng chói sáng hơn Trước.Luồng sáng mạnh mẽ ấy khiến Trần Khiêm và La Tử Yên đều không tự chủ được lui về sau một bước.Sau đó ánh sáng lam ấy hội tụ thành một màn sáng thật lớn ngay trước mặt mọi người.Loại cảm giác này, có chút giống như ánh sáng của màn hình huỳnh quang, lại giống như ảo giácNó vẽ ra trước tất cả mọi người khung cảnh đại dương mênh mông.Trần Khiêm kinh ngạc đến ngơ ngẩn, anh yên lặng nhìn.Mặt biển trống rỗng chìm trong sắc đêm lạnh lẽo. tạo thành một cảm giác âm trầm đáng sợ.Không biết đã qua bao lâu, trên mặt biển yên ả bỗng xuất hiện một con thuyền chở khách cỡ lớn chậm rãi xuyên qua màn đêm.Có thể thấy rõ trên boong thuyền có hai cô gái vừa ngắm cảnh đêm vừa trò chuyện với nhau.Cảnh tượng này vô cùng bình thản.Thế nhưng lúc này trong lòng Trần Khiêm lại phập phồng không yên, khóe mắt lóe ánh lệ.Bởi vì chiếc thuyền chở khách này không phải thứ xa lạ mà chính là chiếc thuyền Mộc Vũ đã đi lúc cô gặp chuyện không may.Một trong hai cô gái trên boong tàu chính là Mộc Vũ.Đây là buổi tối hôm Mộc Vũ gặp chuyệnI!!!Trong lòng Trần Khiêm sóng gió quay cuồng.Mộc Vũ bị Hội Thái Dương bắt cóc, nhưng cô ấy bị bắt đi như thế nào, Hội Thái Dương rốt cuộc dùng phương thức nào tồn tại trên thế giới này... tất cả thứ này Trần Khiêm đều không hề hay biết.Anh lập tức tập trung tỉnh thân nhìn thật kĩ.Hình ảnh rất nhanh đã thay đổi.Ngay phía trước mũi thuyền sóng biển cuồn cuộn, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy rất lớn.'Vòng xoáy này như một con quái vật há cái miệng khổng lồ.Kéo con thuyền vào trong.Có thể thấy Mộc Vũ khi đó vô cùng bất lực, mà người bạn đứng cạnh cô ấy lại như một kẻ cưồng loạn, Mộc Vũ kéo cánh tay cô ta cố gắng khuyên người đó bình tĩnh lại.Ào ào!Nghìn tầng sóng lớn cuộn trào, một chiếc thuyên khổng lồ màu xanh đồng từ đáy biển thét gào vọt ra.Trần Khiêm vô cùng quen thuộc với chiếc thuyền này, nó chính là chiến hạm của Hội Thái Dương.Bọn họ trực tiếp nuốt chửng chiếc thuyền chở khách kia, sau đó biến mất nơi đáy biển!Trần Khiêm khồng kìm được kích động, lúc này anh chỉ muốn vọt vào trong màn ảnh trước mắt, cứu Mộc Vũ ra ngoài, mặc kệ cứu được hay không, Trần Khiêm đã không quan tâm đến những điều này nữa.Cảm xúc chập chùng quá mức của Trần Khiêm khiến ảo ảnh trở nên vặn vẹo méo mó."Bình tĩnh nào Tiểu Khiêm, những chuyện đó đều đã xảy ra từ rất lâu rồi."La Tử Yên nhẹ nhàng càm lấy bàn tay Trần Khiêm, lúc này mới giúp anh dần ổn định lại.Hình ảnh vẫn tiếp tục.Chỉ là lúc này khung cảnh đã thay đổi.Chuyển đến trên một hoang đảo nào đó...