Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1940: Tám mươi triệu

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cậu Đoạn, lần này lão tới đây chỉ muốn mở mang kiến thức, thuận tiện chào hỏi mấy ông bạn! Chứ không dám làm lỡ nhã hứng của cậu Đoạn.”Thẩm Thiên Canh nuốt lửa giận vào bụng nói.“Ha ha ha, vậy thì tốt, nhưng tại sao tôi nghe nói, nửa năm trước từ khi ông Thẩm phá sản, ông đã đi khắp nơi tìm kiếm thầy nổi tiếng nhỉ? Không biết ông đã tìm kiếm được người thầy nổi tiếng nào chưa? Nói thật, nửa năm trước nhà họ Thẩm gặp khủng hoảng, nhà họ Đoạn của chúng tôi luôn giúp ông tìm kiếm thủ phạm đứng phía sau, khi nào nhà họ Đoạn chúng tôi phát hiện ra kẻ đó thì chắc chắn sẽ giao cho nhà họ Thẩm của các ông để báo thù.”Đoạn Phong cười lạnh. “Làm phiền cậu rồi!”Thẩm Thiên Canh tức đến mức giật khóe miệng, nhưng vẫn miễn cưỡng nói.“Ha ha ha, không phiền gì đâu, đây đều là chuyện thế hệ sau nên làm thôi!”Nói xong, Đoạn Phong cười lớn đi thẳng vào trong.Mà ông lão mặc áo choàng đen đi sau Đoạn Phong cũng vô tình liếc nhìn Trần Khiêm một chút.Sau đó đi vào hội trường.“Không ngờ lại đụng phải người này, hơn nữa hắn còn đứng đó giả làm người tốt nữa!”Thẩm Phiêu Phiêu tức giận nói.Mấy năm trước, nhà họ Đoạn này đã nhắm vào nhà họ Thẩm của bọn họ.“Ông lão kia là hung thủ đánh ông bị thương à?” Lúc này Trần Khiêm mới lạnh nhạt hỏi.“Đúng vậy thầy Trần, chính là người này, ông ta rất lợi hại!"Thẩm Thiên Canh nói. “Ừm, ông ta là một người tu chân!”Trần Khiêm đáp lại một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.Cùng lúc đó, Đoạn Phong đang đi vào bên trong.Cũng quay đầu lạnh nhạt hỏi người mặc áo choàng đen: “Sư phụ, lúc nãy thỉnh thoảng người có liếc mắt nhìn thanh niên đứng phía sau lão già Thẩm Thiên Canh kia, sao thế, anh ta có lai lịch gì à?”Vẻ mặt Đoạn Phong lạnh lùng nghiêm nghị, đã biến mất vẻ mặt cợt nhã lúc trước.“Đúng vậy, cậu ta rất có lai lịch!”Giọng nói già nua của người mặc áo choàng đen vang lên.“Chẳng lẽ sư phụ quen anh ta sao?” “Đúng vậy, ta có quen!” “Vậy anh ta là ai?”“Cũng xem như một người quen, ha ha, tất nhiên rồi, lát nữa cậu ta sẽ chết ngay thôi!”Giọng nói ông ta nhẹ bãng, nhưng cũng rất lạnh lo, lạnh đến mức làm người khác buốt sống lưng.Chẳng mấy chốc, buổi đấu giá đã sắp bắt đầu.Mấy người Trần Khiêm cũng ngồi xuống chỗ cuối cùng.Theo lời Thẩm Thiên Canh nói, đây là buổi đấu giá có quy mô lớn, thuộc thế lực nhà họ Vạn giàu có nổi tiếng nhất Ký Châu này.Vì có nhà họ Đoạn ở đây, cho nên cũng cho chút mặt mũi.Mới đầu Thẩm Phiêu Phiêu còn lo sợ Đoạn Phong sẽ tới đây gây sự, nhưng Thẩm Thiên Canh thì không hề sợ hãi.Sau đó buổi đấu giá bắt đầu.Cũng như buổi đấu giá bình thường, mới đầu sẽ đấu những thứ không quan trọng cho lắm.Tiếp sau đó mới đấu đến cây phất trần. Cây phất trần vừa mới xuất hiện.Quả nhiên đã làm những khán giá xung quanh sửng sốt.“Phất trần thiên mệnh là di vật thời Chiến Quốc, càng là một thanh pháp khí, giá khởi điểm là tám mươi triệu!”Người dẫn chương trình hô.Vừa dứt lời đã tạo nên một làn sóng lớn trong hội trường. .||||| Truyện đề cử: Song Trùng |||||Bởi vì nhiều người ở đây cho rằng, mặc dù có thể nhìn ra đây là món đồ tốt.Nhưng không cho rằng nó đáng giá tám mươi triệu.Hội trường lập tức bàn tán sôi nổi, nhưng không ai dám ra giá.Mà Đoạn Phong sau khi trao đổi ánh mắt với người mặc áo choàng đen thì lập tức gật đầu, sau đó giơ tay lên.“Hả? Cậu Đoạn ra giá tám mươi triệu!”Người dẫn chương trình nhanh chóng hô lên.

“Cậu Đoạn, lần này lão tới đây chỉ muốn mở mang kiến thức, thuận tiện chào hỏi mấy ông bạn! Chứ không dám làm lỡ nhã hứng của cậu Đoạn.”

Thẩm Thiên Canh nuốt lửa giận vào bụng nói.

“Ha ha ha, vậy thì tốt, nhưng tại sao tôi nghe nói, nửa năm trước từ khi ông Thẩm phá sản, ông đã đi khắp nơi tìm kiếm thầy nổi tiếng nhỉ? Không biết ông đã tìm kiếm được người thầy nổi tiếng nào chưa? Nói thật, nửa năm trước nhà họ Thẩm gặp khủng hoảng, nhà họ Đoạn của chúng tôi luôn giúp ông tìm kiếm thủ phạm đứng phía sau, khi nào nhà họ Đoạn chúng tôi phát hiện ra kẻ đó thì chắc chắn sẽ giao cho nhà họ Thẩm của các ông để báo thù.”

Đoạn Phong cười lạnh. “Làm phiền cậu rồi!”

Thẩm Thiên Canh tức đến mức giật khóe miệng, nhưng vẫn miễn cưỡng nói.

“Ha ha ha, không phiền gì đâu, đây đều là chuyện thế hệ sau nên làm thôi!”

Nói xong, Đoạn Phong cười lớn đi thẳng vào trong.

Mà ông lão mặc áo choàng đen đi sau Đoạn Phong cũng vô tình liếc nhìn Trần Khiêm một chút.

Sau đó đi vào hội trường.

“Không ngờ lại đụng phải người này, hơn nữa hắn còn đứng đó giả làm người tốt nữa!”

Thẩm Phiêu Phiêu tức giận nói.

Mấy năm trước, nhà họ Đoạn này đã nhắm vào nhà họ Thẩm của bọn họ.

“Ông lão kia là hung thủ đánh ông bị thương à?” Lúc này Trần Khiêm mới lạnh nhạt hỏi.

“Đúng vậy thầy Trần, chính là người này, ông ta rất lợi hại!"

Thẩm Thiên Canh nói. “Ừm, ông ta là một người tu chân!”

Trần Khiêm đáp lại một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.

Cùng lúc đó, Đoạn Phong đang đi vào bên trong.

Cũng quay đầu lạnh nhạt hỏi người mặc áo choàng đen: “Sư phụ, lúc nãy thỉnh thoảng người có liếc mắt nhìn thanh niên đứng phía sau lão già Thẩm Thiên Canh kia, sao thế, anh ta có lai lịch gì à?”

Vẻ mặt Đoạn Phong lạnh lùng nghiêm nghị, đã biến mất vẻ mặt cợt nhã lúc trước.

“Đúng vậy, cậu ta rất có lai lịch!”

Giọng nói già nua của người mặc áo choàng đen vang lên.

“Chẳng lẽ sư phụ quen anh ta sao?” “Đúng vậy, ta có quen!” “Vậy anh ta là ai?”

“Cũng xem như một người quen, ha ha, tất nhiên rồi, lát nữa cậu ta sẽ chết ngay thôi!”

Giọng nói ông ta nhẹ bãng, nhưng cũng rất lạnh lo, lạnh đến mức làm người khác buốt sống lưng.

Chẳng mấy chốc, buổi đấu giá đã sắp bắt đầu.

Mấy người Trần Khiêm cũng ngồi xuống chỗ cuối cùng.

Theo lời Thẩm Thiên Canh nói, đây là buổi đấu giá có quy mô lớn, thuộc thế lực nhà họ Vạn giàu có nổi tiếng nhất Ký Châu này.

Vì có nhà họ Đoạn ở đây, cho nên cũng cho chút mặt mũi.

Mới đầu Thẩm Phiêu Phiêu còn lo sợ Đoạn Phong sẽ tới đây gây sự, nhưng Thẩm Thiên Canh thì không hề sợ hãi.

Sau đó buổi đấu giá bắt đầu.

Cũng như buổi đấu giá bình thường, mới đầu sẽ đấu những thứ không quan trọng cho lắm.

Tiếp sau đó mới đấu đến cây phất trần. Cây phất trần vừa mới xuất hiện.

Quả nhiên đã làm những khán giá xung quanh sửng sốt.

“Phất trần thiên mệnh là di vật thời Chiến Quốc, càng là một thanh pháp khí, giá khởi điểm là tám mươi triệu!”

Người dẫn chương trình hô.

Vừa dứt lời đã tạo nên một làn sóng lớn trong hội trường. .

||||| Truyện đề cử: Song Trùng |||||

Bởi vì nhiều người ở đây cho rằng, mặc dù có thể nhìn ra đây là món đồ tốt.

Nhưng không cho rằng nó đáng giá tám mươi triệu.

Hội trường lập tức bàn tán sôi nổi, nhưng không ai dám ra giá.

Mà Đoạn Phong sau khi trao đổi ánh mắt với người mặc áo choàng đen thì lập tức gật đầu, sau đó giơ tay lên.

“Hả? Cậu Đoạn ra giá tám mươi triệu!”

Người dẫn chương trình nhanh chóng hô lên.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cậu Đoạn, lần này lão tới đây chỉ muốn mở mang kiến thức, thuận tiện chào hỏi mấy ông bạn! Chứ không dám làm lỡ nhã hứng của cậu Đoạn.”Thẩm Thiên Canh nuốt lửa giận vào bụng nói.“Ha ha ha, vậy thì tốt, nhưng tại sao tôi nghe nói, nửa năm trước từ khi ông Thẩm phá sản, ông đã đi khắp nơi tìm kiếm thầy nổi tiếng nhỉ? Không biết ông đã tìm kiếm được người thầy nổi tiếng nào chưa? Nói thật, nửa năm trước nhà họ Thẩm gặp khủng hoảng, nhà họ Đoạn của chúng tôi luôn giúp ông tìm kiếm thủ phạm đứng phía sau, khi nào nhà họ Đoạn chúng tôi phát hiện ra kẻ đó thì chắc chắn sẽ giao cho nhà họ Thẩm của các ông để báo thù.”Đoạn Phong cười lạnh. “Làm phiền cậu rồi!”Thẩm Thiên Canh tức đến mức giật khóe miệng, nhưng vẫn miễn cưỡng nói.“Ha ha ha, không phiền gì đâu, đây đều là chuyện thế hệ sau nên làm thôi!”Nói xong, Đoạn Phong cười lớn đi thẳng vào trong.Mà ông lão mặc áo choàng đen đi sau Đoạn Phong cũng vô tình liếc nhìn Trần Khiêm một chút.Sau đó đi vào hội trường.“Không ngờ lại đụng phải người này, hơn nữa hắn còn đứng đó giả làm người tốt nữa!”Thẩm Phiêu Phiêu tức giận nói.Mấy năm trước, nhà họ Đoạn này đã nhắm vào nhà họ Thẩm của bọn họ.“Ông lão kia là hung thủ đánh ông bị thương à?” Lúc này Trần Khiêm mới lạnh nhạt hỏi.“Đúng vậy thầy Trần, chính là người này, ông ta rất lợi hại!"Thẩm Thiên Canh nói. “Ừm, ông ta là một người tu chân!”Trần Khiêm đáp lại một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.Cùng lúc đó, Đoạn Phong đang đi vào bên trong.Cũng quay đầu lạnh nhạt hỏi người mặc áo choàng đen: “Sư phụ, lúc nãy thỉnh thoảng người có liếc mắt nhìn thanh niên đứng phía sau lão già Thẩm Thiên Canh kia, sao thế, anh ta có lai lịch gì à?”Vẻ mặt Đoạn Phong lạnh lùng nghiêm nghị, đã biến mất vẻ mặt cợt nhã lúc trước.“Đúng vậy, cậu ta rất có lai lịch!”Giọng nói già nua của người mặc áo choàng đen vang lên.“Chẳng lẽ sư phụ quen anh ta sao?” “Đúng vậy, ta có quen!” “Vậy anh ta là ai?”“Cũng xem như một người quen, ha ha, tất nhiên rồi, lát nữa cậu ta sẽ chết ngay thôi!”Giọng nói ông ta nhẹ bãng, nhưng cũng rất lạnh lo, lạnh đến mức làm người khác buốt sống lưng.Chẳng mấy chốc, buổi đấu giá đã sắp bắt đầu.Mấy người Trần Khiêm cũng ngồi xuống chỗ cuối cùng.Theo lời Thẩm Thiên Canh nói, đây là buổi đấu giá có quy mô lớn, thuộc thế lực nhà họ Vạn giàu có nổi tiếng nhất Ký Châu này.Vì có nhà họ Đoạn ở đây, cho nên cũng cho chút mặt mũi.Mới đầu Thẩm Phiêu Phiêu còn lo sợ Đoạn Phong sẽ tới đây gây sự, nhưng Thẩm Thiên Canh thì không hề sợ hãi.Sau đó buổi đấu giá bắt đầu.Cũng như buổi đấu giá bình thường, mới đầu sẽ đấu những thứ không quan trọng cho lắm.Tiếp sau đó mới đấu đến cây phất trần. Cây phất trần vừa mới xuất hiện.Quả nhiên đã làm những khán giá xung quanh sửng sốt.“Phất trần thiên mệnh là di vật thời Chiến Quốc, càng là một thanh pháp khí, giá khởi điểm là tám mươi triệu!”Người dẫn chương trình hô.Vừa dứt lời đã tạo nên một làn sóng lớn trong hội trường. .||||| Truyện đề cử: Song Trùng |||||Bởi vì nhiều người ở đây cho rằng, mặc dù có thể nhìn ra đây là món đồ tốt.Nhưng không cho rằng nó đáng giá tám mươi triệu.Hội trường lập tức bàn tán sôi nổi, nhưng không ai dám ra giá.Mà Đoạn Phong sau khi trao đổi ánh mắt với người mặc áo choàng đen thì lập tức gật đầu, sau đó giơ tay lên.“Hả? Cậu Đoạn ra giá tám mươi triệu!”Người dẫn chương trình nhanh chóng hô lên.

Chương 1940: Tám mươi triệu