Mẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha...
Chương 3: Bước đường cùng
Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của EmTác giả: Ôn Nhã TâmTruyện Converter, Truyện TeenMẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha... Trời bỗng đỗ mưa, những cơn mưa mạnh mẽ như đập mạnh vào Nhã Thuần, thân hình cô hơi run lên nhưng nó chẳng là gì so với cái lạnh giá trong lòng cô.Nhã Thuần không về nhà, mà cô đi đến một khách sạn 5 sao. Nhã Thuần dừng chân trước cửa phòng thật lâu, hít thở sâu rồi cô mở cửa bước vàoNhã thuần bước vào phòng tắm, những dòng nước ấm đang làm tâm trí của Nhã Thuần thanh tĩnh hơn, cô thay đồ ngũ trong khách sạn ra. Đắn đo hồi lâu rồi cô quyết định đưa tay tắt hết cả đèn trong phòng.Không gian chỉ còn là màu đen, tĩnh mịch và lạnh lẽo. Nhã Thuận nở một nụ cười tự giễu, sẽ là ai đây, một lão già sắp xuống hố nhưng vẫn còn đèo bồng hay là những tên khốn xã hội đen nằm ngoài phòng pháp luật. Cô không nơ gã ấy là một soái ca như trong những truyện ngôn tình cô thường hay đọc cô vì đó chỉ là thế giói ảo mà thôi.Cô chỉ mong mọi chuyện sẽ sớm kết thúc.Tuần trước bọn cho vay bắt Nhã Dịch, uy hiếp Nhã Thuần trả nợ. Bỗng lúc này điện thoại của tên cầm đầu vang lên, hắn nghe điện thoại xong thì ánh mắt hắn quét sang nhìn cô từ đầu tới cuối.Hắn nâng cằm của cô lên, nhìn cô bằng một ánh mắt lang sói:- Em gái vẫn còn… chứ. Sắp tới đây ta phải tiếp một vị khách quan trọng. Nhìn cô em cũng được đấy chứ, nếu em đồng ý chỉ một đêm thôi, số nợ của em được xóa.Rồi hắn quay sang nắm lấy tóc của Nhã Dịch kéo mạnh về sau, và đá vào chân làm nó khụy xuống trên nền nhà như muốn thị uy. Nhã Dịch hét to:- Á aaa…….Nhã Thuần vội vàng gật đầu:- Tôi trả…Tôi sẽ trả tiền cho mấy người… xin hãy tha cho em tôi….Tên cầm đầu trừng mắt nhìn tôi, rồi quát lớn:- CMN ông đây đã đưa ra điều kiện tốt vậy rồi mà còn. Không nói nhiều nếu cuối tuần này mày không trả nợ cho ông đây thì phải tới địa chỉ này tiếp khách cho ông. Nếu không đừng trách ông đây độc ác.Trước khi đi hắn còn tiếc nuối đá vào lưng Nhã Dịch một cái rõ đau rồi mới chịu quay lưng bỏ đi.Vì lí do đó Lý Nhã Thuần mới hẹn gặp Trần Triều Hi và định nhờ anh giúp đỡ nhưng đã muộn. Anh đã từ chối cô, hy vọng cuối cùng của cô đã tan thành mây khói.Một khi bánh xe số mệnh đã trật đường ray thì vĩnh viễn không thể quay đầu lại được.
Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của EmTác giả: Ôn Nhã TâmTruyện Converter, Truyện TeenMẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha... Trời bỗng đỗ mưa, những cơn mưa mạnh mẽ như đập mạnh vào Nhã Thuần, thân hình cô hơi run lên nhưng nó chẳng là gì so với cái lạnh giá trong lòng cô.Nhã Thuần không về nhà, mà cô đi đến một khách sạn 5 sao. Nhã Thuần dừng chân trước cửa phòng thật lâu, hít thở sâu rồi cô mở cửa bước vàoNhã thuần bước vào phòng tắm, những dòng nước ấm đang làm tâm trí của Nhã Thuần thanh tĩnh hơn, cô thay đồ ngũ trong khách sạn ra. Đắn đo hồi lâu rồi cô quyết định đưa tay tắt hết cả đèn trong phòng.Không gian chỉ còn là màu đen, tĩnh mịch và lạnh lẽo. Nhã Thuận nở một nụ cười tự giễu, sẽ là ai đây, một lão già sắp xuống hố nhưng vẫn còn đèo bồng hay là những tên khốn xã hội đen nằm ngoài phòng pháp luật. Cô không nơ gã ấy là một soái ca như trong những truyện ngôn tình cô thường hay đọc cô vì đó chỉ là thế giói ảo mà thôi.Cô chỉ mong mọi chuyện sẽ sớm kết thúc.Tuần trước bọn cho vay bắt Nhã Dịch, uy hiếp Nhã Thuần trả nợ. Bỗng lúc này điện thoại của tên cầm đầu vang lên, hắn nghe điện thoại xong thì ánh mắt hắn quét sang nhìn cô từ đầu tới cuối.Hắn nâng cằm của cô lên, nhìn cô bằng một ánh mắt lang sói:- Em gái vẫn còn… chứ. Sắp tới đây ta phải tiếp một vị khách quan trọng. Nhìn cô em cũng được đấy chứ, nếu em đồng ý chỉ một đêm thôi, số nợ của em được xóa.Rồi hắn quay sang nắm lấy tóc của Nhã Dịch kéo mạnh về sau, và đá vào chân làm nó khụy xuống trên nền nhà như muốn thị uy. Nhã Dịch hét to:- Á aaa…….Nhã Thuần vội vàng gật đầu:- Tôi trả…Tôi sẽ trả tiền cho mấy người… xin hãy tha cho em tôi….Tên cầm đầu trừng mắt nhìn tôi, rồi quát lớn:- CMN ông đây đã đưa ra điều kiện tốt vậy rồi mà còn. Không nói nhiều nếu cuối tuần này mày không trả nợ cho ông đây thì phải tới địa chỉ này tiếp khách cho ông. Nếu không đừng trách ông đây độc ác.Trước khi đi hắn còn tiếc nuối đá vào lưng Nhã Dịch một cái rõ đau rồi mới chịu quay lưng bỏ đi.Vì lí do đó Lý Nhã Thuần mới hẹn gặp Trần Triều Hi và định nhờ anh giúp đỡ nhưng đã muộn. Anh đã từ chối cô, hy vọng cuối cùng của cô đã tan thành mây khói.Một khi bánh xe số mệnh đã trật đường ray thì vĩnh viễn không thể quay đầu lại được.
Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của EmTác giả: Ôn Nhã TâmTruyện Converter, Truyện TeenMẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha... Trời bỗng đỗ mưa, những cơn mưa mạnh mẽ như đập mạnh vào Nhã Thuần, thân hình cô hơi run lên nhưng nó chẳng là gì so với cái lạnh giá trong lòng cô.Nhã Thuần không về nhà, mà cô đi đến một khách sạn 5 sao. Nhã Thuần dừng chân trước cửa phòng thật lâu, hít thở sâu rồi cô mở cửa bước vàoNhã thuần bước vào phòng tắm, những dòng nước ấm đang làm tâm trí của Nhã Thuần thanh tĩnh hơn, cô thay đồ ngũ trong khách sạn ra. Đắn đo hồi lâu rồi cô quyết định đưa tay tắt hết cả đèn trong phòng.Không gian chỉ còn là màu đen, tĩnh mịch và lạnh lẽo. Nhã Thuận nở một nụ cười tự giễu, sẽ là ai đây, một lão già sắp xuống hố nhưng vẫn còn đèo bồng hay là những tên khốn xã hội đen nằm ngoài phòng pháp luật. Cô không nơ gã ấy là một soái ca như trong những truyện ngôn tình cô thường hay đọc cô vì đó chỉ là thế giói ảo mà thôi.Cô chỉ mong mọi chuyện sẽ sớm kết thúc.Tuần trước bọn cho vay bắt Nhã Dịch, uy hiếp Nhã Thuần trả nợ. Bỗng lúc này điện thoại của tên cầm đầu vang lên, hắn nghe điện thoại xong thì ánh mắt hắn quét sang nhìn cô từ đầu tới cuối.Hắn nâng cằm của cô lên, nhìn cô bằng một ánh mắt lang sói:- Em gái vẫn còn… chứ. Sắp tới đây ta phải tiếp một vị khách quan trọng. Nhìn cô em cũng được đấy chứ, nếu em đồng ý chỉ một đêm thôi, số nợ của em được xóa.Rồi hắn quay sang nắm lấy tóc của Nhã Dịch kéo mạnh về sau, và đá vào chân làm nó khụy xuống trên nền nhà như muốn thị uy. Nhã Dịch hét to:- Á aaa…….Nhã Thuần vội vàng gật đầu:- Tôi trả…Tôi sẽ trả tiền cho mấy người… xin hãy tha cho em tôi….Tên cầm đầu trừng mắt nhìn tôi, rồi quát lớn:- CMN ông đây đã đưa ra điều kiện tốt vậy rồi mà còn. Không nói nhiều nếu cuối tuần này mày không trả nợ cho ông đây thì phải tới địa chỉ này tiếp khách cho ông. Nếu không đừng trách ông đây độc ác.Trước khi đi hắn còn tiếc nuối đá vào lưng Nhã Dịch một cái rõ đau rồi mới chịu quay lưng bỏ đi.Vì lí do đó Lý Nhã Thuần mới hẹn gặp Trần Triều Hi và định nhờ anh giúp đỡ nhưng đã muộn. Anh đã từ chối cô, hy vọng cuối cùng của cô đã tan thành mây khói.Một khi bánh xe số mệnh đã trật đường ray thì vĩnh viễn không thể quay đầu lại được.