Tác giả:

Mẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha...

Chương 33: Nghe lén

Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của EmTác giả: Ôn Nhã TâmTruyện Converter, Truyện TeenMẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha... Nhã Dịch nếu lấy tay Nhã Thuần, làm nũng:- Nhã Thuần làm việc sau về sớm thế? Vậy Nhã Thuần đưa Nhã Dịch đi khu vui chơi nha, nha.Nhã Thuần nhíu mày nói:- Không được, hôm nay chị có việc bận. Chị sẽ nấu thật nhiều món ngon cho Nhã Dịch bù lại được không?- Không. Nhã Dịch không thích, Nhã Dịch chỉ muốn đi chơi với Nhã Thuần thôi.- Bữa khác chị sẽ bù lại cho Nhã Dịch. Nhưng hôm nay không thể, thôi Nhã Dịch ra ngoài đi phòng xem TV đi. Lát nữa chị ra.Hôm nay, Nhã Thuần phải xin nghĩ làm thêm về sớm, vì cái mệnh lệnh của ai kia. Mở tiệc thì sao không tới nhà hàng đi, còn bày đặc tổ chức ở nhà. Đã vậy không nói còn bắt cô làm món này, món kia, cô thật sự muốn bỏ một ít thuốc sổ vào, cho hắn ….. haha.Nhã Dịch quay lưng bước ra cửa. Chưa được mấy phút đã quay trở lại, trên tay còn mang theo cái ghế. Nó để ghế xuống rồi leo lên đứng kế Nhã Thuần:- Để Nhã Dịch giúp Nhã Thuần lặt rau nha.Nhã Thuần mỉm cười sung sướng, cô lấy tay niết cái mũi của Nhã Dịch, giọng đầy sủng nịch nói:- Thiên sứ, chị yêu nhóc chết mất.- Nhã Thuần phá hư, nói yêu người ta mà niết mũi người ta đỏ như quả cà chua, đau thiệt là đau. Bắt đền Nhã Thuần đó.Nhã Thuần khom người xuống, tươi cười nhìn nó nói:- Vậy Nhã Dịch muốn sau nè?Nhã Dịch không nói gì, nhìn Nhã Thuần cười gian hai tiếng, rồi đặt lên má Nhã Thuần một cái hôn thật kêu.Nhã Thuần ngơ ngác, rồi nở nụ cười hài lòng:- Không ngờ Nhã Dịch của chị gian thật đấy.Nam Cung Hạo Thiên vừa về tới, nghe trong phòng bết có tiếng cười nói huyên thiên, nên đến xem thử.Đứng trước cửa phòng ánh nhìn thấy hình ảnh hai chị em, kẻ sướng người họa, trong thật ấm cúng và hạnh phúc, khiến người ta phải ghen tỵ. Nam Cung Hạo Thiên bất giác nở nụ cười, nhưng nhanh chóng biến mất.Trong lòng thầm rủa một câu, chắc anh bị quỷ ám rồi, từ lúc nào mà một con người lãnh khốc, vô tình như anh lại tò mò đi rình chuyện người khác.Anh xảy bước nhanh vào phòng, đóng sập cửa lại.

Nhã Dịch nếu lấy tay Nhã Thuần, làm nũng:

- Nhã Thuần làm việc sau về sớm thế? Vậy Nhã Thuần đưa Nhã Dịch đi khu vui chơi nha, nha.

Nhã Thuần nhíu mày nói:

- Không được, hôm nay chị có việc bận. Chị sẽ nấu thật nhiều món ngon cho Nhã Dịch bù lại được không?

- Không. Nhã Dịch không thích, Nhã Dịch chỉ muốn đi chơi với Nhã Thuần thôi.

- Bữa khác chị sẽ bù lại cho Nhã Dịch. Nhưng hôm nay không thể, thôi Nhã Dịch ra ngoài đi phòng xem TV đi. Lát nữa chị ra.

Hôm nay, Nhã Thuần phải xin nghĩ làm thêm về sớm, vì cái mệnh lệnh của ai kia. Mở tiệc thì sao không tới nhà hàng đi, còn bày đặc tổ chức ở nhà. Đã vậy không nói còn bắt cô làm món này, món kia, cô thật sự muốn bỏ một ít thuốc sổ vào, cho hắn ….. haha.

Nhã Dịch quay lưng bước ra cửa. Chưa được mấy phút đã quay trở lại, trên tay còn mang theo cái ghế. Nó để ghế xuống rồi leo lên đứng kế Nhã Thuần:

- Để Nhã Dịch giúp Nhã Thuần lặt rau nha.

Nhã Thuần mỉm cười sung sướng, cô lấy tay niết cái mũi của Nhã Dịch, giọng đầy sủng nịch nói:

- Thiên sứ, chị yêu nhóc chết mất.

- Nhã Thuần phá hư, nói yêu người ta mà niết mũi người ta đỏ như quả cà chua, đau thiệt là đau. Bắt đền Nhã Thuần đó.

Nhã Thuần khom người xuống, tươi cười nhìn nó nói:

- Vậy Nhã Dịch muốn sau nè?

Nhã Dịch không nói gì, nhìn Nhã Thuần cười gian hai tiếng, rồi đặt lên má Nhã Thuần một cái hôn thật kêu.

Nhã Thuần ngơ ngác, rồi nở nụ cười hài lòng:

- Không ngờ Nhã Dịch của chị gian thật đấy.

Nam Cung Hạo Thiên vừa về tới, nghe trong phòng bết có tiếng cười nói huyên thiên, nên đến xem thử.

Đứng trước cửa phòng ánh nhìn thấy hình ảnh hai chị em, kẻ sướng người họa, trong thật ấm cúng và hạnh phúc, khiến người ta phải ghen tỵ. Nam Cung Hạo Thiên bất giác nở nụ cười, nhưng nhanh chóng biến mất.

Trong lòng thầm rủa một câu, chắc anh bị quỷ ám rồi, từ lúc nào mà một con người lãnh khốc, vô tình như anh lại tò mò đi rình chuyện người khác.

Anh xảy bước nhanh vào phòng, đóng sập cửa lại.

Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của EmTác giả: Ôn Nhã TâmTruyện Converter, Truyện TeenMẹ cô bị ung thư không tiền phẫu thuật, ba cô đi mượn bọn cho vay nặng lãi để cứu mẹ, nhưng bị trộm mất trên đường đi đến bệnh viện. Vậy là mẹ phải cô chết, ba cô do làm việc cậc lực, quá độ để trả nợ nên bị lao phổi nặng. Lúc đang học nhận được thông báo từ bệnh viện cô lao ra khỏi phòng học như ngừơi mất trí, nhưng vẫn không kịp để gặp mặt cha cô lần cuối. Bây giờ cô phải làm gì đây, đeo trên mình mối nợ 30 triệu, những người thân yêu nhất của cô cũng lần lượt bỏ cô mà đi. “Ông trời…ơi…. Ông muốn tôi làm sao đây”. Lúc ấy có một chiếc xe tải đang chạy tới, Nhã Thuần dường như thấy ba mẹ đang nhìn cô. Giờ phút này cô nhắm mắt và chạy ra. Đó là Lý Nhã Dịch, em trai cô chỉ mới 5 tuổi. Nhã Dịch chạy đến bên chị, và thì thào nói: - Nhã Thuần! Chị nói chiều nay sẽ dẫn em đi thăm cha mà. Sau giờ này chị mới về. Em muốn cha ... huhuhu…Nhã Dịch muốn gặp cha... Nhã Dịch nếu lấy tay Nhã Thuần, làm nũng:- Nhã Thuần làm việc sau về sớm thế? Vậy Nhã Thuần đưa Nhã Dịch đi khu vui chơi nha, nha.Nhã Thuần nhíu mày nói:- Không được, hôm nay chị có việc bận. Chị sẽ nấu thật nhiều món ngon cho Nhã Dịch bù lại được không?- Không. Nhã Dịch không thích, Nhã Dịch chỉ muốn đi chơi với Nhã Thuần thôi.- Bữa khác chị sẽ bù lại cho Nhã Dịch. Nhưng hôm nay không thể, thôi Nhã Dịch ra ngoài đi phòng xem TV đi. Lát nữa chị ra.Hôm nay, Nhã Thuần phải xin nghĩ làm thêm về sớm, vì cái mệnh lệnh của ai kia. Mở tiệc thì sao không tới nhà hàng đi, còn bày đặc tổ chức ở nhà. Đã vậy không nói còn bắt cô làm món này, món kia, cô thật sự muốn bỏ một ít thuốc sổ vào, cho hắn ….. haha.Nhã Dịch quay lưng bước ra cửa. Chưa được mấy phút đã quay trở lại, trên tay còn mang theo cái ghế. Nó để ghế xuống rồi leo lên đứng kế Nhã Thuần:- Để Nhã Dịch giúp Nhã Thuần lặt rau nha.Nhã Thuần mỉm cười sung sướng, cô lấy tay niết cái mũi của Nhã Dịch, giọng đầy sủng nịch nói:- Thiên sứ, chị yêu nhóc chết mất.- Nhã Thuần phá hư, nói yêu người ta mà niết mũi người ta đỏ như quả cà chua, đau thiệt là đau. Bắt đền Nhã Thuần đó.Nhã Thuần khom người xuống, tươi cười nhìn nó nói:- Vậy Nhã Dịch muốn sau nè?Nhã Dịch không nói gì, nhìn Nhã Thuần cười gian hai tiếng, rồi đặt lên má Nhã Thuần một cái hôn thật kêu.Nhã Thuần ngơ ngác, rồi nở nụ cười hài lòng:- Không ngờ Nhã Dịch của chị gian thật đấy.Nam Cung Hạo Thiên vừa về tới, nghe trong phòng bết có tiếng cười nói huyên thiên, nên đến xem thử.Đứng trước cửa phòng ánh nhìn thấy hình ảnh hai chị em, kẻ sướng người họa, trong thật ấm cúng và hạnh phúc, khiến người ta phải ghen tỵ. Nam Cung Hạo Thiên bất giác nở nụ cười, nhưng nhanh chóng biến mất.Trong lòng thầm rủa một câu, chắc anh bị quỷ ám rồi, từ lúc nào mà một con người lãnh khốc, vô tình như anh lại tò mò đi rình chuyện người khác.Anh xảy bước nhanh vào phòng, đóng sập cửa lại.

Chương 33: Nghe lén