Chính vì ngây thơ đặt vào họ niềm tin mà cuộc sống của người nọ mới trở nên trớ trêu đến vậy. "Tôi làm mọi thứ chỉ muốn các người nhìn tôi một lần, tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Các người có từng xem tôi là người nhà không hả. Tôi đã nghĩ nếu tôi an phận làm cái bóng phía sau nâng đỡ cho Hinh Nhi của các người thì các người sẽ đối xử với tôi tốt một chút, nhưng vốn dĩ cũng là do tôi ảo tưởng mà thành. Để đến giờ ngay cả cái thân xác này cũng bị các người mặc sức hành hạ, để cuối cùng trở thành vật hi sinh để hiến tim cho con gái quý báu của người. Haha thật ngu, tôi thật là ngu." Giọng nói non nớt cố lấy hết sức gào lên trong tuyệt vọng, những con người trước mặt người thiếu niên cũng thật lạnh nhạt, trong mắt của họ chẳng có lấy một tia thương xót hay cảm động nào cho những việc mà cậu đã làm cho cả nhà họ. Cưỡng ép một người phải hiến tim, hiến đi chính mạng sống của mình. Độc ác, tàn nhẫn vô cùng."Đè nó lại, cưỡng chế tiêm thuốc đi.
Chương 326: Bàn bạc kỹ lưỡng
Xuyên Chứng Chỉ Thanh XuânTác giả: WDR | QueenTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên KhôngChính vì ngây thơ đặt vào họ niềm tin mà cuộc sống của người nọ mới trở nên trớ trêu đến vậy. "Tôi làm mọi thứ chỉ muốn các người nhìn tôi một lần, tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Các người có từng xem tôi là người nhà không hả. Tôi đã nghĩ nếu tôi an phận làm cái bóng phía sau nâng đỡ cho Hinh Nhi của các người thì các người sẽ đối xử với tôi tốt một chút, nhưng vốn dĩ cũng là do tôi ảo tưởng mà thành. Để đến giờ ngay cả cái thân xác này cũng bị các người mặc sức hành hạ, để cuối cùng trở thành vật hi sinh để hiến tim cho con gái quý báu của người. Haha thật ngu, tôi thật là ngu." Giọng nói non nớt cố lấy hết sức gào lên trong tuyệt vọng, những con người trước mặt người thiếu niên cũng thật lạnh nhạt, trong mắt của họ chẳng có lấy một tia thương xót hay cảm động nào cho những việc mà cậu đã làm cho cả nhà họ. Cưỡng ép một người phải hiến tim, hiến đi chính mạng sống của mình. Độc ác, tàn nhẫn vô cùng."Đè nó lại, cưỡng chế tiêm thuốc đi. Vãi ạ, nhóm của Tiểu Nhạc xui tới vậy sao? ][ Đầu xuôi đuôi chẳng lọt ][ Ballet thật sự rất khó[Tôi đang học Ballet đây, phải nói độ khó rất cao còn rất là đau đớn nữa ấy ][ Có vẻ năm nay bình hoa di động lại không được debut nữa rồi ][ Thích gây war hay j mà nhiều lời vậy, biến dùm đi ][ Anti fan dạo giờ ghê thật, người ta đã nói không phải rồi. Đã chứng minh bản thân vậy rồi còn không tha cho người ta nữa ][ Ăn hết cơm nhà mày à, tui tao thích anti nó đấy, làm sao. Muốn như nào?][Má, tụi này điên hết rồi ]Để tránh gây war nghiêm trọng bên phía chương trình nhanh chóng bật quản chế bình luận, tiếp tục chương trình các nhóm đã nhanh chóng bốc xong lượt của mình.Và bây giờ chính là thời khắc mẫu chốt để xem thử số thứ tự của các nhóm biểu diễn vào đêm chung kết diễn ra vào 2 tuần tới."Lần này chúng ta lại xếp chót nữa à?""Em cũng không bất ngờ cho lắm""Thôi kệ vậy""Vâng"Hoàng Nhạc và Mộc Hạ rời tầm mắt, buổi live hôm nay đã kết thúc. Để tranh thủ thời gian thì cả hai đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau về phổ nhạc, trang phục,....một cách chu đáo. Và địa điểm bọn họ chọn là ở thư viện cafe mới mở có view nhìn ra phố phường rất thơ. Ở đây chia làm hai khu, nên không ai chạm vào ai." Anh thấy nên điểm xuyến thêm vào phần đuôi này một vài chiếc lông vũ đi, nó sẽ tạo ra điểm nhấn khi xoay người""Chúng ta sẽ lấy bối cảnh là thiên đường và địa ngục ha, nên phần trang phục của anh sẽ là một chiếc áo sơ mi đen hở xuống phần ngực để tạo sự quyến rũ và ma mị. Còn thêm một chiếc áo choàng phía sau nữa, nhìn sẽ rất tuyệt. Nếu cần thiết thì nên đổi thắc lưng da thành những loại trang sức bạc lấp lánh""Vậy em có muốn thêm điểm nhấn gì vào trang phục của bản thân không?""Em thấy trang phục của em nên làm đơn giản thì hơn, dù gì em cũng sẽ đảm nhiệm phần múa. Anh sẽ hỗ trợ nâng người em lên, với một số chi tiết khác.""Trang phục lần này của em phải bó sát đấy, tuy không hoàn toàn là màu trắng nhưng thêm cái đuôi thôi thật sự không ổn nhi?""Em nghĩ như vậy là ổn rồi ạ, với lại chúng ta nên bàn bạc một số sự cố có thể xảy ra nữa. Ví dụ như mất điện"Mộc Hạ đảo mắt nhìn ra phía ngoài, bóng đen lấp ló cuối góc phố nhỏ chợt kéo thấp mũ xoay người bỏ đi. Cậu chỉ cười cho không nói thêm gì, vì lần này mỗi tiết mục của thí sinh đều hoàn toàn khác nhau nên việc đánh cắp là không thể. Nên tên kia chắc chắn sẽ có dự tính khác dù gì nhóm bọn họ xui xẻo lại là nhóm biểu diễn cuối cùng."Em nhìn gì vậy, Tiểu Hạ""Dạ không ạ, chúng ta tiếp bàn về phần lời đi ha. Còn về sự cố thì chúng ta nên giấu một món quà bí mật nào""Nghe hay đấy, anh đang cảm thấy rất phấn khích đây"Hoàng Nhạc vui vẻ tiếp tục hăng hái bàn luận về kế hoạch cho buổi diễn cuối của bọn họ và đây cũng là lần cuối cùng anh được đứng chung sân khấu với cậu em trai dễ thương này. Ngay từ đầu Hoàng Nhạc và Mộc Hạ không định debut nhóm nhạc.Hai người có ước mơ và khát vọng riêng nên họ không thể đứng chung sân khấu và bước cùng nhau trên mọi hành trình được. Bọn họ đều có lý tưởng riêng và sẽ vì nó mà tiến lên dù cho có tiết nuối cỡ nào.Bàn bạc xong xuôi mọi thứ thì Mộc Hạ và Hoàng Nhạc cũng tạm biệt nhau, cậu rảo bước chầm chậm hoà vào dòng người mà bước về nhà. Đi ngang ngõ nhỏ lại bị túm lấy một cách bất ngờ, người kia nhanh chóng kéo cậu vào trong hẻm.
Xuyên Chứng Chỉ Thanh XuânTác giả: WDR | QueenTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên KhôngChính vì ngây thơ đặt vào họ niềm tin mà cuộc sống của người nọ mới trở nên trớ trêu đến vậy. "Tôi làm mọi thứ chỉ muốn các người nhìn tôi một lần, tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Các người có từng xem tôi là người nhà không hả. Tôi đã nghĩ nếu tôi an phận làm cái bóng phía sau nâng đỡ cho Hinh Nhi của các người thì các người sẽ đối xử với tôi tốt một chút, nhưng vốn dĩ cũng là do tôi ảo tưởng mà thành. Để đến giờ ngay cả cái thân xác này cũng bị các người mặc sức hành hạ, để cuối cùng trở thành vật hi sinh để hiến tim cho con gái quý báu của người. Haha thật ngu, tôi thật là ngu." Giọng nói non nớt cố lấy hết sức gào lên trong tuyệt vọng, những con người trước mặt người thiếu niên cũng thật lạnh nhạt, trong mắt của họ chẳng có lấy một tia thương xót hay cảm động nào cho những việc mà cậu đã làm cho cả nhà họ. Cưỡng ép một người phải hiến tim, hiến đi chính mạng sống của mình. Độc ác, tàn nhẫn vô cùng."Đè nó lại, cưỡng chế tiêm thuốc đi. Vãi ạ, nhóm của Tiểu Nhạc xui tới vậy sao? ][ Đầu xuôi đuôi chẳng lọt ][ Ballet thật sự rất khó[Tôi đang học Ballet đây, phải nói độ khó rất cao còn rất là đau đớn nữa ấy ][ Có vẻ năm nay bình hoa di động lại không được debut nữa rồi ][ Thích gây war hay j mà nhiều lời vậy, biến dùm đi ][ Anti fan dạo giờ ghê thật, người ta đã nói không phải rồi. Đã chứng minh bản thân vậy rồi còn không tha cho người ta nữa ][ Ăn hết cơm nhà mày à, tui tao thích anti nó đấy, làm sao. Muốn như nào?][Má, tụi này điên hết rồi ]Để tránh gây war nghiêm trọng bên phía chương trình nhanh chóng bật quản chế bình luận, tiếp tục chương trình các nhóm đã nhanh chóng bốc xong lượt của mình.Và bây giờ chính là thời khắc mẫu chốt để xem thử số thứ tự của các nhóm biểu diễn vào đêm chung kết diễn ra vào 2 tuần tới."Lần này chúng ta lại xếp chót nữa à?""Em cũng không bất ngờ cho lắm""Thôi kệ vậy""Vâng"Hoàng Nhạc và Mộc Hạ rời tầm mắt, buổi live hôm nay đã kết thúc. Để tranh thủ thời gian thì cả hai đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau về phổ nhạc, trang phục,....một cách chu đáo. Và địa điểm bọn họ chọn là ở thư viện cafe mới mở có view nhìn ra phố phường rất thơ. Ở đây chia làm hai khu, nên không ai chạm vào ai." Anh thấy nên điểm xuyến thêm vào phần đuôi này một vài chiếc lông vũ đi, nó sẽ tạo ra điểm nhấn khi xoay người""Chúng ta sẽ lấy bối cảnh là thiên đường và địa ngục ha, nên phần trang phục của anh sẽ là một chiếc áo sơ mi đen hở xuống phần ngực để tạo sự quyến rũ và ma mị. Còn thêm một chiếc áo choàng phía sau nữa, nhìn sẽ rất tuyệt. Nếu cần thiết thì nên đổi thắc lưng da thành những loại trang sức bạc lấp lánh""Vậy em có muốn thêm điểm nhấn gì vào trang phục của bản thân không?""Em thấy trang phục của em nên làm đơn giản thì hơn, dù gì em cũng sẽ đảm nhiệm phần múa. Anh sẽ hỗ trợ nâng người em lên, với một số chi tiết khác.""Trang phục lần này của em phải bó sát đấy, tuy không hoàn toàn là màu trắng nhưng thêm cái đuôi thôi thật sự không ổn nhi?""Em nghĩ như vậy là ổn rồi ạ, với lại chúng ta nên bàn bạc một số sự cố có thể xảy ra nữa. Ví dụ như mất điện"Mộc Hạ đảo mắt nhìn ra phía ngoài, bóng đen lấp ló cuối góc phố nhỏ chợt kéo thấp mũ xoay người bỏ đi. Cậu chỉ cười cho không nói thêm gì, vì lần này mỗi tiết mục của thí sinh đều hoàn toàn khác nhau nên việc đánh cắp là không thể. Nên tên kia chắc chắn sẽ có dự tính khác dù gì nhóm bọn họ xui xẻo lại là nhóm biểu diễn cuối cùng."Em nhìn gì vậy, Tiểu Hạ""Dạ không ạ, chúng ta tiếp bàn về phần lời đi ha. Còn về sự cố thì chúng ta nên giấu một món quà bí mật nào""Nghe hay đấy, anh đang cảm thấy rất phấn khích đây"Hoàng Nhạc vui vẻ tiếp tục hăng hái bàn luận về kế hoạch cho buổi diễn cuối của bọn họ và đây cũng là lần cuối cùng anh được đứng chung sân khấu với cậu em trai dễ thương này. Ngay từ đầu Hoàng Nhạc và Mộc Hạ không định debut nhóm nhạc.Hai người có ước mơ và khát vọng riêng nên họ không thể đứng chung sân khấu và bước cùng nhau trên mọi hành trình được. Bọn họ đều có lý tưởng riêng và sẽ vì nó mà tiến lên dù cho có tiết nuối cỡ nào.Bàn bạc xong xuôi mọi thứ thì Mộc Hạ và Hoàng Nhạc cũng tạm biệt nhau, cậu rảo bước chầm chậm hoà vào dòng người mà bước về nhà. Đi ngang ngõ nhỏ lại bị túm lấy một cách bất ngờ, người kia nhanh chóng kéo cậu vào trong hẻm.
Xuyên Chứng Chỉ Thanh XuânTác giả: WDR | QueenTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Teen, Truyện Xuyên KhôngChính vì ngây thơ đặt vào họ niềm tin mà cuộc sống của người nọ mới trở nên trớ trêu đến vậy. "Tôi làm mọi thứ chỉ muốn các người nhìn tôi một lần, tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Các người có từng xem tôi là người nhà không hả. Tôi đã nghĩ nếu tôi an phận làm cái bóng phía sau nâng đỡ cho Hinh Nhi của các người thì các người sẽ đối xử với tôi tốt một chút, nhưng vốn dĩ cũng là do tôi ảo tưởng mà thành. Để đến giờ ngay cả cái thân xác này cũng bị các người mặc sức hành hạ, để cuối cùng trở thành vật hi sinh để hiến tim cho con gái quý báu của người. Haha thật ngu, tôi thật là ngu." Giọng nói non nớt cố lấy hết sức gào lên trong tuyệt vọng, những con người trước mặt người thiếu niên cũng thật lạnh nhạt, trong mắt của họ chẳng có lấy một tia thương xót hay cảm động nào cho những việc mà cậu đã làm cho cả nhà họ. Cưỡng ép một người phải hiến tim, hiến đi chính mạng sống của mình. Độc ác, tàn nhẫn vô cùng."Đè nó lại, cưỡng chế tiêm thuốc đi. Vãi ạ, nhóm của Tiểu Nhạc xui tới vậy sao? ][ Đầu xuôi đuôi chẳng lọt ][ Ballet thật sự rất khó[Tôi đang học Ballet đây, phải nói độ khó rất cao còn rất là đau đớn nữa ấy ][ Có vẻ năm nay bình hoa di động lại không được debut nữa rồi ][ Thích gây war hay j mà nhiều lời vậy, biến dùm đi ][ Anti fan dạo giờ ghê thật, người ta đã nói không phải rồi. Đã chứng minh bản thân vậy rồi còn không tha cho người ta nữa ][ Ăn hết cơm nhà mày à, tui tao thích anti nó đấy, làm sao. Muốn như nào?][Má, tụi này điên hết rồi ]Để tránh gây war nghiêm trọng bên phía chương trình nhanh chóng bật quản chế bình luận, tiếp tục chương trình các nhóm đã nhanh chóng bốc xong lượt của mình.Và bây giờ chính là thời khắc mẫu chốt để xem thử số thứ tự của các nhóm biểu diễn vào đêm chung kết diễn ra vào 2 tuần tới."Lần này chúng ta lại xếp chót nữa à?""Em cũng không bất ngờ cho lắm""Thôi kệ vậy""Vâng"Hoàng Nhạc và Mộc Hạ rời tầm mắt, buổi live hôm nay đã kết thúc. Để tranh thủ thời gian thì cả hai đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau về phổ nhạc, trang phục,....một cách chu đáo. Và địa điểm bọn họ chọn là ở thư viện cafe mới mở có view nhìn ra phố phường rất thơ. Ở đây chia làm hai khu, nên không ai chạm vào ai." Anh thấy nên điểm xuyến thêm vào phần đuôi này một vài chiếc lông vũ đi, nó sẽ tạo ra điểm nhấn khi xoay người""Chúng ta sẽ lấy bối cảnh là thiên đường và địa ngục ha, nên phần trang phục của anh sẽ là một chiếc áo sơ mi đen hở xuống phần ngực để tạo sự quyến rũ và ma mị. Còn thêm một chiếc áo choàng phía sau nữa, nhìn sẽ rất tuyệt. Nếu cần thiết thì nên đổi thắc lưng da thành những loại trang sức bạc lấp lánh""Vậy em có muốn thêm điểm nhấn gì vào trang phục của bản thân không?""Em thấy trang phục của em nên làm đơn giản thì hơn, dù gì em cũng sẽ đảm nhiệm phần múa. Anh sẽ hỗ trợ nâng người em lên, với một số chi tiết khác.""Trang phục lần này của em phải bó sát đấy, tuy không hoàn toàn là màu trắng nhưng thêm cái đuôi thôi thật sự không ổn nhi?""Em nghĩ như vậy là ổn rồi ạ, với lại chúng ta nên bàn bạc một số sự cố có thể xảy ra nữa. Ví dụ như mất điện"Mộc Hạ đảo mắt nhìn ra phía ngoài, bóng đen lấp ló cuối góc phố nhỏ chợt kéo thấp mũ xoay người bỏ đi. Cậu chỉ cười cho không nói thêm gì, vì lần này mỗi tiết mục của thí sinh đều hoàn toàn khác nhau nên việc đánh cắp là không thể. Nên tên kia chắc chắn sẽ có dự tính khác dù gì nhóm bọn họ xui xẻo lại là nhóm biểu diễn cuối cùng."Em nhìn gì vậy, Tiểu Hạ""Dạ không ạ, chúng ta tiếp bàn về phần lời đi ha. Còn về sự cố thì chúng ta nên giấu một món quà bí mật nào""Nghe hay đấy, anh đang cảm thấy rất phấn khích đây"Hoàng Nhạc vui vẻ tiếp tục hăng hái bàn luận về kế hoạch cho buổi diễn cuối của bọn họ và đây cũng là lần cuối cùng anh được đứng chung sân khấu với cậu em trai dễ thương này. Ngay từ đầu Hoàng Nhạc và Mộc Hạ không định debut nhóm nhạc.Hai người có ước mơ và khát vọng riêng nên họ không thể đứng chung sân khấu và bước cùng nhau trên mọi hành trình được. Bọn họ đều có lý tưởng riêng và sẽ vì nó mà tiến lên dù cho có tiết nuối cỡ nào.Bàn bạc xong xuôi mọi thứ thì Mộc Hạ và Hoàng Nhạc cũng tạm biệt nhau, cậu rảo bước chầm chậm hoà vào dòng người mà bước về nhà. Đi ngang ngõ nhỏ lại bị túm lấy một cách bất ngờ, người kia nhanh chóng kéo cậu vào trong hẻm.