Tác giả:

Thầy Minh cảm thấy như tóc mình đã bạc thêm vài sợi. Ông nghiêm mặt nhìn đứa học trò đang như ngồi trên đống lửa ở đối diện. Rõ ràng là một cô nhóc xinh xắn đáng yêu, vậy mà hết lần này đến lần khác khiến ông phải nhọc lòng. Thầy Minh đưa tay xoa xoa thái dương, thở dài một hơi rồi nói: "Haiz, lần sau không được đọc mấy loại đọc sách báo linh tinh trong giờ học nữa, trò nghe rõ chưa?""Thưa thầy, em nghe rất rõ rồi ạ."Trước thưa sau ạ, Ngọc Nghi cảm thấy mình đã diễn rất đạt vai ăn năn sám hối rồi, thật mong thầy Minh sẽ mau chóng thả cô đi. Quả nhiên, thầy Minh chỉ hơi nhíu mày một cái, căn dặn đôi ba câu rồi cũng bảo cô ra ngoài. Ngọc Nghi cười tươi, trước khi đi còn không quên vẫy tay chào tạm biệt thầy. Vừa bước ra khỏi phòng giám thị, Ngọc Nghi đã nghe thấy âm thanh phát ra từ chiếc loa cũ kỹ treo trên tường: "Chào các bạn học sinh thân mến, tôi là Vũ Hoài Chiêu, xin phép đại diện cho khối 11 để bắt đầu buổi diễn thuyết hôm nay..."Giọng nói trong trẻo hoàn toàn không vì chất lượng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...