Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 839: SAU ĐÓ XẢY RA CHUYỆN GÌ
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi cảm thấy vẻ mặt Lưu Chiến Hằng rất kỳ lạ.Cô siết chặt túi xách trong tay, điện thoại cô đang ở trong túi.Trong lòng cô đang cân nhắc tỷ lệ cô lấy điện thoại ra gọi báo cảnh sát là bao nhiêu, nếu lát nữa Lưu Chiến Hằng muốn gây bất lợi cho cô.Thời Dũng cũng là người cảnh giác, nếu anh ta không tìm thấy Mạc Đình Kiên trong siêu thị, chắc chắn sẽ ra ngoài rất nhanh.Nếu anh ta không nhìn thấy cô ở trước cửa, sẽ bắt đầu nghi ngờ ngay.Mặc dù trong lòng Hạ Diệp Chi cảnh giác nhưng trên mặt vẫn không thay đổi: “Anh nhớ tới điều gì?”Cô có thể khẳng định, chắc chắn Mạc Đình Kiên đã mang hộp bút máy cũ để vào phòng làm việc của Mạc thị.Người có thể quen thuộc với Mạc thị, né tránh camera và Thời Dũng, bảo đảm người đầu tiên phát hiện ra gói hàng là Hạ Diệp Chi, cũng chỉ có Mạc Đình Kiên.Chắc chắn tờ giấy trong hộp bút máy cũng do Mạc Đình Kiên viết.Nhưng vấn đề ở đây là, vì sao khi cô tới đây lại gặp Lưu Chiến Hằng chứ không phải Mạc Đình Kiên.Tâm tư Lưu Chiến Hằng thâm trầm, lại cực kỳ thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra Hạ Diệp Chi đang giả vờ bình tĩnh.Nhưng chuyện này không quan trọng với anh ta.Anh ngước mắt nhìn phía khác, vẻ mặt hồi ức: “Lúc nhỏ, nhà tôi ở con phố bên cạnh, ba mẹ tôi yêu thương nhau, em trai và em gái tôi cũng rất thông minh…”Hạ Diệp Chi nghe anh ta nói những điều này thì đáy lòng dâng lên một cảm giác rất kỳ lạ.“Nhưng… sau đó…” Vẻ ấm áp trên mặt Lưu Chiến Hằng đã biến mất, trở nên cực kỳ thâm trầm: “Bọn họ vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc mà chịu liên lụy…”“Vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên sao?” Hạ Diệp Chi nhớ tới trước đây cô cũng biết một chút về vụ án của mẹ Mạc Đình Kiên, nhưng không có cơ hội đi tìm hiểu.“Những con người dơ bẩn và buồn nôn nhà họ Mạc, nội bộ gia tộc bọn họ bê bối, nhưng lại bắt người ngoài trả nợ thay cho họ.” Vẻ mặt Lưu Chiến Hằng trở nên nham hiểm: “Khi đó nhà chúng tôi mở một nhà xưởng nhỏ, chủ nhật ba mẹ tôi sẽ dẫn chúng tôi tới nhà xưởng. Ngày mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc là ngày chủ nhật ở trong nhà xưởng chúng tôi đi ngang qua, ba tôi là người rất trọng nghĩa, ông ấy đã báo cảnh sát…”Lưu Chiến Hằng nói đến đây thì đột ngột ngừng lại.Hạ Diệp Chi biết, câu chuyện này không thể kết thúc như vậy.Nếu câu chuyện này kết thúc như vậy thì Lưu Chiến Hằng sẽ không phải Lưu Chiến Hằng ngày hôm nay.“Em biết sau khi ông ấy báo cảnh sát đã xảy ra chuyện gì không?” Lưu Chiến Hằng đột nhiên bước lên phía trước, từng bước áp sát Hạ Diệp Chi.“Xảy ra chuyện gì vậy?”Hạ Diệp Chi biết đây là vấn đề cực kỳ quan trọng, rất có thể chuyện phát sinh kế tiếp chính là nguyên nhân dẫn đến Lưu Chiến Hằng hận Mạc Đình Kiên.Lưu Chiến Hằng cười không ra tiếng, tiếng cười khiến người nghe có chút sởn tóc gáy.“Ba tôi báo cảnh sát xong, chưa kịp cất điện thoại thì người bên trong đã xông ra ngoài…” Lưu Chiến Hằng nhìn Hạ Diệp Chi sâu xa: “Chỉ có mình tôi chạy thoát.”“Em nói xem, tại sao ba tôi vừa báo cảnh sát thì người bên trong đã xông ra rồi?” Lưu Chiến Hằng nói xong thì bình tĩnh nhìn chằm chằm Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi mím môi nói: “Bởi vì cục cảnh sát có nội ứng.”“Không phải cục cảnh sát có nội ứng mà là nhà họ Mạc có nội ứng, toàn bộ vụ việc của mẹ Mạc Đình Kiên đều do nhà họ Mạc tự mình thiết kế!” Sắc mặt Lưu Chiến Hằng cực kỳ thâm trầm, giọng anh cao vút: “Nhưng chuyện này có liên quan gì đến gia đình tôi? Cuối cùng ba mẹ và em trai tôi đều chết hết! Chỉ còn lại đứa em gái tôi đến giờ vẫn chưa tỉnh!”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi cảm thấy vẻ mặt Lưu Chiến Hằng rất kỳ lạ.Cô siết chặt túi xách trong tay, điện thoại cô đang ở trong túi.Trong lòng cô đang cân nhắc tỷ lệ cô lấy điện thoại ra gọi báo cảnh sát là bao nhiêu, nếu lát nữa Lưu Chiến Hằng muốn gây bất lợi cho cô.Thời Dũng cũng là người cảnh giác, nếu anh ta không tìm thấy Mạc Đình Kiên trong siêu thị, chắc chắn sẽ ra ngoài rất nhanh.Nếu anh ta không nhìn thấy cô ở trước cửa, sẽ bắt đầu nghi ngờ ngay.Mặc dù trong lòng Hạ Diệp Chi cảnh giác nhưng trên mặt vẫn không thay đổi: “Anh nhớ tới điều gì?”Cô có thể khẳng định, chắc chắn Mạc Đình Kiên đã mang hộp bút máy cũ để vào phòng làm việc của Mạc thị.Người có thể quen thuộc với Mạc thị, né tránh camera và Thời Dũng, bảo đảm người đầu tiên phát hiện ra gói hàng là Hạ Diệp Chi, cũng chỉ có Mạc Đình Kiên.Chắc chắn tờ giấy trong hộp bút máy cũng do Mạc Đình Kiên viết.Nhưng vấn đề ở đây là, vì sao khi cô tới đây lại gặp Lưu Chiến Hằng chứ không phải Mạc Đình Kiên.Tâm tư Lưu Chiến Hằng thâm trầm, lại cực kỳ thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra Hạ Diệp Chi đang giả vờ bình tĩnh.Nhưng chuyện này không quan trọng với anh ta.Anh ngước mắt nhìn phía khác, vẻ mặt hồi ức: “Lúc nhỏ, nhà tôi ở con phố bên cạnh, ba mẹ tôi yêu thương nhau, em trai và em gái tôi cũng rất thông minh…”Hạ Diệp Chi nghe anh ta nói những điều này thì đáy lòng dâng lên một cảm giác rất kỳ lạ.“Nhưng… sau đó…” Vẻ ấm áp trên mặt Lưu Chiến Hằng đã biến mất, trở nên cực kỳ thâm trầm: “Bọn họ vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc mà chịu liên lụy…”“Vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên sao?” Hạ Diệp Chi nhớ tới trước đây cô cũng biết một chút về vụ án của mẹ Mạc Đình Kiên, nhưng không có cơ hội đi tìm hiểu.“Những con người dơ bẩn và buồn nôn nhà họ Mạc, nội bộ gia tộc bọn họ bê bối, nhưng lại bắt người ngoài trả nợ thay cho họ.” Vẻ mặt Lưu Chiến Hằng trở nên nham hiểm: “Khi đó nhà chúng tôi mở một nhà xưởng nhỏ, chủ nhật ba mẹ tôi sẽ dẫn chúng tôi tới nhà xưởng. Ngày mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc là ngày chủ nhật ở trong nhà xưởng chúng tôi đi ngang qua, ba tôi là người rất trọng nghĩa, ông ấy đã báo cảnh sát…”Lưu Chiến Hằng nói đến đây thì đột ngột ngừng lại.Hạ Diệp Chi biết, câu chuyện này không thể kết thúc như vậy.Nếu câu chuyện này kết thúc như vậy thì Lưu Chiến Hằng sẽ không phải Lưu Chiến Hằng ngày hôm nay.“Em biết sau khi ông ấy báo cảnh sát đã xảy ra chuyện gì không?” Lưu Chiến Hằng đột nhiên bước lên phía trước, từng bước áp sát Hạ Diệp Chi.“Xảy ra chuyện gì vậy?”Hạ Diệp Chi biết đây là vấn đề cực kỳ quan trọng, rất có thể chuyện phát sinh kế tiếp chính là nguyên nhân dẫn đến Lưu Chiến Hằng hận Mạc Đình Kiên.Lưu Chiến Hằng cười không ra tiếng, tiếng cười khiến người nghe có chút sởn tóc gáy.“Ba tôi báo cảnh sát xong, chưa kịp cất điện thoại thì người bên trong đã xông ra ngoài…” Lưu Chiến Hằng nhìn Hạ Diệp Chi sâu xa: “Chỉ có mình tôi chạy thoát.”“Em nói xem, tại sao ba tôi vừa báo cảnh sát thì người bên trong đã xông ra rồi?” Lưu Chiến Hằng nói xong thì bình tĩnh nhìn chằm chằm Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi mím môi nói: “Bởi vì cục cảnh sát có nội ứng.”“Không phải cục cảnh sát có nội ứng mà là nhà họ Mạc có nội ứng, toàn bộ vụ việc của mẹ Mạc Đình Kiên đều do nhà họ Mạc tự mình thiết kế!” Sắc mặt Lưu Chiến Hằng cực kỳ thâm trầm, giọng anh cao vút: “Nhưng chuyện này có liên quan gì đến gia đình tôi? Cuối cùng ba mẹ và em trai tôi đều chết hết! Chỉ còn lại đứa em gái tôi đến giờ vẫn chưa tỉnh!”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi cảm thấy vẻ mặt Lưu Chiến Hằng rất kỳ lạ.Cô siết chặt túi xách trong tay, điện thoại cô đang ở trong túi.Trong lòng cô đang cân nhắc tỷ lệ cô lấy điện thoại ra gọi báo cảnh sát là bao nhiêu, nếu lát nữa Lưu Chiến Hằng muốn gây bất lợi cho cô.Thời Dũng cũng là người cảnh giác, nếu anh ta không tìm thấy Mạc Đình Kiên trong siêu thị, chắc chắn sẽ ra ngoài rất nhanh.Nếu anh ta không nhìn thấy cô ở trước cửa, sẽ bắt đầu nghi ngờ ngay.Mặc dù trong lòng Hạ Diệp Chi cảnh giác nhưng trên mặt vẫn không thay đổi: “Anh nhớ tới điều gì?”Cô có thể khẳng định, chắc chắn Mạc Đình Kiên đã mang hộp bút máy cũ để vào phòng làm việc của Mạc thị.Người có thể quen thuộc với Mạc thị, né tránh camera và Thời Dũng, bảo đảm người đầu tiên phát hiện ra gói hàng là Hạ Diệp Chi, cũng chỉ có Mạc Đình Kiên.Chắc chắn tờ giấy trong hộp bút máy cũng do Mạc Đình Kiên viết.Nhưng vấn đề ở đây là, vì sao khi cô tới đây lại gặp Lưu Chiến Hằng chứ không phải Mạc Đình Kiên.Tâm tư Lưu Chiến Hằng thâm trầm, lại cực kỳ thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra Hạ Diệp Chi đang giả vờ bình tĩnh.Nhưng chuyện này không quan trọng với anh ta.Anh ngước mắt nhìn phía khác, vẻ mặt hồi ức: “Lúc nhỏ, nhà tôi ở con phố bên cạnh, ba mẹ tôi yêu thương nhau, em trai và em gái tôi cũng rất thông minh…”Hạ Diệp Chi nghe anh ta nói những điều này thì đáy lòng dâng lên một cảm giác rất kỳ lạ.“Nhưng… sau đó…” Vẻ ấm áp trên mặt Lưu Chiến Hằng đã biến mất, trở nên cực kỳ thâm trầm: “Bọn họ vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc mà chịu liên lụy…”“Vì chuyện mẹ Mạc Đình Kiên sao?” Hạ Diệp Chi nhớ tới trước đây cô cũng biết một chút về vụ án của mẹ Mạc Đình Kiên, nhưng không có cơ hội đi tìm hiểu.“Những con người dơ bẩn và buồn nôn nhà họ Mạc, nội bộ gia tộc bọn họ bê bối, nhưng lại bắt người ngoài trả nợ thay cho họ.” Vẻ mặt Lưu Chiến Hằng trở nên nham hiểm: “Khi đó nhà chúng tôi mở một nhà xưởng nhỏ, chủ nhật ba mẹ tôi sẽ dẫn chúng tôi tới nhà xưởng. Ngày mẹ Mạc Đình Kiên bị bắt cóc là ngày chủ nhật ở trong nhà xưởng chúng tôi đi ngang qua, ba tôi là người rất trọng nghĩa, ông ấy đã báo cảnh sát…”Lưu Chiến Hằng nói đến đây thì đột ngột ngừng lại.Hạ Diệp Chi biết, câu chuyện này không thể kết thúc như vậy.Nếu câu chuyện này kết thúc như vậy thì Lưu Chiến Hằng sẽ không phải Lưu Chiến Hằng ngày hôm nay.“Em biết sau khi ông ấy báo cảnh sát đã xảy ra chuyện gì không?” Lưu Chiến Hằng đột nhiên bước lên phía trước, từng bước áp sát Hạ Diệp Chi.“Xảy ra chuyện gì vậy?”Hạ Diệp Chi biết đây là vấn đề cực kỳ quan trọng, rất có thể chuyện phát sinh kế tiếp chính là nguyên nhân dẫn đến Lưu Chiến Hằng hận Mạc Đình Kiên.Lưu Chiến Hằng cười không ra tiếng, tiếng cười khiến người nghe có chút sởn tóc gáy.“Ba tôi báo cảnh sát xong, chưa kịp cất điện thoại thì người bên trong đã xông ra ngoài…” Lưu Chiến Hằng nhìn Hạ Diệp Chi sâu xa: “Chỉ có mình tôi chạy thoát.”“Em nói xem, tại sao ba tôi vừa báo cảnh sát thì người bên trong đã xông ra rồi?” Lưu Chiến Hằng nói xong thì bình tĩnh nhìn chằm chằm Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi mím môi nói: “Bởi vì cục cảnh sát có nội ứng.”“Không phải cục cảnh sát có nội ứng mà là nhà họ Mạc có nội ứng, toàn bộ vụ việc của mẹ Mạc Đình Kiên đều do nhà họ Mạc tự mình thiết kế!” Sắc mặt Lưu Chiến Hằng cực kỳ thâm trầm, giọng anh cao vút: “Nhưng chuyện này có liên quan gì đến gia đình tôi? Cuối cùng ba mẹ và em trai tôi đều chết hết! Chỉ còn lại đứa em gái tôi đến giờ vẫn chưa tỉnh!”