Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 855: KHÔNG CẦN PHẢI ĐỂ Ý ĐẾN
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên mặt không cảm xúc nhìn Hạ Diệp Chi, ánh mắt lạnh lùng, không nhìn ra vui buồn.Hạ Diệp Chi cũng ngước đầu lên đối mặt với Mạc Đình Kiên không nhượng bộ.“Diệp Chi…” Cố Tri Dân lau mồ hôi lạnh thay Hạ Diệp Chi.Cũng chỉ có Hạ Diệp Chi mới dám mắng Mạc Đình Kiên như vậy.Nếu người khác dám nói Mạc Đình Kiên như vậy…Không, người khác căn bản cũng không dám nói Mạc Đình Kiên như vậy.Hai người đối mặt nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng vẫn Mạc Đình Kiên dời mắt đi, bưng ly nước lên uống một một ngụm lớn, cũng không nói thêm gì nữa.Hạ Diệp Chi nhìn anh uống nước xong, lúc này mới phát hiện anh dùng ly nước của cô để uống.Trước khi Mạc Đình Kiên đến, trong phòng khách chỉ có ba người bọn họ, cũng chỉ có ba ly nước.Mạc Đình Kiênvừa nãy uống chén của cô.Hạ Diệp Chi mím môi, cuối cùng cũng không nói gì.Thấy hai người này rốt cục yên tĩnh lại, cuối cùng Cố Tri Dân cũng tìm cơ hội nói chuyện.“Đình Kiên, lần này những tin tung bùng phát trên mạng kia, có phải là do Lưu Chiến Hằng làm không? Rốt cuộc anh ta có mưu đồ gì?”“Đừng để ý đến những tin tức trên mạng kia.” Mạc Đình Kiên dáng vẻ bình chân như vại, giống như hoàn toàn không lo lắng gì đến danh dự của mình vậy.Cố Tri Dân nói: “Mặc kệ? Anh có biết những kẻ trên mạng đó nói anh khó nghe cỡ nào không? Nếu thực sự mặc kệ, đến lúc đó đen cũng bị bọn họ nói thành trắng, trắng cũng bị bọn họ nói thành đen đấy.”“Không cần để ý.” Mạc Đình Kiên lại lên tiếng một lần nữa, giọng nói mang theo vẻ dứt khoát không thể nghi ngờ.Cố Tri Dân còn muốn nói thêm nữa nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Mạc Đình Kiên, anh ta xòe tay nhún vai nói: “Nhưng tôi đã bảo người của bộ phận quan hệ công chúng nhúng tay vào rồi.”“Vậy bảo bọn họ dừng lại đi.”“… Anh!”Cố Tri Dân tức giận lấy điện thoại di động ra: “Được, tôi bảo bọn họ dừng tay ngay bây giờ!”Anh nói xong thì lấy điện thoại gọi cho bộ phận quan hệ công chúng trong công ty.Hạ Diệp Chi hết nhìn Cố Tri Dân lại quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên.Kết quả cô vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Mạc Đình Kiên đang nhìn cô chằm chằm.Ánh mắt đen thẳm của anh vẫn hơi tối tăm, lúc nhìn chằm chằm một người luôn khiến người ta cảm thấy hoảng hốt.Qua vài giây, Mạc Đình Kiên nhìn cô nói: “Em cũng nên gọi điện cho bộ phận quan hệ công chúng.”Sắc mặt Hạ Diệp Chi hơi ngẩn ra, quả nhiên Mạc Đình Kiên biết tất cả mọi chuyện.Hạ Diệp Chi không nói lời nào, làm bộ nghe không hiểu: “Mắc mớ gì đến tôi? Anh cho rằng tôi sẽ bảo bộ phận công chúng giúp anh PR à, đừng mơ.”Có chút ngoài ý muốn chính là Mạc Đình Kiên cũng không nói thêm gì, chỉ là nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Ồ.”“Ồ”?Đây là phản ứng gì?Mạc Đình Kiên tin lời cô như vậy sao?Hạ Diệp Chi nghiêng đầu qua chỗ khác, đáy mắt mang theo vẻ nghi ngờ.Mạc Đình Kiên đây là có ý gì?Mãi đến sau khi cơm nước xong rời khỏi Kim Hải, Hạ Diệp Chi mới hiểu tiếng “ồ” của Mạc Đình Kiên là có ý nghĩ gì.Cô trở lại văn phòng, gọi điện thoại nội bộ hỏi Thời Dũng tiến độ của bộ phận quan hệ công chúng.Kết quả nhận được tin là…“Bộ phận quan hệ công chúng nói trước đó nhận được lệnh không tiếp tục PR cho cậu chủ nữa…”Hạ Diệp Chi nghe vậy, hít sâu một hơi, yên lặng một hồi mới lên tiếng hỏi: “Ai ra lệnh?”“Bộ phận quan hệ công chúng nói là cô ra lệnh, là từ email của cô gởi tới.” Tiếng nói của Thời Dũng hơi nhỏ lại.Anh ta đoán được đã xảy ra chuyện gì.Nghe giọng điệu của Hạ Diệp Chi, cô căn bản không có đưa ra lệnh này.Mà người có thể thông qua hòm thư dưới sự nhòm ngó của mọi người đưa ra mệnh lệnh như thế chỉ có một người.Đó là Mạc Đình Kiên.“Tôi biết rồi.”Hạ Diệp Chi cúp điện thoại, cô suy nghĩ một hồi cảm thấy hơi tức giận.Mạc Đình Kiên đã như vậy mà còn có thể giả mạo cô gởi email.Cô đúng là quá xem thường Mạc Đình Kiên rồi.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên mặt không cảm xúc nhìn Hạ Diệp Chi, ánh mắt lạnh lùng, không nhìn ra vui buồn.Hạ Diệp Chi cũng ngước đầu lên đối mặt với Mạc Đình Kiên không nhượng bộ.“Diệp Chi…” Cố Tri Dân lau mồ hôi lạnh thay Hạ Diệp Chi.Cũng chỉ có Hạ Diệp Chi mới dám mắng Mạc Đình Kiên như vậy.Nếu người khác dám nói Mạc Đình Kiên như vậy…Không, người khác căn bản cũng không dám nói Mạc Đình Kiên như vậy.Hai người đối mặt nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng vẫn Mạc Đình Kiên dời mắt đi, bưng ly nước lên uống một một ngụm lớn, cũng không nói thêm gì nữa.Hạ Diệp Chi nhìn anh uống nước xong, lúc này mới phát hiện anh dùng ly nước của cô để uống.Trước khi Mạc Đình Kiên đến, trong phòng khách chỉ có ba người bọn họ, cũng chỉ có ba ly nước.Mạc Đình Kiênvừa nãy uống chén của cô.Hạ Diệp Chi mím môi, cuối cùng cũng không nói gì.Thấy hai người này rốt cục yên tĩnh lại, cuối cùng Cố Tri Dân cũng tìm cơ hội nói chuyện.“Đình Kiên, lần này những tin tung bùng phát trên mạng kia, có phải là do Lưu Chiến Hằng làm không? Rốt cuộc anh ta có mưu đồ gì?”“Đừng để ý đến những tin tức trên mạng kia.” Mạc Đình Kiên dáng vẻ bình chân như vại, giống như hoàn toàn không lo lắng gì đến danh dự của mình vậy.Cố Tri Dân nói: “Mặc kệ? Anh có biết những kẻ trên mạng đó nói anh khó nghe cỡ nào không? Nếu thực sự mặc kệ, đến lúc đó đen cũng bị bọn họ nói thành trắng, trắng cũng bị bọn họ nói thành đen đấy.”“Không cần để ý.” Mạc Đình Kiên lại lên tiếng một lần nữa, giọng nói mang theo vẻ dứt khoát không thể nghi ngờ.Cố Tri Dân còn muốn nói thêm nữa nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Mạc Đình Kiên, anh ta xòe tay nhún vai nói: “Nhưng tôi đã bảo người của bộ phận quan hệ công chúng nhúng tay vào rồi.”“Vậy bảo bọn họ dừng lại đi.”“… Anh!”Cố Tri Dân tức giận lấy điện thoại di động ra: “Được, tôi bảo bọn họ dừng tay ngay bây giờ!”Anh nói xong thì lấy điện thoại gọi cho bộ phận quan hệ công chúng trong công ty.Hạ Diệp Chi hết nhìn Cố Tri Dân lại quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên.Kết quả cô vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Mạc Đình Kiên đang nhìn cô chằm chằm.Ánh mắt đen thẳm của anh vẫn hơi tối tăm, lúc nhìn chằm chằm một người luôn khiến người ta cảm thấy hoảng hốt.Qua vài giây, Mạc Đình Kiên nhìn cô nói: “Em cũng nên gọi điện cho bộ phận quan hệ công chúng.”Sắc mặt Hạ Diệp Chi hơi ngẩn ra, quả nhiên Mạc Đình Kiên biết tất cả mọi chuyện.Hạ Diệp Chi không nói lời nào, làm bộ nghe không hiểu: “Mắc mớ gì đến tôi? Anh cho rằng tôi sẽ bảo bộ phận công chúng giúp anh PR à, đừng mơ.”Có chút ngoài ý muốn chính là Mạc Đình Kiên cũng không nói thêm gì, chỉ là nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Ồ.”“Ồ”?Đây là phản ứng gì?Mạc Đình Kiên tin lời cô như vậy sao?Hạ Diệp Chi nghiêng đầu qua chỗ khác, đáy mắt mang theo vẻ nghi ngờ.Mạc Đình Kiên đây là có ý gì?Mãi đến sau khi cơm nước xong rời khỏi Kim Hải, Hạ Diệp Chi mới hiểu tiếng “ồ” của Mạc Đình Kiên là có ý nghĩ gì.Cô trở lại văn phòng, gọi điện thoại nội bộ hỏi Thời Dũng tiến độ của bộ phận quan hệ công chúng.Kết quả nhận được tin là…“Bộ phận quan hệ công chúng nói trước đó nhận được lệnh không tiếp tục PR cho cậu chủ nữa…”Hạ Diệp Chi nghe vậy, hít sâu một hơi, yên lặng một hồi mới lên tiếng hỏi: “Ai ra lệnh?”“Bộ phận quan hệ công chúng nói là cô ra lệnh, là từ email của cô gởi tới.” Tiếng nói của Thời Dũng hơi nhỏ lại.Anh ta đoán được đã xảy ra chuyện gì.Nghe giọng điệu của Hạ Diệp Chi, cô căn bản không có đưa ra lệnh này.Mà người có thể thông qua hòm thư dưới sự nhòm ngó của mọi người đưa ra mệnh lệnh như thế chỉ có một người.Đó là Mạc Đình Kiên.“Tôi biết rồi.”Hạ Diệp Chi cúp điện thoại, cô suy nghĩ một hồi cảm thấy hơi tức giận.Mạc Đình Kiên đã như vậy mà còn có thể giả mạo cô gởi email.Cô đúng là quá xem thường Mạc Đình Kiên rồi.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên mặt không cảm xúc nhìn Hạ Diệp Chi, ánh mắt lạnh lùng, không nhìn ra vui buồn.Hạ Diệp Chi cũng ngước đầu lên đối mặt với Mạc Đình Kiên không nhượng bộ.“Diệp Chi…” Cố Tri Dân lau mồ hôi lạnh thay Hạ Diệp Chi.Cũng chỉ có Hạ Diệp Chi mới dám mắng Mạc Đình Kiên như vậy.Nếu người khác dám nói Mạc Đình Kiên như vậy…Không, người khác căn bản cũng không dám nói Mạc Đình Kiên như vậy.Hai người đối mặt nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng vẫn Mạc Đình Kiên dời mắt đi, bưng ly nước lên uống một một ngụm lớn, cũng không nói thêm gì nữa.Hạ Diệp Chi nhìn anh uống nước xong, lúc này mới phát hiện anh dùng ly nước của cô để uống.Trước khi Mạc Đình Kiên đến, trong phòng khách chỉ có ba người bọn họ, cũng chỉ có ba ly nước.Mạc Đình Kiênvừa nãy uống chén của cô.Hạ Diệp Chi mím môi, cuối cùng cũng không nói gì.Thấy hai người này rốt cục yên tĩnh lại, cuối cùng Cố Tri Dân cũng tìm cơ hội nói chuyện.“Đình Kiên, lần này những tin tung bùng phát trên mạng kia, có phải là do Lưu Chiến Hằng làm không? Rốt cuộc anh ta có mưu đồ gì?”“Đừng để ý đến những tin tức trên mạng kia.” Mạc Đình Kiên dáng vẻ bình chân như vại, giống như hoàn toàn không lo lắng gì đến danh dự của mình vậy.Cố Tri Dân nói: “Mặc kệ? Anh có biết những kẻ trên mạng đó nói anh khó nghe cỡ nào không? Nếu thực sự mặc kệ, đến lúc đó đen cũng bị bọn họ nói thành trắng, trắng cũng bị bọn họ nói thành đen đấy.”“Không cần để ý.” Mạc Đình Kiên lại lên tiếng một lần nữa, giọng nói mang theo vẻ dứt khoát không thể nghi ngờ.Cố Tri Dân còn muốn nói thêm nữa nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Mạc Đình Kiên, anh ta xòe tay nhún vai nói: “Nhưng tôi đã bảo người của bộ phận quan hệ công chúng nhúng tay vào rồi.”“Vậy bảo bọn họ dừng lại đi.”“… Anh!”Cố Tri Dân tức giận lấy điện thoại di động ra: “Được, tôi bảo bọn họ dừng tay ngay bây giờ!”Anh nói xong thì lấy điện thoại gọi cho bộ phận quan hệ công chúng trong công ty.Hạ Diệp Chi hết nhìn Cố Tri Dân lại quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên.Kết quả cô vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Mạc Đình Kiên đang nhìn cô chằm chằm.Ánh mắt đen thẳm của anh vẫn hơi tối tăm, lúc nhìn chằm chằm một người luôn khiến người ta cảm thấy hoảng hốt.Qua vài giây, Mạc Đình Kiên nhìn cô nói: “Em cũng nên gọi điện cho bộ phận quan hệ công chúng.”Sắc mặt Hạ Diệp Chi hơi ngẩn ra, quả nhiên Mạc Đình Kiên biết tất cả mọi chuyện.Hạ Diệp Chi không nói lời nào, làm bộ nghe không hiểu: “Mắc mớ gì đến tôi? Anh cho rằng tôi sẽ bảo bộ phận công chúng giúp anh PR à, đừng mơ.”Có chút ngoài ý muốn chính là Mạc Đình Kiên cũng không nói thêm gì, chỉ là nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Ồ.”“Ồ”?Đây là phản ứng gì?Mạc Đình Kiên tin lời cô như vậy sao?Hạ Diệp Chi nghiêng đầu qua chỗ khác, đáy mắt mang theo vẻ nghi ngờ.Mạc Đình Kiên đây là có ý gì?Mãi đến sau khi cơm nước xong rời khỏi Kim Hải, Hạ Diệp Chi mới hiểu tiếng “ồ” của Mạc Đình Kiên là có ý nghĩ gì.Cô trở lại văn phòng, gọi điện thoại nội bộ hỏi Thời Dũng tiến độ của bộ phận quan hệ công chúng.Kết quả nhận được tin là…“Bộ phận quan hệ công chúng nói trước đó nhận được lệnh không tiếp tục PR cho cậu chủ nữa…”Hạ Diệp Chi nghe vậy, hít sâu một hơi, yên lặng một hồi mới lên tiếng hỏi: “Ai ra lệnh?”“Bộ phận quan hệ công chúng nói là cô ra lệnh, là từ email của cô gởi tới.” Tiếng nói của Thời Dũng hơi nhỏ lại.Anh ta đoán được đã xảy ra chuyện gì.Nghe giọng điệu của Hạ Diệp Chi, cô căn bản không có đưa ra lệnh này.Mà người có thể thông qua hòm thư dưới sự nhòm ngó của mọi người đưa ra mệnh lệnh như thế chỉ có một người.Đó là Mạc Đình Kiên.“Tôi biết rồi.”Hạ Diệp Chi cúp điện thoại, cô suy nghĩ một hồi cảm thấy hơi tức giận.Mạc Đình Kiên đã như vậy mà còn có thể giả mạo cô gởi email.Cô đúng là quá xem thường Mạc Đình Kiên rồi.