Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 945: TÔI CHỈ TỚI THĂM CÔ MỘT CHÚT, NHÂN TIỆN GẶP MẠC ĐÌNH K
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Bầu không khí vốn đang thoải mái trong phòng nghỉ lập tức không còn nữa.Mặc dù Hạ Diệp Chi tận lực khống chế vẻ mặt của mình, nhưng vẫn không kiềm chế được mà thu lại nụ cười.Mạc Đình Kiên nhíu mày, quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi: “Em đợi ở đây để anh đi xem nhé.”Anh nói xong, cứ nhìn Hạ Diệp Chi như vậy, chờ câu trả lời của cô.Mạc Đình Kiên bảo, muốn cô ở đây chờ anh.Ý của anh chính là anh sẽ không nói cho cô biết tình trạng bệnh của cô.Con người thật ra rất khó bị người khác lừa dối, điều người ta am hiểu nhất chính là lừa mình dối người.Hiện giờ Mạc Đình Kiên chính là như vậy.Có phải anh cho rằng, chỉ cần anh không nói thật tình trạng của cô cho cô biết thì cô vẫn có thể sống như trước đây sao?Hạ Diệp Chi cười nói: “Nhưng em cũng muốn biết tình trạng của mình.”Mạc Đình Kiên là một người cẩn thận nội liễm, chuyện anh muốn giấu thì tuyệt đối có thể giấu đi mà không để lại chút dấu vết nào.Anh từ từ nói: “Sức khỏe của em không tốt, ở đây chờ anh.”Giọng nói của anh cương quyết.Hạ Diệp Chi bất đắc dĩ thở dài, tựa đầu quay sang một bên.Mạc Đình Kiên đưa tay sờ đầu cô: “Chờ anh.”Cửa phòng nghỉ mở ra rồi lại đóng lại.Hạ Diệp Chi nghĩ, không thể cứ tiếp tục như vậy.Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ lại bị người từ bên ngoài mở ra.Hạ Diệp Chi tưởng Mạc Đình Kiên đã trở về.Cô vừa quay đầu, lúc nhìn rõ người tới thì hai mắt mở to.Đó là một người phụ nữ mặc đồ đen chỉnh tề, sau khi khóa trái cửa phòng thì đi tới chỗ Hạ Diệp Chi.Người phụ nữ đó đi đến trước mặt cô, nở nụ cười giả tạo: “Cô Hạ, đã lâu không gặp.”Hạ Diệp Chi kinh ngạc: “Ly.”“Còn nhớ tôi sao.” Cô ta dường như rất vui mừng, ngồi xuống bên cạnh cô.Ly đánh giá Hạ Diệp Chi, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên đùi cô: “Chân không thể cử động sao, rất bất tiện nhỉ?”Giọng nói nghe như thể rất thân thiết vậy.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, Ly đến tìm cô, tuyệt đối không chỉ để hỏi thăm chân của cô.Ly rất trung thành và tận tâm với Lưu Chiến Hằng, mục đích cô ta tới chuyến này nhất định là vì Lưu Chiến Hằng.Hạ Diệp Chi chỉ nhìn Ly, không nói không rằng.Cô không cần phải trả lời loại câu hỏi này.Ly thấy Hạ Diệp Chi không nói lời nào thì cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Hẳn cô cũng đoán được mục đích tôi đến chuyến này rồi.”Hạ Diệp Chi lạnh lùng hỏi: “Cô muốn bắt tôi để uy hiếp Mạc Đình Kiên?”“Không.” Ly lắc đầu, cực kỳ kiên nhẫn giải thích: “Bộ dạng bây giờ của cô, tôi có đưa cô đi thì cũng chỉ là gánh nặng, đương nhiên tôi sẽ không ngốc đến nỗi đến bắt cô đi, tôi chỉ tới thăm cô một chút, nhân tiện gặp Mạc Đình Kiên.”Từ đầu đến cuối, giọng nói của cô ta đều rất ôn hòa.Giống như thật sự chỉ là tới gặp bạn cũ mà thôi.Với hiểu biết của Hạ Diệp Chi về Ly, cô ta là một nhân vật lợi hại, sẽ không đánh trận chiến mà không có chuẩn bị trước.Cô ta nói muốn tới để gặp Mạc Đình Kiên thì nhất định đã chuẩn bị đầy đủ.Tay của Hạ Diệp Chi trên chỗ để tay xe đẩy buông lỏng: “Lưu Chiến Hằng có khỏe không?”Ánh mắt Ly vẫn yên tĩnh nhưng vẻ mặt lập tức lạnh đi: “Anh ấy thế nào, cô không biết sao?”Hạ Diệp Chi cười: “Xem ra là không tốt lắm.”Không biết vì sao Lưu Chiến Hằng lại tự thú, nhưng Ly tìm tới cửa thì chắc hẳn bây giờ không có cách để giúp Lưu Chiến Hằng ra ngoài.Cô ta dùng vẻ mặt giễu cợt nhìn Hạ Diệp Chi: “Không tới cuối cùng, thắng thua khó định, cô vẫn còn lo lắng cho Mạc Đình Kiên quá nhỉ.”Nói đến Lưu Chiến Hằng, Ly cũng không lạnh lùng được nữa.Phụ nữ luôn là người dễ dàng làm việc theo cảm tính.Đương nhiên, nếu như là vì người đàn ông mình yêu mến thì phụ nữ có thể ác hơn bất kỳ ai.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Bầu không khí vốn đang thoải mái trong phòng nghỉ lập tức không còn nữa.Mặc dù Hạ Diệp Chi tận lực khống chế vẻ mặt của mình, nhưng vẫn không kiềm chế được mà thu lại nụ cười.Mạc Đình Kiên nhíu mày, quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi: “Em đợi ở đây để anh đi xem nhé.”Anh nói xong, cứ nhìn Hạ Diệp Chi như vậy, chờ câu trả lời của cô.Mạc Đình Kiên bảo, muốn cô ở đây chờ anh.Ý của anh chính là anh sẽ không nói cho cô biết tình trạng bệnh của cô.Con người thật ra rất khó bị người khác lừa dối, điều người ta am hiểu nhất chính là lừa mình dối người.Hiện giờ Mạc Đình Kiên chính là như vậy.Có phải anh cho rằng, chỉ cần anh không nói thật tình trạng của cô cho cô biết thì cô vẫn có thể sống như trước đây sao?Hạ Diệp Chi cười nói: “Nhưng em cũng muốn biết tình trạng của mình.”Mạc Đình Kiên là một người cẩn thận nội liễm, chuyện anh muốn giấu thì tuyệt đối có thể giấu đi mà không để lại chút dấu vết nào.Anh từ từ nói: “Sức khỏe của em không tốt, ở đây chờ anh.”Giọng nói của anh cương quyết.Hạ Diệp Chi bất đắc dĩ thở dài, tựa đầu quay sang một bên.Mạc Đình Kiên đưa tay sờ đầu cô: “Chờ anh.”Cửa phòng nghỉ mở ra rồi lại đóng lại.Hạ Diệp Chi nghĩ, không thể cứ tiếp tục như vậy.Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ lại bị người từ bên ngoài mở ra.Hạ Diệp Chi tưởng Mạc Đình Kiên đã trở về.Cô vừa quay đầu, lúc nhìn rõ người tới thì hai mắt mở to.Đó là một người phụ nữ mặc đồ đen chỉnh tề, sau khi khóa trái cửa phòng thì đi tới chỗ Hạ Diệp Chi.Người phụ nữ đó đi đến trước mặt cô, nở nụ cười giả tạo: “Cô Hạ, đã lâu không gặp.”Hạ Diệp Chi kinh ngạc: “Ly.”“Còn nhớ tôi sao.” Cô ta dường như rất vui mừng, ngồi xuống bên cạnh cô.Ly đánh giá Hạ Diệp Chi, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên đùi cô: “Chân không thể cử động sao, rất bất tiện nhỉ?”Giọng nói nghe như thể rất thân thiết vậy.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, Ly đến tìm cô, tuyệt đối không chỉ để hỏi thăm chân của cô.Ly rất trung thành và tận tâm với Lưu Chiến Hằng, mục đích cô ta tới chuyến này nhất định là vì Lưu Chiến Hằng.Hạ Diệp Chi chỉ nhìn Ly, không nói không rằng.Cô không cần phải trả lời loại câu hỏi này.Ly thấy Hạ Diệp Chi không nói lời nào thì cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Hẳn cô cũng đoán được mục đích tôi đến chuyến này rồi.”Hạ Diệp Chi lạnh lùng hỏi: “Cô muốn bắt tôi để uy hiếp Mạc Đình Kiên?”“Không.” Ly lắc đầu, cực kỳ kiên nhẫn giải thích: “Bộ dạng bây giờ của cô, tôi có đưa cô đi thì cũng chỉ là gánh nặng, đương nhiên tôi sẽ không ngốc đến nỗi đến bắt cô đi, tôi chỉ tới thăm cô một chút, nhân tiện gặp Mạc Đình Kiên.”Từ đầu đến cuối, giọng nói của cô ta đều rất ôn hòa.Giống như thật sự chỉ là tới gặp bạn cũ mà thôi.Với hiểu biết của Hạ Diệp Chi về Ly, cô ta là một nhân vật lợi hại, sẽ không đánh trận chiến mà không có chuẩn bị trước.Cô ta nói muốn tới để gặp Mạc Đình Kiên thì nhất định đã chuẩn bị đầy đủ.Tay của Hạ Diệp Chi trên chỗ để tay xe đẩy buông lỏng: “Lưu Chiến Hằng có khỏe không?”Ánh mắt Ly vẫn yên tĩnh nhưng vẻ mặt lập tức lạnh đi: “Anh ấy thế nào, cô không biết sao?”Hạ Diệp Chi cười: “Xem ra là không tốt lắm.”Không biết vì sao Lưu Chiến Hằng lại tự thú, nhưng Ly tìm tới cửa thì chắc hẳn bây giờ không có cách để giúp Lưu Chiến Hằng ra ngoài.Cô ta dùng vẻ mặt giễu cợt nhìn Hạ Diệp Chi: “Không tới cuối cùng, thắng thua khó định, cô vẫn còn lo lắng cho Mạc Đình Kiên quá nhỉ.”Nói đến Lưu Chiến Hằng, Ly cũng không lạnh lùng được nữa.Phụ nữ luôn là người dễ dàng làm việc theo cảm tính.Đương nhiên, nếu như là vì người đàn ông mình yêu mến thì phụ nữ có thể ác hơn bất kỳ ai.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Bầu không khí vốn đang thoải mái trong phòng nghỉ lập tức không còn nữa.Mặc dù Hạ Diệp Chi tận lực khống chế vẻ mặt của mình, nhưng vẫn không kiềm chế được mà thu lại nụ cười.Mạc Đình Kiên nhíu mày, quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi: “Em đợi ở đây để anh đi xem nhé.”Anh nói xong, cứ nhìn Hạ Diệp Chi như vậy, chờ câu trả lời của cô.Mạc Đình Kiên bảo, muốn cô ở đây chờ anh.Ý của anh chính là anh sẽ không nói cho cô biết tình trạng bệnh của cô.Con người thật ra rất khó bị người khác lừa dối, điều người ta am hiểu nhất chính là lừa mình dối người.Hiện giờ Mạc Đình Kiên chính là như vậy.Có phải anh cho rằng, chỉ cần anh không nói thật tình trạng của cô cho cô biết thì cô vẫn có thể sống như trước đây sao?Hạ Diệp Chi cười nói: “Nhưng em cũng muốn biết tình trạng của mình.”Mạc Đình Kiên là một người cẩn thận nội liễm, chuyện anh muốn giấu thì tuyệt đối có thể giấu đi mà không để lại chút dấu vết nào.Anh từ từ nói: “Sức khỏe của em không tốt, ở đây chờ anh.”Giọng nói của anh cương quyết.Hạ Diệp Chi bất đắc dĩ thở dài, tựa đầu quay sang một bên.Mạc Đình Kiên đưa tay sờ đầu cô: “Chờ anh.”Cửa phòng nghỉ mở ra rồi lại đóng lại.Hạ Diệp Chi nghĩ, không thể cứ tiếp tục như vậy.Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ lại bị người từ bên ngoài mở ra.Hạ Diệp Chi tưởng Mạc Đình Kiên đã trở về.Cô vừa quay đầu, lúc nhìn rõ người tới thì hai mắt mở to.Đó là một người phụ nữ mặc đồ đen chỉnh tề, sau khi khóa trái cửa phòng thì đi tới chỗ Hạ Diệp Chi.Người phụ nữ đó đi đến trước mặt cô, nở nụ cười giả tạo: “Cô Hạ, đã lâu không gặp.”Hạ Diệp Chi kinh ngạc: “Ly.”“Còn nhớ tôi sao.” Cô ta dường như rất vui mừng, ngồi xuống bên cạnh cô.Ly đánh giá Hạ Diệp Chi, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên đùi cô: “Chân không thể cử động sao, rất bất tiện nhỉ?”Giọng nói nghe như thể rất thân thiết vậy.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, Ly đến tìm cô, tuyệt đối không chỉ để hỏi thăm chân của cô.Ly rất trung thành và tận tâm với Lưu Chiến Hằng, mục đích cô ta tới chuyến này nhất định là vì Lưu Chiến Hằng.Hạ Diệp Chi chỉ nhìn Ly, không nói không rằng.Cô không cần phải trả lời loại câu hỏi này.Ly thấy Hạ Diệp Chi không nói lời nào thì cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Hẳn cô cũng đoán được mục đích tôi đến chuyến này rồi.”Hạ Diệp Chi lạnh lùng hỏi: “Cô muốn bắt tôi để uy hiếp Mạc Đình Kiên?”“Không.” Ly lắc đầu, cực kỳ kiên nhẫn giải thích: “Bộ dạng bây giờ của cô, tôi có đưa cô đi thì cũng chỉ là gánh nặng, đương nhiên tôi sẽ không ngốc đến nỗi đến bắt cô đi, tôi chỉ tới thăm cô một chút, nhân tiện gặp Mạc Đình Kiên.”Từ đầu đến cuối, giọng nói của cô ta đều rất ôn hòa.Giống như thật sự chỉ là tới gặp bạn cũ mà thôi.Với hiểu biết của Hạ Diệp Chi về Ly, cô ta là một nhân vật lợi hại, sẽ không đánh trận chiến mà không có chuẩn bị trước.Cô ta nói muốn tới để gặp Mạc Đình Kiên thì nhất định đã chuẩn bị đầy đủ.Tay của Hạ Diệp Chi trên chỗ để tay xe đẩy buông lỏng: “Lưu Chiến Hằng có khỏe không?”Ánh mắt Ly vẫn yên tĩnh nhưng vẻ mặt lập tức lạnh đi: “Anh ấy thế nào, cô không biết sao?”Hạ Diệp Chi cười: “Xem ra là không tốt lắm.”Không biết vì sao Lưu Chiến Hằng lại tự thú, nhưng Ly tìm tới cửa thì chắc hẳn bây giờ không có cách để giúp Lưu Chiến Hằng ra ngoài.Cô ta dùng vẻ mặt giễu cợt nhìn Hạ Diệp Chi: “Không tới cuối cùng, thắng thua khó định, cô vẫn còn lo lắng cho Mạc Đình Kiên quá nhỉ.”Nói đến Lưu Chiến Hằng, Ly cũng không lạnh lùng được nữa.Phụ nữ luôn là người dễ dàng làm việc theo cảm tính.Đương nhiên, nếu như là vì người đàn ông mình yêu mến thì phụ nữ có thể ác hơn bất kỳ ai.