Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 952: SAO BA LẠI THẤY NGƯỜI MẸ YÊU NHẤT LÀ CON
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Vâng.” Mạc Hạ gật mạnh đầu hai cái, nói: “Con biết, ba đang ghen, cho nên tâm trạng không tốt.”Mạc Đình Kiên nghe vậy, híp mắt nhìn cô bé. Mạc Hạ thấy vẻ nguy hiểm trong ánh mắt của anh, cười hì hì: “Chú Ngọc Nam không đẹp trai bằng ba, người mẹ yêu nhất chính là ba.”Mạc Đình Kiên nhướng mày: “Sao ba lại cảm thấy người cô ấy yêu nhất là con?”“Hả?” Mạc Hạ bị hỏi nghẹn họng. Cô bé cũng đâu cảm thấy vậy.Chỉ là ba hình như rất thích ăn dấm. Nếu cô bé thừa nhận người mẹ yêu nhất là mình, có lẽ ngay cả bữa tối ba cũng không có tâm trạng để ăn mất. Mạc Hạ còn nhỏ đã có bộ não phức tạp như vậy. Cô bé liếc trộm ba mình một cái, phát hiện ba đang khoanh tay bình tĩnh nhìn mình.Mạc Hạ thở dài, trịnh trọng nói: “Tuy con có hơi đau lòng, nhưng con vẫn thấy người mẹ yêu nhất là ba.”Mạc Đình Kiên bị cô bé chọc cười. Anh duỗi tay sờ đầu cô bé như khen ngợi: “Dạo này muốn mua gì sao?”Mạc Hạ suy nghĩ một chút, lắc đầu.Mạc Đình Kiên lại hỏi một lần: “Không muốn?”Mạc Hạ xoa xoa tay, nhỏ giọng nói: “Con muốn ra ngoài chơi cùng mẹ.”Động tác của Mạc Đình Kiên cứng đờ, ý cười vẫn hiện ở đáy mắt dần lạnh xuống.*Hạ Diệp Chi và Tạ Ngọc Nam ra tới cửa, Tạ Ngọc Nam liền giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi lên tiếng từ chối: “Tự tôi làm được, anh không cần giúp đâu.”Tạ Ngọc Nam hơi do dự một chút, buông tay ra. Hạ Diệp Chi điều khiển xe lăn bằng điện của mình, tốc độ hơi chậm. Cô biết Tạ Ngọc Nam có chuyện muốn nói, cố ý đi chậm chờ anh ta mở miệng.Tạ Ngọc Nam cũng nói thẳng: “Hạ Diệp Chi, trước khi có tin Lưu Chiến Hằng giết ba tôi, có phải Mạc Đình Kiên đã thả người ra không?”Hạ Diệp Chi quay đầu nhìn anh ta: “Anh muốn hỏi chuyện này?”“Xem ra em biết.” Sắc mặt của Tạ Ngọc Nam có chút khó coi.Khi ba anh ta Tạ Sinh vẫn còn sống, ông luôn yêu thương anh ta và Mạc Đình Kiên như nhau.Sau đó ông không còn nữa, anh ta muốn đưa hung thủ giết hại ba mình ra ngoài ánh sáng, nhưng vẫn nhờ vào tin tức Mạc Đình Kiên cho người đưa tới và bằng chứng để tống Lưu Chiến Hằng vào ngục giam.Tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Mạc Đình Kiên.Nếu là người khác cũng thôi đi, tại sao cứ phải là Mạc Đình Kiên chứ.Tạ Ngọc Nam tự trào phúng nói: “Em biết Lưu Chiến Hằng bị tống vào tù thế nào không?”Hạ Diệp Chi định nói chuyện đó không liên quan tới cô, nhưng sâu thẳm trong lòng cô vẫn muốn biết ông ta bị đưa vào ngục giam như nào.“Có người nói với Lưu Chiến Hằng, Lưu Loan Loanở chỗ tôi, tôi muốn cô ta thay anh trai mình trả nợ. Cứ như thế, Lưu Chiến Hằng tự tìm tới cửa, mà đúng lúc có người biết chuyện, báo cảnh sát, giao toàn bộ chứng cứ phạm tội những năm gần đây của Lưu Chiến Hằng cho cảnh sát, bày ra thiên la địa võng.”Tạ Ngọc Nam nói tới đây, cúi người chống tay vào đầu gối hỏi cô: “Em cảm thấy, ‘người đó’ là ai?”“Lưu Chiến Hằng cả đời thông minh, sự kiêu ngạo thấm từ trong xương cốt , ông ta tự cao tự đại, sao có thể chờ người khác ép chui đầu vào lưới? Vì vây liền tự thú, còn để cảnh sát đưa em gái đi.”Trong nụ cười của Tạ Ngọc Nam có chút tự giễu: “Con người Lưu Chiến Hằng, tính toán cẩn thận, đến khi thất bại thảm hại vẫn luôn cố gắng bảo vệ em gái, không thể không thừa nhận, ông ta rất thông minh.”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Vâng.” Mạc Hạ gật mạnh đầu hai cái, nói: “Con biết, ba đang ghen, cho nên tâm trạng không tốt.”Mạc Đình Kiên nghe vậy, híp mắt nhìn cô bé. Mạc Hạ thấy vẻ nguy hiểm trong ánh mắt của anh, cười hì hì: “Chú Ngọc Nam không đẹp trai bằng ba, người mẹ yêu nhất chính là ba.”Mạc Đình Kiên nhướng mày: “Sao ba lại cảm thấy người cô ấy yêu nhất là con?”“Hả?” Mạc Hạ bị hỏi nghẹn họng. Cô bé cũng đâu cảm thấy vậy.Chỉ là ba hình như rất thích ăn dấm. Nếu cô bé thừa nhận người mẹ yêu nhất là mình, có lẽ ngay cả bữa tối ba cũng không có tâm trạng để ăn mất. Mạc Hạ còn nhỏ đã có bộ não phức tạp như vậy. Cô bé liếc trộm ba mình một cái, phát hiện ba đang khoanh tay bình tĩnh nhìn mình.Mạc Hạ thở dài, trịnh trọng nói: “Tuy con có hơi đau lòng, nhưng con vẫn thấy người mẹ yêu nhất là ba.”Mạc Đình Kiên bị cô bé chọc cười. Anh duỗi tay sờ đầu cô bé như khen ngợi: “Dạo này muốn mua gì sao?”Mạc Hạ suy nghĩ một chút, lắc đầu.Mạc Đình Kiên lại hỏi một lần: “Không muốn?”Mạc Hạ xoa xoa tay, nhỏ giọng nói: “Con muốn ra ngoài chơi cùng mẹ.”Động tác của Mạc Đình Kiên cứng đờ, ý cười vẫn hiện ở đáy mắt dần lạnh xuống.*Hạ Diệp Chi và Tạ Ngọc Nam ra tới cửa, Tạ Ngọc Nam liền giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi lên tiếng từ chối: “Tự tôi làm được, anh không cần giúp đâu.”Tạ Ngọc Nam hơi do dự một chút, buông tay ra. Hạ Diệp Chi điều khiển xe lăn bằng điện của mình, tốc độ hơi chậm. Cô biết Tạ Ngọc Nam có chuyện muốn nói, cố ý đi chậm chờ anh ta mở miệng.Tạ Ngọc Nam cũng nói thẳng: “Hạ Diệp Chi, trước khi có tin Lưu Chiến Hằng giết ba tôi, có phải Mạc Đình Kiên đã thả người ra không?”Hạ Diệp Chi quay đầu nhìn anh ta: “Anh muốn hỏi chuyện này?”“Xem ra em biết.” Sắc mặt của Tạ Ngọc Nam có chút khó coi.Khi ba anh ta Tạ Sinh vẫn còn sống, ông luôn yêu thương anh ta và Mạc Đình Kiên như nhau.Sau đó ông không còn nữa, anh ta muốn đưa hung thủ giết hại ba mình ra ngoài ánh sáng, nhưng vẫn nhờ vào tin tức Mạc Đình Kiên cho người đưa tới và bằng chứng để tống Lưu Chiến Hằng vào ngục giam.Tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Mạc Đình Kiên.Nếu là người khác cũng thôi đi, tại sao cứ phải là Mạc Đình Kiên chứ.Tạ Ngọc Nam tự trào phúng nói: “Em biết Lưu Chiến Hằng bị tống vào tù thế nào không?”Hạ Diệp Chi định nói chuyện đó không liên quan tới cô, nhưng sâu thẳm trong lòng cô vẫn muốn biết ông ta bị đưa vào ngục giam như nào.“Có người nói với Lưu Chiến Hằng, Lưu Loan Loanở chỗ tôi, tôi muốn cô ta thay anh trai mình trả nợ. Cứ như thế, Lưu Chiến Hằng tự tìm tới cửa, mà đúng lúc có người biết chuyện, báo cảnh sát, giao toàn bộ chứng cứ phạm tội những năm gần đây của Lưu Chiến Hằng cho cảnh sát, bày ra thiên la địa võng.”Tạ Ngọc Nam nói tới đây, cúi người chống tay vào đầu gối hỏi cô: “Em cảm thấy, ‘người đó’ là ai?”“Lưu Chiến Hằng cả đời thông minh, sự kiêu ngạo thấm từ trong xương cốt , ông ta tự cao tự đại, sao có thể chờ người khác ép chui đầu vào lưới? Vì vây liền tự thú, còn để cảnh sát đưa em gái đi.”Trong nụ cười của Tạ Ngọc Nam có chút tự giễu: “Con người Lưu Chiến Hằng, tính toán cẩn thận, đến khi thất bại thảm hại vẫn luôn cố gắng bảo vệ em gái, không thể không thừa nhận, ông ta rất thông minh.”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Vâng.” Mạc Hạ gật mạnh đầu hai cái, nói: “Con biết, ba đang ghen, cho nên tâm trạng không tốt.”Mạc Đình Kiên nghe vậy, híp mắt nhìn cô bé. Mạc Hạ thấy vẻ nguy hiểm trong ánh mắt của anh, cười hì hì: “Chú Ngọc Nam không đẹp trai bằng ba, người mẹ yêu nhất chính là ba.”Mạc Đình Kiên nhướng mày: “Sao ba lại cảm thấy người cô ấy yêu nhất là con?”“Hả?” Mạc Hạ bị hỏi nghẹn họng. Cô bé cũng đâu cảm thấy vậy.Chỉ là ba hình như rất thích ăn dấm. Nếu cô bé thừa nhận người mẹ yêu nhất là mình, có lẽ ngay cả bữa tối ba cũng không có tâm trạng để ăn mất. Mạc Hạ còn nhỏ đã có bộ não phức tạp như vậy. Cô bé liếc trộm ba mình một cái, phát hiện ba đang khoanh tay bình tĩnh nhìn mình.Mạc Hạ thở dài, trịnh trọng nói: “Tuy con có hơi đau lòng, nhưng con vẫn thấy người mẹ yêu nhất là ba.”Mạc Đình Kiên bị cô bé chọc cười. Anh duỗi tay sờ đầu cô bé như khen ngợi: “Dạo này muốn mua gì sao?”Mạc Hạ suy nghĩ một chút, lắc đầu.Mạc Đình Kiên lại hỏi một lần: “Không muốn?”Mạc Hạ xoa xoa tay, nhỏ giọng nói: “Con muốn ra ngoài chơi cùng mẹ.”Động tác của Mạc Đình Kiên cứng đờ, ý cười vẫn hiện ở đáy mắt dần lạnh xuống.*Hạ Diệp Chi và Tạ Ngọc Nam ra tới cửa, Tạ Ngọc Nam liền giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi lên tiếng từ chối: “Tự tôi làm được, anh không cần giúp đâu.”Tạ Ngọc Nam hơi do dự một chút, buông tay ra. Hạ Diệp Chi điều khiển xe lăn bằng điện của mình, tốc độ hơi chậm. Cô biết Tạ Ngọc Nam có chuyện muốn nói, cố ý đi chậm chờ anh ta mở miệng.Tạ Ngọc Nam cũng nói thẳng: “Hạ Diệp Chi, trước khi có tin Lưu Chiến Hằng giết ba tôi, có phải Mạc Đình Kiên đã thả người ra không?”Hạ Diệp Chi quay đầu nhìn anh ta: “Anh muốn hỏi chuyện này?”“Xem ra em biết.” Sắc mặt của Tạ Ngọc Nam có chút khó coi.Khi ba anh ta Tạ Sinh vẫn còn sống, ông luôn yêu thương anh ta và Mạc Đình Kiên như nhau.Sau đó ông không còn nữa, anh ta muốn đưa hung thủ giết hại ba mình ra ngoài ánh sáng, nhưng vẫn nhờ vào tin tức Mạc Đình Kiên cho người đưa tới và bằng chứng để tống Lưu Chiến Hằng vào ngục giam.Tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Mạc Đình Kiên.Nếu là người khác cũng thôi đi, tại sao cứ phải là Mạc Đình Kiên chứ.Tạ Ngọc Nam tự trào phúng nói: “Em biết Lưu Chiến Hằng bị tống vào tù thế nào không?”Hạ Diệp Chi định nói chuyện đó không liên quan tới cô, nhưng sâu thẳm trong lòng cô vẫn muốn biết ông ta bị đưa vào ngục giam như nào.“Có người nói với Lưu Chiến Hằng, Lưu Loan Loanở chỗ tôi, tôi muốn cô ta thay anh trai mình trả nợ. Cứ như thế, Lưu Chiến Hằng tự tìm tới cửa, mà đúng lúc có người biết chuyện, báo cảnh sát, giao toàn bộ chứng cứ phạm tội những năm gần đây của Lưu Chiến Hằng cho cảnh sát, bày ra thiên la địa võng.”Tạ Ngọc Nam nói tới đây, cúi người chống tay vào đầu gối hỏi cô: “Em cảm thấy, ‘người đó’ là ai?”“Lưu Chiến Hằng cả đời thông minh, sự kiêu ngạo thấm từ trong xương cốt , ông ta tự cao tự đại, sao có thể chờ người khác ép chui đầu vào lưới? Vì vây liền tự thú, còn để cảnh sát đưa em gái đi.”Trong nụ cười của Tạ Ngọc Nam có chút tự giễu: “Con người Lưu Chiến Hằng, tính toán cẩn thận, đến khi thất bại thảm hại vẫn luôn cố gắng bảo vệ em gái, không thể không thừa nhận, ông ta rất thông minh.”