Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…

Chương 965: EM LÀ LỢN À

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi vốn định nói sự thật với Thẩm Lệ rồi.Nhưng Mạc Hã đã qua đây rồi, cô chỉ đành phải nuốt lại những gì muốn nói.Thẩm Lệ cũng nhận ra Hạ Diệp Chi đã dự định nói sự thật, nhưng lại bị gián đoạn.Cô quay lại lườm Cố Tri Dân một cái.Cố Tri Dân trừng mắt, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.Anh nhìn Hạ Diệp Chi với khuôn mặt không hiểu gì, hỏi cô bằng ánh mắt: Có chuyện gì thế?Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười, không nói gì thêm nữa.*Thẩm Lệ và Cố Tri Dân ở đây không lâu, thì Mạc Đình Kiên trở về.Thẩm Lệ luôn có hơi sợ Mạc Đình Kiên.Cô muốn nói chuyện riêng với Hạ Diệp Chi, nhưng không tìm thấy cơ hội, nên đã về trước.Cố Tri Dân thấy Thẩm Lệ muốn đi về, nên cũng đi theo.Hạ Diệp Chi tiễn Thẩm Lệ và Cố Tri Dân xong, điều khiển chiếc xe lăn đi vào trong nhà.Mạc Đình Kiên tiến đến để giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi không muốn Mạc Đình Kiên giúp cô, lạnh lùng nói: “Buông ra.”Mạc Đình Kiên không nghe lời cô nói, vẫn giúp cô đẩy xe.Hạ Diệp Chi không còn cách nào khác, chỉ có thể để mặc Mạc Đình Kiên đẩy cô vào.Sau khi vào biệt thự, Mạc Đình Kiên hỏi cô: “Muốn lên lầu nghỉ ngơi không?”Hạ Diệp Chi cười: “Em là lợn à? cả ngày chỉ ăn và ngủ, ngủ và ăn?”Khi vừa nói xong, cô có thể cảm nhận rõ ràng rằng tâm trạng của người đàn ông đằng sau cũng trở nên rất tệ.Hình như có dấu hiệu giận dữ.Nhưng Hạ Diệp Chi biết rằng Mạc Đình Kiên tuyệt đối sẽ không tức giận.Khả năng tự kiềm chế của Mạc Đình Kiên rất mạnh.Anh ấy luôn làm rất tốt.Đặc biệt là trước Hạ Diệp Chi, Mạc Đình Kiên càng không thể nào nổi giận được.Cho dù Hạ Diệp Chi có quá đáng bao nhiêu, anh ấy cũng sẽ bao dung tất cả.Hạ Diệp Chi đã quá hiểu anh rồi.Mạc Đình Kiên có lẽ đã làm dịu tâm trạng của mình rồi, đi đến trước mặt cô.Biểu cảm trên gương mặt anh trông rất bình tĩnh, như thể không có gì xảy ra.Nhưng trong lòng Hạ Diệp Chi lại thấy rất mệt mỏi.Chẳng lẽ những ngày tháng sau này, cô và Mạc Đình Kiên phải chung sống với nhau cách này sao?Mạc Đình Kiên kiên nhẫn nhường nhịn cô, và rồi cô cứ tiếp tục không kiêng nể gì cả, cứ thế lặp đi lặp lại.Mạc Đình Kiên ngồi xuống đối diện cô, nhìn thẳng vào gương mặt cô, giọng nói lại rất ôn hòa: “Tiểu Thành đang trên đường về rồi, cậu ấy khó khăn lắm mới có kỳ nghỉ, chắc tối nay sẽ về đến nhà.”Hạ Diệp Chi đột nhiên ngẩng đầu lên, khuôn mặt vui mừng thấy rõ: “Thật sao?”Mấy năm gần đây, Mạc Gia Thành cũng xa bọn họ nhiều hơn là gặp gỡ.Đột nhiên nghe tin Mạc Gia Thành trở về, trong lòng Hạ Diệp Chi đương nhiên rất vui.“Ừm, cậu ấy đã gọi cho anh trước khi lên máy bay.” Mạc Đình Kiên gật đầu.Anh đương nhiên cũng rất vui khi thấy tâm trạng Hạ Diệp Chi tốt lên.Có thể khiến cho Hạ Diệp Chi hạnh phúc, làm bất cứ điều gì cũng đáng.Hạ Diệp Chi hỏi Mạc Đình Kiên: “Mấy giờ tối về đến nơi, anh có sắp xếp ai đến đón cậu ấy không?”Mạc Đình Kiên nhìn thấy cô rất vui vẻ, lông mày cũng dần dần thoải mái giãn ra : “Đến lúc đó anh sẽ sắp xếp người đến đón cậu.”“Thế thì tốt…” Hạ Diệp Chi gật đầu.Ngay sau đó, dường như cô vừa nghĩ đến thứ gì, tự nói lẩm bẩm với bản thân: “Còn phải nói với nhà bếp làm một số món ăn mà Tiểu Thành thích ăn vào bữa tối.”Hạ Diệp Chi vừa nói vừa đi vào bếp.Mạc Đình Kiên ngăn cô lại: “Những thứ này anh sẽ đi sắp xếp.”Hạ Diệp Chi lắc đầu: “Đàn ông như anh thì sắp xếp cái gì chứ? Để em đi.”Cô vừa nói, vừa đi về phía bếp.Mạc Đình Kiên nhìn vào hình bóng của cô, biết rằng Hạ Diệp Chi chỉ đang cố gắng tìm thứ gì đó cho mình làm.Ngay cả việc nhỏ nhặt như sắp xếp những gì để nấu ăn cũng có thể khiến tâm trạng của cô ấy cảm thấy thoải mái hơn.

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi vốn định nói sự thật với Thẩm Lệ rồi.Nhưng Mạc Hã đã qua đây rồi, cô chỉ đành phải nuốt lại những gì muốn nói.Thẩm Lệ cũng nhận ra Hạ Diệp Chi đã dự định nói sự thật, nhưng lại bị gián đoạn.Cô quay lại lườm Cố Tri Dân một cái.Cố Tri Dân trừng mắt, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.Anh nhìn Hạ Diệp Chi với khuôn mặt không hiểu gì, hỏi cô bằng ánh mắt: Có chuyện gì thế?Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười, không nói gì thêm nữa.*Thẩm Lệ và Cố Tri Dân ở đây không lâu, thì Mạc Đình Kiên trở về.Thẩm Lệ luôn có hơi sợ Mạc Đình Kiên.Cô muốn nói chuyện riêng với Hạ Diệp Chi, nhưng không tìm thấy cơ hội, nên đã về trước.Cố Tri Dân thấy Thẩm Lệ muốn đi về, nên cũng đi theo.Hạ Diệp Chi tiễn Thẩm Lệ và Cố Tri Dân xong, điều khiển chiếc xe lăn đi vào trong nhà.Mạc Đình Kiên tiến đến để giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi không muốn Mạc Đình Kiên giúp cô, lạnh lùng nói: “Buông ra.”Mạc Đình Kiên không nghe lời cô nói, vẫn giúp cô đẩy xe.Hạ Diệp Chi không còn cách nào khác, chỉ có thể để mặc Mạc Đình Kiên đẩy cô vào.Sau khi vào biệt thự, Mạc Đình Kiên hỏi cô: “Muốn lên lầu nghỉ ngơi không?”Hạ Diệp Chi cười: “Em là lợn à? cả ngày chỉ ăn và ngủ, ngủ và ăn?”Khi vừa nói xong, cô có thể cảm nhận rõ ràng rằng tâm trạng của người đàn ông đằng sau cũng trở nên rất tệ.Hình như có dấu hiệu giận dữ.Nhưng Hạ Diệp Chi biết rằng Mạc Đình Kiên tuyệt đối sẽ không tức giận.Khả năng tự kiềm chế của Mạc Đình Kiên rất mạnh.Anh ấy luôn làm rất tốt.Đặc biệt là trước Hạ Diệp Chi, Mạc Đình Kiên càng không thể nào nổi giận được.Cho dù Hạ Diệp Chi có quá đáng bao nhiêu, anh ấy cũng sẽ bao dung tất cả.Hạ Diệp Chi đã quá hiểu anh rồi.Mạc Đình Kiên có lẽ đã làm dịu tâm trạng của mình rồi, đi đến trước mặt cô.Biểu cảm trên gương mặt anh trông rất bình tĩnh, như thể không có gì xảy ra.Nhưng trong lòng Hạ Diệp Chi lại thấy rất mệt mỏi.Chẳng lẽ những ngày tháng sau này, cô và Mạc Đình Kiên phải chung sống với nhau cách này sao?Mạc Đình Kiên kiên nhẫn nhường nhịn cô, và rồi cô cứ tiếp tục không kiêng nể gì cả, cứ thế lặp đi lặp lại.Mạc Đình Kiên ngồi xuống đối diện cô, nhìn thẳng vào gương mặt cô, giọng nói lại rất ôn hòa: “Tiểu Thành đang trên đường về rồi, cậu ấy khó khăn lắm mới có kỳ nghỉ, chắc tối nay sẽ về đến nhà.”Hạ Diệp Chi đột nhiên ngẩng đầu lên, khuôn mặt vui mừng thấy rõ: “Thật sao?”Mấy năm gần đây, Mạc Gia Thành cũng xa bọn họ nhiều hơn là gặp gỡ.Đột nhiên nghe tin Mạc Gia Thành trở về, trong lòng Hạ Diệp Chi đương nhiên rất vui.“Ừm, cậu ấy đã gọi cho anh trước khi lên máy bay.” Mạc Đình Kiên gật đầu.Anh đương nhiên cũng rất vui khi thấy tâm trạng Hạ Diệp Chi tốt lên.Có thể khiến cho Hạ Diệp Chi hạnh phúc, làm bất cứ điều gì cũng đáng.Hạ Diệp Chi hỏi Mạc Đình Kiên: “Mấy giờ tối về đến nơi, anh có sắp xếp ai đến đón cậu ấy không?”Mạc Đình Kiên nhìn thấy cô rất vui vẻ, lông mày cũng dần dần thoải mái giãn ra : “Đến lúc đó anh sẽ sắp xếp người đến đón cậu.”“Thế thì tốt…” Hạ Diệp Chi gật đầu.Ngay sau đó, dường như cô vừa nghĩ đến thứ gì, tự nói lẩm bẩm với bản thân: “Còn phải nói với nhà bếp làm một số món ăn mà Tiểu Thành thích ăn vào bữa tối.”Hạ Diệp Chi vừa nói vừa đi vào bếp.Mạc Đình Kiên ngăn cô lại: “Những thứ này anh sẽ đi sắp xếp.”Hạ Diệp Chi lắc đầu: “Đàn ông như anh thì sắp xếp cái gì chứ? Để em đi.”Cô vừa nói, vừa đi về phía bếp.Mạc Đình Kiên nhìn vào hình bóng của cô, biết rằng Hạ Diệp Chi chỉ đang cố gắng tìm thứ gì đó cho mình làm.Ngay cả việc nhỏ nhặt như sắp xếp những gì để nấu ăn cũng có thể khiến tâm trạng của cô ấy cảm thấy thoải mái hơn.

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi vốn định nói sự thật với Thẩm Lệ rồi.Nhưng Mạc Hã đã qua đây rồi, cô chỉ đành phải nuốt lại những gì muốn nói.Thẩm Lệ cũng nhận ra Hạ Diệp Chi đã dự định nói sự thật, nhưng lại bị gián đoạn.Cô quay lại lườm Cố Tri Dân một cái.Cố Tri Dân trừng mắt, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.Anh nhìn Hạ Diệp Chi với khuôn mặt không hiểu gì, hỏi cô bằng ánh mắt: Có chuyện gì thế?Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười, không nói gì thêm nữa.*Thẩm Lệ và Cố Tri Dân ở đây không lâu, thì Mạc Đình Kiên trở về.Thẩm Lệ luôn có hơi sợ Mạc Đình Kiên.Cô muốn nói chuyện riêng với Hạ Diệp Chi, nhưng không tìm thấy cơ hội, nên đã về trước.Cố Tri Dân thấy Thẩm Lệ muốn đi về, nên cũng đi theo.Hạ Diệp Chi tiễn Thẩm Lệ và Cố Tri Dân xong, điều khiển chiếc xe lăn đi vào trong nhà.Mạc Đình Kiên tiến đến để giúp cô đẩy xe lăn.Hạ Diệp Chi không muốn Mạc Đình Kiên giúp cô, lạnh lùng nói: “Buông ra.”Mạc Đình Kiên không nghe lời cô nói, vẫn giúp cô đẩy xe.Hạ Diệp Chi không còn cách nào khác, chỉ có thể để mặc Mạc Đình Kiên đẩy cô vào.Sau khi vào biệt thự, Mạc Đình Kiên hỏi cô: “Muốn lên lầu nghỉ ngơi không?”Hạ Diệp Chi cười: “Em là lợn à? cả ngày chỉ ăn và ngủ, ngủ và ăn?”Khi vừa nói xong, cô có thể cảm nhận rõ ràng rằng tâm trạng của người đàn ông đằng sau cũng trở nên rất tệ.Hình như có dấu hiệu giận dữ.Nhưng Hạ Diệp Chi biết rằng Mạc Đình Kiên tuyệt đối sẽ không tức giận.Khả năng tự kiềm chế của Mạc Đình Kiên rất mạnh.Anh ấy luôn làm rất tốt.Đặc biệt là trước Hạ Diệp Chi, Mạc Đình Kiên càng không thể nào nổi giận được.Cho dù Hạ Diệp Chi có quá đáng bao nhiêu, anh ấy cũng sẽ bao dung tất cả.Hạ Diệp Chi đã quá hiểu anh rồi.Mạc Đình Kiên có lẽ đã làm dịu tâm trạng của mình rồi, đi đến trước mặt cô.Biểu cảm trên gương mặt anh trông rất bình tĩnh, như thể không có gì xảy ra.Nhưng trong lòng Hạ Diệp Chi lại thấy rất mệt mỏi.Chẳng lẽ những ngày tháng sau này, cô và Mạc Đình Kiên phải chung sống với nhau cách này sao?Mạc Đình Kiên kiên nhẫn nhường nhịn cô, và rồi cô cứ tiếp tục không kiêng nể gì cả, cứ thế lặp đi lặp lại.Mạc Đình Kiên ngồi xuống đối diện cô, nhìn thẳng vào gương mặt cô, giọng nói lại rất ôn hòa: “Tiểu Thành đang trên đường về rồi, cậu ấy khó khăn lắm mới có kỳ nghỉ, chắc tối nay sẽ về đến nhà.”Hạ Diệp Chi đột nhiên ngẩng đầu lên, khuôn mặt vui mừng thấy rõ: “Thật sao?”Mấy năm gần đây, Mạc Gia Thành cũng xa bọn họ nhiều hơn là gặp gỡ.Đột nhiên nghe tin Mạc Gia Thành trở về, trong lòng Hạ Diệp Chi đương nhiên rất vui.“Ừm, cậu ấy đã gọi cho anh trước khi lên máy bay.” Mạc Đình Kiên gật đầu.Anh đương nhiên cũng rất vui khi thấy tâm trạng Hạ Diệp Chi tốt lên.Có thể khiến cho Hạ Diệp Chi hạnh phúc, làm bất cứ điều gì cũng đáng.Hạ Diệp Chi hỏi Mạc Đình Kiên: “Mấy giờ tối về đến nơi, anh có sắp xếp ai đến đón cậu ấy không?”Mạc Đình Kiên nhìn thấy cô rất vui vẻ, lông mày cũng dần dần thoải mái giãn ra : “Đến lúc đó anh sẽ sắp xếp người đến đón cậu.”“Thế thì tốt…” Hạ Diệp Chi gật đầu.Ngay sau đó, dường như cô vừa nghĩ đến thứ gì, tự nói lẩm bẩm với bản thân: “Còn phải nói với nhà bếp làm một số món ăn mà Tiểu Thành thích ăn vào bữa tối.”Hạ Diệp Chi vừa nói vừa đi vào bếp.Mạc Đình Kiên ngăn cô lại: “Những thứ này anh sẽ đi sắp xếp.”Hạ Diệp Chi lắc đầu: “Đàn ông như anh thì sắp xếp cái gì chứ? Để em đi.”Cô vừa nói, vừa đi về phía bếp.Mạc Đình Kiên nhìn vào hình bóng của cô, biết rằng Hạ Diệp Chi chỉ đang cố gắng tìm thứ gì đó cho mình làm.Ngay cả việc nhỏ nhặt như sắp xếp những gì để nấu ăn cũng có thể khiến tâm trạng của cô ấy cảm thấy thoải mái hơn.

Chương 965: EM LÀ LỢN À