Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 975: DÁM LÀM DÁM CHỊU, CÒN HUNG DỮ
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên cảm nhận được ánh mắt tràn đầy đồng cảm và thương hại của cô bé khi nhìn anh.Mạc Đình Kiên đen mặt, gắp cánh gà trả cho cô bé.Vẻ mặt Mạc Hạ đầy sự nghi ngờ: “Món này rất ngon đó, ba thật sự không ăn sao?”Mạc Đình Kiên lạnh lùng đáp lại: “Ba không ăn.”Mạc Hạ nghiêm túc gắp cánh gà lên xem, vẫn giống như trước mà.Cô bé nếm thử, mùi vị vẫn ngon như vậy.Tại sao ba lại ghét bỏ không ăn?Mạc Hạ cắn hai miếng rồi đưa cho Mạc Đình Kiên: “Ba ơi, ba nếm thử xem, thật sự rất ngon đó.”Mặt Mạc Đình Kiên càng khó coi hơn.Cô bé ăn rồi còn gắp cho anh.Nhưng Mạc Đình Kiên nhìn đôi mắt trong veo của Mạc Hạ thì không mở miệng từ chối được.Anh cúi đầu, mặt không cảm xúc cắn một miếng.Mạc Hạ cực kỳ vui vẻ, mắt sáng lên, nghiêng đầu hỏi Mạc Đình Kiên: “Món này có ngon không ba?”Mạc Đình Kiên định lên tiếng thì cảm nhận được có người đang nhìn anh.Anh vừa quay đầu nhìn thì phát hiện Hạ Diệp Chi và Mạc Gia Thành đều đang nhìn anh, không biết đã nhìn bao lâu rồi.Trong nháy mắt, gương mặt Mạc Đình Kiên cứng nhắc.Anh vội quay đầu đi như người không liên quan, thong thả nuốt hết đồ ăn trong miệng.Mạc Hạ không nhận được đáp án thì quyết không từ bỏ: “Ba ơi, có ngon không ạ?”Cô bé cảm thấy cánh gà này rất ngon, muốn tìm thêm cảm giác đồng tình trên người Mạc Đình Kiên.“Ừm.” Mạc Đình Kiên gật đầu: “Cũng được.”Mạc Hạ nghe được câu trả lời của anh thì vui vẻ ăn hết nửa cánh gà còn lại vào miệng.Mạc Gia Thành nói nhỏ với Hạ Diệp Chi: “Trước đây em có nằm mơ cũng không ngờ em sẽ nhìn thấy anh ấy như vậy.”Ý của Mạc Gia Thành là, Mạc Đình Kiên trông như một người cha bình dị gần gũi đời thường.Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười không nói gì.Mạc Đình Kiên mất mẹ khi còn nhỏ, một mình trải qua những chuyện rất tàn khốc.Anh hay trải qua những chuyện không may mắn, cũng vì tính cách hướng nội của anh mà người bên cạnh toàn cảm thấy, anh là người kỳ lạ.Lúc đầu khi Hạ Diệp Chi quen biết Mạc Đình Kiên, cô cũng cảm thấy anh là một người có tính cách kỳ quái, không thể đoán trước được.Nhưng khi hai ngườichungsống một thời gian dài, cô dần hiểu rõ, thật ra yêu cầu trong cuộc sống Mạc Đình Kiên rất đơn giản.Anh là người tự tin thông minh.Dám làm dám chịu.Còn hung dữ.Nhưng một Mạc Đình Kiên tùy ý như vậy, lại vì cô mà bị Lưu Chiến Hằng kiềm hãm hết lần này đến lần khác.Hạ Diệp Chi cảm thấy mình đã mệt rồi.Nhưng chuyện xấu vẫn chưa kết thúc.Mạc Gia Thành cảm thấy hình như tâm trạng Hạ Diệp Chi có hơi khác thường, nên nhỏ giọng gọi cô: “Chị Diệp Chi, chị sao vậy?”“Chị đang nhớ tới một số chuyện trước đây của em.” Hạ Diệp Chi mỉm cười, bình tĩnh di chuyển đề tài.Mạc Gia Thành cũng cười theo: “Vậy chắc chắn không phải chuyện tốt rồi…”Hạ Diệp Chi: “Thật ra em rất ngoan đó.”Mạc Gia Thành hừ một tiếng: “Giờ em đã là đàn ông rồi, đàn ông không thể dùng từ ngoan để hình dung được!”Hạ Diệp Chi bật cười: “Ừm, em mau ăn đi, nếu không lát nữa thức ăn sẽ nguội đó.”*Mặc dù Mạc Hạ ngồi giữa Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên, nhưng anh luôn chú ý đến cô.Gần đây, anh rất hay chú ý tỉ mỉ mọi biểu hiện của Hạ Diệp Chi.Mỗi bữa cô ăn nhiều hay ít, ngủ bao nhiêu phút, tỉnh dậy lúc nào v…v… Có rất nhiều chuyện nhỏ nhặt đều nằm trong phạm vi quan sát của Mạc Đình Kiên.Quả nhiên hôm nay cô ăn nhiều hơn lúc trước một chút.Anh gọi Mạc Gia Thành trở về là một quyết định đúng đắn.Kết thúc bữa ăn, Cố Tri Dân tới như đã hẹn.Cố Tri Dân đã uống rượu trong bữa tiệc trước đó, cà vạt đã tháo ra, mái tóc cũng bị anh vò cho rối tung.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên cảm nhận được ánh mắt tràn đầy đồng cảm và thương hại của cô bé khi nhìn anh.Mạc Đình Kiên đen mặt, gắp cánh gà trả cho cô bé.Vẻ mặt Mạc Hạ đầy sự nghi ngờ: “Món này rất ngon đó, ba thật sự không ăn sao?”Mạc Đình Kiên lạnh lùng đáp lại: “Ba không ăn.”Mạc Hạ nghiêm túc gắp cánh gà lên xem, vẫn giống như trước mà.Cô bé nếm thử, mùi vị vẫn ngon như vậy.Tại sao ba lại ghét bỏ không ăn?Mạc Hạ cắn hai miếng rồi đưa cho Mạc Đình Kiên: “Ba ơi, ba nếm thử xem, thật sự rất ngon đó.”Mặt Mạc Đình Kiên càng khó coi hơn.Cô bé ăn rồi còn gắp cho anh.Nhưng Mạc Đình Kiên nhìn đôi mắt trong veo của Mạc Hạ thì không mở miệng từ chối được.Anh cúi đầu, mặt không cảm xúc cắn một miếng.Mạc Hạ cực kỳ vui vẻ, mắt sáng lên, nghiêng đầu hỏi Mạc Đình Kiên: “Món này có ngon không ba?”Mạc Đình Kiên định lên tiếng thì cảm nhận được có người đang nhìn anh.Anh vừa quay đầu nhìn thì phát hiện Hạ Diệp Chi và Mạc Gia Thành đều đang nhìn anh, không biết đã nhìn bao lâu rồi.Trong nháy mắt, gương mặt Mạc Đình Kiên cứng nhắc.Anh vội quay đầu đi như người không liên quan, thong thả nuốt hết đồ ăn trong miệng.Mạc Hạ không nhận được đáp án thì quyết không từ bỏ: “Ba ơi, có ngon không ạ?”Cô bé cảm thấy cánh gà này rất ngon, muốn tìm thêm cảm giác đồng tình trên người Mạc Đình Kiên.“Ừm.” Mạc Đình Kiên gật đầu: “Cũng được.”Mạc Hạ nghe được câu trả lời của anh thì vui vẻ ăn hết nửa cánh gà còn lại vào miệng.Mạc Gia Thành nói nhỏ với Hạ Diệp Chi: “Trước đây em có nằm mơ cũng không ngờ em sẽ nhìn thấy anh ấy như vậy.”Ý của Mạc Gia Thành là, Mạc Đình Kiên trông như một người cha bình dị gần gũi đời thường.Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười không nói gì.Mạc Đình Kiên mất mẹ khi còn nhỏ, một mình trải qua những chuyện rất tàn khốc.Anh hay trải qua những chuyện không may mắn, cũng vì tính cách hướng nội của anh mà người bên cạnh toàn cảm thấy, anh là người kỳ lạ.Lúc đầu khi Hạ Diệp Chi quen biết Mạc Đình Kiên, cô cũng cảm thấy anh là một người có tính cách kỳ quái, không thể đoán trước được.Nhưng khi hai ngườichungsống một thời gian dài, cô dần hiểu rõ, thật ra yêu cầu trong cuộc sống Mạc Đình Kiên rất đơn giản.Anh là người tự tin thông minh.Dám làm dám chịu.Còn hung dữ.Nhưng một Mạc Đình Kiên tùy ý như vậy, lại vì cô mà bị Lưu Chiến Hằng kiềm hãm hết lần này đến lần khác.Hạ Diệp Chi cảm thấy mình đã mệt rồi.Nhưng chuyện xấu vẫn chưa kết thúc.Mạc Gia Thành cảm thấy hình như tâm trạng Hạ Diệp Chi có hơi khác thường, nên nhỏ giọng gọi cô: “Chị Diệp Chi, chị sao vậy?”“Chị đang nhớ tới một số chuyện trước đây của em.” Hạ Diệp Chi mỉm cười, bình tĩnh di chuyển đề tài.Mạc Gia Thành cũng cười theo: “Vậy chắc chắn không phải chuyện tốt rồi…”Hạ Diệp Chi: “Thật ra em rất ngoan đó.”Mạc Gia Thành hừ một tiếng: “Giờ em đã là đàn ông rồi, đàn ông không thể dùng từ ngoan để hình dung được!”Hạ Diệp Chi bật cười: “Ừm, em mau ăn đi, nếu không lát nữa thức ăn sẽ nguội đó.”*Mặc dù Mạc Hạ ngồi giữa Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên, nhưng anh luôn chú ý đến cô.Gần đây, anh rất hay chú ý tỉ mỉ mọi biểu hiện của Hạ Diệp Chi.Mỗi bữa cô ăn nhiều hay ít, ngủ bao nhiêu phút, tỉnh dậy lúc nào v…v… Có rất nhiều chuyện nhỏ nhặt đều nằm trong phạm vi quan sát của Mạc Đình Kiên.Quả nhiên hôm nay cô ăn nhiều hơn lúc trước một chút.Anh gọi Mạc Gia Thành trở về là một quyết định đúng đắn.Kết thúc bữa ăn, Cố Tri Dân tới như đã hẹn.Cố Tri Dân đã uống rượu trong bữa tiệc trước đó, cà vạt đã tháo ra, mái tóc cũng bị anh vò cho rối tung.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên cảm nhận được ánh mắt tràn đầy đồng cảm và thương hại của cô bé khi nhìn anh.Mạc Đình Kiên đen mặt, gắp cánh gà trả cho cô bé.Vẻ mặt Mạc Hạ đầy sự nghi ngờ: “Món này rất ngon đó, ba thật sự không ăn sao?”Mạc Đình Kiên lạnh lùng đáp lại: “Ba không ăn.”Mạc Hạ nghiêm túc gắp cánh gà lên xem, vẫn giống như trước mà.Cô bé nếm thử, mùi vị vẫn ngon như vậy.Tại sao ba lại ghét bỏ không ăn?Mạc Hạ cắn hai miếng rồi đưa cho Mạc Đình Kiên: “Ba ơi, ba nếm thử xem, thật sự rất ngon đó.”Mặt Mạc Đình Kiên càng khó coi hơn.Cô bé ăn rồi còn gắp cho anh.Nhưng Mạc Đình Kiên nhìn đôi mắt trong veo của Mạc Hạ thì không mở miệng từ chối được.Anh cúi đầu, mặt không cảm xúc cắn một miếng.Mạc Hạ cực kỳ vui vẻ, mắt sáng lên, nghiêng đầu hỏi Mạc Đình Kiên: “Món này có ngon không ba?”Mạc Đình Kiên định lên tiếng thì cảm nhận được có người đang nhìn anh.Anh vừa quay đầu nhìn thì phát hiện Hạ Diệp Chi và Mạc Gia Thành đều đang nhìn anh, không biết đã nhìn bao lâu rồi.Trong nháy mắt, gương mặt Mạc Đình Kiên cứng nhắc.Anh vội quay đầu đi như người không liên quan, thong thả nuốt hết đồ ăn trong miệng.Mạc Hạ không nhận được đáp án thì quyết không từ bỏ: “Ba ơi, có ngon không ạ?”Cô bé cảm thấy cánh gà này rất ngon, muốn tìm thêm cảm giác đồng tình trên người Mạc Đình Kiên.“Ừm.” Mạc Đình Kiên gật đầu: “Cũng được.”Mạc Hạ nghe được câu trả lời của anh thì vui vẻ ăn hết nửa cánh gà còn lại vào miệng.Mạc Gia Thành nói nhỏ với Hạ Diệp Chi: “Trước đây em có nằm mơ cũng không ngờ em sẽ nhìn thấy anh ấy như vậy.”Ý của Mạc Gia Thành là, Mạc Đình Kiên trông như một người cha bình dị gần gũi đời thường.Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười không nói gì.Mạc Đình Kiên mất mẹ khi còn nhỏ, một mình trải qua những chuyện rất tàn khốc.Anh hay trải qua những chuyện không may mắn, cũng vì tính cách hướng nội của anh mà người bên cạnh toàn cảm thấy, anh là người kỳ lạ.Lúc đầu khi Hạ Diệp Chi quen biết Mạc Đình Kiên, cô cũng cảm thấy anh là một người có tính cách kỳ quái, không thể đoán trước được.Nhưng khi hai ngườichungsống một thời gian dài, cô dần hiểu rõ, thật ra yêu cầu trong cuộc sống Mạc Đình Kiên rất đơn giản.Anh là người tự tin thông minh.Dám làm dám chịu.Còn hung dữ.Nhưng một Mạc Đình Kiên tùy ý như vậy, lại vì cô mà bị Lưu Chiến Hằng kiềm hãm hết lần này đến lần khác.Hạ Diệp Chi cảm thấy mình đã mệt rồi.Nhưng chuyện xấu vẫn chưa kết thúc.Mạc Gia Thành cảm thấy hình như tâm trạng Hạ Diệp Chi có hơi khác thường, nên nhỏ giọng gọi cô: “Chị Diệp Chi, chị sao vậy?”“Chị đang nhớ tới một số chuyện trước đây của em.” Hạ Diệp Chi mỉm cười, bình tĩnh di chuyển đề tài.Mạc Gia Thành cũng cười theo: “Vậy chắc chắn không phải chuyện tốt rồi…”Hạ Diệp Chi: “Thật ra em rất ngoan đó.”Mạc Gia Thành hừ một tiếng: “Giờ em đã là đàn ông rồi, đàn ông không thể dùng từ ngoan để hình dung được!”Hạ Diệp Chi bật cười: “Ừm, em mau ăn đi, nếu không lát nữa thức ăn sẽ nguội đó.”*Mặc dù Mạc Hạ ngồi giữa Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên, nhưng anh luôn chú ý đến cô.Gần đây, anh rất hay chú ý tỉ mỉ mọi biểu hiện của Hạ Diệp Chi.Mỗi bữa cô ăn nhiều hay ít, ngủ bao nhiêu phút, tỉnh dậy lúc nào v…v… Có rất nhiều chuyện nhỏ nhặt đều nằm trong phạm vi quan sát của Mạc Đình Kiên.Quả nhiên hôm nay cô ăn nhiều hơn lúc trước một chút.Anh gọi Mạc Gia Thành trở về là một quyết định đúng đắn.Kết thúc bữa ăn, Cố Tri Dân tới như đã hẹn.Cố Tri Dân đã uống rượu trong bữa tiệc trước đó, cà vạt đã tháo ra, mái tóc cũng bị anh vò cho rối tung.