Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 1060: ĐÁNH NÁT XƯƠNG CỐT.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi không thể không nghĩ về khoảng thời gian Mạc Đình Kiên đột nhiên hợp tác với Lưu Chiến Hằng.Có lẽ nào Lưu Chiến Hằng muốn hợp tác với Mạc Đình Kiên vì anh ta biết Tạ Sinh chưa chết?“Lôi thứ làm cô Hạ sợ này xuống đi.”Giọng nói của Tạ Sinh kéo Hạ Diệp Chi trở về thực tại.Vừa dứt lời, có người đã đến kéo Lưu Chiến Hằng đi.Lưu Chiến Hằng là thực sự bị kéo đi, như thể xương trên cơ thể anh đều bị đập vỡ, không còn chút sức lực nào để mà phát huy.Hạ Diệp Chi khẽ cau mày, cảm thấy lạnh cả người.Tạ Sinh nhìn theo Hạ Diệp Chi về phía Lưu Chiến Hằng, mỉm cười giải thích: “Cô Hạ đừng lo lắng, thằng nhóc này không ngoan ngoãn lắm, tôi chỉ bảo thủ hạ của mình dạy cho hắn một bài học thôi, nhưng tôi không ngờ thủ hạ của tôi mạnh quá, đánh gãy tất cả xương trên cơ thể hắn mất rồi, có thể mang hắn về đây được là quá tốt rồi.”Thực sự là… đánh vỡ hết xương trên người hết rồi.Hạ Diệp Chi bất giác nắm chặt tay, nhìn Tạ Sinh không nói lời nào.Chả trách Lưu Chiến Hằng thành một kẻ người không ra người, căn bản Tạ Sinh đã không phải một người bình thường mà!Tạ Sinh ngồi xuống đối diện Hạ Diệp Chi, nói khẽ: “Cô Hạ đừng sợ, cô là vật thí nghiệm quý giá nhất của chúng tôi, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở đây thôi, chúng tôi tự nhiên sẽ chăm sóc tốt cho cô và bảo vệ cô.”Hạ Diệp Chi hỏi ông một cách vô cảm: “Thí nghiệm gì?”Lúc bị Tạ Sinh bắt, cô đã nghe Tạ Sinh nói cái gì mà thí nghiệm.Nhưng cho đến bây giờ, Hạ Diệp Chi vẫn không biết Tạ Sinh muốn làm gì với cô.Nói về thí nghiệm, khuôn mặt Tạ Sinh lại trở nên gần như điên trở lại: “Thí nghiệm phục sinh, miễn là thí nghiệm vĩ đại này thành công, tôi sẽ thay đổi cả nhân loại!”Hạ Diệp Chi nghe đoạn, cô lắc đầu: “Không có cái gọi là phục sinh trong thế giới này đâu!”Khuôn mặt của Tạ Sinh bỗng trở nên dữ tợn: “Không! Sự phục sinh là có thật, cô là ví dụ điển hình nhất, cô nghĩ sao mình có thể sống sót qua vụ nổ đó chứ? Cô thực sự nghĩ là mạng cô lớn à?”Nhớ lại vụ nổ trên đảo năm đó thực sự rất nghiêm trọng.Hạ Diệp Chi có thể sống sót, bản thân cô cũng cảm thấy đó là một phép màu.Nhưng đó không phải là tất cả.Hạ Diệp Chi nói với vẻ chắc chắn: “Tôi sống sót vì có phép màu, không phải phục sinh.”“Phục sinh có tồn tại!” Tạ Sinh hét to.Hạ Diệp Chi mỉa mai: “Vậy ông tự sát thử xem, xem ông có sống lại được không?”Cô cảm thấy Tạ Sinh chính là một kẻ biến thái, thế nên ông mới cảm thấy chắc chắn một điều rằng trên thế giới có cách để trở về từ cõi chết.Tạ Sinh nhếch khóe môi, nói với vẻ mặt âm trầm: “Tôi sẽ thành công sớm thôi.”Hạ Diệp Chi cảm thấy tranh luận với Tạ Sinh sẽ chẳng có ích gì, Tạ Sinh cũng giống như một con ác quỷ, ông tin thực sự có thứ gọi là phục sinh.Hạ Diệp Chi không tin điều đó.Cô thà tin vào phép màu còn hơn.Hạ Diệp Chi hít một hơi thật sâu, nói: “Tôi mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.”“Đưa cô Hạ về phòng nghỉ ngơi.” Ngay khi Tạ Sinh vẫy tay, một người hầu đã bước đến đưa Hạ Diệp Chi về phòng nghỉ ngơi.Hạ Diệp Chi trở về phòng, lăn đi lộn lại trên giường một hồi vẫn không ngủ được.Trong đầu cô nghĩ đến Tạ Sinh, lo lắng về Mạc Đình Kiên, rồi cô lại nghĩ đến những chấn thương của Lưu Chiến Hằng.Nghĩ nhiều đến mức ngủ mất lúc nào không hay, khi cô thức dậy thì đã là sáng hôm sau.Ngay khi Hạ Diệp Chi tỉnh dậy, người giúp việc đã đẩy cửa vào đợi Hạ Diệp Chi rời giường trước khi cô kịp nói gì.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi không thể không nghĩ về khoảng thời gian Mạc Đình Kiên đột nhiên hợp tác với Lưu Chiến Hằng.Có lẽ nào Lưu Chiến Hằng muốn hợp tác với Mạc Đình Kiên vì anh ta biết Tạ Sinh chưa chết?“Lôi thứ làm cô Hạ sợ này xuống đi.”Giọng nói của Tạ Sinh kéo Hạ Diệp Chi trở về thực tại.Vừa dứt lời, có người đã đến kéo Lưu Chiến Hằng đi.Lưu Chiến Hằng là thực sự bị kéo đi, như thể xương trên cơ thể anh đều bị đập vỡ, không còn chút sức lực nào để mà phát huy.Hạ Diệp Chi khẽ cau mày, cảm thấy lạnh cả người.Tạ Sinh nhìn theo Hạ Diệp Chi về phía Lưu Chiến Hằng, mỉm cười giải thích: “Cô Hạ đừng lo lắng, thằng nhóc này không ngoan ngoãn lắm, tôi chỉ bảo thủ hạ của mình dạy cho hắn một bài học thôi, nhưng tôi không ngờ thủ hạ của tôi mạnh quá, đánh gãy tất cả xương trên cơ thể hắn mất rồi, có thể mang hắn về đây được là quá tốt rồi.”Thực sự là… đánh vỡ hết xương trên người hết rồi.Hạ Diệp Chi bất giác nắm chặt tay, nhìn Tạ Sinh không nói lời nào.Chả trách Lưu Chiến Hằng thành một kẻ người không ra người, căn bản Tạ Sinh đã không phải một người bình thường mà!Tạ Sinh ngồi xuống đối diện Hạ Diệp Chi, nói khẽ: “Cô Hạ đừng sợ, cô là vật thí nghiệm quý giá nhất của chúng tôi, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở đây thôi, chúng tôi tự nhiên sẽ chăm sóc tốt cho cô và bảo vệ cô.”Hạ Diệp Chi hỏi ông một cách vô cảm: “Thí nghiệm gì?”Lúc bị Tạ Sinh bắt, cô đã nghe Tạ Sinh nói cái gì mà thí nghiệm.Nhưng cho đến bây giờ, Hạ Diệp Chi vẫn không biết Tạ Sinh muốn làm gì với cô.Nói về thí nghiệm, khuôn mặt Tạ Sinh lại trở nên gần như điên trở lại: “Thí nghiệm phục sinh, miễn là thí nghiệm vĩ đại này thành công, tôi sẽ thay đổi cả nhân loại!”Hạ Diệp Chi nghe đoạn, cô lắc đầu: “Không có cái gọi là phục sinh trong thế giới này đâu!”Khuôn mặt của Tạ Sinh bỗng trở nên dữ tợn: “Không! Sự phục sinh là có thật, cô là ví dụ điển hình nhất, cô nghĩ sao mình có thể sống sót qua vụ nổ đó chứ? Cô thực sự nghĩ là mạng cô lớn à?”Nhớ lại vụ nổ trên đảo năm đó thực sự rất nghiêm trọng.Hạ Diệp Chi có thể sống sót, bản thân cô cũng cảm thấy đó là một phép màu.Nhưng đó không phải là tất cả.Hạ Diệp Chi nói với vẻ chắc chắn: “Tôi sống sót vì có phép màu, không phải phục sinh.”“Phục sinh có tồn tại!” Tạ Sinh hét to.Hạ Diệp Chi mỉa mai: “Vậy ông tự sát thử xem, xem ông có sống lại được không?”Cô cảm thấy Tạ Sinh chính là một kẻ biến thái, thế nên ông mới cảm thấy chắc chắn một điều rằng trên thế giới có cách để trở về từ cõi chết.Tạ Sinh nhếch khóe môi, nói với vẻ mặt âm trầm: “Tôi sẽ thành công sớm thôi.”Hạ Diệp Chi cảm thấy tranh luận với Tạ Sinh sẽ chẳng có ích gì, Tạ Sinh cũng giống như một con ác quỷ, ông tin thực sự có thứ gọi là phục sinh.Hạ Diệp Chi không tin điều đó.Cô thà tin vào phép màu còn hơn.Hạ Diệp Chi hít một hơi thật sâu, nói: “Tôi mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.”“Đưa cô Hạ về phòng nghỉ ngơi.” Ngay khi Tạ Sinh vẫy tay, một người hầu đã bước đến đưa Hạ Diệp Chi về phòng nghỉ ngơi.Hạ Diệp Chi trở về phòng, lăn đi lộn lại trên giường một hồi vẫn không ngủ được.Trong đầu cô nghĩ đến Tạ Sinh, lo lắng về Mạc Đình Kiên, rồi cô lại nghĩ đến những chấn thương của Lưu Chiến Hằng.Nghĩ nhiều đến mức ngủ mất lúc nào không hay, khi cô thức dậy thì đã là sáng hôm sau.Ngay khi Hạ Diệp Chi tỉnh dậy, người giúp việc đã đẩy cửa vào đợi Hạ Diệp Chi rời giường trước khi cô kịp nói gì.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Hạ Diệp Chi không thể không nghĩ về khoảng thời gian Mạc Đình Kiên đột nhiên hợp tác với Lưu Chiến Hằng.Có lẽ nào Lưu Chiến Hằng muốn hợp tác với Mạc Đình Kiên vì anh ta biết Tạ Sinh chưa chết?“Lôi thứ làm cô Hạ sợ này xuống đi.”Giọng nói của Tạ Sinh kéo Hạ Diệp Chi trở về thực tại.Vừa dứt lời, có người đã đến kéo Lưu Chiến Hằng đi.Lưu Chiến Hằng là thực sự bị kéo đi, như thể xương trên cơ thể anh đều bị đập vỡ, không còn chút sức lực nào để mà phát huy.Hạ Diệp Chi khẽ cau mày, cảm thấy lạnh cả người.Tạ Sinh nhìn theo Hạ Diệp Chi về phía Lưu Chiến Hằng, mỉm cười giải thích: “Cô Hạ đừng lo lắng, thằng nhóc này không ngoan ngoãn lắm, tôi chỉ bảo thủ hạ của mình dạy cho hắn một bài học thôi, nhưng tôi không ngờ thủ hạ của tôi mạnh quá, đánh gãy tất cả xương trên cơ thể hắn mất rồi, có thể mang hắn về đây được là quá tốt rồi.”Thực sự là… đánh vỡ hết xương trên người hết rồi.Hạ Diệp Chi bất giác nắm chặt tay, nhìn Tạ Sinh không nói lời nào.Chả trách Lưu Chiến Hằng thành một kẻ người không ra người, căn bản Tạ Sinh đã không phải một người bình thường mà!Tạ Sinh ngồi xuống đối diện Hạ Diệp Chi, nói khẽ: “Cô Hạ đừng sợ, cô là vật thí nghiệm quý giá nhất của chúng tôi, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở đây thôi, chúng tôi tự nhiên sẽ chăm sóc tốt cho cô và bảo vệ cô.”Hạ Diệp Chi hỏi ông một cách vô cảm: “Thí nghiệm gì?”Lúc bị Tạ Sinh bắt, cô đã nghe Tạ Sinh nói cái gì mà thí nghiệm.Nhưng cho đến bây giờ, Hạ Diệp Chi vẫn không biết Tạ Sinh muốn làm gì với cô.Nói về thí nghiệm, khuôn mặt Tạ Sinh lại trở nên gần như điên trở lại: “Thí nghiệm phục sinh, miễn là thí nghiệm vĩ đại này thành công, tôi sẽ thay đổi cả nhân loại!”Hạ Diệp Chi nghe đoạn, cô lắc đầu: “Không có cái gọi là phục sinh trong thế giới này đâu!”Khuôn mặt của Tạ Sinh bỗng trở nên dữ tợn: “Không! Sự phục sinh là có thật, cô là ví dụ điển hình nhất, cô nghĩ sao mình có thể sống sót qua vụ nổ đó chứ? Cô thực sự nghĩ là mạng cô lớn à?”Nhớ lại vụ nổ trên đảo năm đó thực sự rất nghiêm trọng.Hạ Diệp Chi có thể sống sót, bản thân cô cũng cảm thấy đó là một phép màu.Nhưng đó không phải là tất cả.Hạ Diệp Chi nói với vẻ chắc chắn: “Tôi sống sót vì có phép màu, không phải phục sinh.”“Phục sinh có tồn tại!” Tạ Sinh hét to.Hạ Diệp Chi mỉa mai: “Vậy ông tự sát thử xem, xem ông có sống lại được không?”Cô cảm thấy Tạ Sinh chính là một kẻ biến thái, thế nên ông mới cảm thấy chắc chắn một điều rằng trên thế giới có cách để trở về từ cõi chết.Tạ Sinh nhếch khóe môi, nói với vẻ mặt âm trầm: “Tôi sẽ thành công sớm thôi.”Hạ Diệp Chi cảm thấy tranh luận với Tạ Sinh sẽ chẳng có ích gì, Tạ Sinh cũng giống như một con ác quỷ, ông tin thực sự có thứ gọi là phục sinh.Hạ Diệp Chi không tin điều đó.Cô thà tin vào phép màu còn hơn.Hạ Diệp Chi hít một hơi thật sâu, nói: “Tôi mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.”“Đưa cô Hạ về phòng nghỉ ngơi.” Ngay khi Tạ Sinh vẫy tay, một người hầu đã bước đến đưa Hạ Diệp Chi về phòng nghỉ ngơi.Hạ Diệp Chi trở về phòng, lăn đi lộn lại trên giường một hồi vẫn không ngủ được.Trong đầu cô nghĩ đến Tạ Sinh, lo lắng về Mạc Đình Kiên, rồi cô lại nghĩ đến những chấn thương của Lưu Chiến Hằng.Nghĩ nhiều đến mức ngủ mất lúc nào không hay, khi cô thức dậy thì đã là sáng hôm sau.Ngay khi Hạ Diệp Chi tỉnh dậy, người giúp việc đã đẩy cửa vào đợi Hạ Diệp Chi rời giường trước khi cô kịp nói gì.