Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…
Chương 1191: TÌM THẤY RỒI.
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên chúc ngủ ngon Mạc Hạ xong, lúc trở về phòng, mọi thứ vẫn bình thường.Hạ Diệp Chi vừa mới tắm xong đi ra: “Hạ Hạ ngủ rồi?”Mạc Đình Kiên thấy cô tắm, nhíu mày nói: “Nước có chạm vào vết thương không?”“Không, em có chú ý mà.”Hạ Diệp Chi nói vậy, nhưng Mạc Đình Kiên rõ ràng vẫn không yên tâm, kêu cô ngồi lên giường, cẩn thận chạm vào băng gạc trên cổ cô, xác định không bị ướt, mới yên tâm.…….Mặc dù hôm nay Hạ Diệp Chi bị Mạc Đình Phong bắt làm con tim, nhưng so với những chuyện trước đây quả thực không đáng nhắc đến, cô nằm trên giường không lâu liền ngủ.Chỉ là ngủ đến nửa đêm, cô cảm thấy có chút ngột ngạt, liền tình dậy.Cô vừa động, liền cảm thấy cánh tay trên eo mình siết chặt hơn một chút, chặt đến mức cô có chút khó thở.Cô cố gắng thử tách cánh tay của Mạc Đình Kiên ra, lại sợ động tác quá lớn đánh thức Mạc Đình Kiên, lực trên tay vừa nhẹ vừa chậm, nhưng Mạc Đình Kiên vẫn tỉnh lại ngay lập tức, giọng nói có chút khàn gọi tên của cô.“Hạ Diệp Chi.”Hình như anh vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu tùy tiện cọ xát trên người cô, lại ôm chặt lấy cô, lực mạnh đến mức giống như muốn đem cô khảm vào trong người.Lúc này Hạ Diệp Chi mới nhận ra có điều gì đó không ổn.“Mạc Đình Kiên.” Cô khẽ gọi anh.Mạc Đình Kiên khẽ động, trả lời rất nhẹ: “Ừ.”“Anh nới lỏng tay một chút, em không thể thở nổi.” Trong giọng nói của Hạ Diệp Chi còn mang theo sự dỗ dành.Lúc này Mạc Đình Kiên mới nới lỏng tay ra.Nhưng rất nhanh anh lại giống như trước, siết chặt cánh tay ôm lấy cô, giống như sợ cô bỏ chạy vậy.Hạ Diệp Chi liên tưởng đến những chuyện xảy ra trước đó, từ lúc tìm thấy cô đến khi hai người cùng về nhà, Mạc Đình Kiên vẫn bình tĩnh, không có một biểu hiện bất thường nào, bản thân Hạ Diệp Chi cũng không chú ý, dù sao Mạc Đình Phong cũng không có thành công, cô cũng chỉ bị thương ngoài da.Trong lòng Mạc Đình Kiên vẫn bất an, anh sợ cô xảy ra chuyện, trong mơ cũng ngủ không được yên, phải ôm cô thật chặt.Hạ Diệp Chi thở dài: “Em không sao, được rồi.”Lúc này, Mạc Đình Kiên dường như đã tỉnh hoàn toàn cánh tay ôm eo cô cũng buông lỏng.“Sao lại đột nhiên tỉnh dậy.” Anh hỏi.Hạ Diệp Chi dịch sang một bên, Mạc Đình Kiên cảm nhận được động tĩnh của cô, nắm lấy tay cô: “Đừng chạm vào vết thương.”“Em không chạm vào, anh quá lo lắng rồi.” Mạc Đình Kiên cái người này, bá đạo hơn người cũng thông minh hơn người, bất kể là chuyện gì cũng dám làm, cũng bày mưu tính kế, nhưng chỉ đối với cô, một chút chuyện nhỏ cũng sẽ vô cũng lo lắng.Mạc Đình Kiên trả lời một tiếng: “Ừ.”“Thật buồn ngủ.” Hạ Diệp Chi ngáp một cái.“Tiếp tục ngủ đi.” Mạc Đình Kiên kéo chăn, lại dịch về bên phía cô, dán chặt lấy cô.……..Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên cùng tham gia buổi công chiếu của “Mất Thành 2”, thân phận của hai người, một người xuất hiện cũng có thể tạo độ nóng, chưa kể đến cả hai người cùng xuất hiện, có chủ đề lại có nhiệt độ, lại thêm bọn họ không tận lực thu xếp với bên truyền không để không được đưa tin, lúc nửa đêm liền lên hot search.Lúc Hạ Diệp Chi thức dậy, hot search của cô và Mạc Đình Kiên vẫn còn nằm trong top “Kim Hải cháy” “ Buổi công chiếu “Mất Thành 2” ” hai cái hot search đều bị đè xuống.Trong bức ảnh, mặc dù Mạc Đình Kiên đeo khẩu trang, nhưng dáng người của anh vẫn dễ dàng nhận ra.Hạ Diệp Chi vừa vào xem, điện thoại của Mạc Đình Kiên lại vang lên.Cô tò mò quay đầu lại nhìn, Mạc Đình Kiên nhận điện thoại rất nhanh lại cúp, ngước lên nhìn cô nói: “Tìm thấy tiểu Thành rồi.”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên chúc ngủ ngon Mạc Hạ xong, lúc trở về phòng, mọi thứ vẫn bình thường.Hạ Diệp Chi vừa mới tắm xong đi ra: “Hạ Hạ ngủ rồi?”Mạc Đình Kiên thấy cô tắm, nhíu mày nói: “Nước có chạm vào vết thương không?”“Không, em có chú ý mà.”Hạ Diệp Chi nói vậy, nhưng Mạc Đình Kiên rõ ràng vẫn không yên tâm, kêu cô ngồi lên giường, cẩn thận chạm vào băng gạc trên cổ cô, xác định không bị ướt, mới yên tâm.…….Mặc dù hôm nay Hạ Diệp Chi bị Mạc Đình Phong bắt làm con tim, nhưng so với những chuyện trước đây quả thực không đáng nhắc đến, cô nằm trên giường không lâu liền ngủ.Chỉ là ngủ đến nửa đêm, cô cảm thấy có chút ngột ngạt, liền tình dậy.Cô vừa động, liền cảm thấy cánh tay trên eo mình siết chặt hơn một chút, chặt đến mức cô có chút khó thở.Cô cố gắng thử tách cánh tay của Mạc Đình Kiên ra, lại sợ động tác quá lớn đánh thức Mạc Đình Kiên, lực trên tay vừa nhẹ vừa chậm, nhưng Mạc Đình Kiên vẫn tỉnh lại ngay lập tức, giọng nói có chút khàn gọi tên của cô.“Hạ Diệp Chi.”Hình như anh vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu tùy tiện cọ xát trên người cô, lại ôm chặt lấy cô, lực mạnh đến mức giống như muốn đem cô khảm vào trong người.Lúc này Hạ Diệp Chi mới nhận ra có điều gì đó không ổn.“Mạc Đình Kiên.” Cô khẽ gọi anh.Mạc Đình Kiên khẽ động, trả lời rất nhẹ: “Ừ.”“Anh nới lỏng tay một chút, em không thể thở nổi.” Trong giọng nói của Hạ Diệp Chi còn mang theo sự dỗ dành.Lúc này Mạc Đình Kiên mới nới lỏng tay ra.Nhưng rất nhanh anh lại giống như trước, siết chặt cánh tay ôm lấy cô, giống như sợ cô bỏ chạy vậy.Hạ Diệp Chi liên tưởng đến những chuyện xảy ra trước đó, từ lúc tìm thấy cô đến khi hai người cùng về nhà, Mạc Đình Kiên vẫn bình tĩnh, không có một biểu hiện bất thường nào, bản thân Hạ Diệp Chi cũng không chú ý, dù sao Mạc Đình Phong cũng không có thành công, cô cũng chỉ bị thương ngoài da.Trong lòng Mạc Đình Kiên vẫn bất an, anh sợ cô xảy ra chuyện, trong mơ cũng ngủ không được yên, phải ôm cô thật chặt.Hạ Diệp Chi thở dài: “Em không sao, được rồi.”Lúc này, Mạc Đình Kiên dường như đã tỉnh hoàn toàn cánh tay ôm eo cô cũng buông lỏng.“Sao lại đột nhiên tỉnh dậy.” Anh hỏi.Hạ Diệp Chi dịch sang một bên, Mạc Đình Kiên cảm nhận được động tĩnh của cô, nắm lấy tay cô: “Đừng chạm vào vết thương.”“Em không chạm vào, anh quá lo lắng rồi.” Mạc Đình Kiên cái người này, bá đạo hơn người cũng thông minh hơn người, bất kể là chuyện gì cũng dám làm, cũng bày mưu tính kế, nhưng chỉ đối với cô, một chút chuyện nhỏ cũng sẽ vô cũng lo lắng.Mạc Đình Kiên trả lời một tiếng: “Ừ.”“Thật buồn ngủ.” Hạ Diệp Chi ngáp một cái.“Tiếp tục ngủ đi.” Mạc Đình Kiên kéo chăn, lại dịch về bên phía cô, dán chặt lấy cô.……..Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên cùng tham gia buổi công chiếu của “Mất Thành 2”, thân phận của hai người, một người xuất hiện cũng có thể tạo độ nóng, chưa kể đến cả hai người cùng xuất hiện, có chủ đề lại có nhiệt độ, lại thêm bọn họ không tận lực thu xếp với bên truyền không để không được đưa tin, lúc nửa đêm liền lên hot search.Lúc Hạ Diệp Chi thức dậy, hot search của cô và Mạc Đình Kiên vẫn còn nằm trong top “Kim Hải cháy” “ Buổi công chiếu “Mất Thành 2” ” hai cái hot search đều bị đè xuống.Trong bức ảnh, mặc dù Mạc Đình Kiên đeo khẩu trang, nhưng dáng người của anh vẫn dễ dàng nhận ra.Hạ Diệp Chi vừa vào xem, điện thoại của Mạc Đình Kiên lại vang lên.Cô tò mò quay đầu lại nhìn, Mạc Đình Kiên nhận điện thoại rất nhanh lại cúp, ngước lên nhìn cô nói: “Tìm thấy tiểu Thành rồi.”
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Mạc Đình Kiên chúc ngủ ngon Mạc Hạ xong, lúc trở về phòng, mọi thứ vẫn bình thường.Hạ Diệp Chi vừa mới tắm xong đi ra: “Hạ Hạ ngủ rồi?”Mạc Đình Kiên thấy cô tắm, nhíu mày nói: “Nước có chạm vào vết thương không?”“Không, em có chú ý mà.”Hạ Diệp Chi nói vậy, nhưng Mạc Đình Kiên rõ ràng vẫn không yên tâm, kêu cô ngồi lên giường, cẩn thận chạm vào băng gạc trên cổ cô, xác định không bị ướt, mới yên tâm.…….Mặc dù hôm nay Hạ Diệp Chi bị Mạc Đình Phong bắt làm con tim, nhưng so với những chuyện trước đây quả thực không đáng nhắc đến, cô nằm trên giường không lâu liền ngủ.Chỉ là ngủ đến nửa đêm, cô cảm thấy có chút ngột ngạt, liền tình dậy.Cô vừa động, liền cảm thấy cánh tay trên eo mình siết chặt hơn một chút, chặt đến mức cô có chút khó thở.Cô cố gắng thử tách cánh tay của Mạc Đình Kiên ra, lại sợ động tác quá lớn đánh thức Mạc Đình Kiên, lực trên tay vừa nhẹ vừa chậm, nhưng Mạc Đình Kiên vẫn tỉnh lại ngay lập tức, giọng nói có chút khàn gọi tên của cô.“Hạ Diệp Chi.”Hình như anh vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu tùy tiện cọ xát trên người cô, lại ôm chặt lấy cô, lực mạnh đến mức giống như muốn đem cô khảm vào trong người.Lúc này Hạ Diệp Chi mới nhận ra có điều gì đó không ổn.“Mạc Đình Kiên.” Cô khẽ gọi anh.Mạc Đình Kiên khẽ động, trả lời rất nhẹ: “Ừ.”“Anh nới lỏng tay một chút, em không thể thở nổi.” Trong giọng nói của Hạ Diệp Chi còn mang theo sự dỗ dành.Lúc này Mạc Đình Kiên mới nới lỏng tay ra.Nhưng rất nhanh anh lại giống như trước, siết chặt cánh tay ôm lấy cô, giống như sợ cô bỏ chạy vậy.Hạ Diệp Chi liên tưởng đến những chuyện xảy ra trước đó, từ lúc tìm thấy cô đến khi hai người cùng về nhà, Mạc Đình Kiên vẫn bình tĩnh, không có một biểu hiện bất thường nào, bản thân Hạ Diệp Chi cũng không chú ý, dù sao Mạc Đình Phong cũng không có thành công, cô cũng chỉ bị thương ngoài da.Trong lòng Mạc Đình Kiên vẫn bất an, anh sợ cô xảy ra chuyện, trong mơ cũng ngủ không được yên, phải ôm cô thật chặt.Hạ Diệp Chi thở dài: “Em không sao, được rồi.”Lúc này, Mạc Đình Kiên dường như đã tỉnh hoàn toàn cánh tay ôm eo cô cũng buông lỏng.“Sao lại đột nhiên tỉnh dậy.” Anh hỏi.Hạ Diệp Chi dịch sang một bên, Mạc Đình Kiên cảm nhận được động tĩnh của cô, nắm lấy tay cô: “Đừng chạm vào vết thương.”“Em không chạm vào, anh quá lo lắng rồi.” Mạc Đình Kiên cái người này, bá đạo hơn người cũng thông minh hơn người, bất kể là chuyện gì cũng dám làm, cũng bày mưu tính kế, nhưng chỉ đối với cô, một chút chuyện nhỏ cũng sẽ vô cũng lo lắng.Mạc Đình Kiên trả lời một tiếng: “Ừ.”“Thật buồn ngủ.” Hạ Diệp Chi ngáp một cái.“Tiếp tục ngủ đi.” Mạc Đình Kiên kéo chăn, lại dịch về bên phía cô, dán chặt lấy cô.……..Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên cùng tham gia buổi công chiếu của “Mất Thành 2”, thân phận của hai người, một người xuất hiện cũng có thể tạo độ nóng, chưa kể đến cả hai người cùng xuất hiện, có chủ đề lại có nhiệt độ, lại thêm bọn họ không tận lực thu xếp với bên truyền không để không được đưa tin, lúc nửa đêm liền lên hot search.Lúc Hạ Diệp Chi thức dậy, hot search của cô và Mạc Đình Kiên vẫn còn nằm trong top “Kim Hải cháy” “ Buổi công chiếu “Mất Thành 2” ” hai cái hot search đều bị đè xuống.Trong bức ảnh, mặc dù Mạc Đình Kiên đeo khẩu trang, nhưng dáng người của anh vẫn dễ dàng nhận ra.Hạ Diệp Chi vừa vào xem, điện thoại của Mạc Đình Kiên lại vang lên.Cô tò mò quay đầu lại nhìn, Mạc Đình Kiên nhận điện thoại rất nhanh lại cúp, ngước lên nhìn cô nói: “Tìm thấy tiểu Thành rồi.”