Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…

Chương 1333: Chỗ ngồi

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Kha Trật nói thật vi diệu.Mọi người đều đi, chỉ riêng Thẩm Lệ không đi cũng không được.Dù sao cũng cùng đoàn làm phim, mọi người sẽ làm việc cùng nhau vài tháng, đương nhiên cần phải tìm hiểu nhau một chút mới có thể chung sống hài hoà hơn.Thẩm Lệ đương nhiên cũng không có lý do để từ chối.“Được thôi.”“Vậy cô Hạ…” Kha Trật quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi gật đầu: “Ừm, tôi cũng đi.”Thẩm Lệ đã đi thì Hạ Diệp Chi đương nhiên cũng sẽ đi cùng.…Mấy người Thẩm Lệ và Hạ Diệp Chi đi sau cùng.Khi hai người ra ngoài thì Mạc Đình Kiên đã tới, đang đứng trước xe nói chuyện với Cố Tri Dân. truyện tiên hiệp hayHạ Diệp Chi vừa thấy Mạc Đình Kiên chạy về phía anh.Mạc Đình Kiên cũng nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức trở nên nhu hoà, ánh mắt dừng trên người cô, nhìn cô đi về phía mình.Thẩm Lệ đi chậm lại, không đi theo cô.Đuôi mắt cô nhìn về Cố Mãn Mãn đang nấp ở nơi không xa, mong ngóng nhìn về phía Mạc Đình Kiên.Sau khi Thẩm Lệ xác định cô đang nhìn Mạc Đình Kiên thì chậm rãi đi về phía cô, chỉ là cô đang nhìn quá chăm chú nên không phát hiện ra Thẩm Lệ đã tới.“Nhìn ai vậy?” Sau khi tới bên cô ấy, Thẩm Lệ nhẹ giọng hỏi.“Nhìn Mạc Đình Kiên đó, đẹp trai quá.” Cố Mãn Mãn kích động đến độ mặt đỏ ửng: “Anh ấy đẹp trai quá đi.”“…” Thẩm Lệ dừng một lát, lời nói ý tứ xâu xa: “Nhưng người ta đã kết hôn, con cũng đã biết đi rồi kìa.”“Em cũng đâu có ý gì khác, chỉ đơn thuần cảm thấy anh ấy rất đẹp trai mà thôi…” Cố Mãn Mãn lập tức phản ứng lại: “Chị nói gì? Mạc Đình Kiên có con rồi???”Vì quan hệ với Thẩm Lệ nên Cố Mãn Mãn cũng đã gặp Mạc Đình Kiên vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên biết anh đã có con.Mặc dù trước đây cũng có truyền ra tin tức Mạc Đình Kiên có con nhưng anh lại luôn không trả lời trực tiếp nên Cố Mãn Mãn chỉ coi những lời đó là lời đồn nhảm.“Đúng thế, vô cùng đáng yêu.” Thẩm Lệ mỉm cười vỗ đầu Cố Mãn Mãn.Cố Mãn Mãn vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong sự ngạc nhiên.…Mọi người nhất trí quyết định đi ăn lẩu, một đoàn người đi vào quán lẩu.Thẩm Lệ từ nhà vệ sinh trở lại, còn chưa tới gần đã phát hiện chỉ còn vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Cô chỉ nhìn quanh một lượt rồi tới vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Anh đang nói chuyện với một đạo diễn khác dường như không thấy Thẩm Lệ, nhưng khi cô tới cạnh thì anh đã đưa tay giúp cô kéo ghế.Thẩm Lệ dừng một chút, khi chuyển mắt nhìn anh thì thấy anh vẫn đang chăm chú nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, thay cô kéo ghế dường như chỉ là một hành động vô ý.Thẩm Lệ cụp mắt, không nói lời nào ngồi xuống.Lúc này Cố Tri Dân mới quay đầu lại nhìn cô, đẩy một ly nước ấm tới trước mặt cô.Thẩm Lệ đang định nói thì anh đã quay đầu lại nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, nếu không phải anh vừa đẩy ly nước cho cô thì cô đã hoài nghi Cố Tri Dân không hề nhìn thấy mình.Thẩm Lệ nâng ly nước lên uống một ngụm rồi ngẩng đầu nhìn Cố Mãn Mãn đối diện.Cố Mãn Mãn cúi đầu, vẻ mặt chột dạ nhún vai, né tránh ánh mắt Thẩm Lệ.Cô cũng hết cách mà, Trần Kiệt kéo cô ngồi xuống, nói có chuyện cần nhờ cô chỉ bảo, trước mặt nhiều người, cô cũng không thể để Kha Trật mất mặt nên chỉ đành phối hợp ngồi xuống.Kết quả cuối cùng chỉ còn lại vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Đây cũng là việc cô không lo được.

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Kha Trật nói thật vi diệu.Mọi người đều đi, chỉ riêng Thẩm Lệ không đi cũng không được.Dù sao cũng cùng đoàn làm phim, mọi người sẽ làm việc cùng nhau vài tháng, đương nhiên cần phải tìm hiểu nhau một chút mới có thể chung sống hài hoà hơn.Thẩm Lệ đương nhiên cũng không có lý do để từ chối.“Được thôi.”“Vậy cô Hạ…” Kha Trật quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi gật đầu: “Ừm, tôi cũng đi.”Thẩm Lệ đã đi thì Hạ Diệp Chi đương nhiên cũng sẽ đi cùng.…Mấy người Thẩm Lệ và Hạ Diệp Chi đi sau cùng.Khi hai người ra ngoài thì Mạc Đình Kiên đã tới, đang đứng trước xe nói chuyện với Cố Tri Dân. truyện tiên hiệp hayHạ Diệp Chi vừa thấy Mạc Đình Kiên chạy về phía anh.Mạc Đình Kiên cũng nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức trở nên nhu hoà, ánh mắt dừng trên người cô, nhìn cô đi về phía mình.Thẩm Lệ đi chậm lại, không đi theo cô.Đuôi mắt cô nhìn về Cố Mãn Mãn đang nấp ở nơi không xa, mong ngóng nhìn về phía Mạc Đình Kiên.Sau khi Thẩm Lệ xác định cô đang nhìn Mạc Đình Kiên thì chậm rãi đi về phía cô, chỉ là cô đang nhìn quá chăm chú nên không phát hiện ra Thẩm Lệ đã tới.“Nhìn ai vậy?” Sau khi tới bên cô ấy, Thẩm Lệ nhẹ giọng hỏi.“Nhìn Mạc Đình Kiên đó, đẹp trai quá.” Cố Mãn Mãn kích động đến độ mặt đỏ ửng: “Anh ấy đẹp trai quá đi.”“…” Thẩm Lệ dừng một lát, lời nói ý tứ xâu xa: “Nhưng người ta đã kết hôn, con cũng đã biết đi rồi kìa.”“Em cũng đâu có ý gì khác, chỉ đơn thuần cảm thấy anh ấy rất đẹp trai mà thôi…” Cố Mãn Mãn lập tức phản ứng lại: “Chị nói gì? Mạc Đình Kiên có con rồi???”Vì quan hệ với Thẩm Lệ nên Cố Mãn Mãn cũng đã gặp Mạc Đình Kiên vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên biết anh đã có con.Mặc dù trước đây cũng có truyền ra tin tức Mạc Đình Kiên có con nhưng anh lại luôn không trả lời trực tiếp nên Cố Mãn Mãn chỉ coi những lời đó là lời đồn nhảm.“Đúng thế, vô cùng đáng yêu.” Thẩm Lệ mỉm cười vỗ đầu Cố Mãn Mãn.Cố Mãn Mãn vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong sự ngạc nhiên.…Mọi người nhất trí quyết định đi ăn lẩu, một đoàn người đi vào quán lẩu.Thẩm Lệ từ nhà vệ sinh trở lại, còn chưa tới gần đã phát hiện chỉ còn vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Cô chỉ nhìn quanh một lượt rồi tới vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Anh đang nói chuyện với một đạo diễn khác dường như không thấy Thẩm Lệ, nhưng khi cô tới cạnh thì anh đã đưa tay giúp cô kéo ghế.Thẩm Lệ dừng một chút, khi chuyển mắt nhìn anh thì thấy anh vẫn đang chăm chú nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, thay cô kéo ghế dường như chỉ là một hành động vô ý.Thẩm Lệ cụp mắt, không nói lời nào ngồi xuống.Lúc này Cố Tri Dân mới quay đầu lại nhìn cô, đẩy một ly nước ấm tới trước mặt cô.Thẩm Lệ đang định nói thì anh đã quay đầu lại nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, nếu không phải anh vừa đẩy ly nước cho cô thì cô đã hoài nghi Cố Tri Dân không hề nhìn thấy mình.Thẩm Lệ nâng ly nước lên uống một ngụm rồi ngẩng đầu nhìn Cố Mãn Mãn đối diện.Cố Mãn Mãn cúi đầu, vẻ mặt chột dạ nhún vai, né tránh ánh mắt Thẩm Lệ.Cô cũng hết cách mà, Trần Kiệt kéo cô ngồi xuống, nói có chuyện cần nhờ cô chỉ bảo, trước mặt nhiều người, cô cũng không thể để Kha Trật mất mặt nên chỉ đành phối hợp ngồi xuống.Kết quả cuối cùng chỉ còn lại vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Đây cũng là việc cô không lo được.

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Kha Trật nói thật vi diệu.Mọi người đều đi, chỉ riêng Thẩm Lệ không đi cũng không được.Dù sao cũng cùng đoàn làm phim, mọi người sẽ làm việc cùng nhau vài tháng, đương nhiên cần phải tìm hiểu nhau một chút mới có thể chung sống hài hoà hơn.Thẩm Lệ đương nhiên cũng không có lý do để từ chối.“Được thôi.”“Vậy cô Hạ…” Kha Trật quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi.Hạ Diệp Chi gật đầu: “Ừm, tôi cũng đi.”Thẩm Lệ đã đi thì Hạ Diệp Chi đương nhiên cũng sẽ đi cùng.…Mấy người Thẩm Lệ và Hạ Diệp Chi đi sau cùng.Khi hai người ra ngoài thì Mạc Đình Kiên đã tới, đang đứng trước xe nói chuyện với Cố Tri Dân. truyện tiên hiệp hayHạ Diệp Chi vừa thấy Mạc Đình Kiên chạy về phía anh.Mạc Đình Kiên cũng nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức trở nên nhu hoà, ánh mắt dừng trên người cô, nhìn cô đi về phía mình.Thẩm Lệ đi chậm lại, không đi theo cô.Đuôi mắt cô nhìn về Cố Mãn Mãn đang nấp ở nơi không xa, mong ngóng nhìn về phía Mạc Đình Kiên.Sau khi Thẩm Lệ xác định cô đang nhìn Mạc Đình Kiên thì chậm rãi đi về phía cô, chỉ là cô đang nhìn quá chăm chú nên không phát hiện ra Thẩm Lệ đã tới.“Nhìn ai vậy?” Sau khi tới bên cô ấy, Thẩm Lệ nhẹ giọng hỏi.“Nhìn Mạc Đình Kiên đó, đẹp trai quá.” Cố Mãn Mãn kích động đến độ mặt đỏ ửng: “Anh ấy đẹp trai quá đi.”“…” Thẩm Lệ dừng một lát, lời nói ý tứ xâu xa: “Nhưng người ta đã kết hôn, con cũng đã biết đi rồi kìa.”“Em cũng đâu có ý gì khác, chỉ đơn thuần cảm thấy anh ấy rất đẹp trai mà thôi…” Cố Mãn Mãn lập tức phản ứng lại: “Chị nói gì? Mạc Đình Kiên có con rồi???”Vì quan hệ với Thẩm Lệ nên Cố Mãn Mãn cũng đã gặp Mạc Đình Kiên vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên biết anh đã có con.Mặc dù trước đây cũng có truyền ra tin tức Mạc Đình Kiên có con nhưng anh lại luôn không trả lời trực tiếp nên Cố Mãn Mãn chỉ coi những lời đó là lời đồn nhảm.“Đúng thế, vô cùng đáng yêu.” Thẩm Lệ mỉm cười vỗ đầu Cố Mãn Mãn.Cố Mãn Mãn vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong sự ngạc nhiên.…Mọi người nhất trí quyết định đi ăn lẩu, một đoàn người đi vào quán lẩu.Thẩm Lệ từ nhà vệ sinh trở lại, còn chưa tới gần đã phát hiện chỉ còn vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Cô chỉ nhìn quanh một lượt rồi tới vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Anh đang nói chuyện với một đạo diễn khác dường như không thấy Thẩm Lệ, nhưng khi cô tới cạnh thì anh đã đưa tay giúp cô kéo ghế.Thẩm Lệ dừng một chút, khi chuyển mắt nhìn anh thì thấy anh vẫn đang chăm chú nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, thay cô kéo ghế dường như chỉ là một hành động vô ý.Thẩm Lệ cụp mắt, không nói lời nào ngồi xuống.Lúc này Cố Tri Dân mới quay đầu lại nhìn cô, đẩy một ly nước ấm tới trước mặt cô.Thẩm Lệ đang định nói thì anh đã quay đầu lại nói chuyện với đạo diễn bên cạnh, nếu không phải anh vừa đẩy ly nước cho cô thì cô đã hoài nghi Cố Tri Dân không hề nhìn thấy mình.Thẩm Lệ nâng ly nước lên uống một ngụm rồi ngẩng đầu nhìn Cố Mãn Mãn đối diện.Cố Mãn Mãn cúi đầu, vẻ mặt chột dạ nhún vai, né tránh ánh mắt Thẩm Lệ.Cô cũng hết cách mà, Trần Kiệt kéo cô ngồi xuống, nói có chuyện cần nhờ cô chỉ bảo, trước mặt nhiều người, cô cũng không thể để Kha Trật mất mặt nên chỉ đành phối hợp ngồi xuống.Kết quả cuối cùng chỉ còn lại vị trí bên cạnh Cố Tri Dân.Đây cũng là việc cô không lo được.

Chương 1333: Chỗ ngồi