Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…

Chương 1482: Đánh cược tất cả

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Cố Tri Dân không muốn lại để cho Giang Dạ Bạch ở cùng một chỗ với Thẩm Lệ nên cố ý đuổi Thẩm Lệ ra.Trước khi tới đây, Thẩm Lệ đã từng tự mình nói qua, muốn giấu quan hệ giữa cô và Cố Tri Dân.Bây giờ Giang Dạ Bạch đang ở đây, trong lòng Thẩm Lệ cũng thấy hơi áy náy, cảm thấy hình như không quá công bằng với Cố Tri Dân.Chỉ là cô cũng không có cách nào.Cô thật sự sợ hãi, Đọc full tại truyen one, không dám lại đánh cược tất cả giống như năm mười tám tuổi nữa.Bản thân cô cũng thấy phiền khi mình suốt ngày rụt rè lại nhìn trước ngó sau như vậy, nhưng cô không có cách nào kiểm soát được nỗi sợ hãi trong lòng mình.Đại khái, đây cũng là di chứng Cố Tri Dân bỏ cô lại mà rời đi năm đó.Kiêu ngạo và tự tôn, tự tin và hào hiệp của cô đều bị san bằng vì Cố Tri Dân đã dứt áo ra đi năm đó.Cho dù cô bởi vì kích động và can đảm nhất thời mới quyết định bắt đầu lại với Cố Tri Dân một lần nữa. Nhưng trong tình cảm với Cố Tri Dân, cô không hề có cảm giác an toàn, cũng chuẩn bị sẵn sẽ tách ra bất kỳ lúc nào.Bây giờ, trong phần tình cảm này, cô nhu nhược lại ích kỷ lựa chọn bảo vệ chính mình trước.Thẩm Lệ cũng biết làm vậy có phần không công bằng với Cố Tri Dân.Thẩm Lệ đứng ở cửa phòng một lát rồi đi tới chỗ thang máy. Đọc full tại truyen oneVới tính cách của Cố Tri Dân, sau khi cô đi, anh ta nhất định sẽ trừng trị Giang Dạ Bạch. Mà cô cần phải tìm chỗ giải trí giết thời gian trước khi Cố Tri Dân trừng trị Giang Dạ Bạch xong.Kim Hải là địa điểm giải trí mang tính tổng hợp, dưới tầng còn có quán bar.Thẩm Lệ đi thang máy tới quán bar tầng dưới.Trên sân khấu đang có dàn nhạc biểu diễn, Thẩm Lệ tìm một góc ngồi xuống và gọi ly rượu uống.Bầu không khí đúng lúc náo nhiệt lạ thường.Dàn nhạc tổng cộng có năm người, Thẩm Lệ nhìn qua luôn cảm thấy tay trống kia thoạt nhìn hơi quen mắt, nhưng bởi vì ngọn đèn và tầm mắt nên cô vẫn không nhìn thấy rõ mặt của người kia, chỉ có thể nhìn ra đó là một cô gái.Thẩm Lệ híp mắt lại và nhìn lên trên sân khấu một lúc, cũng không nhận ra được cô gái kia là ai, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen. Lẽ nào đó cũng là người trong giới giải trí, cô từng gặp qua cho nên mới càng nhìn càng thấy quen?Lúc này, một người khách nam ngồi phía trước Thẩm Lệ đang quay mặt nói chuyện với nhân viên phục vụ. Thẩm Lệ lơ đãng nhìn qua, trong mắt hiện lên chút hứng thú.Cô nghĩ cô đã biết cô gái trên sân khấu kia là ai rồi.Đào Triển Minh vô cùng nhạy bén nên cảm giác được ánh mắt của Thẩm Lệ, quay đầu nhìn lại.Thẩm Lệ nâng cốc rượu của mình lên, ra hiệu với Đào Triển Minh.Đào Triển Minh hơi sửng sốt, cũng nâng cốc rượu lên.Ánh mắt Thẩm Lệ liếc qua liếc lại giữa Đào Triển Minh và cô gái trên sân khấu, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp ảnh sân khấu và gửi cho Cố Tri Dân, thuận tiện hỏi một câu: “Mãn Mãn còn có thể đánh trống à?”Trước đó cô thấy tay trống trên sân khấu quen mắt nhưng căn bản chưa từng liên tưởng tới trên người Cố Mãn Mãn, chủ yếu là bình thường Cố Mãn Mãn thoạt nhìn quá ngốc, Thẩm Lệ chưa từng nghĩ tới cô ấy còn có thể chơi cái này.Cố Tri Dân nhận được ảnh do Thẩm Lệ gửi tới khi đang khui rượu.Cảm giác điện thoại di động trong túi rung lên, anh ta đặt chai rượu sang một bên và lấy điện thoại ra xem, lại phóng to bức ảnh chụp nhìn rồi mới nhắn lại: “Sao lại đi tới quán bar?”Thẩm Lệ thấy Cố Tri Dân nhắn tin lại thì không nhịn được trợn mắt. Điểm quan tâm của người đàn ông này vẫn thật là…Thẩm Lệ ném điện thoại sang một bên, lười nhắn lại cho anh ta.Giang Dạ Bạch bên cạnh nói thầm: “Sao em Thẩm vẫn chưa quay lại vậy?”“Công việc của nghệ sĩ tương đối phức tạp, có rất nhiều điều cần phải trao đổi.” Cố Tri Dân nói dối với vẻ nghiêm trang và tiếp tục khui rượu.Tuy Giang Dạ Bạch thấy Cố Tri Dân rất không vui sau khi hắn ta công khai tỏ tình với Thẩm Lệ nhưng không cho rằng điều này có gì lạ. Dù sao Cố Tri Dân đã che chở cho Thẩm Lệ từ bé.Vì vậy, hắn ta không biết sống chết nói với Cố Tri Dân: “Anh Dân, anh chỉ cho em vài chiêu đi. Em phải làm sao mới tán đổ được em Thẩm nhà em đây?”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Cố Tri Dân không muốn lại để cho Giang Dạ Bạch ở cùng một chỗ với Thẩm Lệ nên cố ý đuổi Thẩm Lệ ra.Trước khi tới đây, Thẩm Lệ đã từng tự mình nói qua, muốn giấu quan hệ giữa cô và Cố Tri Dân.Bây giờ Giang Dạ Bạch đang ở đây, trong lòng Thẩm Lệ cũng thấy hơi áy náy, cảm thấy hình như không quá công bằng với Cố Tri Dân.Chỉ là cô cũng không có cách nào.Cô thật sự sợ hãi, Đọc full tại truyen one, không dám lại đánh cược tất cả giống như năm mười tám tuổi nữa.Bản thân cô cũng thấy phiền khi mình suốt ngày rụt rè lại nhìn trước ngó sau như vậy, nhưng cô không có cách nào kiểm soát được nỗi sợ hãi trong lòng mình.Đại khái, đây cũng là di chứng Cố Tri Dân bỏ cô lại mà rời đi năm đó.Kiêu ngạo và tự tôn, tự tin và hào hiệp của cô đều bị san bằng vì Cố Tri Dân đã dứt áo ra đi năm đó.Cho dù cô bởi vì kích động và can đảm nhất thời mới quyết định bắt đầu lại với Cố Tri Dân một lần nữa. Nhưng trong tình cảm với Cố Tri Dân, cô không hề có cảm giác an toàn, cũng chuẩn bị sẵn sẽ tách ra bất kỳ lúc nào.Bây giờ, trong phần tình cảm này, cô nhu nhược lại ích kỷ lựa chọn bảo vệ chính mình trước.Thẩm Lệ cũng biết làm vậy có phần không công bằng với Cố Tri Dân.Thẩm Lệ đứng ở cửa phòng một lát rồi đi tới chỗ thang máy. Đọc full tại truyen oneVới tính cách của Cố Tri Dân, sau khi cô đi, anh ta nhất định sẽ trừng trị Giang Dạ Bạch. Mà cô cần phải tìm chỗ giải trí giết thời gian trước khi Cố Tri Dân trừng trị Giang Dạ Bạch xong.Kim Hải là địa điểm giải trí mang tính tổng hợp, dưới tầng còn có quán bar.Thẩm Lệ đi thang máy tới quán bar tầng dưới.Trên sân khấu đang có dàn nhạc biểu diễn, Thẩm Lệ tìm một góc ngồi xuống và gọi ly rượu uống.Bầu không khí đúng lúc náo nhiệt lạ thường.Dàn nhạc tổng cộng có năm người, Thẩm Lệ nhìn qua luôn cảm thấy tay trống kia thoạt nhìn hơi quen mắt, nhưng bởi vì ngọn đèn và tầm mắt nên cô vẫn không nhìn thấy rõ mặt của người kia, chỉ có thể nhìn ra đó là một cô gái.Thẩm Lệ híp mắt lại và nhìn lên trên sân khấu một lúc, cũng không nhận ra được cô gái kia là ai, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen. Lẽ nào đó cũng là người trong giới giải trí, cô từng gặp qua cho nên mới càng nhìn càng thấy quen?Lúc này, một người khách nam ngồi phía trước Thẩm Lệ đang quay mặt nói chuyện với nhân viên phục vụ. Thẩm Lệ lơ đãng nhìn qua, trong mắt hiện lên chút hứng thú.Cô nghĩ cô đã biết cô gái trên sân khấu kia là ai rồi.Đào Triển Minh vô cùng nhạy bén nên cảm giác được ánh mắt của Thẩm Lệ, quay đầu nhìn lại.Thẩm Lệ nâng cốc rượu của mình lên, ra hiệu với Đào Triển Minh.Đào Triển Minh hơi sửng sốt, cũng nâng cốc rượu lên.Ánh mắt Thẩm Lệ liếc qua liếc lại giữa Đào Triển Minh và cô gái trên sân khấu, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp ảnh sân khấu và gửi cho Cố Tri Dân, thuận tiện hỏi một câu: “Mãn Mãn còn có thể đánh trống à?”Trước đó cô thấy tay trống trên sân khấu quen mắt nhưng căn bản chưa từng liên tưởng tới trên người Cố Mãn Mãn, chủ yếu là bình thường Cố Mãn Mãn thoạt nhìn quá ngốc, Thẩm Lệ chưa từng nghĩ tới cô ấy còn có thể chơi cái này.Cố Tri Dân nhận được ảnh do Thẩm Lệ gửi tới khi đang khui rượu.Cảm giác điện thoại di động trong túi rung lên, anh ta đặt chai rượu sang một bên và lấy điện thoại ra xem, lại phóng to bức ảnh chụp nhìn rồi mới nhắn lại: “Sao lại đi tới quán bar?”Thẩm Lệ thấy Cố Tri Dân nhắn tin lại thì không nhịn được trợn mắt. Điểm quan tâm của người đàn ông này vẫn thật là…Thẩm Lệ ném điện thoại sang một bên, lười nhắn lại cho anh ta.Giang Dạ Bạch bên cạnh nói thầm: “Sao em Thẩm vẫn chưa quay lại vậy?”“Công việc của nghệ sĩ tương đối phức tạp, có rất nhiều điều cần phải trao đổi.” Cố Tri Dân nói dối với vẻ nghiêm trang và tiếp tục khui rượu.Tuy Giang Dạ Bạch thấy Cố Tri Dân rất không vui sau khi hắn ta công khai tỏ tình với Thẩm Lệ nhưng không cho rằng điều này có gì lạ. Dù sao Cố Tri Dân đã che chở cho Thẩm Lệ từ bé.Vì vậy, hắn ta không biết sống chết nói với Cố Tri Dân: “Anh Dân, anh chỉ cho em vài chiêu đi. Em phải làm sao mới tán đổ được em Thẩm nhà em đây?”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Cố Tri Dân không muốn lại để cho Giang Dạ Bạch ở cùng một chỗ với Thẩm Lệ nên cố ý đuổi Thẩm Lệ ra.Trước khi tới đây, Thẩm Lệ đã từng tự mình nói qua, muốn giấu quan hệ giữa cô và Cố Tri Dân.Bây giờ Giang Dạ Bạch đang ở đây, trong lòng Thẩm Lệ cũng thấy hơi áy náy, cảm thấy hình như không quá công bằng với Cố Tri Dân.Chỉ là cô cũng không có cách nào.Cô thật sự sợ hãi, Đọc full tại truyen one, không dám lại đánh cược tất cả giống như năm mười tám tuổi nữa.Bản thân cô cũng thấy phiền khi mình suốt ngày rụt rè lại nhìn trước ngó sau như vậy, nhưng cô không có cách nào kiểm soát được nỗi sợ hãi trong lòng mình.Đại khái, đây cũng là di chứng Cố Tri Dân bỏ cô lại mà rời đi năm đó.Kiêu ngạo và tự tôn, tự tin và hào hiệp của cô đều bị san bằng vì Cố Tri Dân đã dứt áo ra đi năm đó.Cho dù cô bởi vì kích động và can đảm nhất thời mới quyết định bắt đầu lại với Cố Tri Dân một lần nữa. Nhưng trong tình cảm với Cố Tri Dân, cô không hề có cảm giác an toàn, cũng chuẩn bị sẵn sẽ tách ra bất kỳ lúc nào.Bây giờ, trong phần tình cảm này, cô nhu nhược lại ích kỷ lựa chọn bảo vệ chính mình trước.Thẩm Lệ cũng biết làm vậy có phần không công bằng với Cố Tri Dân.Thẩm Lệ đứng ở cửa phòng một lát rồi đi tới chỗ thang máy. Đọc full tại truyen oneVới tính cách của Cố Tri Dân, sau khi cô đi, anh ta nhất định sẽ trừng trị Giang Dạ Bạch. Mà cô cần phải tìm chỗ giải trí giết thời gian trước khi Cố Tri Dân trừng trị Giang Dạ Bạch xong.Kim Hải là địa điểm giải trí mang tính tổng hợp, dưới tầng còn có quán bar.Thẩm Lệ đi thang máy tới quán bar tầng dưới.Trên sân khấu đang có dàn nhạc biểu diễn, Thẩm Lệ tìm một góc ngồi xuống và gọi ly rượu uống.Bầu không khí đúng lúc náo nhiệt lạ thường.Dàn nhạc tổng cộng có năm người, Thẩm Lệ nhìn qua luôn cảm thấy tay trống kia thoạt nhìn hơi quen mắt, nhưng bởi vì ngọn đèn và tầm mắt nên cô vẫn không nhìn thấy rõ mặt của người kia, chỉ có thể nhìn ra đó là một cô gái.Thẩm Lệ híp mắt lại và nhìn lên trên sân khấu một lúc, cũng không nhận ra được cô gái kia là ai, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen. Lẽ nào đó cũng là người trong giới giải trí, cô từng gặp qua cho nên mới càng nhìn càng thấy quen?Lúc này, một người khách nam ngồi phía trước Thẩm Lệ đang quay mặt nói chuyện với nhân viên phục vụ. Thẩm Lệ lơ đãng nhìn qua, trong mắt hiện lên chút hứng thú.Cô nghĩ cô đã biết cô gái trên sân khấu kia là ai rồi.Đào Triển Minh vô cùng nhạy bén nên cảm giác được ánh mắt của Thẩm Lệ, quay đầu nhìn lại.Thẩm Lệ nâng cốc rượu của mình lên, ra hiệu với Đào Triển Minh.Đào Triển Minh hơi sửng sốt, cũng nâng cốc rượu lên.Ánh mắt Thẩm Lệ liếc qua liếc lại giữa Đào Triển Minh và cô gái trên sân khấu, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp ảnh sân khấu và gửi cho Cố Tri Dân, thuận tiện hỏi một câu: “Mãn Mãn còn có thể đánh trống à?”Trước đó cô thấy tay trống trên sân khấu quen mắt nhưng căn bản chưa từng liên tưởng tới trên người Cố Mãn Mãn, chủ yếu là bình thường Cố Mãn Mãn thoạt nhìn quá ngốc, Thẩm Lệ chưa từng nghĩ tới cô ấy còn có thể chơi cái này.Cố Tri Dân nhận được ảnh do Thẩm Lệ gửi tới khi đang khui rượu.Cảm giác điện thoại di động trong túi rung lên, anh ta đặt chai rượu sang một bên và lấy điện thoại ra xem, lại phóng to bức ảnh chụp nhìn rồi mới nhắn lại: “Sao lại đi tới quán bar?”Thẩm Lệ thấy Cố Tri Dân nhắn tin lại thì không nhịn được trợn mắt. Điểm quan tâm của người đàn ông này vẫn thật là…Thẩm Lệ ném điện thoại sang một bên, lười nhắn lại cho anh ta.Giang Dạ Bạch bên cạnh nói thầm: “Sao em Thẩm vẫn chưa quay lại vậy?”“Công việc của nghệ sĩ tương đối phức tạp, có rất nhiều điều cần phải trao đổi.” Cố Tri Dân nói dối với vẻ nghiêm trang và tiếp tục khui rượu.Tuy Giang Dạ Bạch thấy Cố Tri Dân rất không vui sau khi hắn ta công khai tỏ tình với Thẩm Lệ nhưng không cho rằng điều này có gì lạ. Dù sao Cố Tri Dân đã che chở cho Thẩm Lệ từ bé.Vì vậy, hắn ta không biết sống chết nói với Cố Tri Dân: “Anh Dân, anh chỉ cho em vài chiêu đi. Em phải làm sao mới tán đổ được em Thẩm nhà em đây?”

Chương 1482: Đánh cược tất cả