Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…

Chương 1634: Cái kiểu thích ấy

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Hạ Diệp Chi nói với vẻ đương nhiên.Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.Trước đây Cố Tri Dân và Hạ Diệp Chi từng nói qua, Thẩm Lệ gần đây đang đòi chia tay.Nhưng đối với sự hiểu biết của Hạ Diệp Chi đối với Thẩm Lệ, Cô nhất định không phải vô duyên vô cớ muốn cùng với Cố Tri Dân nói chuyện chia tay, chắc chắn là có nguyên nhân.Hạ Diệp Chi thản nhiên hỏi: “Làm sao vậy?”“Ra ngoài nói.” Thẩm Lệ đắp một góc chăn cho Mạc Hạ, đứng thẳng dậy.Hạ Diệp Chi gặt đầu, đi theo Thẩm Lệ cùng nhau ra ngoài.Ra khỏi phòng, Thẩm Lệ giọng nói yếu ớt: “Chính là cảm thấy rất mệt mỏi, kể cả chuyện trước đây, hay bây giờ đang ở bên nhau, tớ đều cảm thấy rất mệt, muốn xa cách, xa nhau trái lại được tự do thoải mái. . Tiên Hiệp HayHạ Diệp Chi cau mày: “Tại sao lại có suy nghĩ như vậy?”“Trước đây Cố Chi Dân không thích tớ, hiện tại cũng không thích mình như vậy, luôn luôn là một mình tớ, bị mắc kẹt trong mối quan hệ này, để bản thân mình thảm hại, để bản thân khó chịu.Giọng nói của Thẩm Lệ đầy kiềm nén đau khổ: “Chỉ có một mình mình.”“Cậu như thế nào lại cảm thấy Cố Tri Dân không thích cậu đây?” Hạ Diệp Chi cảm thấy khó hiểu, bất cứ người nào có mắt, hẳn là đều có thể nhìn ra được, Cố Tri Dân rất thích Thẩm Lệ.Vẫn là kiểu thích muốn chết.Thế nhưng, Thẩm Lệ rốt cuộc taị sao lại suy nghĩ như vậy?“Chúng mình cùng nhau lớn lên, Nếu như có thể ở bên nhau, hẳn là đã sớm ở bên nhau rồi? Kết cụ hoàn tất từ lúc anh ấy bỏ tớ laị một mình băng qua đại dương, chính lúc đó đã nói ra kết quả.”Thẩm lệ nở nụ cười, nhưng ánh mắt đã ngấn nước.“Không phải như vậy, Tiểu Lệ….”Hạ Diệp Chi định khuyên baỏ Thẩm Lệ.Thẩm Lệ cười ngắt lời cô:“Tớ đã suy nghĩ rất kỹ rồi, Chi Chi, cậu không cần khuyên tớ.”Lời của Hạ Diệp Chi đã đến miệng, cũng chỉ có thể từ bỏ: “Cậu trước tiên tối nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì ngày mai chúng mình nói tiếp.”“Được.”Sáng sớm hôm sau.Cố Mãn Mãn mang theo túi lớn túi nhỏ đồ gì đó, đến nhà thăm Thẩm Lệ.Lúc Thẩm Lệ dậy, Mạc Đình Kiên đã đến công ty làm việc, Hạ Diệp Chi cùng Cố Mãn Mãn ngồi ở dưới lầu.Cố Mãn Mãn cực kỳ cẩn thận, mãi đến khi nhìn thấy Thẩm Lệ, biểu cảm của cô mới nhẹ nhõm.“Sớm như vậy đã tới rồi?” Thẩm Lệ đi đến bên cạnh Cố Mãn Mãn ngồi xuống.“Em lát nữa còn có một hoạt động thương vụ phải đi, cho nên đến sớm một chút.” Cố Mãn Mãn nhìn cánh tay băng bó của Thẩm Lệ, vẻ mặt đau lòng: “Chị làm sao lại bị thương thành như thế này?”“Không sao cả.” Thẩm Lệ vẻ mặt thản nhiên nói.Cố Mãn Mãn càng thêm tức giận: “Chuyện này không thể để như vậy, nhất định phải cùng với ban tổ chức kiện lên tòa án, kiện chết bọn họ.”Thẩm Lệ mím môi không tán thành: “Lời nói tức giận của em kìa.”Lần này luyện tập kịch bản, hơn một nửa đều là các tiền bối, còn có một số người quen biết, người tổ chức cũng có quen biết với thầy.Chuyện này, vuốt mặt phải nể mũi, cũng không thể làm lớn chuyện.“Biết rồi.” Cố Mãn Mãn không vui gật gật đầu.Hạ Diệp Chi thấy Cố Mãn Mãn sáng sớm đã đến, đoán được cô chưa có ăn sáng, giữ Cố Mãn Mãn ở lại ăn sáng.Mấy người vừa mới ngồi xuống, Thẩm Lệ chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng xe.“Lại có người đến rồi?” Chắc không phải lại đến thăm cô ta chứ?Rất nhanh, có người đi vào.“Ăn sáng sao?” Người vừa vào là Cố Tri Dân.Cố Tri Dân cũng không khách sáo, coi như là nhà của mình, ngồi xuống bàn ăn, nhìn về Hạ Diệp Chi, mỉm cười nói: “Chi Chi, không ngại nhiều thêm một đôi đũa chứ?”Hạ Diệp Chi cười rộ lên, quay đầu nói với người giúp việc: “Lấy thêm bát đũa.”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Hạ Diệp Chi nói với vẻ đương nhiên.Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.Trước đây Cố Tri Dân và Hạ Diệp Chi từng nói qua, Thẩm Lệ gần đây đang đòi chia tay.Nhưng đối với sự hiểu biết của Hạ Diệp Chi đối với Thẩm Lệ, Cô nhất định không phải vô duyên vô cớ muốn cùng với Cố Tri Dân nói chuyện chia tay, chắc chắn là có nguyên nhân.Hạ Diệp Chi thản nhiên hỏi: “Làm sao vậy?”“Ra ngoài nói.” Thẩm Lệ đắp một góc chăn cho Mạc Hạ, đứng thẳng dậy.Hạ Diệp Chi gặt đầu, đi theo Thẩm Lệ cùng nhau ra ngoài.Ra khỏi phòng, Thẩm Lệ giọng nói yếu ớt: “Chính là cảm thấy rất mệt mỏi, kể cả chuyện trước đây, hay bây giờ đang ở bên nhau, tớ đều cảm thấy rất mệt, muốn xa cách, xa nhau trái lại được tự do thoải mái. . Tiên Hiệp HayHạ Diệp Chi cau mày: “Tại sao lại có suy nghĩ như vậy?”“Trước đây Cố Chi Dân không thích tớ, hiện tại cũng không thích mình như vậy, luôn luôn là một mình tớ, bị mắc kẹt trong mối quan hệ này, để bản thân mình thảm hại, để bản thân khó chịu.Giọng nói của Thẩm Lệ đầy kiềm nén đau khổ: “Chỉ có một mình mình.”“Cậu như thế nào lại cảm thấy Cố Tri Dân không thích cậu đây?” Hạ Diệp Chi cảm thấy khó hiểu, bất cứ người nào có mắt, hẳn là đều có thể nhìn ra được, Cố Tri Dân rất thích Thẩm Lệ.Vẫn là kiểu thích muốn chết.Thế nhưng, Thẩm Lệ rốt cuộc taị sao lại suy nghĩ như vậy?“Chúng mình cùng nhau lớn lên, Nếu như có thể ở bên nhau, hẳn là đã sớm ở bên nhau rồi? Kết cụ hoàn tất từ lúc anh ấy bỏ tớ laị một mình băng qua đại dương, chính lúc đó đã nói ra kết quả.”Thẩm lệ nở nụ cười, nhưng ánh mắt đã ngấn nước.“Không phải như vậy, Tiểu Lệ….”Hạ Diệp Chi định khuyên baỏ Thẩm Lệ.Thẩm Lệ cười ngắt lời cô:“Tớ đã suy nghĩ rất kỹ rồi, Chi Chi, cậu không cần khuyên tớ.”Lời của Hạ Diệp Chi đã đến miệng, cũng chỉ có thể từ bỏ: “Cậu trước tiên tối nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì ngày mai chúng mình nói tiếp.”“Được.”Sáng sớm hôm sau.Cố Mãn Mãn mang theo túi lớn túi nhỏ đồ gì đó, đến nhà thăm Thẩm Lệ.Lúc Thẩm Lệ dậy, Mạc Đình Kiên đã đến công ty làm việc, Hạ Diệp Chi cùng Cố Mãn Mãn ngồi ở dưới lầu.Cố Mãn Mãn cực kỳ cẩn thận, mãi đến khi nhìn thấy Thẩm Lệ, biểu cảm của cô mới nhẹ nhõm.“Sớm như vậy đã tới rồi?” Thẩm Lệ đi đến bên cạnh Cố Mãn Mãn ngồi xuống.“Em lát nữa còn có một hoạt động thương vụ phải đi, cho nên đến sớm một chút.” Cố Mãn Mãn nhìn cánh tay băng bó của Thẩm Lệ, vẻ mặt đau lòng: “Chị làm sao lại bị thương thành như thế này?”“Không sao cả.” Thẩm Lệ vẻ mặt thản nhiên nói.Cố Mãn Mãn càng thêm tức giận: “Chuyện này không thể để như vậy, nhất định phải cùng với ban tổ chức kiện lên tòa án, kiện chết bọn họ.”Thẩm Lệ mím môi không tán thành: “Lời nói tức giận của em kìa.”Lần này luyện tập kịch bản, hơn một nửa đều là các tiền bối, còn có một số người quen biết, người tổ chức cũng có quen biết với thầy.Chuyện này, vuốt mặt phải nể mũi, cũng không thể làm lớn chuyện.“Biết rồi.” Cố Mãn Mãn không vui gật gật đầu.Hạ Diệp Chi thấy Cố Mãn Mãn sáng sớm đã đến, đoán được cô chưa có ăn sáng, giữ Cố Mãn Mãn ở lại ăn sáng.Mấy người vừa mới ngồi xuống, Thẩm Lệ chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng xe.“Lại có người đến rồi?” Chắc không phải lại đến thăm cô ta chứ?Rất nhanh, có người đi vào.“Ăn sáng sao?” Người vừa vào là Cố Tri Dân.Cố Tri Dân cũng không khách sáo, coi như là nhà của mình, ngồi xuống bàn ăn, nhìn về Hạ Diệp Chi, mỉm cười nói: “Chi Chi, không ngại nhiều thêm một đôi đũa chứ?”Hạ Diệp Chi cười rộ lên, quay đầu nói với người giúp việc: “Lấy thêm bát đũa.”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… “Cùng Cố Tri Dân ấy.” Hạ Diệp Chi nói với vẻ đương nhiên.Thẩm Lệ sắc mặt tái nhợt, không tiếp lời.Trước đây Cố Tri Dân và Hạ Diệp Chi từng nói qua, Thẩm Lệ gần đây đang đòi chia tay.Nhưng đối với sự hiểu biết của Hạ Diệp Chi đối với Thẩm Lệ, Cô nhất định không phải vô duyên vô cớ muốn cùng với Cố Tri Dân nói chuyện chia tay, chắc chắn là có nguyên nhân.Hạ Diệp Chi thản nhiên hỏi: “Làm sao vậy?”“Ra ngoài nói.” Thẩm Lệ đắp một góc chăn cho Mạc Hạ, đứng thẳng dậy.Hạ Diệp Chi gặt đầu, đi theo Thẩm Lệ cùng nhau ra ngoài.Ra khỏi phòng, Thẩm Lệ giọng nói yếu ớt: “Chính là cảm thấy rất mệt mỏi, kể cả chuyện trước đây, hay bây giờ đang ở bên nhau, tớ đều cảm thấy rất mệt, muốn xa cách, xa nhau trái lại được tự do thoải mái. . Tiên Hiệp HayHạ Diệp Chi cau mày: “Tại sao lại có suy nghĩ như vậy?”“Trước đây Cố Chi Dân không thích tớ, hiện tại cũng không thích mình như vậy, luôn luôn là một mình tớ, bị mắc kẹt trong mối quan hệ này, để bản thân mình thảm hại, để bản thân khó chịu.Giọng nói của Thẩm Lệ đầy kiềm nén đau khổ: “Chỉ có một mình mình.”“Cậu như thế nào lại cảm thấy Cố Tri Dân không thích cậu đây?” Hạ Diệp Chi cảm thấy khó hiểu, bất cứ người nào có mắt, hẳn là đều có thể nhìn ra được, Cố Tri Dân rất thích Thẩm Lệ.Vẫn là kiểu thích muốn chết.Thế nhưng, Thẩm Lệ rốt cuộc taị sao lại suy nghĩ như vậy?“Chúng mình cùng nhau lớn lên, Nếu như có thể ở bên nhau, hẳn là đã sớm ở bên nhau rồi? Kết cụ hoàn tất từ lúc anh ấy bỏ tớ laị một mình băng qua đại dương, chính lúc đó đã nói ra kết quả.”Thẩm lệ nở nụ cười, nhưng ánh mắt đã ngấn nước.“Không phải như vậy, Tiểu Lệ….”Hạ Diệp Chi định khuyên baỏ Thẩm Lệ.Thẩm Lệ cười ngắt lời cô:“Tớ đã suy nghĩ rất kỹ rồi, Chi Chi, cậu không cần khuyên tớ.”Lời của Hạ Diệp Chi đã đến miệng, cũng chỉ có thể từ bỏ: “Cậu trước tiên tối nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì ngày mai chúng mình nói tiếp.”“Được.”Sáng sớm hôm sau.Cố Mãn Mãn mang theo túi lớn túi nhỏ đồ gì đó, đến nhà thăm Thẩm Lệ.Lúc Thẩm Lệ dậy, Mạc Đình Kiên đã đến công ty làm việc, Hạ Diệp Chi cùng Cố Mãn Mãn ngồi ở dưới lầu.Cố Mãn Mãn cực kỳ cẩn thận, mãi đến khi nhìn thấy Thẩm Lệ, biểu cảm của cô mới nhẹ nhõm.“Sớm như vậy đã tới rồi?” Thẩm Lệ đi đến bên cạnh Cố Mãn Mãn ngồi xuống.“Em lát nữa còn có một hoạt động thương vụ phải đi, cho nên đến sớm một chút.” Cố Mãn Mãn nhìn cánh tay băng bó của Thẩm Lệ, vẻ mặt đau lòng: “Chị làm sao lại bị thương thành như thế này?”“Không sao cả.” Thẩm Lệ vẻ mặt thản nhiên nói.Cố Mãn Mãn càng thêm tức giận: “Chuyện này không thể để như vậy, nhất định phải cùng với ban tổ chức kiện lên tòa án, kiện chết bọn họ.”Thẩm Lệ mím môi không tán thành: “Lời nói tức giận của em kìa.”Lần này luyện tập kịch bản, hơn một nửa đều là các tiền bối, còn có một số người quen biết, người tổ chức cũng có quen biết với thầy.Chuyện này, vuốt mặt phải nể mũi, cũng không thể làm lớn chuyện.“Biết rồi.” Cố Mãn Mãn không vui gật gật đầu.Hạ Diệp Chi thấy Cố Mãn Mãn sáng sớm đã đến, đoán được cô chưa có ăn sáng, giữ Cố Mãn Mãn ở lại ăn sáng.Mấy người vừa mới ngồi xuống, Thẩm Lệ chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng xe.“Lại có người đến rồi?” Chắc không phải lại đến thăm cô ta chứ?Rất nhanh, có người đi vào.“Ăn sáng sao?” Người vừa vào là Cố Tri Dân.Cố Tri Dân cũng không khách sáo, coi như là nhà của mình, ngồi xuống bàn ăn, nhìn về Hạ Diệp Chi, mỉm cười nói: “Chi Chi, không ngại nhiều thêm một đôi đũa chứ?”Hạ Diệp Chi cười rộ lên, quay đầu nói với người giúp việc: “Lấy thêm bát đũa.”

Chương 1634: Cái kiểu thích ấy