Nàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000…

Chương 221: (một) (4)

Lão Đại Là Nữ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Vân anh cầm tấm bản đồ rách bươm lên nhìn kỹ rồi nói: "không thể dựa vào tấm bản đồ này mà vẽ lại được, ngươi đưa tư liệu ra đây, giao cho người Lễ Bộ vẽ lại."Bạch Trường Nhạc hơi chần chừ.Phó Vân anh gõ gõ vào bản đồ, "trên bản vẽ này, triều ta nằm ở châu Á rơi vào một góc..."Bản đồ của người Phật Lang Cơ vẽ ra một thế giới bị đại dương vây quanh, bọn họ còn còn rằng thế giới là hình cầu, có năm đại lục, lần lượt là Âu La Ba, Lợi Vị Á, Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia và một mảnh đại lục ở phương nam [3].[3] Tên châu lục mình để đúng bản gốc, lần lượt hiểu là châu Âu, châu Á, Bắc và Nam Mỹ và có lẽ là Australia (theo miêu tả thì mình đoán thế). Đây là tên để trong những tài liệu đầu tiên của người châu Âu ở TQ, được phiên âm từ tiếng Bồ Đào Nha (Tiểu Phật Lang Cơ chính là Bồ Đào Nha). Tại sao lại là Australia mà không phải châu Phi thì mình không biết đâu nhé, truyện viết thế.Tấm bản đồ này không phải cực kỳ chuẩn xác nhưng dù sao ít nhất vẫn hoàn chỉnh hơn những tấm bản đồ hiện nay được cất giữ trong cung. trên bản đồ cũng có nhiều vùng đất mà năm đó đoàn thuyền xuống Tây Dương đã từng đi qua. Trong cung có bản đồ mà các quan viên năm đó đã vẽ lại, có thể so sánh, bổ sung với bản đồ này của Bạch Trường Nhạc để hoàn thiện thêm.Chỉ tiếc trong tấm bản đồ này Trung Nguyên không nằm ở trung tâm. Nếu dâng tấm bản đồ này lên, những đại thần trong triều kia nhất định sẽ mắng chửi Bạch Trường Nhạc té tát, sau đó sẽ nhất định không chịu thừa nhận tấm bản đồ.Bạch Trường Nhạc nhanh chóng hiểu được ẩn ý của Phó Vân anh, vội nói: "Thế thì tôi sửa ngay đây! Trung Nguyên đương nhiên là quốc gia ở trung tâm rồi!"Người truyền giáo này đúng là khôn khéo thật.Phó Vân anh đưa ngón tay trên bản đồ, lơ đãng hỏi: "Năm nào tàu buôn của Phật Lang Cơ cũng vận chuyển rất nhiều bạc tới cảng Lữ Tống, bạc này đến từ Âu Ba La sao?"Phật Lang Cơ là đất nước nằm trên đại lục Âu Ba La ở phương tây.Bạch Trường Nhạc cười hề hề, lắc đầu, "thật sự không dám giấu giếm, Phật Lang Cơ có diện tích nhỏ hẹp, trữ lượng bạc không nhiều, bạc của bọn họ đều tìm được từ Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia."Ngón tay ông ta di qua đại dương tới một đại lục khác, đại lục kia cách Trung Nguyên rất xa, nếu đi tàu cũng phải mất ít nhất mấy tháng.

Lão Đại Là Nữ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Vân anh cầm tấm bản đồ rách bươm lên nhìn kỹ rồi nói: "không thể dựa vào tấm bản đồ này mà vẽ lại được, ngươi đưa tư liệu ra đây, giao cho người Lễ Bộ vẽ lại."Bạch Trường Nhạc hơi chần chừ.Phó Vân anh gõ gõ vào bản đồ, "trên bản vẽ này, triều ta nằm ở châu Á rơi vào một góc..."Bản đồ của người Phật Lang Cơ vẽ ra một thế giới bị đại dương vây quanh, bọn họ còn còn rằng thế giới là hình cầu, có năm đại lục, lần lượt là Âu La Ba, Lợi Vị Á, Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia và một mảnh đại lục ở phương nam [3].[3] Tên châu lục mình để đúng bản gốc, lần lượt hiểu là châu Âu, châu Á, Bắc và Nam Mỹ và có lẽ là Australia (theo miêu tả thì mình đoán thế). Đây là tên để trong những tài liệu đầu tiên của người châu Âu ở TQ, được phiên âm từ tiếng Bồ Đào Nha (Tiểu Phật Lang Cơ chính là Bồ Đào Nha). Tại sao lại là Australia mà không phải châu Phi thì mình không biết đâu nhé, truyện viết thế.Tấm bản đồ này không phải cực kỳ chuẩn xác nhưng dù sao ít nhất vẫn hoàn chỉnh hơn những tấm bản đồ hiện nay được cất giữ trong cung. trên bản đồ cũng có nhiều vùng đất mà năm đó đoàn thuyền xuống Tây Dương đã từng đi qua. Trong cung có bản đồ mà các quan viên năm đó đã vẽ lại, có thể so sánh, bổ sung với bản đồ này của Bạch Trường Nhạc để hoàn thiện thêm.Chỉ tiếc trong tấm bản đồ này Trung Nguyên không nằm ở trung tâm. Nếu dâng tấm bản đồ này lên, những đại thần trong triều kia nhất định sẽ mắng chửi Bạch Trường Nhạc té tát, sau đó sẽ nhất định không chịu thừa nhận tấm bản đồ.Bạch Trường Nhạc nhanh chóng hiểu được ẩn ý của Phó Vân anh, vội nói: "Thế thì tôi sửa ngay đây! Trung Nguyên đương nhiên là quốc gia ở trung tâm rồi!"Người truyền giáo này đúng là khôn khéo thật.Phó Vân anh đưa ngón tay trên bản đồ, lơ đãng hỏi: "Năm nào tàu buôn của Phật Lang Cơ cũng vận chuyển rất nhiều bạc tới cảng Lữ Tống, bạc này đến từ Âu Ba La sao?"Phật Lang Cơ là đất nước nằm trên đại lục Âu Ba La ở phương tây.Bạch Trường Nhạc cười hề hề, lắc đầu, "thật sự không dám giấu giếm, Phật Lang Cơ có diện tích nhỏ hẹp, trữ lượng bạc không nhiều, bạc của bọn họ đều tìm được từ Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia."Ngón tay ông ta di qua đại dương tới một đại lục khác, đại lục kia cách Trung Nguyên rất xa, nếu đi tàu cũng phải mất ít nhất mấy tháng.

Lão Đại Là Nữ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Vân anh cầm tấm bản đồ rách bươm lên nhìn kỹ rồi nói: "không thể dựa vào tấm bản đồ này mà vẽ lại được, ngươi đưa tư liệu ra đây, giao cho người Lễ Bộ vẽ lại."Bạch Trường Nhạc hơi chần chừ.Phó Vân anh gõ gõ vào bản đồ, "trên bản vẽ này, triều ta nằm ở châu Á rơi vào một góc..."Bản đồ của người Phật Lang Cơ vẽ ra một thế giới bị đại dương vây quanh, bọn họ còn còn rằng thế giới là hình cầu, có năm đại lục, lần lượt là Âu La Ba, Lợi Vị Á, Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia và một mảnh đại lục ở phương nam [3].[3] Tên châu lục mình để đúng bản gốc, lần lượt hiểu là châu Âu, châu Á, Bắc và Nam Mỹ và có lẽ là Australia (theo miêu tả thì mình đoán thế). Đây là tên để trong những tài liệu đầu tiên của người châu Âu ở TQ, được phiên âm từ tiếng Bồ Đào Nha (Tiểu Phật Lang Cơ chính là Bồ Đào Nha). Tại sao lại là Australia mà không phải châu Phi thì mình không biết đâu nhé, truyện viết thế.Tấm bản đồ này không phải cực kỳ chuẩn xác nhưng dù sao ít nhất vẫn hoàn chỉnh hơn những tấm bản đồ hiện nay được cất giữ trong cung. trên bản đồ cũng có nhiều vùng đất mà năm đó đoàn thuyền xuống Tây Dương đã từng đi qua. Trong cung có bản đồ mà các quan viên năm đó đã vẽ lại, có thể so sánh, bổ sung với bản đồ này của Bạch Trường Nhạc để hoàn thiện thêm.Chỉ tiếc trong tấm bản đồ này Trung Nguyên không nằm ở trung tâm. Nếu dâng tấm bản đồ này lên, những đại thần trong triều kia nhất định sẽ mắng chửi Bạch Trường Nhạc té tát, sau đó sẽ nhất định không chịu thừa nhận tấm bản đồ.Bạch Trường Nhạc nhanh chóng hiểu được ẩn ý của Phó Vân anh, vội nói: "Thế thì tôi sửa ngay đây! Trung Nguyên đương nhiên là quốc gia ở trung tâm rồi!"Người truyền giáo này đúng là khôn khéo thật.Phó Vân anh đưa ngón tay trên bản đồ, lơ đãng hỏi: "Năm nào tàu buôn của Phật Lang Cơ cũng vận chuyển rất nhiều bạc tới cảng Lữ Tống, bạc này đến từ Âu Ba La sao?"Phật Lang Cơ là đất nước nằm trên đại lục Âu Ba La ở phương tây.Bạch Trường Nhạc cười hề hề, lắc đầu, "thật sự không dám giấu giếm, Phật Lang Cơ có diện tích nhỏ hẹp, trữ lượng bạc không nhiều, bạc của bọn họ đều tìm được từ Bắc và Nam Á Mặc Lợi Gia."Ngón tay ông ta di qua đại dương tới một đại lục khác, đại lục kia cách Trung Nguyên rất xa, nếu đi tàu cũng phải mất ít nhất mấy tháng.

Chương 221: (một) (4)