Nàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000…

Chương 245: (bảy) (1)

Lão Đại Là Nữ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Vân anh bước vào chủ điện.Trong điện, chỗ nào cũng toàn hoa với cỏ, mùi hương ngập tràn trong không khí. Những chiếc bình đồng thau mạ vàng được xếp khắp nơi trong điện, bên trong cắm đầy hoa thục quỳ, hoa ngải thảo, xương bồ, hoa lựu, hoa sơn chi. Tranh Thiên sư, lá ngải, xương bồ nhuộm ngũ sắc được treo bên cạnh các bàn tiệc, mang ý trừ độc trừ tà.Trong bữa tiệc, mọi người liên tục nâng chén chúc mừng, không khí hài hòa, ăn uống linh đình. Văn võ đại thần ai ai cũng mặc những trang phục xanh đỏ tươi sáng như hòa mình vào rừng hoa trong điện. Bàn tiệc phủ lụa vàng, trên đó bày đủ thứ thịt, lợn, ngỗng, dê, bò, hoa quả tươi và khô, muôn màu rực rỡ, trong đó có mấy khay thức ăn cao bằng nửa người được buộc tơ ngũ sắc, trang trí hình ngũ độc, nhìn trông rất hoành tráng.Vua tôi cùng uống, không khí vui vẻ.Thấy Phó Vân anh đi vào, Chu Hòa Sưởng ra hiệu cho nàng tới trước mặt mình, nhìn quanh một lượt, cười vang nói: "Khanh là người phong lưu [1], phóng khoáng, có nguyện thay mặt Trẫm cài trâm hoa cho các vị lão tiên sinh chăng?"[1] Trong trường hợp này, phong lưu nghĩa là vẻ ngoài đẹp đẽ, phóng khoáng, mang tính lãng mạn. Đây là vẻ ngoài được các sĩ tử hướng đến thời cổ đại.Các vị đại thần trong bữa tiệc nhìn nhau, mỉm cười.Khóe miệng Phó Vân anh run run.Người đọc sách ở Giang Nam chuộng cài hoa, nam giới cũng yêu cái đẹp, một năm bốn mùa, xuân cài hoa mùa xuân, hạ cài hoa mùa hạ, thu cài hoa mùa thu, mùa đông không có hoa tươi cũng phải có đóa hoa lụa cài bên mũ.Năm mới phải cài hoa, thi đỗ kì thi hội nhất định phải cài hoa, sinh nhật phải cài hoa, cưới vợ phải cài hoa, tướng sĩ xuất trinh trở về phải cài hoa...Xưa nay, ở phương nam, đặc biệt là ở phủ Tô Châu lưu hành cái gì, những người ở nơi khác cũng sẽ đua nhau bắt chước, các đại thần trong triều lúc nhàn rỗi, đa phần cũng thích cài hoa...Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, phụ nữ cài trâm hoa, hoa tươi lên tóc, Hoàng đế cũng ban trâm hoa để cài cho văn võ quần thần trong cung yến.Trâm hoa để cài cho các vị các lão được làm từ vàng nạm ngọc, các đại thần trong Lục Bộ là hoa lụa, những quan viên cấp thấp hơn là hoa nhung.Cát Tường bưng một chiếc hộp sơn màu đỏ thẫm mạ vàng tới cạnh Phó Vân anh.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phó Vân anh bước vào chủ điện.

Trong điện, chỗ nào cũng toàn hoa với cỏ, mùi hương ngập tràn trong không khí. Những chiếc bình đồng thau mạ vàng được xếp khắp nơi trong điện, bên trong cắm đầy hoa thục quỳ, hoa ngải thảo, xương bồ, hoa lựu, hoa sơn chi. Tranh Thiên sư, lá ngải, xương bồ nhuộm ngũ sắc được treo bên cạnh các bàn tiệc, mang ý trừ độc trừ tà.

Trong bữa tiệc, mọi người liên tục nâng chén chúc mừng, không khí hài hòa, ăn uống linh đình. Văn võ đại thần ai ai cũng mặc những trang phục xanh đỏ tươi sáng như hòa mình vào rừng hoa trong điện. Bàn tiệc phủ lụa vàng, trên đó bày đủ thứ thịt, lợn, ngỗng, dê, bò, hoa quả tươi và khô, muôn màu rực rỡ, trong đó có mấy khay thức ăn cao bằng nửa người được buộc tơ ngũ sắc, trang trí hình ngũ độc, nhìn trông rất hoành tráng.

Vua tôi cùng uống, không khí vui vẻ.

Thấy Phó Vân anh đi vào, Chu Hòa Sưởng ra hiệu cho nàng tới trước mặt mình, nhìn quanh một lượt, cười vang nói: "Khanh là người phong lưu [1], phóng khoáng, có nguyện thay mặt Trẫm cài trâm hoa cho các vị lão tiên sinh chăng?"

[1] Trong trường hợp này, phong lưu nghĩa là vẻ ngoài đẹp đẽ, phóng khoáng, mang tính lãng mạn. Đây là vẻ ngoài được các sĩ tử hướng đến thời cổ đại.

Các vị đại thần trong bữa tiệc nhìn nhau, mỉm cười.

Khóe miệng Phó Vân anh run run.

Người đọc sách ở Giang Nam chuộng cài hoa, nam giới cũng yêu cái đẹp, một năm bốn mùa, xuân cài hoa mùa xuân, hạ cài hoa mùa hạ, thu cài hoa mùa thu, mùa đông không có hoa tươi cũng phải có đóa hoa lụa cài bên mũ.

Năm mới phải cài hoa, thi đỗ kì thi hội nhất định phải cài hoa, sinh nhật phải cài hoa, cưới vợ phải cài hoa, tướng sĩ xuất trinh trở về phải cài hoa...

Xưa nay, ở phương nam, đặc biệt là ở phủ Tô Châu lưu hành cái gì, những người ở nơi khác cũng sẽ đua nhau bắt chước, các đại thần trong triều lúc nhàn rỗi, đa phần cũng thích cài hoa...

Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, phụ nữ cài trâm hoa, hoa tươi lên tóc, Hoàng đế cũng ban trâm hoa để cài cho văn võ quần thần trong cung yến.

Trâm hoa để cài cho các vị các lão được làm từ vàng nạm ngọc, các đại thần trong Lục Bộ là hoa lụa, những quan viên cấp thấp hơn là hoa nhung.

Cát Tường bưng một chiếc hộp sơn màu đỏ thẫm mạ vàng tới cạnh Phó Vân anh.

Lão Đại Là Nữ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNàng khoác áo đứng dậy, khép lại cửa sổ.Hàn thị đang ôm chặt một chiếc tay nải ngủ say sưa bỗng xoay người, lờ mờ nhận ra một bóng người đang đứng ở mép giường thì sợ tới mức lăn thẳng xuống. Lồm cồm bò dậy, việc đầu tiên bà làm là kiếm tra lại chiếc tay nải xem giấy thông hành và mấy xâu tiền đồng có còn hay không, sau đó mới ngẩng đầu lên xem cho rõ người đang đứng ở đó là ai. Nhận ra người đứng ở đầu giường chính là con gái Đại Nha của mình, bà mới thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái, lấy ngón tay ấn vào trán nàng, nhẹ nhàng quở trách: "Trời lạnh như thế này còn không chịu chui vào chăn cho ấm, đừng có để bị cóng!"Đôi bàn tay thô ráp của bà lại di chuyển đến khuôn mặt nàng, lạnh ngắt, Hàn thị giật mình, vội vàng ngồi dậy, động tác thô lỗ, còn bực bội lải nhải: "Giờ bị bệnh muốn chữa phải mất mấy ngàn tiền [2], trên người mẹ chỉ còn lại có vài quan [2], vừa đủ chi tiêu trên đường, con mà bị bệnh, mẹ cũng chẳng có tiền mời người đến khám đâu!"[2] Đơn vị tiền tệ: 1 quan = 10 tiền = 1000… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Vân anh bước vào chủ điện.Trong điện, chỗ nào cũng toàn hoa với cỏ, mùi hương ngập tràn trong không khí. Những chiếc bình đồng thau mạ vàng được xếp khắp nơi trong điện, bên trong cắm đầy hoa thục quỳ, hoa ngải thảo, xương bồ, hoa lựu, hoa sơn chi. Tranh Thiên sư, lá ngải, xương bồ nhuộm ngũ sắc được treo bên cạnh các bàn tiệc, mang ý trừ độc trừ tà.Trong bữa tiệc, mọi người liên tục nâng chén chúc mừng, không khí hài hòa, ăn uống linh đình. Văn võ đại thần ai ai cũng mặc những trang phục xanh đỏ tươi sáng như hòa mình vào rừng hoa trong điện. Bàn tiệc phủ lụa vàng, trên đó bày đủ thứ thịt, lợn, ngỗng, dê, bò, hoa quả tươi và khô, muôn màu rực rỡ, trong đó có mấy khay thức ăn cao bằng nửa người được buộc tơ ngũ sắc, trang trí hình ngũ độc, nhìn trông rất hoành tráng.Vua tôi cùng uống, không khí vui vẻ.Thấy Phó Vân anh đi vào, Chu Hòa Sưởng ra hiệu cho nàng tới trước mặt mình, nhìn quanh một lượt, cười vang nói: "Khanh là người phong lưu [1], phóng khoáng, có nguyện thay mặt Trẫm cài trâm hoa cho các vị lão tiên sinh chăng?"[1] Trong trường hợp này, phong lưu nghĩa là vẻ ngoài đẹp đẽ, phóng khoáng, mang tính lãng mạn. Đây là vẻ ngoài được các sĩ tử hướng đến thời cổ đại.Các vị đại thần trong bữa tiệc nhìn nhau, mỉm cười.Khóe miệng Phó Vân anh run run.Người đọc sách ở Giang Nam chuộng cài hoa, nam giới cũng yêu cái đẹp, một năm bốn mùa, xuân cài hoa mùa xuân, hạ cài hoa mùa hạ, thu cài hoa mùa thu, mùa đông không có hoa tươi cũng phải có đóa hoa lụa cài bên mũ.Năm mới phải cài hoa, thi đỗ kì thi hội nhất định phải cài hoa, sinh nhật phải cài hoa, cưới vợ phải cài hoa, tướng sĩ xuất trinh trở về phải cài hoa...Xưa nay, ở phương nam, đặc biệt là ở phủ Tô Châu lưu hành cái gì, những người ở nơi khác cũng sẽ đua nhau bắt chước, các đại thần trong triều lúc nhàn rỗi, đa phần cũng thích cài hoa...Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, phụ nữ cài trâm hoa, hoa tươi lên tóc, Hoàng đế cũng ban trâm hoa để cài cho văn võ quần thần trong cung yến.Trâm hoa để cài cho các vị các lão được làm từ vàng nạm ngọc, các đại thần trong Lục Bộ là hoa lụa, những quan viên cấp thấp hơn là hoa nhung.Cát Tường bưng một chiếc hộp sơn màu đỏ thẫm mạ vàng tới cạnh Phó Vân anh.

Chương 245: (bảy) (1)