Tống Như co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên."Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!"Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Tống Như, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông."Đừng đánh thức Tống Như, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với ca ta rồi, cho nên tối nay anh thỏa mãn em đi!"Dương Vũ Mịch nâng đôi môi đỏ mọng, khóe mắt liếc nhìn về phía bóng người mờ mờ phía sau cửa phòng tắm kia, khóe miệng cong lên cười lạnh: Tống Như à, thế này thì cô…
Chương 46: Động lòng 2
Ảnh Hậu Của Chàng TổngTruyện Converter, Truyện Ngắn, Truyện SủngTống Như co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên."Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!"Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Tống Như, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông."Đừng đánh thức Tống Như, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với ca ta rồi, cho nên tối nay anh thỏa mãn em đi!"Dương Vũ Mịch nâng đôi môi đỏ mọng, khóe mắt liếc nhìn về phía bóng người mờ mờ phía sau cửa phòng tắm kia, khóe miệng cong lên cười lạnh: Tống Như à, thế này thì cô… Tiêu Dĩnh ở bên cạnh xem mà cảm thấy choáng váng, Dương Vũ Mịch chỉ biết làm nũng dựa vào sự chiều chuộng của Bùi Lạc Phong. Tống Như quả thật là xinh đẹp xuất sắc rồi, mỗi câu cô nói đều khiến bọn họ không thể phản bác lại."Để chúng tôi cùng xuất hiện đối với mọi người đều vô cùng có lợi. Trong lòng mọi người đều biết anh muốn nâng cô ta, anh cứ tự nhiên, rôi không liên quan.""Cô!" Dương Vũ Mịch tức giận dậm chân, trùng mắt nhìn chằm chằm Tống Như, hết lần này tới lần khác ở trước mặt nhiều người như vậy cô ta không thể làm gì Tống Như.Tình cảnh hoàn toàn bị Tống Như khống chế trong tay.Vẻ mặt Tống Như lạnh lùng vè kiêu ngạo như vậy, từng chữ cô nói đều giống như con dao sắc bén, người phụ nữ này đã không còn là người vì anh ta mà làm tất cả mọi chuyện.Trong lòng Bùi Lạc Phong có cảm giác mất mát."Được rồi. Cô có yêu cầu gì cứ việc nói ra, lần ghi hình này tôi đã sắp xếp xong, để cô làm chủ.""Lạc Phong." Dương Vũ Mịch run rẩy kéo tay anh ta.Nhưng Bùi Lạc Phong trực tiếp đẩy cô ta ra, nhìn tất cả mọi người trong phòng họp: "Nếu không có ý kiêna gì nữa thì cuộc họp sẽ kết thúc ở đây."Sau khi anh ta nói xong câu đó, Tống Như cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng họp, để lại cho Bùi Lạc Phong một bóng lưng mà anh ta không thể nào giữ được nữa. Giờ phsut này cuối cùng anh ta cũng nhận ra Tống Như đã hoàn toàn thay đổi.Cô không chỉ không nghe theo sự sắp xếp của anh, hơn nữa còn khiến cho mọi người không thể hiểu nổi.Mọi người rời đi, Dương Vũ Mịch ngồi trên ghế tức giận: "Anh đã hối hận rồi sao? Đừng cho là tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, luôn mồm nói tất cả vì tôi nhưng rõ ràng anh vẫn không quên được Tống Như. Trong lòng anh còn có tôi không?""Câm miệng!"Bùi Lạc Phong bị cô ta làm cho đau đầu, anh ta mạnh tay ném lịch quay lên bàn: "Nếu lần ghi hình này không thành công, em vĩnh viên không bao giờ được làm diễn viên. Đến lúc đó, đừng có tới khóc lóc trước mặt tôi."Đây là lần đầu tiên Bùi Lạc Phong tức giận với Dương Vũ Mịch."Lạc Phong, anh thật sự thay đổi rồi. Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy." Cô ta che miệng khóc sướt mướt trong vô cùng đáng thương.
Tiêu Dĩnh ở bên cạnh xem mà cảm thấy choáng váng, Dương Vũ Mịch chỉ biết làm nũng dựa vào sự chiều chuộng của Bùi Lạc Phong. Tống Như quả thật là xinh đẹp xuất sắc rồi, mỗi câu cô nói đều khiến bọn họ không thể phản bác lại.
"Để chúng tôi cùng xuất hiện đối với mọi người đều vô cùng có lợi. Trong lòng mọi người đều biết anh muốn nâng cô ta, anh cứ tự nhiên, rôi không liên quan."
"Cô!" Dương Vũ Mịch tức giận dậm chân, trùng mắt nhìn chằm chằm Tống Như, hết lần này tới lần khác ở trước mặt nhiều người như vậy cô ta không thể làm gì Tống Như.
Tình cảnh hoàn toàn bị Tống Như khống chế trong tay.
Vẻ mặt Tống Như lạnh lùng vè kiêu ngạo như vậy, từng chữ cô nói đều giống như con dao sắc bén, người phụ nữ này đã không còn là người vì anh ta mà làm tất cả mọi chuyện.
Trong lòng Bùi Lạc Phong có cảm giác mất mát.
"Được rồi. Cô có yêu cầu gì cứ việc nói ra, lần ghi hình này tôi đã sắp xếp xong, để cô làm chủ."
"Lạc Phong." Dương Vũ Mịch run rẩy kéo tay anh ta.
Nhưng Bùi Lạc Phong trực tiếp đẩy cô ta ra, nhìn tất cả mọi người trong phòng họp: "Nếu không có ý kiêna gì nữa thì cuộc họp sẽ kết thúc ở đây."
Sau khi anh ta nói xong câu đó, Tống Như cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng họp, để lại cho Bùi Lạc Phong một bóng lưng mà anh ta không thể nào giữ được nữa. Giờ phsut này cuối cùng anh ta cũng nhận ra Tống Như đã hoàn toàn thay đổi.
Cô không chỉ không nghe theo sự sắp xếp của anh, hơn nữa còn khiến cho mọi người không thể hiểu nổi.
Mọi người rời đi, Dương Vũ Mịch ngồi trên ghế tức giận: "Anh đã hối hận rồi sao? Đừng cho là tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, luôn mồm nói tất cả vì tôi nhưng rõ ràng anh vẫn không quên được Tống Như. Trong lòng anh còn có tôi không?"
"Câm miệng!"
Bùi Lạc Phong bị cô ta làm cho đau đầu, anh ta mạnh tay ném lịch quay lên bàn: "Nếu lần ghi hình này không thành công, em vĩnh viên không bao giờ được làm diễn viên. Đến lúc đó, đừng có tới khóc lóc trước mặt tôi."
Đây là lần đầu tiên Bùi Lạc Phong tức giận với Dương Vũ Mịch.
"Lạc Phong, anh thật sự thay đổi rồi. Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy." Cô ta che miệng khóc sướt mướt trong vô cùng đáng thương.
Ảnh Hậu Của Chàng TổngTruyện Converter, Truyện Ngắn, Truyện SủngTống Như co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên."Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!"Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Tống Như, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông."Đừng đánh thức Tống Như, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với ca ta rồi, cho nên tối nay anh thỏa mãn em đi!"Dương Vũ Mịch nâng đôi môi đỏ mọng, khóe mắt liếc nhìn về phía bóng người mờ mờ phía sau cửa phòng tắm kia, khóe miệng cong lên cười lạnh: Tống Như à, thế này thì cô… Tiêu Dĩnh ở bên cạnh xem mà cảm thấy choáng váng, Dương Vũ Mịch chỉ biết làm nũng dựa vào sự chiều chuộng của Bùi Lạc Phong. Tống Như quả thật là xinh đẹp xuất sắc rồi, mỗi câu cô nói đều khiến bọn họ không thể phản bác lại."Để chúng tôi cùng xuất hiện đối với mọi người đều vô cùng có lợi. Trong lòng mọi người đều biết anh muốn nâng cô ta, anh cứ tự nhiên, rôi không liên quan.""Cô!" Dương Vũ Mịch tức giận dậm chân, trùng mắt nhìn chằm chằm Tống Như, hết lần này tới lần khác ở trước mặt nhiều người như vậy cô ta không thể làm gì Tống Như.Tình cảnh hoàn toàn bị Tống Như khống chế trong tay.Vẻ mặt Tống Như lạnh lùng vè kiêu ngạo như vậy, từng chữ cô nói đều giống như con dao sắc bén, người phụ nữ này đã không còn là người vì anh ta mà làm tất cả mọi chuyện.Trong lòng Bùi Lạc Phong có cảm giác mất mát."Được rồi. Cô có yêu cầu gì cứ việc nói ra, lần ghi hình này tôi đã sắp xếp xong, để cô làm chủ.""Lạc Phong." Dương Vũ Mịch run rẩy kéo tay anh ta.Nhưng Bùi Lạc Phong trực tiếp đẩy cô ta ra, nhìn tất cả mọi người trong phòng họp: "Nếu không có ý kiêna gì nữa thì cuộc họp sẽ kết thúc ở đây."Sau khi anh ta nói xong câu đó, Tống Như cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng họp, để lại cho Bùi Lạc Phong một bóng lưng mà anh ta không thể nào giữ được nữa. Giờ phsut này cuối cùng anh ta cũng nhận ra Tống Như đã hoàn toàn thay đổi.Cô không chỉ không nghe theo sự sắp xếp của anh, hơn nữa còn khiến cho mọi người không thể hiểu nổi.Mọi người rời đi, Dương Vũ Mịch ngồi trên ghế tức giận: "Anh đã hối hận rồi sao? Đừng cho là tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, luôn mồm nói tất cả vì tôi nhưng rõ ràng anh vẫn không quên được Tống Như. Trong lòng anh còn có tôi không?""Câm miệng!"Bùi Lạc Phong bị cô ta làm cho đau đầu, anh ta mạnh tay ném lịch quay lên bàn: "Nếu lần ghi hình này không thành công, em vĩnh viên không bao giờ được làm diễn viên. Đến lúc đó, đừng có tới khóc lóc trước mặt tôi."Đây là lần đầu tiên Bùi Lạc Phong tức giận với Dương Vũ Mịch."Lạc Phong, anh thật sự thay đổi rồi. Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy." Cô ta che miệng khóc sướt mướt trong vô cùng đáng thương.