Hắn không chịu được vì hắn đang sốt, nhìn trái nhìn phải chỉ là một mảng tối om, chỉ nhìn thấy lờ mờ hai bóng dáng nho nhỏ:- Tại sao không bật đèn?- Tam ca chắc không nhớ?Hai bóng dáng ngây ra một lúc, đứa lớn hơn một chút là Ngũ Lang nói:- Ca ca đã đi đòi rồi mà, đại nương nương không cho, rồi còn chửi mắng thậm tệ.- Con mẹ nó.Hắn, cũng chính là Trần Tam Lang không kìm nổi cơn giận giữ nói:- Đây là ngược đãi vị thành niên à!- Thế nào là vị thành niên?- Chính là như các ngươi đó.Trần Tam Lang tức giận nói.- Thế còn ca ca.- Những đứa bé đáng thương này, đúng là không nên nói cho chúng biết…Trần Tam Lang đối với cái thế giới này, cũng có cảm giác sợ hãi, hắn vẫn chưa chuẩn bị tinh thần làm quen với cuộc sống này, hắn quyết định đêm nay đành phải mò mẫm trong đêm tối, dù sao cũng không đến mức lấy đũa thông vào lỗ mũi đâu?- Có cái gì ăn không?- Có, có.
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...