“Bác Quyền à, chuyện lớn vậy sao bác không nói sớm cho cháu biết chứ?” Úc Linh lo lắng nói với người trong điện thoại. “Linh Linh à, bác cũng muốn nói cho cháu biết chứ, nhưng tính bà cháu cháu cũng biết rồi đó, khó nói lắm, bà không muốn cháu lo lắng, không muốn gây phiền nhiễu tới công việc của cháu, lại cảm thấy mình cũng không sao. Sao mà không sao chứ, trước đó bà ấy đang trồng rau đột nhiên ngất đi, nếu không có người đi qua thì không biết còn nằm ở đó bao lâu nữa, thật dọa chết người rồi đó. Bác sỹ có nói đây là bệnh cũ của bà, máu không lên não, chỉ có thể nằm dưỡng, bình thường nên chú ý ăn uống và nghỉ ngơi gì gì đó…” Bên đầu dây kia bác Quyền cứ thao thao nói giọng quê đặc sệt, còn nói liên miên một loạt về tình hình của bà cho cô nghe nữa. Dù trong lòng lo lắng nhưng Úc Linh vẫn kiên nhẫn nghe hết lời bác nói, rồi mới bảo, “Bác Thẩm à, vất vả cho các bác rồi. Thời gian này đúng lúc cháu được nghỉ, sẽ về ngay ạ, bác đừng nói trước với bà, cứ đợi cháu về rồi nói sau đi ạ”…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...