Cũng nghĩ việc chỉ có thế, nhưng không ngờ là mẹ của Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì trước mặt mọi người, tôi lúc đó có chút không vui lắm, làm gì có cái lý nào vừa nhận được lì xì đã mở ngay trước mặt người cho thế này? Ngay đến trẻ con đến tết cũng biết phải đợi người lớn đi khỏi rồi mới len lén mở lì xì ra xem.Nhưng mẹ của Từ Dương lại nói: Mở phong bao lì xì này ra, sau này dù có làm người hay làm ma đều vẫn là người của nhà họ Từ. Tôi đưa ánh mắt cứu trợ về phía Từ Dương, Từ Dương lại chỉ đứng một bên cười cười, gật gật đầu với tôi, để tôi làm theo lời của mẹ anh.Tôi không còn cách nào khác, chỉ đành mở bao lì xì nhỏ màu đỏ ngay trước mặt người lớn.Phong bao lì xì nhỏ màu đỏ là của mẹ Từ Dương lì xì cho tôi.Từ ngoài sờ thì thấy, bên trong là một tờ giấy mỏng tang, mở ra thì tôi cũng không bất ngờ lắm, đó là một tờ 100 tệ.Tôi cũng không chê quà gặp mặt có chút mỏng, bởi vì nó là của mẹ Từ Dương cho tôi, Bao lì xì của bố Từ Dương là "phong bao màu đen" thì lại quá long trọng –…
Chương 89: Trốn thoát
Kết Hôn Âm DươngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Văn Học ViệtCũng nghĩ việc chỉ có thế, nhưng không ngờ là mẹ của Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì trước mặt mọi người, tôi lúc đó có chút không vui lắm, làm gì có cái lý nào vừa nhận được lì xì đã mở ngay trước mặt người cho thế này? Ngay đến trẻ con đến tết cũng biết phải đợi người lớn đi khỏi rồi mới len lén mở lì xì ra xem.Nhưng mẹ của Từ Dương lại nói: Mở phong bao lì xì này ra, sau này dù có làm người hay làm ma đều vẫn là người của nhà họ Từ. Tôi đưa ánh mắt cứu trợ về phía Từ Dương, Từ Dương lại chỉ đứng một bên cười cười, gật gật đầu với tôi, để tôi làm theo lời của mẹ anh.Tôi không còn cách nào khác, chỉ đành mở bao lì xì nhỏ màu đỏ ngay trước mặt người lớn.Phong bao lì xì nhỏ màu đỏ là của mẹ Từ Dương lì xì cho tôi.Từ ngoài sờ thì thấy, bên trong là một tờ giấy mỏng tang, mở ra thì tôi cũng không bất ngờ lắm, đó là một tờ 100 tệ.Tôi cũng không chê quà gặp mặt có chút mỏng, bởi vì nó là của mẹ Từ Dương cho tôi, Bao lì xì của bố Từ Dương là "phong bao màu đen" thì lại quá long trọng –… ” Vì em muốn dịch nhanh đến đoạn Âm ca xuất hiện nên e đã lược đi một số trang và một số đoạn không cần thiết nên không có thời gian quay lại sửa lỗi câu đọc nó hơi lủng củng mọi người thông cảm nha. Đoạn nào có Âm ca e sẽ dịch thật kĩ. Yêu thương!!! “Phần 89 này chủ yếu Không Ai nói về điều bí mật của cánh cổng bệnh viện tác giả viết rất lan man nên em dịch tóm tắt đoạn chính:“Nếu bạn ra ngoài để tìm nó ngay bây giờ, bạn vẫn có thể tìm phòng bảo mật chứ?” O ai nói với một nụ cười.Tôi vội đến cửa sổ và nhìn ra ngoài.Trước đây, phòng an ninh có thể được nhìn thấy từ cửa sổ này, nhưng tối nay, chỉ có một hàng rào.O ai châm điếu thuốc: “Chỉ có tôi, có thể đưa bạn đi tìm” cánh cửa “, chỉ có tôi, có thể đưa bạn ra ngoài trước bình minh. Bạn có thể đi ra ngoài, giết chết trưởng khoa, giết tôi, nhưng bạn tuyệt đối không bao giờ không thể tách rời khỏi bệnh viện! tất cả các bệnh nhân nhập viện đã được áp dụng một lệnh cấm, bạn không có ngoại lệ, cho dù đó là ngày hay đêm, bạn không thể rời khỏi bệnh viện“ tôi hứa với anh, tôi sẽ k giết viện trưởng của các người”O ai ngạc nhiên.” Cô hứa nhanh quá, cô không nghĩ về điều đó à? “” Rời khỏi bệnh viện là mong ước của tôi từ lâu. Âm Thiện không nằm trong kế hoạch của tôi, ban đầu tôi là Tôi sẽ không ăn anh ta nếu tôi quá muộn. Sau đó, tôi đã đào muội than từ dưới bếp và đổ nó vào nồi. May mắn thay, tôi đã nấu cháo nhiều súp, vì vậy than củi đầy nồi cùng một lúc. Bằng cách này, canh Mạnh Bà sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.Tôi không biết trạng thái của Âm Thiện sẽ thế nào khi thức dậy một lần nữa, nhưng tôi nghĩ anh ấy nên mất ít nhiều trí nhớ. Điều tốt nhất là uống ký ức này của Canh Mạnh BàSau khi xử lý Canh Mạnh Bà, tôi quay lại và nói với 0 Ai “Đưa tôi đi!”“Ừ” 0 Ai quay lại và rời đi.Người lắp bắp nhỏ tiến lại gần tôi và hỏi tôi một cách cẩn thận: “Bạn, tin tưởng anh ta?”Tôi gật đầu.Ngoài tình bạn, tôi đã nghe nói rằng O Ai đã từng giúp một người rời khỏi bệnh viện tâm thần, vì vậy tôi nghĩ lời nói của anh ta nên được tin tưởng.
” Vì em muốn dịch nhanh đến đoạn Âm ca xuất hiện nên e đã lược đi một số trang và một số đoạn không cần thiết nên không có thời gian quay lại sửa lỗi câu đọc nó hơi lủng củng mọi người thông cảm nha. Đoạn nào có Âm ca e sẽ dịch thật kĩ. Yêu thương!!! “
Phần 89 này chủ yếu Không Ai nói về điều bí mật của cánh cổng bệnh viện tác giả viết rất lan man nên em dịch tóm tắt đoạn chính:
“Nếu bạn ra ngoài để tìm nó ngay bây giờ, bạn vẫn có thể tìm phòng bảo mật chứ?” O ai nói với một nụ cười.
Tôi vội đến cửa sổ và nhìn ra ngoài.
Trước đây, phòng an ninh có thể được nhìn thấy từ cửa sổ này, nhưng tối nay, chỉ có một hàng rào.
O ai châm điếu thuốc: “Chỉ có tôi, có thể đưa bạn đi tìm” cánh cửa “, chỉ có tôi, có thể đưa bạn ra ngoài trước bình minh. Bạn có thể đi ra ngoài, giết chết trưởng khoa, giết tôi, nhưng bạn tuyệt đối không bao giờ không thể tách rời khỏi bệnh viện! tất cả các bệnh nhân nhập viện đã được áp dụng một lệnh cấm, bạn không có ngoại lệ, cho dù đó là ngày hay đêm, bạn không thể rời khỏi bệnh viện
“ tôi hứa với anh, tôi sẽ k giết viện trưởng của các người”
O ai ngạc nhiên.” Cô hứa nhanh quá, cô không nghĩ về điều đó à? “
” Rời khỏi bệnh viện là mong ước của tôi từ lâu. Âm Thiện không nằm trong kế hoạch của tôi, ban đầu tôi là Tôi sẽ không ăn anh ta nếu tôi quá muộn. Sau đó, tôi đã đào muội than từ dưới bếp và đổ nó vào nồi. May mắn thay, tôi đã nấu cháo nhiều súp, vì vậy than củi đầy nồi cùng một lúc. Bằng cách này, canh Mạnh Bà sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Tôi không biết trạng thái của Âm Thiện sẽ thế nào khi thức dậy một lần nữa, nhưng tôi nghĩ anh ấy nên mất ít nhiều trí nhớ. Điều tốt nhất là uống ký ức này của Canh Mạnh Bà
Sau khi xử lý Canh Mạnh Bà, tôi quay lại và nói với 0 Ai “Đưa tôi đi!”
“Ừ” 0 Ai quay lại và rời đi.
Người lắp bắp nhỏ tiến lại gần tôi và hỏi tôi một cách cẩn thận: “Bạn, tin tưởng anh ta?”
Tôi gật đầu.
Ngoài tình bạn, tôi đã nghe nói rằng O Ai đã từng giúp một người rời khỏi bệnh viện tâm thần, vì vậy tôi nghĩ lời nói của anh ta nên được tin tưởng.
Kết Hôn Âm DươngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Văn Học ViệtCũng nghĩ việc chỉ có thế, nhưng không ngờ là mẹ của Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì trước mặt mọi người, tôi lúc đó có chút không vui lắm, làm gì có cái lý nào vừa nhận được lì xì đã mở ngay trước mặt người cho thế này? Ngay đến trẻ con đến tết cũng biết phải đợi người lớn đi khỏi rồi mới len lén mở lì xì ra xem.Nhưng mẹ của Từ Dương lại nói: Mở phong bao lì xì này ra, sau này dù có làm người hay làm ma đều vẫn là người của nhà họ Từ. Tôi đưa ánh mắt cứu trợ về phía Từ Dương, Từ Dương lại chỉ đứng một bên cười cười, gật gật đầu với tôi, để tôi làm theo lời của mẹ anh.Tôi không còn cách nào khác, chỉ đành mở bao lì xì nhỏ màu đỏ ngay trước mặt người lớn.Phong bao lì xì nhỏ màu đỏ là của mẹ Từ Dương lì xì cho tôi.Từ ngoài sờ thì thấy, bên trong là một tờ giấy mỏng tang, mở ra thì tôi cũng không bất ngờ lắm, đó là một tờ 100 tệ.Tôi cũng không chê quà gặp mặt có chút mỏng, bởi vì nó là của mẹ Từ Dương cho tôi, Bao lì xì của bố Từ Dương là "phong bao màu đen" thì lại quá long trọng –… ” Vì em muốn dịch nhanh đến đoạn Âm ca xuất hiện nên e đã lược đi một số trang và một số đoạn không cần thiết nên không có thời gian quay lại sửa lỗi câu đọc nó hơi lủng củng mọi người thông cảm nha. Đoạn nào có Âm ca e sẽ dịch thật kĩ. Yêu thương!!! “Phần 89 này chủ yếu Không Ai nói về điều bí mật của cánh cổng bệnh viện tác giả viết rất lan man nên em dịch tóm tắt đoạn chính:“Nếu bạn ra ngoài để tìm nó ngay bây giờ, bạn vẫn có thể tìm phòng bảo mật chứ?” O ai nói với một nụ cười.Tôi vội đến cửa sổ và nhìn ra ngoài.Trước đây, phòng an ninh có thể được nhìn thấy từ cửa sổ này, nhưng tối nay, chỉ có một hàng rào.O ai châm điếu thuốc: “Chỉ có tôi, có thể đưa bạn đi tìm” cánh cửa “, chỉ có tôi, có thể đưa bạn ra ngoài trước bình minh. Bạn có thể đi ra ngoài, giết chết trưởng khoa, giết tôi, nhưng bạn tuyệt đối không bao giờ không thể tách rời khỏi bệnh viện! tất cả các bệnh nhân nhập viện đã được áp dụng một lệnh cấm, bạn không có ngoại lệ, cho dù đó là ngày hay đêm, bạn không thể rời khỏi bệnh viện“ tôi hứa với anh, tôi sẽ k giết viện trưởng của các người”O ai ngạc nhiên.” Cô hứa nhanh quá, cô không nghĩ về điều đó à? “” Rời khỏi bệnh viện là mong ước của tôi từ lâu. Âm Thiện không nằm trong kế hoạch của tôi, ban đầu tôi là Tôi sẽ không ăn anh ta nếu tôi quá muộn. Sau đó, tôi đã đào muội than từ dưới bếp và đổ nó vào nồi. May mắn thay, tôi đã nấu cháo nhiều súp, vì vậy than củi đầy nồi cùng một lúc. Bằng cách này, canh Mạnh Bà sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.Tôi không biết trạng thái của Âm Thiện sẽ thế nào khi thức dậy một lần nữa, nhưng tôi nghĩ anh ấy nên mất ít nhiều trí nhớ. Điều tốt nhất là uống ký ức này của Canh Mạnh BàSau khi xử lý Canh Mạnh Bà, tôi quay lại và nói với 0 Ai “Đưa tôi đi!”“Ừ” 0 Ai quay lại và rời đi.Người lắp bắp nhỏ tiến lại gần tôi và hỏi tôi một cách cẩn thận: “Bạn, tin tưởng anh ta?”Tôi gật đầu.Ngoài tình bạn, tôi đã nghe nói rằng O Ai đã từng giúp một người rời khỏi bệnh viện tâm thần, vì vậy tôi nghĩ lời nói của anh ta nên được tin tưởng.