"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu…
Chương 268: Quả đỏ bao đường
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… Phía trên bức tường trong sân đều trải đầy ngô vàng, trong sân thì tràn đầy màu vang cam của khoai lang đỏ khô.ên trong lò nướng, lửa cháy hừng hực, mùi thơm thoang thoảng bay ra, hơn nữa trong sân có một mảnh đất lớn trồng rau, cải thìa cùng lá cây củ cải xanh mướt …Cũng không nói ngoa khi hình dung khung cảnh như vậy quá đẹp.Mỗi khi Tô Mộc Lam nhìn thấy tình cảnh như vậy trong lòng đều cảm thấy tràn đầt thư thái, cho nên khi bắt tay vào làm các loại đồ ăn cũng tràn đầy hứng thú.Sau khi bẻ xong ngô thì sẽ thiến hành thu hoạch bông, cao lương, đậu phộng......, có những cây bông được trồng sớm, lúc này đã là bắt đầu được tuốt bông, quay vòng đất để chuẩn bị cho vụ đông trồng lúa mì.Nhà nông lúc này, các hộ gia đình có thể nói là cực kì bận rộn.Nhà Tô Mộc Lam không có nhiều đất lắm, sau khi bẻ ngô xong thì chỉ còn lại khối đất khai hoang trồng khoai lang đỏ kia.Lúc này còn chưa tới thời điểm thu hoạch khoai lang đỏ, nhà nàng cũng coi như là không có nhiều việc đồng áng.Ngoài việc ở trong nhà làm thức ăn thì cũng có thể ngừng lại để nghỉ ngơi.Nhân dịp lúc này rảnh rỗi, Tô Mộc Lam lại vội vàng làm một món ăn mới.Vào mùa thu, quả đỏ cũng vừa chín tới, tất cả đều không phải do người trồng mà mọc hoang dại khắp nơi ở đầu bờ rộng, ở giáp ranh thôn, trên sườn núi cũng có mấy quả, hàng cây kết trái đỏ rực, từ xa nhìn lại đẹp vô cùng.Quả đỏ mặc dù chín mọng, nhưng vì bản thân nó có vị chua và nhạt nên không có ai thích ăn, ngẫu nhiên có người thích thì hái khoảng một hai quả, hoặc là đám con nít ham ăn thì hái một ít, số còn lại phần lớn là treo trên cành, bị chim tước mổ ăn.Chim tước mổ phần cùi của quả đỏ, chỉ để lại hột, hột phơi trên cành, theo gió rơi xuống, ngay tại chỗ mọc rễ nảy mầm, lại lớn lên thành cây đỏ mới.Đám quả đỏ này ở xung quanh mặc dù không thể nói là lấy không hết dùng không cạn, nhưng nói là mọc đầy đất cũng không sai.Tô Mộc Lam dẫn đám đầu củ cải đi hái được rất nhiều quả hồng về.Rửa sạch sẽ, phơi khô cho ráo nước, cho vào chảo xào cùng với đường, khiến quả đỏ có một lớp đường phủ ở bên ngoài, coi như hoàn thành món quả đỏ bao đường này.Đường trắng, quả đỏ, nhìn màu đỏ lộ ra qua màu trắng, màu đỏ xen lẫn trắng, màu sắc rất tươi tắn, vả lại cho thêm đường vào có thể trung hòa vị chua trong quả đỏ, khi ăn có vị chua chua ngọt ngọt, rất hợp khẩu vị.Hơn nửa quả đỏ làm thành món quả đỏ bao đường như vậy là từng quả một, dễ cầm và cất giữ.Nếu mua một ít cũng có thể chia ra cho mọi người ăn, chứ không giống món hồ lô xào với đường, một người muốn mua phải mua một chuỗi, tách ra ăn cũng khó coi.Bánh quả đỏ được làm bằng cách ngâm quả đỏ vào nước muối rồi tán nát nhuyễn ra, sau đó cho thêm đường trắng vào, xào dưới lửa nhỏ, xào đến khi sền sệt thì cho vào đĩa sâu, để nguội và tạo hình, sau đó lại cắt thành từng miếng một, vị chua ngọt ngon miệng, trở thành món điểm tâm ngon miệng.Cuối mùa thu, tuy chưa đến lúc có sương giá, nhưng trời đã hơi se se lạnh, thời tiết như vậy tuy hơi lạnh, nhưng vì mùa thu trời hanh khô, con người dễ bị nóng trong, cho nên cảm thấy rất thích vị lạnh của món bánh quả đỏ này.Hơn nữa do mùa này ăn đồ vật đặc biệt ngon nên món quả đỏ bao đường và bánh quả đỏ sau khi được bán trên thị thường lập tức xảy ra tình trạng cung không đủ cầu.Chỉ tính riêng về chuyện này cho thấy, nhu cầu về quả đỏ có thể nói là không nhỏ.Bốn đứa đầu củ cải ngày thường còn phải ở nhà giúp đỡ phơi khoai lang đỏ khô, giúp đỡ làm thức ăn, cho nên không rảnh tay đi hái quả đỏ.Tô Mộc Lam nghĩ nghĩ, dứt khoát tuyên bố chuyện thu mua quả đỏ với bên ngoài, có điều chỉ giới hạn là người ở trong thôn.Một đồng ba cân, mỗi ngày thu tối đa 50 cân.
Phía trên bức tường trong sân đều trải đầy ngô vàng, trong sân thì tràn đầy màu vang cam của khoai lang đỏ khô.
ên trong lò nướng, lửa cháy hừng hực, mùi thơm thoang thoảng bay ra, hơn nữa trong sân có một mảnh đất lớn trồng rau, cải thìa cùng lá cây củ cải xanh mướt …
Cũng không nói ngoa khi hình dung khung cảnh như vậy quá đẹp.
Mỗi khi Tô Mộc Lam nhìn thấy tình cảnh như vậy trong lòng đều cảm thấy tràn đầt thư thái, cho nên khi bắt tay vào làm các loại đồ ăn cũng tràn đầy hứng thú.
Sau khi bẻ xong ngô thì sẽ thiến hành thu hoạch bông, cao lương, đậu phộng......, có những cây bông được trồng sớm, lúc này đã là bắt đầu được tuốt bông, quay vòng đất để chuẩn bị cho vụ đông trồng lúa mì.
Nhà nông lúc này, các hộ gia đình có thể nói là cực kì bận rộn.
Nhà Tô Mộc Lam không có nhiều đất lắm, sau khi bẻ ngô xong thì chỉ còn lại khối đất khai hoang trồng khoai lang đỏ kia.
Lúc này còn chưa tới thời điểm thu hoạch khoai lang đỏ, nhà nàng cũng coi như là không có nhiều việc đồng áng.
Ngoài việc ở trong nhà làm thức ăn thì cũng có thể ngừng lại để nghỉ ngơi.
Nhân dịp lúc này rảnh rỗi, Tô Mộc Lam lại vội vàng làm một món ăn mới.
Vào mùa thu, quả đỏ cũng vừa chín tới, tất cả đều không phải do người trồng mà mọc hoang dại khắp nơi ở đầu bờ rộng, ở giáp ranh thôn, trên sườn núi cũng có mấy quả, hàng cây kết trái đỏ rực, từ xa nhìn lại đẹp vô cùng.
Quả đỏ mặc dù chín mọng, nhưng vì bản thân nó có vị chua và nhạt nên không có ai thích ăn, ngẫu nhiên có người thích thì hái khoảng một hai quả, hoặc là đám con nít ham ăn thì hái một ít, số còn lại phần lớn là treo trên cành, bị chim tước mổ ăn.
Chim tước mổ phần cùi của quả đỏ, chỉ để lại hột, hột phơi trên cành, theo gió rơi xuống, ngay tại chỗ mọc rễ nảy mầm, lại lớn lên thành cây đỏ mới.
Đám quả đỏ này ở xung quanh mặc dù không thể nói là lấy không hết dùng không cạn, nhưng nói là mọc đầy đất cũng không sai.
Tô Mộc Lam dẫn đám đầu củ cải đi hái được rất nhiều quả hồng về.
Rửa sạch sẽ, phơi khô cho ráo nước, cho vào chảo xào cùng với đường, khiến quả đỏ có một lớp đường phủ ở bên ngoài, coi như hoàn thành món quả đỏ bao đường này.
Đường trắng, quả đỏ, nhìn màu đỏ lộ ra qua màu trắng, màu đỏ xen lẫn trắng, màu sắc rất tươi tắn, vả lại cho thêm đường vào có thể trung hòa vị chua trong quả đỏ, khi ăn có vị chua chua ngọt ngọt, rất hợp khẩu vị.
Hơn nửa quả đỏ làm thành món quả đỏ bao đường như vậy là từng quả một, dễ cầm và cất giữ.
Nếu mua một ít cũng có thể chia ra cho mọi người ăn, chứ không giống món hồ lô xào với đường, một người muốn mua phải mua một chuỗi, tách ra ăn cũng khó coi.
Bánh quả đỏ được làm bằng cách ngâm quả đỏ vào nước muối rồi tán nát nhuyễn ra, sau đó cho thêm đường trắng vào, xào dưới lửa nhỏ, xào đến khi sền sệt thì cho vào đĩa sâu, để nguội và tạo hình, sau đó lại cắt thành từng miếng một, vị chua ngọt ngon miệng, trở thành món điểm tâm ngon miệng.
Cuối mùa thu, tuy chưa đến lúc có sương giá, nhưng trời đã hơi se se lạnh, thời tiết như vậy tuy hơi lạnh, nhưng vì mùa thu trời hanh khô, con người dễ bị nóng trong, cho nên cảm thấy rất thích vị lạnh của món bánh quả đỏ này.
Hơn nữa do mùa này ăn đồ vật đặc biệt ngon nên món quả đỏ bao đường và bánh quả đỏ sau khi được bán trên thị thường lập tức xảy ra tình trạng cung không đủ cầu.
Chỉ tính riêng về chuyện này cho thấy, nhu cầu về quả đỏ có thể nói là không nhỏ.
Bốn đứa đầu củ cải ngày thường còn phải ở nhà giúp đỡ phơi khoai lang đỏ khô, giúp đỡ làm thức ăn, cho nên không rảnh tay đi hái quả đỏ.
Tô Mộc Lam nghĩ nghĩ, dứt khoát tuyên bố chuyện thu mua quả đỏ với bên ngoài, có điều chỉ giới hạn là người ở trong thôn.
Một đồng ba cân, mỗi ngày thu tối đa 50 cân.
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… Phía trên bức tường trong sân đều trải đầy ngô vàng, trong sân thì tràn đầy màu vang cam của khoai lang đỏ khô.ên trong lò nướng, lửa cháy hừng hực, mùi thơm thoang thoảng bay ra, hơn nữa trong sân có một mảnh đất lớn trồng rau, cải thìa cùng lá cây củ cải xanh mướt …Cũng không nói ngoa khi hình dung khung cảnh như vậy quá đẹp.Mỗi khi Tô Mộc Lam nhìn thấy tình cảnh như vậy trong lòng đều cảm thấy tràn đầt thư thái, cho nên khi bắt tay vào làm các loại đồ ăn cũng tràn đầy hứng thú.Sau khi bẻ xong ngô thì sẽ thiến hành thu hoạch bông, cao lương, đậu phộng......, có những cây bông được trồng sớm, lúc này đã là bắt đầu được tuốt bông, quay vòng đất để chuẩn bị cho vụ đông trồng lúa mì.Nhà nông lúc này, các hộ gia đình có thể nói là cực kì bận rộn.Nhà Tô Mộc Lam không có nhiều đất lắm, sau khi bẻ ngô xong thì chỉ còn lại khối đất khai hoang trồng khoai lang đỏ kia.Lúc này còn chưa tới thời điểm thu hoạch khoai lang đỏ, nhà nàng cũng coi như là không có nhiều việc đồng áng.Ngoài việc ở trong nhà làm thức ăn thì cũng có thể ngừng lại để nghỉ ngơi.Nhân dịp lúc này rảnh rỗi, Tô Mộc Lam lại vội vàng làm một món ăn mới.Vào mùa thu, quả đỏ cũng vừa chín tới, tất cả đều không phải do người trồng mà mọc hoang dại khắp nơi ở đầu bờ rộng, ở giáp ranh thôn, trên sườn núi cũng có mấy quả, hàng cây kết trái đỏ rực, từ xa nhìn lại đẹp vô cùng.Quả đỏ mặc dù chín mọng, nhưng vì bản thân nó có vị chua và nhạt nên không có ai thích ăn, ngẫu nhiên có người thích thì hái khoảng một hai quả, hoặc là đám con nít ham ăn thì hái một ít, số còn lại phần lớn là treo trên cành, bị chim tước mổ ăn.Chim tước mổ phần cùi của quả đỏ, chỉ để lại hột, hột phơi trên cành, theo gió rơi xuống, ngay tại chỗ mọc rễ nảy mầm, lại lớn lên thành cây đỏ mới.Đám quả đỏ này ở xung quanh mặc dù không thể nói là lấy không hết dùng không cạn, nhưng nói là mọc đầy đất cũng không sai.Tô Mộc Lam dẫn đám đầu củ cải đi hái được rất nhiều quả hồng về.Rửa sạch sẽ, phơi khô cho ráo nước, cho vào chảo xào cùng với đường, khiến quả đỏ có một lớp đường phủ ở bên ngoài, coi như hoàn thành món quả đỏ bao đường này.Đường trắng, quả đỏ, nhìn màu đỏ lộ ra qua màu trắng, màu đỏ xen lẫn trắng, màu sắc rất tươi tắn, vả lại cho thêm đường vào có thể trung hòa vị chua trong quả đỏ, khi ăn có vị chua chua ngọt ngọt, rất hợp khẩu vị.Hơn nửa quả đỏ làm thành món quả đỏ bao đường như vậy là từng quả một, dễ cầm và cất giữ.Nếu mua một ít cũng có thể chia ra cho mọi người ăn, chứ không giống món hồ lô xào với đường, một người muốn mua phải mua một chuỗi, tách ra ăn cũng khó coi.Bánh quả đỏ được làm bằng cách ngâm quả đỏ vào nước muối rồi tán nát nhuyễn ra, sau đó cho thêm đường trắng vào, xào dưới lửa nhỏ, xào đến khi sền sệt thì cho vào đĩa sâu, để nguội và tạo hình, sau đó lại cắt thành từng miếng một, vị chua ngọt ngon miệng, trở thành món điểm tâm ngon miệng.Cuối mùa thu, tuy chưa đến lúc có sương giá, nhưng trời đã hơi se se lạnh, thời tiết như vậy tuy hơi lạnh, nhưng vì mùa thu trời hanh khô, con người dễ bị nóng trong, cho nên cảm thấy rất thích vị lạnh của món bánh quả đỏ này.Hơn nữa do mùa này ăn đồ vật đặc biệt ngon nên món quả đỏ bao đường và bánh quả đỏ sau khi được bán trên thị thường lập tức xảy ra tình trạng cung không đủ cầu.Chỉ tính riêng về chuyện này cho thấy, nhu cầu về quả đỏ có thể nói là không nhỏ.Bốn đứa đầu củ cải ngày thường còn phải ở nhà giúp đỡ phơi khoai lang đỏ khô, giúp đỡ làm thức ăn, cho nên không rảnh tay đi hái quả đỏ.Tô Mộc Lam nghĩ nghĩ, dứt khoát tuyên bố chuyện thu mua quả đỏ với bên ngoài, có điều chỉ giới hạn là người ở trong thôn.Một đồng ba cân, mỗi ngày thu tối đa 50 cân.