Tác giả:

"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu…

Chương 284: Tiền vốn

Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… Ngô Trác Viễn mang hạt ngô nổ bỏng đến, tổng cộng có 500 cân, khoảng năm bao tải, không có lập tức hỏi tiền Tô Mộc Lam, mà nói khi nào kết toán tiền thì trực tiếp trừ đi, tránh cho việc đưa qua đưa lại tiền.Có hạt ngô nổ bỏng này, việc bán bỏng ngô sẽ tiếp tục được duy trì.Lúc trước trên thị trấn có rất nhiều người biết đến bỏng ngô, cũng đều cảm thấy đồ vật ăn ngon, không đắt.Khoảng thời gian trước đó khi mọi người biết cửa hàng Ngô Ký tạm thời không bán bỏng ngô đều cảm thấy tiếc nuối, hiện tại Ngô Ký lại tiếp tục bán bỏng ngô, những con sâu thèm ăn bị đè nén trước đó đều tuôn ra, nhanh chóng chạy tới cửa hàng mua một ít về ăn.Việc buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký mà càng trở nên phát đạt vì bỏng ngô được bán trở lại.Căn nhà mà Ngô Trác Viễn và Ngụy thị chuẩn bị muốn mua rất khả quan.Cách cửa hàng không xa, chỉ có vài bước chân là tới, tính lại thì cũng không cách xa nhà họ Ngụy.Tòa nhà này vốn là của nhà họ Hà.Vợ chồng nhà họ Hà không có con trai, chỉ sinh ra ba cô con gái, hiện tại từng cô con gái đều đã xuất giá, lại gả tới nơi xa, gả cho Ba huynh đệ trong cùng họ.Mấy cô con gái thương nhớ cha mẹ tuổi già sức yếu, không có người chăm sóc, liền thương lượng với nhau gom góp tiền mua một tòa viện ở nhà chồng, sau đó đón vợ chồng nhà họ Hạ qua đó.Lần này đi thì sẽ không trở về nữa, cho nên có ý định muốn bán nhà cửa đi.Vừa may Ngô Trác Viễn và Ngụy thị muốn mua, hai bên đều cần gấp, vợ chồng nhà họ Hạ đều là người thật thà, nên không hề đưa ra giá cao, cuối cùng đưa ra giá 25 lượng bạc cho tòa nhà đó.Trong tay Ngô Trác Viễn thiếu mất một ít ngân lượng, hắn bèn tìm những chưởng quầy quen biết trên thị trấn mượn tạm một ít, trước hết mua toàn nhà này.Cái bàn, ghế dựa...... vẫn có thể dùng được, giường cũng coi rắn chắc, không cần phải mua mới.Chén đũa, chăn đệm mà hai vợ chồng nhà họ Hạ để lại không mang đi, song Ngô Trác Viễn và Ngụy thị cũng không thể dùng tiếp, cho nên đành phải xử trí và mua mới.Đã nhiều ngày qua, ngoài việc duy trì buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký thì bọn họ còn phải dọn dẹp nhà cửa.Hôm nay Tô Mộc Lam tới cửa hàng một chuyến.Sau khi biết được Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã mua được nhà cửa, nàng cười chúc mừng hai người có nhà mới."Haiz, cũng không coi là xây nhà mới, nhưng mà nơi này cũng khá rộng, chờ dọn dẹp xong xuôi thì mời Tô tẩu tử vào trong nhà ngồi, coi như cho ấm phòng." Ngô Trác Viễn cười đáp lời, lại hỏi Tô Mộc Lam, "Hôm nay Tô tẩu tử lên trên thị trấn, có phải muốn chở đồ vật về hay không, ta tìm chiếc xe bò cho Tô tẩu tử giúp tẩu chở đồ về nhé?"Tô Mộc Lam phải làm các loại thức ăn, nguyên liệu cần dùng không ít, hơn nữa mỗi một lần Tô Mộc Lam tới thị trấn có lẽ muốn chọn mua rất nhiều.Ngô Trác Viễn sợ nàng lo liệu không hết nhiều việc."Hôm nay tới, là có chuyện muốn thương lượng với Ngô chưởng quầy và Ngụy chưởng quầy." Tô Mộc Lam nói.Có chuyện muốn thương lượng với bọn họ?Ngô Trác Viễn và Ngụy thị liếc nhìn nhau.Đặc biệt là khi nghe Tô Mộc Lam nói cả hai người chứ không phải một mình Ngô Trác Viễn thì càng thêm tò mò hơn."Tô tẩu tử, tẩu nói đi." Ngô Trác Viễn hỏi."Việc hợp tác buôn bán của chúng ta đã được một khoảng thời gian rồi, hai vợ chồng các ngươi buôn bán tốt, tính cách cũng tử tế, ta cũng rất tin tưởng, ta liền nghĩ dạy cách làm thức ăn này cho hai vợ chồng các ngươi học." Tô Mộc Lam cười nói.Tô Mộc Lam muốn dạy hai vợ chồng bọn họ làm thức ăn sao?Ngô Trác Viễn cùng Ngụy thị đều kinh ngạc, nhìn về phía Tô Mộc Lam với ánh mắt không thể tin tưởng.Sau một lúc lâu, Ngụy thị mới nói, "Tô tẩu tử, cách làm thức ăn này chính là vốn liếng để tẩu an cư lạc nghiệp đó."

Ngô Trác Viễn mang hạt ngô nổ bỏng đến, tổng cộng có 500 cân, khoảng năm bao tải, không có lập tức hỏi tiền Tô Mộc Lam, mà nói khi nào kết toán tiền thì trực tiếp trừ đi, tránh cho việc đưa qua đưa lại tiền.

Có hạt ngô nổ bỏng này, việc bán bỏng ngô sẽ tiếp tục được duy trì.

Lúc trước trên thị trấn có rất nhiều người biết đến bỏng ngô, cũng đều cảm thấy đồ vật ăn ngon, không đắt.

Khoảng thời gian trước đó khi mọi người biết cửa hàng Ngô Ký tạm thời không bán bỏng ngô đều cảm thấy tiếc nuối, hiện tại Ngô Ký lại tiếp tục bán bỏng ngô, những con sâu thèm ăn bị đè nén trước đó đều tuôn ra, nhanh chóng chạy tới cửa hàng mua một ít về ăn.

Việc buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký mà càng trở nên phát đạt vì bỏng ngô được bán trở lại.

Căn nhà mà Ngô Trác Viễn và Ngụy thị chuẩn bị muốn mua rất khả quan.

Cách cửa hàng không xa, chỉ có vài bước chân là tới, tính lại thì cũng không cách xa nhà họ Ngụy.

Tòa nhà này vốn là của nhà họ Hà.

Vợ chồng nhà họ Hà không có con trai, chỉ sinh ra ba cô con gái, hiện tại từng cô con gái đều đã xuất giá, lại gả tới nơi xa, gả cho Ba huynh đệ trong cùng họ.

Mấy cô con gái thương nhớ cha mẹ tuổi già sức yếu, không có người chăm sóc, liền thương lượng với nhau gom góp tiền mua một tòa viện ở nhà chồng, sau đó đón vợ chồng nhà họ Hạ qua đó.

Lần này đi thì sẽ không trở về nữa, cho nên có ý định muốn bán nhà cửa đi.

Vừa may Ngô Trác Viễn và Ngụy thị muốn mua, hai bên đều cần gấp, vợ chồng nhà họ Hạ đều là người thật thà, nên không hề đưa ra giá cao, cuối cùng đưa ra giá 25 lượng bạc cho tòa nhà đó.

Trong tay Ngô Trác Viễn thiếu mất một ít ngân lượng, hắn bèn tìm những chưởng quầy quen biết trên thị trấn mượn tạm một ít, trước hết mua toàn nhà này.

Cái bàn, ghế dựa...... vẫn có thể dùng được, giường cũng coi rắn chắc, không cần phải mua mới.

Chén đũa, chăn đệm mà hai vợ chồng nhà họ Hạ để lại không mang đi, song Ngô Trác Viễn và Ngụy thị cũng không thể dùng tiếp, cho nên đành phải xử trí và mua mới.

Đã nhiều ngày qua, ngoài việc duy trì buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký thì bọn họ còn phải dọn dẹp nhà cửa.

Hôm nay Tô Mộc Lam tới cửa hàng một chuyến.

Sau khi biết được Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã mua được nhà cửa, nàng cười chúc mừng hai người có nhà mới.

"Haiz, cũng không coi là xây nhà mới, nhưng mà nơi này cũng khá rộng, chờ dọn dẹp xong xuôi thì mời Tô tẩu tử vào trong nhà ngồi, coi như cho ấm phòng." Ngô Trác Viễn cười đáp lời, lại hỏi Tô Mộc Lam, "Hôm nay Tô tẩu tử lên trên thị trấn, có phải muốn chở đồ vật về hay không, ta tìm chiếc xe bò cho Tô tẩu tử giúp tẩu chở đồ về nhé?"

Tô Mộc Lam phải làm các loại thức ăn, nguyên liệu cần dùng không ít, hơn nữa mỗi một lần Tô Mộc Lam tới thị trấn có lẽ muốn chọn mua rất nhiều.

Ngô Trác Viễn sợ nàng lo liệu không hết nhiều việc.

"Hôm nay tới, là có chuyện muốn thương lượng với Ngô chưởng quầy và Ngụy chưởng quầy." Tô Mộc Lam nói.

Có chuyện muốn thương lượng với bọn họ?

Ngô Trác Viễn và Ngụy thị liếc nhìn nhau.

Đặc biệt là khi nghe Tô Mộc Lam nói cả hai người chứ không phải một mình Ngô Trác Viễn thì càng thêm tò mò hơn.

"Tô tẩu tử, tẩu nói đi." Ngô Trác Viễn hỏi.

"Việc hợp tác buôn bán của chúng ta đã được một khoảng thời gian rồi, hai vợ chồng các ngươi buôn bán tốt, tính cách cũng tử tế, ta cũng rất tin tưởng, ta liền nghĩ dạy cách làm thức ăn này cho hai vợ chồng các ngươi học." Tô Mộc Lam cười nói.

Tô Mộc Lam muốn dạy hai vợ chồng bọn họ làm thức ăn sao?

Ngô Trác Viễn cùng Ngụy thị đều kinh ngạc, nhìn về phía Tô Mộc Lam với ánh mắt không thể tin tưởng.

Sau một lúc lâu, Ngụy thị mới nói, "Tô tẩu tử, cách làm thức ăn này chính là vốn liếng để tẩu an cư lạc nghiệp đó."

Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… Ngô Trác Viễn mang hạt ngô nổ bỏng đến, tổng cộng có 500 cân, khoảng năm bao tải, không có lập tức hỏi tiền Tô Mộc Lam, mà nói khi nào kết toán tiền thì trực tiếp trừ đi, tránh cho việc đưa qua đưa lại tiền.Có hạt ngô nổ bỏng này, việc bán bỏng ngô sẽ tiếp tục được duy trì.Lúc trước trên thị trấn có rất nhiều người biết đến bỏng ngô, cũng đều cảm thấy đồ vật ăn ngon, không đắt.Khoảng thời gian trước đó khi mọi người biết cửa hàng Ngô Ký tạm thời không bán bỏng ngô đều cảm thấy tiếc nuối, hiện tại Ngô Ký lại tiếp tục bán bỏng ngô, những con sâu thèm ăn bị đè nén trước đó đều tuôn ra, nhanh chóng chạy tới cửa hàng mua một ít về ăn.Việc buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký mà càng trở nên phát đạt vì bỏng ngô được bán trở lại.Căn nhà mà Ngô Trác Viễn và Ngụy thị chuẩn bị muốn mua rất khả quan.Cách cửa hàng không xa, chỉ có vài bước chân là tới, tính lại thì cũng không cách xa nhà họ Ngụy.Tòa nhà này vốn là của nhà họ Hà.Vợ chồng nhà họ Hà không có con trai, chỉ sinh ra ba cô con gái, hiện tại từng cô con gái đều đã xuất giá, lại gả tới nơi xa, gả cho Ba huynh đệ trong cùng họ.Mấy cô con gái thương nhớ cha mẹ tuổi già sức yếu, không có người chăm sóc, liền thương lượng với nhau gom góp tiền mua một tòa viện ở nhà chồng, sau đó đón vợ chồng nhà họ Hạ qua đó.Lần này đi thì sẽ không trở về nữa, cho nên có ý định muốn bán nhà cửa đi.Vừa may Ngô Trác Viễn và Ngụy thị muốn mua, hai bên đều cần gấp, vợ chồng nhà họ Hạ đều là người thật thà, nên không hề đưa ra giá cao, cuối cùng đưa ra giá 25 lượng bạc cho tòa nhà đó.Trong tay Ngô Trác Viễn thiếu mất một ít ngân lượng, hắn bèn tìm những chưởng quầy quen biết trên thị trấn mượn tạm một ít, trước hết mua toàn nhà này.Cái bàn, ghế dựa...... vẫn có thể dùng được, giường cũng coi rắn chắc, không cần phải mua mới.Chén đũa, chăn đệm mà hai vợ chồng nhà họ Hạ để lại không mang đi, song Ngô Trác Viễn và Ngụy thị cũng không thể dùng tiếp, cho nên đành phải xử trí và mua mới.Đã nhiều ngày qua, ngoài việc duy trì buôn bán ở cửa hàng Ngô Ký thì bọn họ còn phải dọn dẹp nhà cửa.Hôm nay Tô Mộc Lam tới cửa hàng một chuyến.Sau khi biết được Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã mua được nhà cửa, nàng cười chúc mừng hai người có nhà mới."Haiz, cũng không coi là xây nhà mới, nhưng mà nơi này cũng khá rộng, chờ dọn dẹp xong xuôi thì mời Tô tẩu tử vào trong nhà ngồi, coi như cho ấm phòng." Ngô Trác Viễn cười đáp lời, lại hỏi Tô Mộc Lam, "Hôm nay Tô tẩu tử lên trên thị trấn, có phải muốn chở đồ vật về hay không, ta tìm chiếc xe bò cho Tô tẩu tử giúp tẩu chở đồ về nhé?"Tô Mộc Lam phải làm các loại thức ăn, nguyên liệu cần dùng không ít, hơn nữa mỗi một lần Tô Mộc Lam tới thị trấn có lẽ muốn chọn mua rất nhiều.Ngô Trác Viễn sợ nàng lo liệu không hết nhiều việc."Hôm nay tới, là có chuyện muốn thương lượng với Ngô chưởng quầy và Ngụy chưởng quầy." Tô Mộc Lam nói.Có chuyện muốn thương lượng với bọn họ?Ngô Trác Viễn và Ngụy thị liếc nhìn nhau.Đặc biệt là khi nghe Tô Mộc Lam nói cả hai người chứ không phải một mình Ngô Trác Viễn thì càng thêm tò mò hơn."Tô tẩu tử, tẩu nói đi." Ngô Trác Viễn hỏi."Việc hợp tác buôn bán của chúng ta đã được một khoảng thời gian rồi, hai vợ chồng các ngươi buôn bán tốt, tính cách cũng tử tế, ta cũng rất tin tưởng, ta liền nghĩ dạy cách làm thức ăn này cho hai vợ chồng các ngươi học." Tô Mộc Lam cười nói.Tô Mộc Lam muốn dạy hai vợ chồng bọn họ làm thức ăn sao?Ngô Trác Viễn cùng Ngụy thị đều kinh ngạc, nhìn về phía Tô Mộc Lam với ánh mắt không thể tin tưởng.Sau một lúc lâu, Ngụy thị mới nói, "Tô tẩu tử, cách làm thức ăn này chính là vốn liếng để tẩu an cư lạc nghiệp đó."

Chương 284: Tiền vốn