Cha của Tô Ngọc Kiều chính là xưởng trưởng xưởng dệt Thắng Lợi, người một nhà đều ở trong tòa nhà nhỏ phân phối cho lãnh đạo xưởng. Điều kiện Tô gia khá tốt nên trong nhà mời thím Lưu làm bảo mẫu, hằng ngày mua thức ăn nấu cơm, giặt quần áo quét dọn. Bên ngoài thường có người nói xấu, nói Tô Ngọc Kiều khinh thường nhà chồng ở nông thôn, tham hưởng thụ cho nên kết hôn ba bốn năm vẫn ở nhà mẹ đẻ không chịu đi. Tô Ngọc Kiều ở nhà mẹ đẻ không đi quả thật sung sướng, con nhỏ có mẹ đẻ chăm sóc, trong nhà có bảo mẫu, cô không cần giặt quần áo nấu cơm, không cần đi làm còn được cha ruột cho tiền tiêu vặt, cuộc sống thoải mái biết bao nhiêu. Khi còn sống Tô Ngọc Kiều trải qua hai mươi ba năm thuận buồm xuôi gió, điểm duy nhất khiến cô không hài lòng chính là người nhà nhất định muốn cô sớm gả cho đối tượng được định hôn từ nhỏ ở nông thôn, nhưng cũng may người ta không ép buộc cô đi theo quân, hai người ở hai nơi nên cô coi như người không tồn tại. Cách ngày sinh nhật 24 tuổi sinh của cô còn…

Chương 54

Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy ChínhTác giả: Đào Tử Vị Đích Miên Hoa ĐườngTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCha của Tô Ngọc Kiều chính là xưởng trưởng xưởng dệt Thắng Lợi, người một nhà đều ở trong tòa nhà nhỏ phân phối cho lãnh đạo xưởng. Điều kiện Tô gia khá tốt nên trong nhà mời thím Lưu làm bảo mẫu, hằng ngày mua thức ăn nấu cơm, giặt quần áo quét dọn. Bên ngoài thường có người nói xấu, nói Tô Ngọc Kiều khinh thường nhà chồng ở nông thôn, tham hưởng thụ cho nên kết hôn ba bốn năm vẫn ở nhà mẹ đẻ không chịu đi. Tô Ngọc Kiều ở nhà mẹ đẻ không đi quả thật sung sướng, con nhỏ có mẹ đẻ chăm sóc, trong nhà có bảo mẫu, cô không cần giặt quần áo nấu cơm, không cần đi làm còn được cha ruột cho tiền tiêu vặt, cuộc sống thoải mái biết bao nhiêu. Khi còn sống Tô Ngọc Kiều trải qua hai mươi ba năm thuận buồm xuôi gió, điểm duy nhất khiến cô không hài lòng chính là người nhà nhất định muốn cô sớm gả cho đối tượng được định hôn từ nhỏ ở nông thôn, nhưng cũng may người ta không ép buộc cô đi theo quân, hai người ở hai nơi nên cô coi như người không tồn tại. Cách ngày sinh nhật 24 tuổi sinh của cô còn… Trương Tiểu Hồng nhìn sắc mặt của em dâu ba trước, không có gì thay đổi nhưng sắc mặt của mẹ chồng đột nhiên trở nên buồn bã. Bà Lục vẫn luôn lo lắng cho Lục Kiêu đi làm xa, bình thường không nhắc tới cũng không sao nhưng mỗi khi nhắc đến bà lại thấy canh cánh trong lòng.Lục Phong Thu nhận lấy ly rượu được con rể đưa tới, nhấp một ngụm, trầm giọng nói: "Tiểu Kiêu đang bảo vệ gia đình và đất nước, khi có thời gian nghỉ ngơi tất nhiên sẽ quay về."Lục Quế Hoa nắm lấy cánh tay cô con gái và ra hiệu cho cô đừng nói linh tỉnh nữa.Nhà họ Lục thật ra vẫn luôn muốn cho Tô Ngọc Kiều đi theo vào quân đội để sinh sống với em ba nhưng em dâu ba được nuông chiều từ bé chưa chịu khổ bao giờ, không muốn đi vào đó bọn họ cũng hiểu được. Mọi chuyện phải làm từng bước một, hiện tại thái độ của em dâu ba đang có chuyển biến tốt, Mai Hoa thì cái tốt không nói đi nói cái dở. Không ngờ, Tô Ngọc Kiều đột nhiên đặt bát đũa xuống, hít một hơi thật sâu nói:"Thật ra mấy ngày trước Lục Kiêu đã gọi điện cho con, chúng con đã trò chuyện một lúc."“Con chuẩn bị dẫn theo tiểu Bảo đi theo vào quân đội, anh ấy nói đợi giấy phép xin xong sẽ xin nghỉ về đón hai mẹ con, chắc là một thời gian nữa có thể quay về rồi.”“Sao???”Người nhà họ Lục sửng sốt. Trương Tiểu Hồng vừa đưa một miếng thịt vào miệng, cô đã sốc đến mức quên nhai.“Em dâu ba vừa nói cái gì cơ? Em muốn đi theo quân sao?“Chuyện này chỉ có mấy người nhà họ Tô biết, cô cũng không nói cho ông bà nội biết, vốn dĩ cô dự định đợi quân đội Lục Kiêu chấp thuận rồi mới nói cho mọi người biết.Nhưng vừa rồi Tô Ngọc Kiều tự nhiên lại muốn nói ra, cô biết không chỉ nhà họ Lục, thật ra mẹ cô cũng mấy lần thuyết phục cô, nói rằng con trai đã lớn như vậy, cô không thể tiếp tục lạnh nhạt với Lục Kiêu, hơn nữa hai người họ không thể sống ở hai nơi nếu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.Thấy Lục Kiêu hai năm nay không hề quay lại, nếu muốn hai vợ chồng đoàn tụ, Tô Ngọc Kiều chỉ có thể dẫn theo con trai đi tìm anh. Nhưng với tính tình trước đây của Tô Ngọc Kiều, làm sao cô có thể bằng lòng đi?Nhà họ Tô có thể thuyết phục cô nhưng họ không thể chế ngự được tính nóng nảy của cô, còn nhà họ Lục muốn thuyết phục cô nhưng lại không dám. Lúc này cô vừa nói muốn theo vào quân đội, Lục Kiêu cũng đã viết báo cáo, đang chờ phê duyệt, nhà họ Lục lần đầu tiên nghe nói, còn ngạc nhiên hơn Dương Mẫn rất nhiều. Cảm nhận được ánh mắt dò xét của mọi người, lỗ tai Tô Ngọc Kiều đỏ bừng, cô giải thích:"Không có gì đâu, chỉ là tự nhiên con muốn đi, chúng ta không thể để Tiểu Bảo vẫn luôn không biết ba mình trông như thế nào mà đúng không?"Vì con trai thì cũng là một lý do hợp lý. Bà Lục nhìn Tiểu Bảo ngoan ngoãn, hai mắt ươn ướt nói:“Đúng vậy, chỉ là thấy có lỗi với Ngọc Kiều mà thôi, ta nghe được thằng ba nói nơi đó rất xa xôi, điều kiện nơi đó..."Đang nói nửa chừng, bà Lục lại bị con dâu lớn lén véo hai lần, nghĩ tới đó, bà chợt cảm thấy không biết làm thế nào. Khó khăn lắm con dâu ba mới nghĩ thông được, sao bà còn gây cản trở nữa."Khụ, đây là chuyện tốt nhưng nơi đó điều kiện thật sự không tốt, vợ nhà thằng ba, con coi suy nghĩ lại một chút?"Lục Phong Thu cầm chén rượu trên không một lúc lâu sau đó vẫn nói ra. Họ muốn gia đình đứa con thứ ba được đoàn tụ nhưng gia đình không thể cứ làm theo ý mình mà đẩy con gái vào hố lửa, điều này là trái đạo đức.Lục Mai Hoa vẻ mặt phức tạp nhìn Tô Ngọc Kiều, do dự vài lần, cuối cùng im lặng cúi đầu. Tô Ngọc Kiều mỉm cười, nhìn xem, đây chính là nhà chồng đáng yêu và đáng trân trọng nhất trong lòng cô."Ba, mẹ đừng lo lắng, con biết tất cả những điều này và con cũng sẵn sàng rồi."Vì quyết định theo vào quân đội được đề cập vào buổi trưa nên nửa ngày sau, nhà họ Lục đối xử với Tô Ngọc Kiều cẩn thận hơn trước, như sợ sẽ lại xúc phạm cô, khiến cô tức giận không muốn đi theo quân đội nữa.Ngay cả Lục Mai Hoa cũng bị bà Lục cảnh cáo không được xuất hiện trước mặt chị dâu ba và không được chọc giận chị ấy.Tô Ngọc Kiều nhìn ra tâm tư nhỏ nhặt của bọn họ nhưng cô cũng không để ý, việc nhà chồng muốn cô đến gặp Lục Kiêu và đối xử thật tốt với cô cũng không có gì trái ngược.

Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy ChínhTác giả: Đào Tử Vị Đích Miên Hoa ĐườngTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCha của Tô Ngọc Kiều chính là xưởng trưởng xưởng dệt Thắng Lợi, người một nhà đều ở trong tòa nhà nhỏ phân phối cho lãnh đạo xưởng. Điều kiện Tô gia khá tốt nên trong nhà mời thím Lưu làm bảo mẫu, hằng ngày mua thức ăn nấu cơm, giặt quần áo quét dọn. Bên ngoài thường có người nói xấu, nói Tô Ngọc Kiều khinh thường nhà chồng ở nông thôn, tham hưởng thụ cho nên kết hôn ba bốn năm vẫn ở nhà mẹ đẻ không chịu đi. Tô Ngọc Kiều ở nhà mẹ đẻ không đi quả thật sung sướng, con nhỏ có mẹ đẻ chăm sóc, trong nhà có bảo mẫu, cô không cần giặt quần áo nấu cơm, không cần đi làm còn được cha ruột cho tiền tiêu vặt, cuộc sống thoải mái biết bao nhiêu. Khi còn sống Tô Ngọc Kiều trải qua hai mươi ba năm thuận buồm xuôi gió, điểm duy nhất khiến cô không hài lòng chính là người nhà nhất định muốn cô sớm gả cho đối tượng được định hôn từ nhỏ ở nông thôn, nhưng cũng may người ta không ép buộc cô đi theo quân, hai người ở hai nơi nên cô coi như người không tồn tại. Cách ngày sinh nhật 24 tuổi sinh của cô còn… Trương Tiểu Hồng nhìn sắc mặt của em dâu ba trước, không có gì thay đổi nhưng sắc mặt của mẹ chồng đột nhiên trở nên buồn bã. Bà Lục vẫn luôn lo lắng cho Lục Kiêu đi làm xa, bình thường không nhắc tới cũng không sao nhưng mỗi khi nhắc đến bà lại thấy canh cánh trong lòng.Lục Phong Thu nhận lấy ly rượu được con rể đưa tới, nhấp một ngụm, trầm giọng nói: "Tiểu Kiêu đang bảo vệ gia đình và đất nước, khi có thời gian nghỉ ngơi tất nhiên sẽ quay về."Lục Quế Hoa nắm lấy cánh tay cô con gái và ra hiệu cho cô đừng nói linh tỉnh nữa.Nhà họ Lục thật ra vẫn luôn muốn cho Tô Ngọc Kiều đi theo vào quân đội để sinh sống với em ba nhưng em dâu ba được nuông chiều từ bé chưa chịu khổ bao giờ, không muốn đi vào đó bọn họ cũng hiểu được. Mọi chuyện phải làm từng bước một, hiện tại thái độ của em dâu ba đang có chuyển biến tốt, Mai Hoa thì cái tốt không nói đi nói cái dở. Không ngờ, Tô Ngọc Kiều đột nhiên đặt bát đũa xuống, hít một hơi thật sâu nói:"Thật ra mấy ngày trước Lục Kiêu đã gọi điện cho con, chúng con đã trò chuyện một lúc."“Con chuẩn bị dẫn theo tiểu Bảo đi theo vào quân đội, anh ấy nói đợi giấy phép xin xong sẽ xin nghỉ về đón hai mẹ con, chắc là một thời gian nữa có thể quay về rồi.”“Sao???”Người nhà họ Lục sửng sốt. Trương Tiểu Hồng vừa đưa một miếng thịt vào miệng, cô đã sốc đến mức quên nhai.“Em dâu ba vừa nói cái gì cơ? Em muốn đi theo quân sao?“Chuyện này chỉ có mấy người nhà họ Tô biết, cô cũng không nói cho ông bà nội biết, vốn dĩ cô dự định đợi quân đội Lục Kiêu chấp thuận rồi mới nói cho mọi người biết.Nhưng vừa rồi Tô Ngọc Kiều tự nhiên lại muốn nói ra, cô biết không chỉ nhà họ Lục, thật ra mẹ cô cũng mấy lần thuyết phục cô, nói rằng con trai đã lớn như vậy, cô không thể tiếp tục lạnh nhạt với Lục Kiêu, hơn nữa hai người họ không thể sống ở hai nơi nếu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.Thấy Lục Kiêu hai năm nay không hề quay lại, nếu muốn hai vợ chồng đoàn tụ, Tô Ngọc Kiều chỉ có thể dẫn theo con trai đi tìm anh. Nhưng với tính tình trước đây của Tô Ngọc Kiều, làm sao cô có thể bằng lòng đi?Nhà họ Tô có thể thuyết phục cô nhưng họ không thể chế ngự được tính nóng nảy của cô, còn nhà họ Lục muốn thuyết phục cô nhưng lại không dám. Lúc này cô vừa nói muốn theo vào quân đội, Lục Kiêu cũng đã viết báo cáo, đang chờ phê duyệt, nhà họ Lục lần đầu tiên nghe nói, còn ngạc nhiên hơn Dương Mẫn rất nhiều. Cảm nhận được ánh mắt dò xét của mọi người, lỗ tai Tô Ngọc Kiều đỏ bừng, cô giải thích:"Không có gì đâu, chỉ là tự nhiên con muốn đi, chúng ta không thể để Tiểu Bảo vẫn luôn không biết ba mình trông như thế nào mà đúng không?"Vì con trai thì cũng là một lý do hợp lý. Bà Lục nhìn Tiểu Bảo ngoan ngoãn, hai mắt ươn ướt nói:“Đúng vậy, chỉ là thấy có lỗi với Ngọc Kiều mà thôi, ta nghe được thằng ba nói nơi đó rất xa xôi, điều kiện nơi đó..."Đang nói nửa chừng, bà Lục lại bị con dâu lớn lén véo hai lần, nghĩ tới đó, bà chợt cảm thấy không biết làm thế nào. Khó khăn lắm con dâu ba mới nghĩ thông được, sao bà còn gây cản trở nữa."Khụ, đây là chuyện tốt nhưng nơi đó điều kiện thật sự không tốt, vợ nhà thằng ba, con coi suy nghĩ lại một chút?"Lục Phong Thu cầm chén rượu trên không một lúc lâu sau đó vẫn nói ra. Họ muốn gia đình đứa con thứ ba được đoàn tụ nhưng gia đình không thể cứ làm theo ý mình mà đẩy con gái vào hố lửa, điều này là trái đạo đức.Lục Mai Hoa vẻ mặt phức tạp nhìn Tô Ngọc Kiều, do dự vài lần, cuối cùng im lặng cúi đầu. Tô Ngọc Kiều mỉm cười, nhìn xem, đây chính là nhà chồng đáng yêu và đáng trân trọng nhất trong lòng cô."Ba, mẹ đừng lo lắng, con biết tất cả những điều này và con cũng sẵn sàng rồi."Vì quyết định theo vào quân đội được đề cập vào buổi trưa nên nửa ngày sau, nhà họ Lục đối xử với Tô Ngọc Kiều cẩn thận hơn trước, như sợ sẽ lại xúc phạm cô, khiến cô tức giận không muốn đi theo quân đội nữa.Ngay cả Lục Mai Hoa cũng bị bà Lục cảnh cáo không được xuất hiện trước mặt chị dâu ba và không được chọc giận chị ấy.Tô Ngọc Kiều nhìn ra tâm tư nhỏ nhặt của bọn họ nhưng cô cũng không để ý, việc nhà chồng muốn cô đến gặp Lục Kiêu và đối xử thật tốt với cô cũng không có gì trái ngược.

Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy ChínhTác giả: Đào Tử Vị Đích Miên Hoa ĐườngTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCha của Tô Ngọc Kiều chính là xưởng trưởng xưởng dệt Thắng Lợi, người một nhà đều ở trong tòa nhà nhỏ phân phối cho lãnh đạo xưởng. Điều kiện Tô gia khá tốt nên trong nhà mời thím Lưu làm bảo mẫu, hằng ngày mua thức ăn nấu cơm, giặt quần áo quét dọn. Bên ngoài thường có người nói xấu, nói Tô Ngọc Kiều khinh thường nhà chồng ở nông thôn, tham hưởng thụ cho nên kết hôn ba bốn năm vẫn ở nhà mẹ đẻ không chịu đi. Tô Ngọc Kiều ở nhà mẹ đẻ không đi quả thật sung sướng, con nhỏ có mẹ đẻ chăm sóc, trong nhà có bảo mẫu, cô không cần giặt quần áo nấu cơm, không cần đi làm còn được cha ruột cho tiền tiêu vặt, cuộc sống thoải mái biết bao nhiêu. Khi còn sống Tô Ngọc Kiều trải qua hai mươi ba năm thuận buồm xuôi gió, điểm duy nhất khiến cô không hài lòng chính là người nhà nhất định muốn cô sớm gả cho đối tượng được định hôn từ nhỏ ở nông thôn, nhưng cũng may người ta không ép buộc cô đi theo quân, hai người ở hai nơi nên cô coi như người không tồn tại. Cách ngày sinh nhật 24 tuổi sinh của cô còn… Trương Tiểu Hồng nhìn sắc mặt của em dâu ba trước, không có gì thay đổi nhưng sắc mặt của mẹ chồng đột nhiên trở nên buồn bã. Bà Lục vẫn luôn lo lắng cho Lục Kiêu đi làm xa, bình thường không nhắc tới cũng không sao nhưng mỗi khi nhắc đến bà lại thấy canh cánh trong lòng.Lục Phong Thu nhận lấy ly rượu được con rể đưa tới, nhấp một ngụm, trầm giọng nói: "Tiểu Kiêu đang bảo vệ gia đình và đất nước, khi có thời gian nghỉ ngơi tất nhiên sẽ quay về."Lục Quế Hoa nắm lấy cánh tay cô con gái và ra hiệu cho cô đừng nói linh tỉnh nữa.Nhà họ Lục thật ra vẫn luôn muốn cho Tô Ngọc Kiều đi theo vào quân đội để sinh sống với em ba nhưng em dâu ba được nuông chiều từ bé chưa chịu khổ bao giờ, không muốn đi vào đó bọn họ cũng hiểu được. Mọi chuyện phải làm từng bước một, hiện tại thái độ của em dâu ba đang có chuyển biến tốt, Mai Hoa thì cái tốt không nói đi nói cái dở. Không ngờ, Tô Ngọc Kiều đột nhiên đặt bát đũa xuống, hít một hơi thật sâu nói:"Thật ra mấy ngày trước Lục Kiêu đã gọi điện cho con, chúng con đã trò chuyện một lúc."“Con chuẩn bị dẫn theo tiểu Bảo đi theo vào quân đội, anh ấy nói đợi giấy phép xin xong sẽ xin nghỉ về đón hai mẹ con, chắc là một thời gian nữa có thể quay về rồi.”“Sao???”Người nhà họ Lục sửng sốt. Trương Tiểu Hồng vừa đưa một miếng thịt vào miệng, cô đã sốc đến mức quên nhai.“Em dâu ba vừa nói cái gì cơ? Em muốn đi theo quân sao?“Chuyện này chỉ có mấy người nhà họ Tô biết, cô cũng không nói cho ông bà nội biết, vốn dĩ cô dự định đợi quân đội Lục Kiêu chấp thuận rồi mới nói cho mọi người biết.Nhưng vừa rồi Tô Ngọc Kiều tự nhiên lại muốn nói ra, cô biết không chỉ nhà họ Lục, thật ra mẹ cô cũng mấy lần thuyết phục cô, nói rằng con trai đã lớn như vậy, cô không thể tiếp tục lạnh nhạt với Lục Kiêu, hơn nữa hai người họ không thể sống ở hai nơi nếu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.Thấy Lục Kiêu hai năm nay không hề quay lại, nếu muốn hai vợ chồng đoàn tụ, Tô Ngọc Kiều chỉ có thể dẫn theo con trai đi tìm anh. Nhưng với tính tình trước đây của Tô Ngọc Kiều, làm sao cô có thể bằng lòng đi?Nhà họ Tô có thể thuyết phục cô nhưng họ không thể chế ngự được tính nóng nảy của cô, còn nhà họ Lục muốn thuyết phục cô nhưng lại không dám. Lúc này cô vừa nói muốn theo vào quân đội, Lục Kiêu cũng đã viết báo cáo, đang chờ phê duyệt, nhà họ Lục lần đầu tiên nghe nói, còn ngạc nhiên hơn Dương Mẫn rất nhiều. Cảm nhận được ánh mắt dò xét của mọi người, lỗ tai Tô Ngọc Kiều đỏ bừng, cô giải thích:"Không có gì đâu, chỉ là tự nhiên con muốn đi, chúng ta không thể để Tiểu Bảo vẫn luôn không biết ba mình trông như thế nào mà đúng không?"Vì con trai thì cũng là một lý do hợp lý. Bà Lục nhìn Tiểu Bảo ngoan ngoãn, hai mắt ươn ướt nói:“Đúng vậy, chỉ là thấy có lỗi với Ngọc Kiều mà thôi, ta nghe được thằng ba nói nơi đó rất xa xôi, điều kiện nơi đó..."Đang nói nửa chừng, bà Lục lại bị con dâu lớn lén véo hai lần, nghĩ tới đó, bà chợt cảm thấy không biết làm thế nào. Khó khăn lắm con dâu ba mới nghĩ thông được, sao bà còn gây cản trở nữa."Khụ, đây là chuyện tốt nhưng nơi đó điều kiện thật sự không tốt, vợ nhà thằng ba, con coi suy nghĩ lại một chút?"Lục Phong Thu cầm chén rượu trên không một lúc lâu sau đó vẫn nói ra. Họ muốn gia đình đứa con thứ ba được đoàn tụ nhưng gia đình không thể cứ làm theo ý mình mà đẩy con gái vào hố lửa, điều này là trái đạo đức.Lục Mai Hoa vẻ mặt phức tạp nhìn Tô Ngọc Kiều, do dự vài lần, cuối cùng im lặng cúi đầu. Tô Ngọc Kiều mỉm cười, nhìn xem, đây chính là nhà chồng đáng yêu và đáng trân trọng nhất trong lòng cô."Ba, mẹ đừng lo lắng, con biết tất cả những điều này và con cũng sẵn sàng rồi."Vì quyết định theo vào quân đội được đề cập vào buổi trưa nên nửa ngày sau, nhà họ Lục đối xử với Tô Ngọc Kiều cẩn thận hơn trước, như sợ sẽ lại xúc phạm cô, khiến cô tức giận không muốn đi theo quân đội nữa.Ngay cả Lục Mai Hoa cũng bị bà Lục cảnh cáo không được xuất hiện trước mặt chị dâu ba và không được chọc giận chị ấy.Tô Ngọc Kiều nhìn ra tâm tư nhỏ nhặt của bọn họ nhưng cô cũng không để ý, việc nhà chồng muốn cô đến gặp Lục Kiêu và đối xử thật tốt với cô cũng không có gì trái ngược.

Chương 54