"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu…
Chương 305: Hình tượng tham ăn
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… "Được." Bạch Mễ Đậu gật đầu, nhanh chóng thu dọn đồ vật của chính mình, cùng Bạch Vĩnh Hòa đi về phía nhà mình.Sau khi tới cửa thôn, hai người tách ra, giao hẹn tốt thời gian cùng nhau tới học đường vào buổi chiều.Bạch Mễ Đậu chạy một mạch về nhà, Tô Mộc Lam và ba chị em Bạch Thủy Liễu đã bắt đầu thu xếp làm bữa cơm trưa.Mì cải trắng cùng thịt thái sợi, cho nhiều thịt thái sợi vào hơn."Ngày đầu tiên đi học đường thế nào?"Không đợi Tô Mộc Lam dò hỏi, ba người Bạch Thủy Liễu đã là vây quanh Bạch Mễ Đậu hỏi."Triệu tiên sinh rất kiến thức rất rộng, tính cách cũng hiền lành, những người khác trong cùng trường đều rất thân thiện." Bạch Mễ Đậu rất hưng phấn đáp lời, "Tiên sinh nói mấy đứa bọn đệ đều vừa nhập học, chỉ dạy một ít kiến thức dễ hiểu, có những thứ nương đã dạy, còn lại thì cơ bản nghe cũng hiểu được."Có thể nói, tổng thể cảm giác cũng không tệ lắm."Đúng rồi, hôm nay Vĩnh Hòa ca đặc biệt bảo đệ đi cùng về nhà, nói là buổi chiều còn muốn cùng nhau đi học đường."Bạch Vĩnh Hòa làm như vậy có lẽ là theo lời dặn của Phùng thị.Tô Mộc Lam nhoẻn miệng cười cười, "Vậy hai đứa các con sau này cũng có thể làm bạn đồng hành tốt của nhau, Vĩnh Hòa cần cù, đọc nhiều sách, về sau có lẽ con còn phải làm phiền Vĩnh Hòa nhiều.""Lúc đi trên đường về, con cũng nói như vậy, bảo Vĩnh Hòa ca sau này đừng cảm thấy con phiền phức là được." Bạch Mễ Đậu cười nói, "Vĩnh Hòa ca nói giảng giải lý lẽ ở trường học không phải là quấy rầy, kì thật đối với ca ấy có rất nhiều ích lợi, bảo con nếu có bất cứ nghi vấn gì thì cứ hỏi ca ấy là được.""Đúng rồi, đúng rồi, Vĩnh Hòa ca còn nói, bên nhà của ca ấy cũng có nhiều sách, nếu muốn xem sách thì cứ tới nhà ca ấy mà mượn.""Có điều con nghĩ cứ làm phiền nhà người ta như thế sẽ không ổn lắm.Phùng bá nương thích ăn đồ ăn của nhà ta như vậy, thế thì sau này con mang thêm một ít thức ăn cho Vĩnh Hòa ca, như vậy vừa bày tỏ sự đồng ý, vừa để Vĩnh Hòa ca thể hiện lòng tốt, một công đôi việc.""Ừ, không tồi, nên làm như thế." Tô Mộc Lam khen ngợi gật gật đầu.Bạch Mễ Đậu quả nhiên là đứa bé thông minh lanh trí, mọi việc suy nghĩ rất chu đáo, có điều …Có điều hình tượng tham ăn của Phùng thị này có phải đã khắc quá sâu vào lòng người rồi hay không.Buổi chiều, khi Bạch Mễ Đậu đi học đường, Tô Mộc Lam dặn dò cậu bé, bảo cậy chờ đến khi tan học thì gọi Bạch Vĩnh Hòa vào trong nhà ăn đồ ăn mới làm.Chuyện bọn nhỏ đi học đều được dàn xếp ổn thỏa, Tô Mộc Lam cảm thấy thư thái, cũng sinh ra hứng thú làm món ăn mới, chuẩn bị đến buổi chiều thì sẽ làm để mọi người nếm thử.Tạo nước kiềm, kéo mì thành sợi mỏng như sợi tóc, thả vào trong nồi nấu chín, để nguội, cuộn mì thành từng cuộn xoắn ốc nho nhỏ, sau đó cho vào chảo dầu chiên lên, chiên đến khi ngả màu vàng, giòn xốp thì vớt ra để nguội, tiếp đó rắc một ít gia vị mà tự tay Tô Mộc Lam điều chế dưới dạng phấn vào, mùi vị mì ăn liền tuyệt hảo, giòn tan, thơm mát ngon miệng.Làm thành một cuộn mì nho nhỏ, một ngụm một cuộn, khi ăn sẽ không bị vỡ vụn rơi vãi lung tung, dễ cất giữ, lại sạch sẽ vệ sinh.Phùng thị khen món mì ăn liền này không dứt miệng, sau khi ăn hết những đồ mà Tô Mộc Lam làm thì ngay lập tức lại tới cửa yêu cầu lấy thêm, cứ nhìn chằm chằm Tô Mộc Lam chiên một nồi, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn cầm mì ăn liền về nhà.Mấy đứa đầu củ cải mỗi ngày đi học đọc sách, sau khi tan học thì ở nhà luyện chữ đọc sách, đến khi học xong thì lại giúp đỡ làm chút việc nhà, cuộc sống hàng ngày cũng rất phong phú.Về phía Tô Mộc Lam, nàng nhận thấy đã chờ đợi được một khoảng thời gian tương đối, thấy hai vợ chồng Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã thực hành làm đồ ăn mà nàng dạy trước đó khá quen tay rồi thì lại bắt đầu dạy những món khác.
"Được." Bạch Mễ Đậu gật đầu, nhanh chóng thu dọn đồ vật của chính mình, cùng Bạch Vĩnh Hòa đi về phía nhà mình.
Sau khi tới cửa thôn, hai người tách ra, giao hẹn tốt thời gian cùng nhau tới học đường vào buổi chiều.
Bạch Mễ Đậu chạy một mạch về nhà, Tô Mộc Lam và ba chị em Bạch Thủy Liễu đã bắt đầu thu xếp làm bữa cơm trưa.
Mì cải trắng cùng thịt thái sợi, cho nhiều thịt thái sợi vào hơn.
"Ngày đầu tiên đi học đường thế nào?"
Không đợi Tô Mộc Lam dò hỏi, ba người Bạch Thủy Liễu đã là vây quanh Bạch Mễ Đậu hỏi.
"Triệu tiên sinh rất kiến thức rất rộng, tính cách cũng hiền lành, những người khác trong cùng trường đều rất thân thiện." Bạch Mễ Đậu rất hưng phấn đáp lời, "Tiên sinh nói mấy đứa bọn đệ đều vừa nhập học, chỉ dạy một ít kiến thức dễ hiểu, có những thứ nương đã dạy, còn lại thì cơ bản nghe cũng hiểu được."
Có thể nói, tổng thể cảm giác cũng không tệ lắm.
"Đúng rồi, hôm nay Vĩnh Hòa ca đặc biệt bảo đệ đi cùng về nhà, nói là buổi chiều còn muốn cùng nhau đi học đường."
Bạch Vĩnh Hòa làm như vậy có lẽ là theo lời dặn của Phùng thị.
Tô Mộc Lam nhoẻn miệng cười cười, "Vậy hai đứa các con sau này cũng có thể làm bạn đồng hành tốt của nhau, Vĩnh Hòa cần cù, đọc nhiều sách, về sau có lẽ con còn phải làm phiền Vĩnh Hòa nhiều."
"Lúc đi trên đường về, con cũng nói như vậy, bảo Vĩnh Hòa ca sau này đừng cảm thấy con phiền phức là được." Bạch Mễ Đậu cười nói, "Vĩnh Hòa ca nói giảng giải lý lẽ ở trường học không phải là quấy rầy, kì thật đối với ca ấy có rất nhiều ích lợi, bảo con nếu có bất cứ nghi vấn gì thì cứ hỏi ca ấy là được."
"Đúng rồi, đúng rồi, Vĩnh Hòa ca còn nói, bên nhà của ca ấy cũng có nhiều sách, nếu muốn xem sách thì cứ tới nhà ca ấy mà mượn."
"Có điều con nghĩ cứ làm phiền nhà người ta như thế sẽ không ổn lắm.
Phùng bá nương thích ăn đồ ăn của nhà ta như vậy, thế thì sau này con mang thêm một ít thức ăn cho Vĩnh Hòa ca, như vậy vừa bày tỏ sự đồng ý, vừa để Vĩnh Hòa ca thể hiện lòng tốt, một công đôi việc."
"Ừ, không tồi, nên làm như thế." Tô Mộc Lam khen ngợi gật gật đầu.
Bạch Mễ Đậu quả nhiên là đứa bé thông minh lanh trí, mọi việc suy nghĩ rất chu đáo, có điều …
Có điều hình tượng tham ăn của Phùng thị này có phải đã khắc quá sâu vào lòng người rồi hay không.
Buổi chiều, khi Bạch Mễ Đậu đi học đường, Tô Mộc Lam dặn dò cậu bé, bảo cậy chờ đến khi tan học thì gọi Bạch Vĩnh Hòa vào trong nhà ăn đồ ăn mới làm.
Chuyện bọn nhỏ đi học đều được dàn xếp ổn thỏa, Tô Mộc Lam cảm thấy thư thái, cũng sinh ra hứng thú làm món ăn mới, chuẩn bị đến buổi chiều thì sẽ làm để mọi người nếm thử.
Tạo nước kiềm, kéo mì thành sợi mỏng như sợi tóc, thả vào trong nồi nấu chín, để nguội, cuộn mì thành từng cuộn xoắn ốc nho nhỏ, sau đó cho vào chảo dầu chiên lên, chiên đến khi ngả màu vàng, giòn xốp thì vớt ra để nguội, tiếp đó rắc một ít gia vị mà tự tay Tô Mộc Lam điều chế dưới dạng phấn vào, mùi vị mì ăn liền tuyệt hảo, giòn tan, thơm mát ngon miệng.
Làm thành một cuộn mì nho nhỏ, một ngụm một cuộn, khi ăn sẽ không bị vỡ vụn rơi vãi lung tung, dễ cất giữ, lại sạch sẽ vệ sinh.
Phùng thị khen món mì ăn liền này không dứt miệng, sau khi ăn hết những đồ mà Tô Mộc Lam làm thì ngay lập tức lại tới cửa yêu cầu lấy thêm, cứ nhìn chằm chằm Tô Mộc Lam chiên một nồi, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn cầm mì ăn liền về nhà.
Mấy đứa đầu củ cải mỗi ngày đi học đọc sách, sau khi tan học thì ở nhà luyện chữ đọc sách, đến khi học xong thì lại giúp đỡ làm chút việc nhà, cuộc sống hàng ngày cũng rất phong phú.
Về phía Tô Mộc Lam, nàng nhận thấy đã chờ đợi được một khoảng thời gian tương đối, thấy hai vợ chồng Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã thực hành làm đồ ăn mà nàng dạy trước đó khá quen tay rồi thì lại bắt đầu dạy những món khác.
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… "Được." Bạch Mễ Đậu gật đầu, nhanh chóng thu dọn đồ vật của chính mình, cùng Bạch Vĩnh Hòa đi về phía nhà mình.Sau khi tới cửa thôn, hai người tách ra, giao hẹn tốt thời gian cùng nhau tới học đường vào buổi chiều.Bạch Mễ Đậu chạy một mạch về nhà, Tô Mộc Lam và ba chị em Bạch Thủy Liễu đã bắt đầu thu xếp làm bữa cơm trưa.Mì cải trắng cùng thịt thái sợi, cho nhiều thịt thái sợi vào hơn."Ngày đầu tiên đi học đường thế nào?"Không đợi Tô Mộc Lam dò hỏi, ba người Bạch Thủy Liễu đã là vây quanh Bạch Mễ Đậu hỏi."Triệu tiên sinh rất kiến thức rất rộng, tính cách cũng hiền lành, những người khác trong cùng trường đều rất thân thiện." Bạch Mễ Đậu rất hưng phấn đáp lời, "Tiên sinh nói mấy đứa bọn đệ đều vừa nhập học, chỉ dạy một ít kiến thức dễ hiểu, có những thứ nương đã dạy, còn lại thì cơ bản nghe cũng hiểu được."Có thể nói, tổng thể cảm giác cũng không tệ lắm."Đúng rồi, hôm nay Vĩnh Hòa ca đặc biệt bảo đệ đi cùng về nhà, nói là buổi chiều còn muốn cùng nhau đi học đường."Bạch Vĩnh Hòa làm như vậy có lẽ là theo lời dặn của Phùng thị.Tô Mộc Lam nhoẻn miệng cười cười, "Vậy hai đứa các con sau này cũng có thể làm bạn đồng hành tốt của nhau, Vĩnh Hòa cần cù, đọc nhiều sách, về sau có lẽ con còn phải làm phiền Vĩnh Hòa nhiều.""Lúc đi trên đường về, con cũng nói như vậy, bảo Vĩnh Hòa ca sau này đừng cảm thấy con phiền phức là được." Bạch Mễ Đậu cười nói, "Vĩnh Hòa ca nói giảng giải lý lẽ ở trường học không phải là quấy rầy, kì thật đối với ca ấy có rất nhiều ích lợi, bảo con nếu có bất cứ nghi vấn gì thì cứ hỏi ca ấy là được.""Đúng rồi, đúng rồi, Vĩnh Hòa ca còn nói, bên nhà của ca ấy cũng có nhiều sách, nếu muốn xem sách thì cứ tới nhà ca ấy mà mượn.""Có điều con nghĩ cứ làm phiền nhà người ta như thế sẽ không ổn lắm.Phùng bá nương thích ăn đồ ăn của nhà ta như vậy, thế thì sau này con mang thêm một ít thức ăn cho Vĩnh Hòa ca, như vậy vừa bày tỏ sự đồng ý, vừa để Vĩnh Hòa ca thể hiện lòng tốt, một công đôi việc.""Ừ, không tồi, nên làm như thế." Tô Mộc Lam khen ngợi gật gật đầu.Bạch Mễ Đậu quả nhiên là đứa bé thông minh lanh trí, mọi việc suy nghĩ rất chu đáo, có điều …Có điều hình tượng tham ăn của Phùng thị này có phải đã khắc quá sâu vào lòng người rồi hay không.Buổi chiều, khi Bạch Mễ Đậu đi học đường, Tô Mộc Lam dặn dò cậu bé, bảo cậy chờ đến khi tan học thì gọi Bạch Vĩnh Hòa vào trong nhà ăn đồ ăn mới làm.Chuyện bọn nhỏ đi học đều được dàn xếp ổn thỏa, Tô Mộc Lam cảm thấy thư thái, cũng sinh ra hứng thú làm món ăn mới, chuẩn bị đến buổi chiều thì sẽ làm để mọi người nếm thử.Tạo nước kiềm, kéo mì thành sợi mỏng như sợi tóc, thả vào trong nồi nấu chín, để nguội, cuộn mì thành từng cuộn xoắn ốc nho nhỏ, sau đó cho vào chảo dầu chiên lên, chiên đến khi ngả màu vàng, giòn xốp thì vớt ra để nguội, tiếp đó rắc một ít gia vị mà tự tay Tô Mộc Lam điều chế dưới dạng phấn vào, mùi vị mì ăn liền tuyệt hảo, giòn tan, thơm mát ngon miệng.Làm thành một cuộn mì nho nhỏ, một ngụm một cuộn, khi ăn sẽ không bị vỡ vụn rơi vãi lung tung, dễ cất giữ, lại sạch sẽ vệ sinh.Phùng thị khen món mì ăn liền này không dứt miệng, sau khi ăn hết những đồ mà Tô Mộc Lam làm thì ngay lập tức lại tới cửa yêu cầu lấy thêm, cứ nhìn chằm chằm Tô Mộc Lam chiên một nồi, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn cầm mì ăn liền về nhà.Mấy đứa đầu củ cải mỗi ngày đi học đọc sách, sau khi tan học thì ở nhà luyện chữ đọc sách, đến khi học xong thì lại giúp đỡ làm chút việc nhà, cuộc sống hàng ngày cũng rất phong phú.Về phía Tô Mộc Lam, nàng nhận thấy đã chờ đợi được một khoảng thời gian tương đối, thấy hai vợ chồng Ngô Trác Viễn và Ngụy thị đã thực hành làm đồ ăn mà nàng dạy trước đó khá quen tay rồi thì lại bắt đầu dạy những món khác.