"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu…
Chương 341: Thịt dê kho tộ
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… "Nhưng ba đứa các con cũng phải ghi nhớ kỹ, lần tới cũng không được như vậy, nếu lần tới còn như thế thì ta sẽ không bỏ qua cho các con.""Vâng." Ba chị em Bạch Thủy Liễu mạnh mẽ gật gật đầu, trong lòng càng cảm thấy áy náy hơn, vội vàng đi dọn dẹp.Rửa mặt chải đầu, thay quần áo sạch sẽ, bỏ quần áo bẩn vào bên trong chậu nước rồi giặt sạch.Còn Tô Mộc Lam thì đi tìm giỏ tre vừa nãy chưa kịp lấy về.Vừa ra khỏi cửa đã thấy Liễu thị đang xách hai cái giỏ đi tới, nhìn thấy Tô Mộc Lam, bà liền nhét một cái giỏ vào trong tay nàng."Chắc muốn đi lấy giỏ tre hả, vừa hay chúng ta đều tuốt xong quả du, ta đang muốn trở về nấu cơm, cho nên mang cho cháu."Tô Mộc Lam nhìn bên trong giỏ tre tràn đầy quả du, nhiều hơn một nửa so với chỗ nàng tuốt, nàng hiểu đây rõ ràng là Liễu thị thuận tay tuốt đầy giỏ cho nàng.Thấy giỏ tre của Liễu thị cũng tràn đầy, Tô Mộc Lam liền không chối từ nữa, cười nói, "Cảm ơn thím Liễu đã giúp cháu tuốt thêm nhiều quả du như vậy nữa.""Haiz, con bé này sao lại nói chuyện khách sáo như vậy làm gì, phụ có một chút việc, đừng nói mấy lời khách sáo với ta như thế." Liễu thị cười tủm tỉm nói, "Được rồi, ngươi nhanh rửa quả du đi, cho vào nồi hấp ăn, quả du này cũng không để lâu được.""Vâng." Tô Mộc Lam cười đồng ý, thấy Liễu thị đi xa mới đi thu dọn rửa sạch quả du.Chưng thượng một nồi quả du cơm, hầm cái cải trắng đậu hủ khô, lại xào thượng một mâm cọng hoa tỏi non hâm lại thịt, có canh đồ ăn có thịt đồ ăn, bận việc một buổi sáng năm người, lúc này ăn chính là thơm ngào ngạt.Buổi chiều, bốn đứa bé lục tục đi học, Tô Mộc Lam ở trong nhà sửa sang và rửa sạch những gia vị lúc sáng mới mua.Đang lúc bận việc thì Trương Môn Nghĩa đem thịt dê tới.Một bộ thịt dê nguyên con, ngay cả sườn dê cũng được đựng đầy giỏ tre, nặng tới mức khi Trương Môn Nghĩa cõng lại đây, cả người có xu hướng nghiêng về phía trước.Sau khi cân trọng lượng, tính toán số tiền, cuối cùng Trương Môn Nghĩa trừ số lẻ cho nàng.Sau khi trả tiền, tiễn Trương Môn Nghĩa ra cửa, Tô Mộc Lam liền bắt đầu xử lý thịt dê và xương sống dê.Trương Môn Nghĩa làm việc cẩn thận, toàn bộ thịt dê được phân chia theo các bộ phận khác nhau.Cứ như vậy, chỉ cần muốn làm khối thịt nào thì cũng lấy ra thuận tiện.Dù sao thì nàng cũng muốn thử làm, Tô Mộc Lam xử lý sườn dê cùng xương cột sống, chuẩn bị ngày mai cho vào hầm, tiếp theo phần thịt bắp dê cho vào muối, những bộ phận khác được chặt thành những miếng nhỏ vừa miệng, cho nước sôi vào để loại bỏ tạp chất, đun dầu dưới lửa lớn, cho các nguyên liệu vào phi thơm, tiếp theo đến lượt thịt dê cho vào xào, thêm nước vào đun sôi thì giảm nhỏ lửa, hầm từ từ cho nhừ.Chờ đến khi bốn đứa trẻ tan học trở về, khắp sân nhà đã tỏa ra đầy mùi thơm ngào ngạt."Nương đang làm thức ăn gì mà thơm quá." Bốn cái hài tử không bận tâm đến việc trở về luyện chữ, hít hít cái mũi hỏi."Thịt dê kho tộ." Tô Mộc Lam ở bên kia vừa chọn lá cải trắng, vừa nói, "Các con đi ôn tập bài học trước đi, lát nữa chín ta gọi các con tới ăn.""Vâng ạ." Bốn đứa đầu củ cải vui mừng nhảy nhót đi đọc thuộc bài học, luyện chữ.Tô Mộc Lam lại bận rộn một hồi ở chỗ này.Lá cải trắng, củ cải thái sợi, đậu hũ thái sợi, khoai tây thái sợi, rau chân vịt … Nhiều vô số, nàng chuẩn bị rất nhiều thứ cho vào đĩa để dự phòng.Tiếp đó nàng đi nếm thịt dê trong nồi hầm xem mùi vị như thế nào, thêm một ít gia vị vào, lúc này mới dùng nước nóng ở cái siêu bên cạnh để nhào bột.Chờ đến khi mặt trời lặn xuống đằng tây, Tô Mộc Lam tắt lửa trong bếp, gọi bốn đứa đầu củ cải tới ăn cơm.
"Nhưng ba đứa các con cũng phải ghi nhớ kỹ, lần tới cũng không được như vậy, nếu lần tới còn như thế thì ta sẽ không bỏ qua cho các con."
"Vâng." Ba chị em Bạch Thủy Liễu mạnh mẽ gật gật đầu, trong lòng càng cảm thấy áy náy hơn, vội vàng đi dọn dẹp.
Rửa mặt chải đầu, thay quần áo sạch sẽ, bỏ quần áo bẩn vào bên trong chậu nước rồi giặt sạch.
Còn Tô Mộc Lam thì đi tìm giỏ tre vừa nãy chưa kịp lấy về.
Vừa ra khỏi cửa đã thấy Liễu thị đang xách hai cái giỏ đi tới, nhìn thấy Tô Mộc Lam, bà liền nhét một cái giỏ vào trong tay nàng.
"Chắc muốn đi lấy giỏ tre hả, vừa hay chúng ta đều tuốt xong quả du, ta đang muốn trở về nấu cơm, cho nên mang cho cháu."
Tô Mộc Lam nhìn bên trong giỏ tre tràn đầy quả du, nhiều hơn một nửa so với chỗ nàng tuốt, nàng hiểu đây rõ ràng là Liễu thị thuận tay tuốt đầy giỏ cho nàng.
Thấy giỏ tre của Liễu thị cũng tràn đầy, Tô Mộc Lam liền không chối từ nữa, cười nói, "Cảm ơn thím Liễu đã giúp cháu tuốt thêm nhiều quả du như vậy nữa."
"Haiz, con bé này sao lại nói chuyện khách sáo như vậy làm gì, phụ có một chút việc, đừng nói mấy lời khách sáo với ta như thế." Liễu thị cười tủm tỉm nói, "Được rồi, ngươi nhanh rửa quả du đi, cho vào nồi hấp ăn, quả du này cũng không để lâu được."
"Vâng." Tô Mộc Lam cười đồng ý, thấy Liễu thị đi xa mới đi thu dọn rửa sạch quả du.
Chưng thượng một nồi quả du cơm, hầm cái cải trắng đậu hủ khô, lại xào thượng một mâm cọng hoa tỏi non hâm lại thịt, có canh đồ ăn có thịt đồ ăn, bận việc một buổi sáng năm người, lúc này ăn chính là thơm ngào ngạt.
Buổi chiều, bốn đứa bé lục tục đi học, Tô Mộc Lam ở trong nhà sửa sang và rửa sạch những gia vị lúc sáng mới mua.
Đang lúc bận việc thì Trương Môn Nghĩa đem thịt dê tới.
Một bộ thịt dê nguyên con, ngay cả sườn dê cũng được đựng đầy giỏ tre, nặng tới mức khi Trương Môn Nghĩa cõng lại đây, cả người có xu hướng nghiêng về phía trước.
Sau khi cân trọng lượng, tính toán số tiền, cuối cùng Trương Môn Nghĩa trừ số lẻ cho nàng.
Sau khi trả tiền, tiễn Trương Môn Nghĩa ra cửa, Tô Mộc Lam liền bắt đầu xử lý thịt dê và xương sống dê.
Trương Môn Nghĩa làm việc cẩn thận, toàn bộ thịt dê được phân chia theo các bộ phận khác nhau.
Cứ như vậy, chỉ cần muốn làm khối thịt nào thì cũng lấy ra thuận tiện.
Dù sao thì nàng cũng muốn thử làm, Tô Mộc Lam xử lý sườn dê cùng xương cột sống, chuẩn bị ngày mai cho vào hầm, tiếp theo phần thịt bắp dê cho vào muối, những bộ phận khác được chặt thành những miếng nhỏ vừa miệng, cho nước sôi vào để loại bỏ tạp chất, đun dầu dưới lửa lớn, cho các nguyên liệu vào phi thơm, tiếp theo đến lượt thịt dê cho vào xào, thêm nước vào đun sôi thì giảm nhỏ lửa, hầm từ từ cho nhừ.
Chờ đến khi bốn đứa trẻ tan học trở về, khắp sân nhà đã tỏa ra đầy mùi thơm ngào ngạt.
"Nương đang làm thức ăn gì mà thơm quá." Bốn cái hài tử không bận tâm đến việc trở về luyện chữ, hít hít cái mũi hỏi.
"Thịt dê kho tộ." Tô Mộc Lam ở bên kia vừa chọn lá cải trắng, vừa nói, "Các con đi ôn tập bài học trước đi, lát nữa chín ta gọi các con tới ăn."
"Vâng ạ." Bốn đứa đầu củ cải vui mừng nhảy nhót đi đọc thuộc bài học, luyện chữ.
Tô Mộc Lam lại bận rộn một hồi ở chỗ này.
Lá cải trắng, củ cải thái sợi, đậu hũ thái sợi, khoai tây thái sợi, rau chân vịt … Nhiều vô số, nàng chuẩn bị rất nhiều thứ cho vào đĩa để dự phòng.
Tiếp đó nàng đi nếm thịt dê trong nồi hầm xem mùi vị như thế nào, thêm một ít gia vị vào, lúc này mới dùng nước nóng ở cái siêu bên cạnh để nhào bột.
Chờ đến khi mặt trời lặn xuống đằng tây, Tô Mộc Lam tắt lửa trong bếp, gọi bốn đứa đầu củ cải tới ăn cơm.
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà NôngTác giả: Trà NoãnTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Chứ gì nữa, gặp báo ứng chứ sao, suốt ngày ở nhà không phải đánh chính là mắng, động một chút lại cầm cành liễu đánh, ngươi nhìn mấy đứa con của nàng ta, ngày nào mà không có bị thương? Hài tử mới mấy tuổi liền bắt đi ra đồng làm việc, thổi lửa nấu cơm, hài tử cũng còn không cao bằng bếp lò nữa kìa! Việc này thì thôi đi, ăn cũng không đủ no, bốn đứa bé đứa nào cũng vừa gầy vừa nhỏ, đứa lớn Thủy Liễu năm nay đã chín tuổi rồi, nhìn xem còn không cao bằng Mễ Hoa tám tuổi nhà ta, thật sự là chưa thấy qua mẹ kế nào lòng dạ đen tối như vậy!" "Đúng đấy, lúc trước còn không phải coi trọng trên Bạch Thạch Đường không có cha mẹ, lại có thể ở bên ngoài áp tiêu kiếm bạc, thừa dịp không chú ý ngã người xuống sông, lúc này mới bắt đền gả đi, lúc này lại bởi vì Bạch Thạch Đường ở bên ngoài bị cướp đường hại chết, trong nhà không có bạc tiêu liền suốt ngày lấy hài tử ra trút giận, cũng không nghĩ xem, gặp tình cảnh này cũng chính là nàng ta gieo nghiệt, đáng lắm!" "Đều nói ác nhân tự có trời thu… "Nhưng ba đứa các con cũng phải ghi nhớ kỹ, lần tới cũng không được như vậy, nếu lần tới còn như thế thì ta sẽ không bỏ qua cho các con.""Vâng." Ba chị em Bạch Thủy Liễu mạnh mẽ gật gật đầu, trong lòng càng cảm thấy áy náy hơn, vội vàng đi dọn dẹp.Rửa mặt chải đầu, thay quần áo sạch sẽ, bỏ quần áo bẩn vào bên trong chậu nước rồi giặt sạch.Còn Tô Mộc Lam thì đi tìm giỏ tre vừa nãy chưa kịp lấy về.Vừa ra khỏi cửa đã thấy Liễu thị đang xách hai cái giỏ đi tới, nhìn thấy Tô Mộc Lam, bà liền nhét một cái giỏ vào trong tay nàng."Chắc muốn đi lấy giỏ tre hả, vừa hay chúng ta đều tuốt xong quả du, ta đang muốn trở về nấu cơm, cho nên mang cho cháu."Tô Mộc Lam nhìn bên trong giỏ tre tràn đầy quả du, nhiều hơn một nửa so với chỗ nàng tuốt, nàng hiểu đây rõ ràng là Liễu thị thuận tay tuốt đầy giỏ cho nàng.Thấy giỏ tre của Liễu thị cũng tràn đầy, Tô Mộc Lam liền không chối từ nữa, cười nói, "Cảm ơn thím Liễu đã giúp cháu tuốt thêm nhiều quả du như vậy nữa.""Haiz, con bé này sao lại nói chuyện khách sáo như vậy làm gì, phụ có một chút việc, đừng nói mấy lời khách sáo với ta như thế." Liễu thị cười tủm tỉm nói, "Được rồi, ngươi nhanh rửa quả du đi, cho vào nồi hấp ăn, quả du này cũng không để lâu được.""Vâng." Tô Mộc Lam cười đồng ý, thấy Liễu thị đi xa mới đi thu dọn rửa sạch quả du.Chưng thượng một nồi quả du cơm, hầm cái cải trắng đậu hủ khô, lại xào thượng một mâm cọng hoa tỏi non hâm lại thịt, có canh đồ ăn có thịt đồ ăn, bận việc một buổi sáng năm người, lúc này ăn chính là thơm ngào ngạt.Buổi chiều, bốn đứa bé lục tục đi học, Tô Mộc Lam ở trong nhà sửa sang và rửa sạch những gia vị lúc sáng mới mua.Đang lúc bận việc thì Trương Môn Nghĩa đem thịt dê tới.Một bộ thịt dê nguyên con, ngay cả sườn dê cũng được đựng đầy giỏ tre, nặng tới mức khi Trương Môn Nghĩa cõng lại đây, cả người có xu hướng nghiêng về phía trước.Sau khi cân trọng lượng, tính toán số tiền, cuối cùng Trương Môn Nghĩa trừ số lẻ cho nàng.Sau khi trả tiền, tiễn Trương Môn Nghĩa ra cửa, Tô Mộc Lam liền bắt đầu xử lý thịt dê và xương sống dê.Trương Môn Nghĩa làm việc cẩn thận, toàn bộ thịt dê được phân chia theo các bộ phận khác nhau.Cứ như vậy, chỉ cần muốn làm khối thịt nào thì cũng lấy ra thuận tiện.Dù sao thì nàng cũng muốn thử làm, Tô Mộc Lam xử lý sườn dê cùng xương cột sống, chuẩn bị ngày mai cho vào hầm, tiếp theo phần thịt bắp dê cho vào muối, những bộ phận khác được chặt thành những miếng nhỏ vừa miệng, cho nước sôi vào để loại bỏ tạp chất, đun dầu dưới lửa lớn, cho các nguyên liệu vào phi thơm, tiếp theo đến lượt thịt dê cho vào xào, thêm nước vào đun sôi thì giảm nhỏ lửa, hầm từ từ cho nhừ.Chờ đến khi bốn đứa trẻ tan học trở về, khắp sân nhà đã tỏa ra đầy mùi thơm ngào ngạt."Nương đang làm thức ăn gì mà thơm quá." Bốn cái hài tử không bận tâm đến việc trở về luyện chữ, hít hít cái mũi hỏi."Thịt dê kho tộ." Tô Mộc Lam ở bên kia vừa chọn lá cải trắng, vừa nói, "Các con đi ôn tập bài học trước đi, lát nữa chín ta gọi các con tới ăn.""Vâng ạ." Bốn đứa đầu củ cải vui mừng nhảy nhót đi đọc thuộc bài học, luyện chữ.Tô Mộc Lam lại bận rộn một hồi ở chỗ này.Lá cải trắng, củ cải thái sợi, đậu hũ thái sợi, khoai tây thái sợi, rau chân vịt … Nhiều vô số, nàng chuẩn bị rất nhiều thứ cho vào đĩa để dự phòng.Tiếp đó nàng đi nếm thịt dê trong nồi hầm xem mùi vị như thế nào, thêm một ít gia vị vào, lúc này mới dùng nước nóng ở cái siêu bên cạnh để nhào bột.Chờ đến khi mặt trời lặn xuống đằng tây, Tô Mộc Lam tắt lửa trong bếp, gọi bốn đứa đầu củ cải tới ăn cơm.