Tác giả:

Tạ Vũ nhảy xuống giường, đi chân trần đến trước cửa sổ, kéo rèm roạt một tiếng. Tia sáng chói mắt đột nhiên rọi vào, cô giơ tay lên che mắt theo bản năng. Mặt trời lúc này treo xa xa giữa không trung, nhưng đã bị một lớp khói bụi mù mịt che đi dáng vẻ ban đầu, đây là cảnh thường có trong thành phố. Đầu xuân chưa đến, cái lạnh vẫn buốt da buốt thịt. Trong phòng không bật máy điều hòa, không khí ướt lạnh khiến Tạ Vũ vừa chui ra khỏi ổ chăn không quen lắm. Cô không khỏi rùng mình một cái. Cô xoa xoa mặt, nhanh chóng trở lại giường, chui vào chăn, tiện tay lấy điện thoại di động bật lên, nhìn giờ. Mười hai giờ trưa, dựa vào tác dụng của cồn cô đã ngủ mười mấy tiếng. Điện thoại di động vừa bật, một tràng tiếng báo tin nhắn tít tít vang lên ngay lập tức. Tạ Vũ tùy tiện bấm mấy cái, đều là tin nhắn an ủi mà mấy người bạn gửi tới. Cô đọc hai tin liền thấy hơi mệt, lười nhắn lại từng tin một, tiện tay soạn một tin gửi nhóm: “Đừng có lo, bà đây vẫn còn sống.” Gửi tin nhắn xong ném di động sang…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...