Bắc Vũ tìm một chỗ ngồi xuống, gọi một ly mocha. Bàn ghế ở đây là kiểu sofa nhỏ, lưng ghế cao rất có tính riêng tư, thích hợp để hẹn hò nói chuyện. Mấy bàn xung quanh, đều có đôi có cặp. Người đến tránh mưa như cô, có vẻ không hợp lắm. Đương nhiên, vì cô xinh đẹp, nên người phục vụ đẹp trai cũng khá chu đáo. Ngoài cửa sổ, mưa như trút nước. Có người vội vã đi trong mưa, nhưng vì cách một tấm cửa kính, không nghe thấy tiếng ồn ào, nên có vẻ như đang diễn kịch câm. Bắc Vũ uống cà phê, cũng không biết bao giờ mưa mới tạnh, cảm thấy chán nản. Bàn phía sau có người đang nói chuyện. Bắc Vũ không có sở thích nghe lén. Nhưng vì hai bàn quá gần nhau, nên trừ phi tai điếc, không thì ai cũng nghe thấy. Huống chi, người nói còn là giọng trẻ con giòn giã. Lúc cô mới ngồi xuống, có vô tình nhìn xuống bàn đó. Hình như là có một đôi nam nữ, và một cậu bé bốn năm tuổi. Cô còn tưởng là một nhà ba người cơ. Đến khi ngồi xuống, vô tình nghe được bọn họ nói chuyện, mới biết là không phải. Cô gái gọi anh…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...